S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Thằng khốn nạn

85

Bởi tính hà tiện (và cũng vì thói quen luôn thức sớm) tôi hay rời Bangkok lúc trời còn tối, và đến Phnom Penh khi vừa sáng bạch. Chuyến bay đầu ngày bao giờ cũng rẻ, ít ra thì cũng rẻ hơn được năm/bẩy Mỹ Kim. Đỡ được đồng nào hay đồng đó.

Phi đạo vắng ngắt nhưng phi trường thì ồn ào hơn thường lệ vì có nguyên cả một đoàn du khách Trung Hoa (gần cả trăm người) đang lào xào trò chuyện hơi lớn tiếng. Tôi gặp họ hoài, ở khắp mọi nơi, nghe riết cũng quen nên không có gì để phàn nàn cả. Hơn nữa – tự thâm tâm – tôi tận tình chia sẻ với nỗi “hạnh phúc vỡ oà thành tiếng” