S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Tiếng nước mình

21

Giữa khe cửa trước nhà, bữa rồi, thấy có gài một mẩu giấy quảng cáo – với dòng chữ in đậm – trộn lộn cả hai thứ tiếng Việt/Anh: “Under New Management. Tăng Cường Ẩm Thực. Tăng cường giờ mở cửa tới midnight. Đọc nghe hơi chương chướng nhưng tui cũng hiểu được liền, và còn đoán được luôn tác giả: cha nội Hải Ký Mì Gia – ở ngay ngã tư đầu đường – chớ còn ai vô đó nữa!

Tiệm này “chuyên trị” mì gà chiên và mì vịt tiềm. Thỉnh thoảng, tui vẫn ghé qua và lần nào cũng có trao đổi với chủ nhân đôi câu chào hỏi (xã giao) nên biết cái kiểu nói chuyện và hiểu ý của ổng mà: “Tiệm có quản lý mới. Thực đơn phong phú hơn. Từ đây sẽ mở cho tới tận khuya.”

Ông chủ người Minh Hương, sinh trưởng ở Bạc Liêu, vượt biên hồi đầu thập niên 1980. Dân Việt gốc Hoa, sống ở Mỹ gần nửa thế kỷ mà vẫn viết được “tiếng nước tôi” như vậy là ngon lành cành đào rồi – đúng không?

Tôi đã từng “đụng chuyện” với một vị “người Hoa gốc Tầu” nữa kìa. Ổng viết tiếng Việt (theo kiểu gu gồ) đọc mà muốn khóc bằng … tiếng Tây luôn. Thằng chả (chắc) là chủ nhân của một hãng làm thức ăn khô của Đài Loan hay Hồng Kông gì đó, và sản phẩm được bầy bán ê hề ở California, bao bì cũng in một dòng chữ trộn lộn cả hai thứ tiếng Việt/Anh: Chuẩn Bị Con Cá Mực – Prepared Cuttlefish!

Cái gì vậy, hả Trời? Thông minh tới cỡ tui mà phải mất mấy chục giây mới hiểu (té ra) là … Khô Mực Ăn Liền. Thiệt là thầy chạy!

Tiếng Việt, cũng như dân Việt – trên bước đường lưu lạc – tránh sao khỏi những cảnh ngộ bi hài hay những mảnh đời tơi tả. Kampuchea là nơi không thiếu những cảnh tình này. Nhà báo Ngy Thanh đã từng cảm thán: “Người ta bảo sông có khúc, người có lúc. Thế mà, khúc đời nào của Việt Kiều Cambodia cũng nhiêu khê. Thời nào của họ cũng là thời mạt vận.”

Việt ngữ ở đây cũng thế, cũng “mạt vận” chả khác chi người.

Theo tường trình của MIRO (Minority Rights Organization) thì có khoảng năm phần trăm, hay 750.000 người gốc Việt đang sinh sống ở Xứ Chùa Tháp. Đây là nhóm dân thiểu số đông nhất ở đất nước nhỏ bé này. Phần lớn đều không có được một tờ giấy lận lưng (không khai sinh, cũng không căn cước) nên không được quyền tiếp cận với bất cứ dịch vụ xã hội nào cả. Họ cũng không có quyền sở hữu tài sản hay đất đai gì ráo. Bởi vậy, rất nhiều kiều bào ở Miên hiện vẫn sống trong những túp lều tranh (lều bều như mấy dề lục bình) trên mặt Biển Hồ – Tonlé Sap.

Chắn chắn không nơi nào trên trái đất này mà dân Việt phải sống lam lũ và thảm thương đến thế. Y tế cũng như giáo dục đều là những điều xa xỉ, nói chi đến chuyện báo/đài hay một cái trường (Việt Ngữ) cho những đứa bé luôn trôi nổi bấp bênh.

Vậy mà chả hiểu nhờ vào cơ duyên nào đó, năm 2008, bỗng dưng có vài người Việt từ Canada lặn lội đến tận làng Kampong Luong (Kampong Luong Floating Village) làm tặng cho dân ấp Koh Ka Ek một ngôi trường tử tế.

Mãi đến năm 2014, tôi mới theo chân sư Minh Trí (người sáng lập Hội Vì Dân – Vidan Foundation) lò dò tìm đến chốn này. Tới nơi thì trường học đã nằm chỏng chơ trên cạn vì nổi hết được rồi.

Sau khi gắn vô mấy chục cái thùng phuy nhựa mới (mỗi cái cỡ 25 Mỹ Kim) và dặm thêm một mớ lồ ô hai bên cạnh sườn (không có tre để giữ cân bằng nó sẽ bị bồng bềnh) rồi sửa sang lại chút đỉnh thì kể như êm. Tụi nhỏ lại có cơ hội đến trường ê a (“mờ a ma sắc má” – “ba a ba huyền bà”) như trước.

Năm 2012, lại có thêm một cơ duyên kỳ diệu nữa, người Việt từ Perth (Australia) cũng lặn lội đến tận làng Kandal – thuộc xã Phsar, tỉnh  Kampong Chhnang – để xây tặng cho đồng bào mình một ngôi trường bề thế, tốn kém cả trăm ngàn Mỹ Kim chứ không phải ít.

Vài ba năm sau, sư Minh Trí cũng đưa tui đến đây luôn. Chúng tôi đều hân hoan khi nhìn thấy ba lớp học được dựng trên những cột xi măng vuông vắn và vững chắc, bên trong được trang bị bàn ghế đàng hoàng. Chỉ kẹt cái là nó không có điện, cũng không có nước nên WC vô phương sử dụng.

Chuyện nhỏ thôi (so với tiền của và công sức của bao nhiêu người VN tại Úc) nên chúng tôi hăng hái bắt điện, bơm nước, gắn quạt máy, và còn lát xi măng luôn cả cái nền để vào mùa khô học sinh có chỗ chơi đùa.

Từ đó –  theo sự cắt đặt của nhà sư – tôi vẫn thường trở lại thăm non hai cái trường này (cùng dăm ba lớp học ở vài nơi khác nữa) để mang sách vở bút viết cho học sinh, và chút tiền trợ cấp cho mấy vị giáo viên.

Tới đâu, tôi cũng đều “lớn tiếng” lập đi lập lại cái quan niệm rất thực tiễn và cấp tiến của mình : Xin quý thầy cô đừng quá quan tâm đến Việt Ngữ. Thay vào đó hãy dùng thời giờ dậy các em làm được mấy phép tính (cộng – trừ – nhân – chia) căn bản, và đọc được tiếng Miên để sau này chúng có thể sinh tồn một cách dễ dàng hơn nơi đất nước này.

Cái quan niệm “đúng đắn và cấp tiến” đó, mới đây, vừa bị thử thách (một cách vô cùng nghiêm trọng) khi tôi ghé qua lớp học ở Bati – nằm trong khuôn viên của Chùa Ông Quan Đế, thuộc huyện Peam Ro, tỉnh Prey Veng – vào tháng 11 năm rồi. Đây là một nơi hết sức đặc biệt vì người Việt chả những có chùa (và ban trị sự) mà còn có cả hội đồng hương tề luôn nữa.

Tôi được coi là khách quý, đến tự phương xa, và được hân hạnh họp mặt với tất cả quý vị chức sắc địa phương. Họ đều thuộc vào hàng lão hạng nên tôi rất nhỏ giọng khi lập lại quan niệm (cố hữu) của mình là con cháu chúng ta cần học toán và học tiếng Khmer để sinh tồn, chứ không phải là Việt Ngữ. Mỗi đứa trẻ chỉ được tới trường vài ba năm thôi, mất thời giờ học tiếng Việt làm chi khi mà cái cơ hội đọc được một tờ báo (hay viết một cái thư) bằng Việt Ngữ kể như là bằng không. Chỉ cần sắp nhỏ vẫn nói chuyện bằng tiếng nước mình là cũng đã tốt lắm rồi, chớ…”

Tôi chưa dứt lời mà không khí buổi họp đã trầm hẳn xuống. Những ánh mắt, và những nụ cười chứa chan thiện cảm mà mọi người đã dành cho tôi từ lúc ban đầu (bỗng) tan biến hết trơn. Rồi một vị lão nhiêu, chắc cũng đã bát tuần, mới nhỏ nhẹ đáp lời:

“Chúng tôi lại có chút suy nghĩ khác. Người Việt ở nơi đây từ đời này qua đời nọ nên bây giờ ai cũng đen thủi, đen thui y như người bản xứ. Ngó qua thiệt khó nhận ra là “Duồn” ai là “Miên” nữa. Sự khác biệt chỉ còn ở cái tiếng nước mình thôi. Bởi vậy, khi đã có cơ hội cắp sách đến trường thì ưu tiên là phải dậy bầy trẻ đọc viết tiếng mẹ đẻ cái đã, chớ còn nói như ông thì …”

Ông anh cũng chưa dứt lời nhưng tôi đã cảm được sự đồng tình của mọi người hiện diện. Rồi có lẽ vì quá xúc động (hay quá bất nhẫn) ổng đưa tay gạt nước mắt và ngồi phịch xuống ghế, tựa như là muốn đứng cũng không nổi nữa!

Những “giọt lệ như sương” của vị đồng hương cao niên khiến tôi chợt nhận ra sự nông nổi và thiển cận của mình. Cùng lúc, tôi cũng “ngộ” được đôi điều quan trọng khác:

Nào phải là tình cờ mà những người Việt từ Bắc Mỹ, từ Úc Châu đều đã cất công tìm đến Cambodia để làm trường học. Cũng đâu phải là vô cớ mà chỉ riêng ở tiểu bang California (Hoa Kỳ) đã có đến cả chục Trung Tâm Dậy Việt Ngữ và hầu như ở khắp mọi nơi trên thế giới, nơi đâu có dân Việt là có những lớp học cho trẻ Việt cùng với sự tham gia (tự nguyện) của hàng vạn giáo viên – từ nửa thế kỷ qua.

Khi Hợp Chúng Quốc Hoa Kỳ cho phép giảng dậy Việt Ngữ ở một số trường trung học và đại học tại quốc gia này thì giản dị chỉ vì đó là chủ trương nhân bản và bao dung (đa văn hóa) của xứ sở này. Còn mọi cố gắng, chắt chiu, thương khó để bảo tồn tiếng mẹ đẻ của hàng triệu người dân Việt, đang lưu lạc ở khắp bốn phương (có lẽ) là do sự thôi thúc tiềm ẩn từ vô thức.

Đây là phản ứng tự nhiên từ vô thức tập thể (collective uncounciousness) của cả một giống nòi (trong cơn quốc biến) khi ngôn ngữ của họ đang “bị tha hóa, bị thao túng, bị phá sản một cách có hệ thống” –  theo như lời báo nguy của nhà giáo và nhà báo Thái Hạo.

Lời báo động muộn màng này cũng đã giúp tôi hiểu ra lý do mà sư Minh Trí – sau khi xuất gia, từ bỏ mọi hoạt động chính trị – đã hết lòng tận tụy chăm lo cho những lớp học Việt Ngữ, ở Kampuchea, cho đến … hơi thở cuối!

21 BÌNH LUẬN

  1. Bộ chử Việt có 3 phần:
    1. Bãng chử cái,
    có 39 chử.
    2. Bãng chử vần,
    có 803 chử.
    3. Bãng chử ghép,
    có 24.864 chử.
    ***
    Bãng chử cái:

    12 nguyên-âm:
    a ă â e ê i y o ô ơ u ư

    16 phụ-âm đơn:
    b (bờ) c (cờ) d (dờ) đ (đờ) g (gờ1) h (hờ) k (ca) l (lờ) m (mờ) n (nờ) p (phê) r (rờ) s (sờ) t (tờ) v (vờ) x (xì)

    10 phụ-âm đôi :
    ch (chờ) gh (gờ2) gi (di) kh (khờ) ng (ng1) nh (nhờ) ph (phờ) qu (quờ) th (thờ) tr (trờ)

    01 phụ-âm 3:
    ngh (nghờ2)

  2. 1.noi đùa,nói vui,nói giỡn,nói khôi hài cùng nghĩa.đây là sự phong phú của tiếng Việt.
    2.Cũng như “khôn lường ,không luờng” là 01.”không lường được hậu quả hay hâu quả khôn lường !
    3.”đóng góp nhất định” là khảng định chắc chán đóng góp.
    4.”phản động ” là tiéng tàu ,phiên âm qua tiếng việt.Nó năm trong tự điển “hán -việt” thành tiếng Việt (sau nay ít dùng /cung nhu chữ “phản ánh ” thành tiếng việt phổ biến “phản ảnh”)
    5 “khốn nạn” là những người thuộc thành phần nghèo ty tiện (les miserables/những kẻ khốn nạn” .Là một lời than khổ “khôn nạn !đã ngheo còn bị công an *VC” làm tiền.không được ,đá thúng mủng còn năm tóc kéo lê ngoài đường !”
    Tiếng Việt TLV Đ là thứ tiếng Việt của giai cấp trung lưu.giàu có đương nhiên là khác vói kẻ khốn nạn ,bần cung rồi !(đọc VTP và cac nhà văn khác ở miền Bắc trước 45 so sanh vói hồ biểu chanh và các nhà văn trong Nam ,se thây khác /khác nhưng KHÔNG SAI!).Còn miền Bắc sau 54 lại dung quá nhiều chữ tàu phiên âm,đôi khi không đúng ,nên PV Đ hô hào “hãy giũ gìn sự trong sáng của tiéng Việt’ mà ta biết cái gì không có ,thiếu thốn thì mới kêu goi như hiếu văn hoá thì lập ra văn hoá khu phố ,văn hoá phường .
    Tiếng Việt thời VNCH tiên bộ vượt bực vì tự do dân chủ. Những chử nào ít dùng sẻ là tử ngữ (tieng nước nào cung vậy) .Hiện nay từ SELFIE tự sướng (theo VC dịch) là một chữ rất mất dạy nhưng Nó đã len lỏi vào phim ảnh …nghe rất chướng : Một người Mẹ dắt con trai qua Mỹ ,ở với em gái .Hai bà diện ao quần đi chơi. Bà Mẹ đưa máy ảnh cho thăng bé “con chụp cho mẹ với dì…” thằng bé bận chơi game,trả lời “Mẹ và Dì tự sướng đi” Bà Mẹ nói là muốn “tát mạnh thằng con “mất dạy”….

  3. “Với cá nhân tôi, ông là người hoàn toàn đặc biệt và ngoại lệ: một nhà văn lớn được rất nhiều bạn đồng nghiệp/ bạn đọc nể trọng và ái mộ về tài năng cũng như tư cách” (trích)
    Tên TNTiến “lui”,lui quá nên lú …).Câu văn bợ đít nêu trên thật đáng xâu hổ cho TNTiến lui của mốt trí thúc(Khoe sinh viên Đà Lat ,nhưng nghỉ lại có lẻ chỉ là sinh viên thuộc loại bị cs xúi biểu tình chống chính phủ mà thôi vì có lẻ cũng muốn theo “phe bên kia ” nhưng nhát gan sợ chét (theo bên nào cũng chét,nên làm cái lủng lặng ở giữa) .Một SQ trẻ tuổi (tr/u).sau đó Nghe nói vào QH ,tên trên truyền đơn UC ở hàng 10 (liên danh 10 người) và thắng cử và làm dan biểu đối lập vói chính phủ của NV Thiệu . Lúc đó hình như có b/c uy tín như CL/TD /S dạt ra danh từ “đối lập CUỘI” đẻ chỉ nhóm này…(chỉ là làm tiền chính phủ:khi chóng đối điều gì chính phủ ban ra thì có thuơng lượng và có tiền …).Tóm lai một kẻ có học (đai học) một SQ/QLVNCH.một công chức nganh Lập pháp VNCH,và su cùng một người TNCS khi khai vói”Sở Di Trú” Mỹ lại ca ngợi một nhà văn cs ,dù đã lọt vào Mỹ nhưng vẫn là nhà văn cs thua cả một Dương Thu Huơng …NN từ bỏ Đảng CS khi không còn là nhà văn được ca ngoi như hồi ở trong Q Đ với tác phẩm “Anh hùng Núp ” (NN ,người Quảng ,học sinh trường Lê Khiết ,vào kháng chiến và đi bộ đội đóng ở Tây Nguyên) …và sau này ,toàn bộ tác phẫm của NN là một tờ truyền đơn ca ngợi cs dài đóng thaafnh sach ,đanh số trên từng trang giấy CA NGỢI ĐẢNG CS Quang Vinh”).
    TNT LUI muôn gi khi bắt chước một Lê Minh thói VNCH ”đi phiêu bạt giang hồ dẻ viet chuyện đường xa? ” (nghe nói anh ta là Việt Kiều ,sau vụ “cáp duồng ” chạy về miền Nam (một số chay ra Bắc)
    Còn TNT giờ đây ,gióng tên LM(tuy 2 “trường phái khác nhau” nhưng chung lại là viet vnch/vc ĐÈ HUỀ .Khen một tí Chê 01 tí .Như bài naỳ là đanh bóng ,son phết cho NNgoc…thành Anh Hùng NÚP…)
    Tuy nhiên cũng như VNCH có tên từng là DB (khối đối lập) được NVT y/c qua Mỹ thuyếtt phục đẻ được viên trợ đánh cs thì ll vói VC đém hình ảnh chiến trường”đen tối” nhất đẻ nói là ‘chúng tôi không muốn đánh nhau nữa…” Trước khi chét khoe là Mỹ thấy xong ,Cắt luôn 300 triệu dự tính cho VNCH thời 75(Miền Nam sụp đổ)
    Mất nước một phần vì bọn “Đâm sau lưng chiến sĩ”!
    [Vụ “khủng bố tại SG”,vụ 5 tên VC bị giết ở Mỹ ,vụ khơi dậy ồn ào tuyên truyền cho VC ,tiếp tay vói VC nghi quyết 36 thấy rỏ là ĐV Â… (Th/ta VNCH ,em Tướng VC ,)…và đồng bọn…]

  4. Mặc thằng chó đẻ Paul Heggen nó giống như mặt John Arthur Lithgow , cũng “ phụng phịu “ y như vậy , chỉ đóng vai ác , cuối cùng chết nhăn răng !

  5. Chao ôi, tuỏi trẻ tài thiệt là cao á nghen. Mói có 6 tuỏi và đang hoc mẩu giáo nhưng trong pack back là có…………..SÚNG LỤC thứ thiệt á nghen, kakakkakaka

    Chua hết, trong pack back có súng và khi tói truòng vào lóp là THIÊN TÀI 6 tuỏi rút súng ra………….PẰNG PẰNG cô giáo ngay tại lop học, OAI QUÁ HEN

    Chao ôi , xứ sở chi mà TỰ DO đáo để khôn nguôi. 6 tuỏi mà đả làm đuoc COWBOY TEXAS của lảo BUSH rui đó nghen.

    Tàn Dư Nguy Cock phen ni lại có cơ hôi chụp mủ cho là tại vì Viet Cộng cho nên xả hôi MẼO mói………….BĂNG HOẠI như ri , kkekekkekekekeke.

    Nói là có bằng chứng ngay á nghen Tàn Du Nguy Cock . Báo MẼO CNN nghen, hỏng phải báo…………VC chúng anh nói xáu bu MẼO mô nghe chưa.

    cnn.com/2023/01/06/us/newport-news-v
    irginia-shooting/index.html

    A 6-year-old boy was taken into police custody after he shot a teacher at Richneck Elementary School in Newport News, Virginia, Friday afternoon, Police Chief Steve Drew said in a news conference.

    “The individual is a 6-year-old student,” Drew said. “We have been in contact with our commonwealth attorney and some other entities to help us best get services to this young man.”

    Số là câu bé chỉ 6 tuỏi nhưng đả biét bắn CÔ GIÁO của mình bị thuong tại ngay lop hoc , thé mói goi là……….TỰ DO của bu MẼO mà đám Tàn Dư Ngụy Cock và các nhà…..DÂN CHỮI tại VN đang cổ xúy ,kakkakkakkaka

    Tàn Dư Nguy Cock bolsa có thể sẻ bảo rằng vụ cậu bé TÂY LÔNG MẼO bắn cô giáo này là tại vì……….VIET CỘNG cho nên mói ra sự cố này đó nghen, kkkkakkakkakaka.

    Trăm xấu bảy xa trên thé giói này là củng tại vì…………VIET CỘNG chúng anh , kakakkakakaka.

    Mặc dù VC chúng anh ở cách bu MẼO là 12,000 km bên kia bò Thái Binh Duong , nhưng tại vỉ NGUY COCK TÀN DƯ đần độn cáo buộc cho nên VC chúng anh có POWER From REMOTE để làm cho xa họi MẼO đien đảo đảo đien từ Kinh té, chính trị, xa hoi, tôi phạm và…VO GIA CU* va………..xả súng , và kể cả dân trốn nuoc ra đi tứ NICARAGUA, GUATAMELA, HONDURAS, MEXICO tói nuoc MẼO, tat cả cugn? tại vì…………………CONG XÃNG(SÃN) VIET NAM, kakkakakkakakaa

    • (Mặc dù VC chúng anh ở cách bu MẼO là 12,000 km bên kia bò Thái Binh Duong , nhưng tại vỉ NGUY COCK TÀN DƯ đần độn cáo buộc cho nên VC chúng anh có POWER From REMOTE để làm cho xa họi MẼO đien đảo đảo đien từ Kinh té, chính trị, xa hoi, tôi phạm và…VO GIA CU* va………..xả súng , và kể cả dân trốn nuoc ra đi tứ NICARAGUA, GUATAMELA, HONDURAS, MEXICO tói nuoc MẼO, tat cả cugn? tại vì…………………CONG XÃNG(SÃN) VIET NAM)

      Power from Remote cái con…kẹt của Hồ ấu dâm hả?

      Nếu nói tụi cộng sản Nga, Tàu tìm đù mọi cách để phá hoại nước Mỹ thì đúng.
      Nhưng tụi VC mầy thì chỉ có nước qua ăn xin “bơ thừa sữa cặn” của Mẽo chứ làm đéo gì được nó mà xạo sự Phét.
      Bằng cớ là thằng Phúc niễng dốt Ma dê in VN khi gặp Trump ở LHQ, thay vì câu chào hỏi:
      -HOW are you? Nhưng Phúc niễng qíu lưỡi lại hỏi: WHO are you?
      -Trump nghĩ thằng này ba trợn nên trả lời: I am Melania’s husband.
      -Phúc niễng đã điếc mà còn làm tài lanh trả lời: Me too.
      – Thật xấu hổ khi nhìn cảnh Video đó, bởi ai cũng thấy Trump nổi sùng nên chỉ ngồi khoanh tay ngó Phúc niễng lầm bầm cái gì đó trong cái miệng khùng.
      Bao nhiêu đó cũng cho thấy đám lãnh đạo VC tụi mầy bị thế giới coi như là loại chó ghẻ mà cứ kêu ẳng ẳng ầm lên là…chó kiểng rồi.

    • Theo tường trình của MIRO (Minority Rights Organization) thì có khoảng năm phần trăm, hay 750.000 người gốc Việt đang sinh sống ở Xứ Chùa Tháp. Đây là nhóm dân thiểu số đông nhất ở đất nước nhỏ bé này. Phần lớn đều không có được một tờ giấy lận lưng (không khai sinh, cũng không căn cước) nên không được quyền tiếp cận với bất cứ dịch vụ xã hội nào cả. Họ cũng không có quyền sở hữu tài sản hay đất đai gì ráo. Bởi vậy, rất nhiều kiều bào ở Miên hiện vẫn sống trong những túp lều tranh (lều bều như mấy dề lục bình) trên mặt Biển Hồ – Tonlé Sap.

      Chắn chắn không nơi nào trên trái đất này mà dân Việt phải sống lam lũ và thảm thương đến thế. Y tế cũng như giáo dục đều là những điều xa xỉ, nói chi đến chuyện báo/đài hay một cái trường (Việt Ngữ) cho những đứa bé luôn trôi nổi bấp bênh.
      Dog ho chi minh
      Fog phe’t your mother is cacx

  6. Dạy văn Nguyên Ngọc cho con nít bên này, trong tương lai sẽ có nhiều Họp Lu hơn nữa . Thấy văn hóa trong nước chưa, mùa xuân này Đường Sách trưng bày toàn sách viết về -tụi nó kêu là “Chiến thắng Mậu Thân”. và được đồng chí tiến sĩ Trần Hữu Dũng trân trọng đưa lên .

    Đấy, văn hóa đấy . Muốn thì cứ việc Hợp Lưu

  7. Tưởng Năng Tiến viết về Nguyên Ngọc

    “Với cá nhân tôi, ông là người hoàn toàn đặc biệt và ngoại lệ: một nhà văn lớn được rất nhiều bạn đồng nghiệp/ bạn đọc nể trọng và ái mộ về tài năng cũng như tư cách”

    Đề nghị các trung tâm tiếng Việt đưa các tác phẩm của Nguyên Ngọc & những người như ông ta vô dạy . Đường Chúng Ta Đi, Rừng Xà Mâu, hồi ký Đồng Bằng mà nhà phê phê bình bình Phạm Xuân Nguyên phải thốt lên tinh thần chống Mỹ đã trở thành thuộc tính của dân XHCN, và vì vậy, trở thành vĩnh cửu . Dạy tiếng Việt qua văn học cách mạng của Nguyên Ngọc . Dạy con từ thưở còn thơ, dạy con văn học cách mạng thì cũng nên dạy từ thời chúng còn bé thơ . Để lớn lên chúng có tinh thần chống Mỹ quật cường nhá

  8. Sính chữ và thích lòng vòng, quanh co.

    Bài báo với tựa đề:

    Xe khách bị lật, 23 người thương vong

    Sao không viết ngay tựa đề là “xe khách lật, 3 chết và 20 người bị thương”….mà cứ để đọc giả phải đọc dông dài một hồi mới biết là” 3 chết, 20 bị thương”.

    Hay: (trích Wiktionary)

    “Thay vì nói “pha nước nắm do quen tay” thì lại nói “pha nước nắm theo quán tính“, đó là dấu hiệu của bệnh sính nói chữ, sính phô trương chữ nghĩa.”

    Ôi báo chí thời ..thổ tả!

    • Thương vong là bị tai nạn (hoặc bị gì khác)rồi chết.
      Bị thương là bị tai nạn nhưng chỉ bị thương chứ không chết.
      Có thể viết là :
      23 người bị tai nạn (xe buýt), trong đó có 3 người thương vong và 20 người bị thương.

      • xin thưa:

        – Thương là bị thương (chưa hoặc không chết).

        – Vong là chết, còn gọi la ‘tử vong’.

        – còn thương vong là gọi chung cho cả ‘bị chết và bị thương’

  9. He he he …

    Tin đọc trên báo với tựa đề:

    “Một anh Phét …bất thình lình “bị đâm” khi đang đứng chờ sang đường ở gần ngã tư Nam kỳ Khởi Nghĩa và Lê Thánh Tôn”.

    Bố khỉ! cứ tưởng “anh Phét” bị một thèng ngáo đá cầm dao ….”lụi”, ai ngờ là bị một thằng say xỉn đi xe…đạp “tông” vào đít khiến Phét ngã xấp mặt.

    Tội nghiệp Phét!

  10. Tình trạng giảng dậy Việt Ngữ cho các em người Việt ở Kampuchea thật là quá ư bi thảm, mà sao Nhà nước Hà nội không hề có hành vi giúp đỡ nào gì hết ráo nhỉ?!!!- thật là trái với bản tin dưới đây! Chắc chắn đó là vì Nhà nước Hà đã không nhận được một xu teng nào từ “khúc ruột ngàn dặm” ở bên đó , không như những “khúc ruột ngàn dặm bên Âu- Mỹ ” hàng năm gửi về 16 tỷ đô la Mỹ:

    24,867 VNđ x 16,000,000,000 tỷ USD =

    “Chiều ngày 08/9/2022, tại Hà Nội, Ủy ban Nhà nước về người Việt Nam ở nước ngoài, Bộ Ngoại giao tổ chức Lễ phát động Ngày Tôn vinh tiếng Việt trong cộng đồng NVNONN.

    “Nguyễn Dinh – Lãnh sự -Người Việt Nam ở nước ngoài : Sở Ngoại vụ thành phố Hà Nội sẽ tiếp tục phối hợp chặt chẽ với Ủy ban nhà nước và Người Việt Nam ở nước ngoài và các đơn vị liên quan để đẩy mạnh các hoạt động trong khuôn khổ Đề án, góp phần tích cực trong phong trào tôn vinh sự giàu đẹp của tiếng Việt, nâng cao nhận thức về ngôn ngữ và văn hóa dân tộc đối với kiều bào trên toàn thế giới và bạn bè quốc tế, đặc biệt là thế hệ trẻ; giữ gìn và lan tỏa mạnh mẽ tình yêu tiếng Việt, trở thành động lực thúc đẩy phong trào dạy và học tiếng Việt trong cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài nói riêng và cộng đồng nói chung “.

    • “mà sao Nhà nước Hà nội không hề có hành vi giúp đỡ nào gì hết ráo nhỉ?!!!”

      Crazy Phúc! Bác này chắc mới qua, nên cái gì cũng cần “Nhà nước Hà Nội”. Thứ dân của khỉ này mới lòi ra mấy chuyến bay “giải cứu”. Chớ ngày xưa, vừa đặt chân tới Thái đã như mừng húm rùi

    • Nếu chúng ta nghiên cứu kỹ “chữ nghĩa” tuyên bố hay tuyên…cha của đảng Ba Đình hay ba…trợn thì mới hiểu trí..toẹ thâm sâu của họ.
      Như Nguyễn Dinh nói hợp tác với các “nước ngoài” có nghĩa là với nước Mỹ, Anh, Pháp, Đức, Nhật, Đại Hàn, Đài Loan…có người Việt ăn nên làm ra rồi gởi tiền về.
      Còn người Việt ở Cambodia kiếm được miếng ăn chưa chắc đủ thì thuộc vào thứ…nước Đục hay nước Bùn!
      Vì thế “đảng ta” không thể nào hợp tác để “lan tỏa” chính sách ăn mày được.

  11. Trích : ” TRƯỜNG ĐH đào tạo đa ngành, thuộc một hoặc vài lãnh vực, còn ĐẠI HỌC đào tạo nhiều lãnh vực, có nhiều trường trực thuộc ” ( Thứ trưởng GD HM Sơn ).

    Đúng là Ngu hết thuốc chữa. NGU THƯỢNG HẠNG.

    Để lý giải điều này, tôi lấy thời VNCH làm dẫn chứng. Gọi Trường ĐH Luật Khoa SG hay ĐHLK SG là NHƯ NHAU. Nhiều ĐH hoặc Trường ĐH ( Văn Khoa, Luật Khoa, Y Khoa… ) gộp lại, sẽ thành : VIỆN ĐẠI HỌC SÀI GÒN .

    Một thằng là Thứ trưởng Bộ GD, mà NGU như thế, thì thử hỏi những Bộ khác ( Quốc Phòng, Công An…. ), bọn BT, Thứ trưởng… NGU đến mức nào ?.

    Ngay thằng TO nhất nước ( Lú, có bằng TS ), KHÔNG hiểu câu ” Mềm nắn, Rắn buông ” có nghĩa Tốt hay Xấu, nên lớn tiếng dạy đàn em phải triệt để áp dụng. Bọn đàn em, còn NGU hơn thằng Lú, nên đứng dậy vỗ tay hoan hô như sấm. Câu này đồng nghĩa với : THƯỢNG ĐỘI, HẠ ĐẠP.

    Võ Tòng Xuân đang ở đâu ? Ra đây, nói chuyện Phải, Quấy. Cho tới hôm nay, Dân VN vẫn còn Nghèo Đói, Bần Cùng là do đám Ngu Si, Đần độn…. cs cai trị, chứ không phải do Dân VN mãi GIỮ Tết Cổ Truyền NGUYÊN ĐÁN.

    TB : Về ngôn ngữ hang Pắc Bó, Không Giống Ai, của bọn VẸM, tôi đã viết quá nhiều, nên phát NGẤY. Trước đây, trên DLB, về cách viết quái gỡ của bọn văn nô, bồi bút , kể cả cách viết rất TẦM BẬY của Trường Chinh, tôi đã LỊCH SỰ mời Nguyễn khoa Điềm ( Cựu Trưởng ban Tuyên Giáo Trung ương ) VV Thưởng, Hồ quang
    Lợi ( Chef của bọn DLV, AK 47 ), trên tinh thần Hiểu Biết, Tôn Trọng lẫn nhau TRANH LUẬN. Nhắm không thắng được tôi, nên cả 3 chọn cách : IM LẶNG LÀ VÀNG.

    Ngay những tên tuyên giáo sừng sõ còn CHẠY LÀNG, thì những đứa tép riu như Thằng Phét : ” Kiến thức không đầy cái LÁ ĐA ” làm gì CÓ CỬA.

    LCL.

  12. Sau năm 75, tiếng Việt đã bị biến đổi một cách kỳ quái.Thí dụ trước người ta nói ” nói đùa” , giờ thì ” nói vui”! Lại nữa có ” đóng góp nhất định ” .Đóng góp nhất định là đóng góp gi? Có phải muốn nói ” có ít nhiều đóng góp ” chăng? Hậu quả ” khôn lường” ! Khôn lường là gì là ” khương lồn..” hả ? ! Tại sao không nói ” hậu quả không lường” như trước có phải dễ hiễu , dễ nghe không ? Người ta nói dân Việt sau này ăn nói lung tung do nhiễm bởi cung cách ăn nói lung tung,sử dụng tiếng Việt cẩu thả từ Hồ Chí Minh mà nhiều tài liệu dẩn chứng rõ ràng Hồ là người Tàu biết tiếng Việt nhưng chưa rành do một phần cuồng Hồ và do bị ép buộc sống và làm việc , học tập theo Hồ vốn chả giống ai, chả có phương pháp gì cả .Một điễn hình cụ thể nhất là thí dụ từ ” cờ ba que ” là từ trong lúc say xỉn( Hồ có lúc khoe đã bỏ được rượu và thuốc lá , trái với đám bồi bút cuồng Hồ nói Hồ không biết rượu chè!) và sẵn hay có máu chửi , Hồ nhướng cặp mắt hí lên nhìn cờ vàng ba sọc đỏ bay phất phới thành ” cờ ba que” ( cờ ba thanh gỗ là sao, thế cờ nào là cờ hai que, 4 que?! )và lập tức đám cuồng lãnh tụ u mê rống theo ” bọn ba que” , ” bọn phản động” (cũng do Hồ ứng dụng đầu tiên nhưng sai ngữ cảnh từ âm tiếng Tàu 反动 đọc Phàn Đúng vốn chỉ ám chỉ dịch chuyển!),” khốn nạn” ( Hồ ứng dụng từ chữ Tàu苦难, đọc Khú Nạn vốn chỉ là khổ nạn, nghèo khổ vậy mà chuyển sang tiếng Việt thành từ chửi thậm tệ, nghĩa tương đương ” bần tiện”!),..và” cháu ngoan bác “rần rần nhắm mắt nín thở bắt chước theo ! Từ khi cộng sản lên ,tiếng Việt đẹp đẽ văn hoa của thời Tự Lực Văn Đoàn ,của Trống Mái, Hồn Bướm Mơ Tiên,.. từ từ biến mất thay bằng thứ tiếng Việt kiểu ” cà xục cà xịt ” , kiểu ” bù xù bà xà” khiến đời càng thêm ” khốn nạn”!

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên