S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Lê Trọng Hùng

12

Ngày 12 tháng ̣9 năm 2023, qua FB, ông Hà Sĩ Phu (bút danh của tiến sỹ Nguyễn Xuân Tụ) đã gửi đến độc giả và thân hữu “lời chào tạm biệt” nguyên văn như sau:

Thưa quý bằng hữu,

Sau 2 sự cố (tai nạn giao thông, rồi một lần đột quỵ) ở tuổi 84 tôi đã trở thành người tàn phế, không biết có cơ hội góp một bài viết nữa hay không, mấy dòng ngắn ngủi này đã là hết sức cồ gắng.

 Anh em Hải ngoại đã gom các điều liên quan và các bài viết trước năm 2021 trong Thư viện Hà Sĩ Phu online (hasiphu chấm com, thường bị tường lửa chặn).

 Tôi đã lấy toàn bộ Thư viện ấy xuống, và gom lại các bài ngắn trên facebook Hà Sĩ Phu từ 2022, và sẽ tìm cách gửi đến bạn bè như chút kỷ niệm. Ngay từ bài đầu tiên (Dắt tay nhau đi dưới tấm biển chỉ đường của Trí tuệ – 1988) toàn bộ các bài viết của tôi đã bị ngăn cấm, nên việc in ấn không đươc phép, không có điều kiện để biên tập nghiêm chỉnh, nên xin quý bạn đọc hiểu cho những sơ xuất khó tránh khỏi.

 Thân mến gửi lời chào tạm biệt.

Bên dưới “mấy dòng ngắn ngủi” thượng dẫn là phản hồi của hàng ngàn người đọc, với tất cả sự trân quý (và xót xa) khi được biết về tình trạng sức khỏe không mấy khả quan của tác giả. Xin phép ghi lại dăm ba, theo thứ tự alpha:

 

  • Nguyễn Lâm Cẩn: “Kính chúc bác hồi phục sức khỏe. Những trang viết của bác bạn đọc rất trân trọng.”
  • Nguyễn Văn Cung: “Anh luôn là người mà tôi trân quý.”
  • Lê Đăng Ngô Đồng : “Con không ngờ sẽ vắng bóng của bác. Con chúc bác mau bình phục và mong sẽ còn được đọc bài viết của bác!”
  • Đỗ Việt Khoa: “Thương bác.”
  • Huỳnh Văn Hoa: “Mong anh mạnh khoẻ, an lành.”
  • Phạm Phú Thanh: “Trước đây, nhờ được đọc những bài viết của bác mà tôi đã được sáng mắt ra, đầu óc bớt tăm tối ngu muội…vô cùng cảm ơn bác.”
  • Võ Thiêm: “Kính chúc bác khỏe mạnh, sống an vui trong những ngày tới.”
  • Chau le Van: “Sáng ngời Một Sĩ phu Bắc hà ! Còn nhiều lớp Người tiếp nối anh !”

Tôi cũng tin như thế (“nhiều người sẽ tiếp nối anh”) dù chân thật và bất khuất là hai đức tính hiếm hoi của người Việt hiện nay. Đứng thẳng làm người gần như là điều cấm kỵ ở xứ sở này, và những người không gù (hay còn chút liêm sỷ tiết tháo)  đều bị nhà nước hiện hành trù dập hay trấn áp.

Cuộc sống gian truân và bất an thường trực của Hà Sĩ Phu chỉ là một tấm gương tiêu biểu. Cuộc tuyệt thực hiện nay của tù nhân lương tâm Lê Trọng Hùng cũng thế. Đây cũng chỉ là một trường hợp điển hình của một người ở thế hệ tiếp nối, nhất quyết “đi dưới tấm biển chỉ đường của trí tuệ” bằng mọi giá, kể cả khi ông đang bị giam cầm.

Trang FB của Dự Án 88 (The 88 Project) cho biết:

Ông sinh 1979, quê Yên Bái, là một giáo viên dạy sinh, hóa tại Lào Cai. Sau đó, ông chuyển về Hà Nội tiếp tục dạy học tại một ngôi trường cấp 2 và học thêm ngành luật. Năm 2015, ông quyết định thôi việc sau khi lá đơn yêu cầu cải cách giáo dục, đòi hỏi những lợi ích chính đáng cho học sinh của ông bị từ chối.

Năm 2017, Lê Trọng Hùng bắt đầu đưa tin với tư cách là một “nhà dân báo” trên Facebook và YouTube, bình luận về các vấn đề chính trị – xã hội và tư vấn cho dân oan cách kiến nghị, khiếu kiện lên các cơ quan có thẩm quyền của nhà nước. Ông tự bỏ tiền túi ra để mua hàng ngàn cuốn Hiến Pháp Việt Nam, tặng cho nhiều người và giảng giải cho họ về những điều quy định trong hiến pháp, pháp luật. Ông là một con người giàu lòng nhân ái, từng nhiều lần hiến máu nhân đạo để cứu người.

 Trước khi bị bắt, Lê Trọng Hùng đã kịp ghi danh và có Thẻ đăng ký hiến mô, tạng cho “Trung tâm Điều phối Ghép tạng Quốc gia”. Đây không chỉ là một nghĩa cử cao đẹp, mà còn thể hiện suy nghĩ rất tiến bộ trong bối cảnh xã hội Việt Nam còn tồn tại nhiều quan điểm lạc hậu về cái chết, về các hủ tục trong đời sống tâm linh.

 Lê Trọng Hùng bị bắt ngày 27/3/2021, vài ngày sau khi nộp đơn tự ứng cử và chỉ 2 tháng trước khi cuộc bầu cử được tiến hành. Ngày 31/12/2021, ông bị kết án 5 năm tù giam, 5 năm quản chế bởi một tội danh hết sức mơ hồ “Tuyên truyền chống nhà nước.”

 Ông Hùng có vợ là bà Đỗ Lê Na, một người khiếm thị và là giáo viên dạy văn tại trường khiếm thị Nguyễn Đình Chiểu. Năm 2015, tờ Công An Nhân Dân (cơ quan ngôn luận của ngành công an) số ra ngày Thứ Năm 29/10 đã có bài báo với tựa đề “Chuyện tình đẹp như cổ tích của cô giáo khiếm thị” để ca ngợi mối tình cảm động của hai người.

 Trước khi ông Hùng bị bắt, vợ chồng ông cùng hai con sống cuộc sống nghèo khó nhưng đầm ấm trong một căn nhà nhỏ tại Hà Nội. Khi bài viết này đến với bạn đọc, ông Hùng đã bước sang ngày thứ 6 của cuộc tuyệt thực, dự định kéo dài đến ngày 9/11/2023.

 Ông tuyệt thực để đề nghị tòa án mở lại phiên phúc thẩm; yêu cầu Trại giam số 6 -Thanh Chương, Nghệ An tôn trọng quyền lợi chính đáng của tù nhân; đề nghị các đại biểu Quốc hội vào nhà tù gặp ông với mong muốn thành lập Tòa án Bảo Hiến.

Tòa Án Bảo Hiến hay Tòa Án Hiến Pháp lập ra để bảo vệ nguyên tắc của hiến pháp, để kiểm tra, và quyết định xem các điều luật có vi hiến hay không. Nhà đương cuộc Hà Nội, hẳn nhiên, hoàn toàn dị ứng với định chế pháp luật này vì họ biết rõ rằng Điều 4 Hiến Pháp (“khẳng định vai trò độc quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản”) vi hiến một cách thô bạo và trắng trợn.

RFA nhận định: “Tòa Bảo Hiến là ước mong của tất cả mọi người, đặc biệt là trong giới luật gia ở Việt Nam. Người ta trông chờ có tòa Bảo Hiến để có thể loại bỏ những bản văn luật pháp vi hiến. Tuy nhiên cho đến nay, đây chỉ là mong ước.”

Niềm ước mong này –  xem ra – còn rất xa và mỗi lúc sẽ một thêm xa, nếu đất nước không có những người cương trực (và cương quyết) như Lê Trọng Hùng. Ông không còn gì ngoài mạng sống nhưng đã không ngại dùng đến thứ vũ khí cuối cùng để đòi hỏi công lý cho tất cả, chứ không chỉ riêng mình.

Ngày 24 tháng 9 năm 2023, sau “Chuyến Thăm Chồng Sau 21 Ngày Tuyệt Thực”,  Tử Đinh Hương (bút danh của bà Đỗ Lê Na, người bạn đời của ông Lê Trọng Hùng) đã gửi đến “cô chú, anh chị” những dòng chữ thống thiết như sau – qua FB:

Tử Đinh Hương tự hỏi: tình hình này phải chăng không chỉ các đại biểu quốc hội quyết định nhắm mắt làm ngơ, bỏ mặc nguyện vọng và tính mệnh của cử tri mình mà cả hệ thống này đang vô cùng hổ thẹn, đuối lý nên quyết tâm không biết, không nghe thấy gì để khư khư giữ lấy lợi ích của mình? Chỉ đáng thương, đáng tiếc cho một công dân hết lòng vì Tổ quốc đang bị hàm oan, đọa đầy và những đứa trẻ vô tội đang ngày ngày hãi sợ có thể bị mất đi người bố thương yêu!

Ps: Thỉnh cầu cô chú, anh chị, ai biết Fb hoặc số điện thoại của bà Lê Thị Nga (chủ nhiệm Ban tư pháp quốc hội), ông Lưu Bình Nhưỡng “”phó trưởng Ban dân nguyện), bà Dương Ngọc Ánh, ông Nguyễn Phi Thường, Nguyễn Ngọc Tuấn (đoàn đại biểu quốc hội Hà Nội) hãy vui lòng gửi link bài viết này đến họ. Đây là nguyện vọng tha thiết của anh Lê Trọng Hùng, cũng là sự cậy nhờ của Tử Đinh Hương…!

Tôi thì không tin rằng đây chỉ là “nguyện vọng tha thiết” của riêng ông Lê Trọng Hùng hay bà Đỗ Lê Na. Chả lẽ người Việt không còn ai khác quan tâm đến vận mệnh của quê hương, dân tộc và thân phận của chính họ (cùng con cháu) hay sao?

12 BÌNH LUẬN

  1. Ngàn năm còn đó hờn căm!

    Thảm kịch huynh đệ tương tàn
    Là cả dân tộc lầm than đói nghèo
    Người dân thân phận bọt bèo
    Nhưng bầy Thị Nở Chí Phèo giàu sang

    Giang san gấm vóc tan hoang
    Biển đảo Bản Giốc Nam Quan không còn
    Ngay cả thành phố Sài Gòn
    Thủ đô ta đó hoàn toàn đổi thay

    Mang tên thái thú nô tài
    Việt gian bán nước tay sai Nga Tàu
    Bao nhiêu xương máu đồng bào
    Còn chăng là nỗi hận trào ngàn năm

    Ngàn năm còn đó hờn căm!

    Nông Dân Nam Bộ

    • “Thảm kịch huynh đệ tương tàn
      Là cả dân tộc lầm than đói nghèo”

      Rất chính xác . Đảng các bác đã làm xong hòa giải, toàn dân toàn Đảng các bác cần tiến hành hòa hợp dân tộc ASAP. Cộng Sản hay tư bửn hổng quan trọng, nhưng với sự kính trọng các Cộng Sản để lâu ngày thành trí thức hiện nay, có vẻ Cộng Sản vẫn tốt hơn .

      Nếu hổng wan chọng thì cứ đồng chính kiến với mình là tốt gòi .

      Khép lại quá khứ đi các bác ạ .

  2. Ngàn năm còn đó hận trào!

    Ngàn năm còn đó trong tâm
    Ngàn năm còn đó hờn căm rợ Hồ
    Ba Đình, bè lũ tội đồ
    Rồi đây con cháu đào mồ chúng bây

    Cướp công kháng chiến chống Tây
    Rước Tàu vô nước xéo giầy dân ta
    Mô hôi xương máu Ông Cha
    Ngàn năm nô lệ Trung Hoa ngày nào

    Ngàn năm còn đó hận trào!

    Nông Dân Nam Bộ

    • “Cướp công kháng chiến chống Tây”

      Chỉ có các bác cướp công kháng chiến chống Tây của TQ thui .

      Thắng lợi cuộc kháng chiến chống Tây là nhờ cố vấn & chí nguyện quân Trung Quốc giúp các bác . Đèn Cù kể về cố vấn TQ, cha đẻ của chiến thuật biển người, xanh mặt trước tài nghệ nướng quân của Đại Tướng Võ Nguyên Giáp . Từ đó, Tượng Đái VNG chỉ lo hậu cần, ông bác của mẹ tớ là đại tá thời đó, làm việc trực tiếp với TĐ VNG, nhìn hình chụp toàn là khoe nồi gang, chảo sắt do TA sản xuất để phục vụ chiến đấu .

      Để cho ông tượng đái đó lãnh đạo, Đỗ Mười Đổi Mới Đan Mạch chớ, TOÀN BỘ dân miền Bắc cũng hổng đủ để đánh PAP đâu

  3. Ta phải làm gì hầu cứu nước?

    Cam phận định mệnh đã an bài?
    Bốn ngàn năm mồ hôi xương máu
    Hèn hạ nhục nhã làm tay sai
    Quỳ gối dâng hiến cho đại Hán?

    Cúi đầu để cho lũ nô tài
    Đem Tổ Tiên ta ra phỉ báng?
    Ông Cha ta tay súng tay cày
    Ta phải làm gì hầu cứu nước?

    Tiếp nối con đường Hai Cụ Phan
    “Đoạn Tuyệt” với mê tín dị đoan
    “Khai Dân Trí” “Nâng Cao Dân Khí”
    “Tự Lực” đứng lên bằng đôi chân!

    Nông Dân Nam Bộ

  4. Sướng quá Trời ơi! hay cưu tôi với trời ơi! Ác chi lắm Trời ơi !…kêu mẹ Ông Trời còn có lý. Vì Ông Trời tương trưng cho Dấng thiêng liêng nhất.Không biết ông trời có giúp đươc gì không ?Nhưng chắc chắn Ông k bao giờ làm lại ai hết.Còn kêu các vị Đai biểu QH VC ,không khác nào kêu Ma-kêu quỷ-kêu ma-cà-rồng hút máu ! Vì sao?? Vì Đai biểu QH củng là CA-củng la 2quan Tòa.. hay nói nói cách khác : Vô-ra-thằng-cha khi nảy/

  5. Hồ Chí Minh xưa tù đế quốc nên còn sống, chứ nếu HCM tù theo kiểu tù “nhân dân” bây giờ ở VN thì không biết tro hay xác nằm ở đâu!

  6. Tớ đã nói rùi, kiếm cách đi khỏi Việt Nam tốt hơn “đấu zanh” này nọ . Bi giờ hổng nghe, tiếc nhưng chiện mình làm mình chịu thui . Hổng phải đảng viên, nobody give a Phúc . Là đảng viên thì mỗi lần phọt ra là có người nuốt chửng từng giọt hổng chớp mắt . Hổng phải đảng viên, xít man, Phạm Đoan Trang cũng nô ke

  7. “Chạnh niềm cố quốc nghĩ mà đau”!(*)

    Không biết mấy ai trong chúng ta
    Còn nghĩ về một thời đã qua
    Nơi quê nhà nửa thế kỷ trước
    “Chạnh niềm cố quốc nghĩ mà đau”!(*)

    Để rồi mình cảm thấy nuối tiếc
    “Không gì quý hơn độc lập tự do”
    Đến khi mất rồi mình mới biết
    Đã một thời hạnh phúc ấm no!

    Nông Dân Nam Bộ

    (*) Thơ Bà Huyện Thanh Quan

  8. Lê Trọng Hùng

    Tôi viết vinh danh một người tù
    Hai con nhỏ và người vợ mù
    Một người uy vũ bất năng khuất
    Một người Việt Nam lưng không gù!

    Xứng đáng hậu duệ dân Yên Bái
    Anh là người tù Lê Trọng Hùng
    Đã dũng cảm chân thật khẳng khái
    Đúng như tên anh – một Anh Hùng!

    Nông Dân Nam Bộ

    • Nguyễn Đình Cống

      Đúng như tên bác – một ống cống
      Nhờ chủ nghĩa Mác, nên thành Giáo Sư

      Nguyễn Trung

      Đúng như tên bác – 1 ngu(yễn) trung
      Nhờ dân hải ngoại, trở thành kính trọng

      Hồ Cương Quyết

      Đúng như tên bác, nghe như tên 1 hồng vệ binh
      Nhưng mọi người vưỡn kính trọng

      Điên hít gòi!

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên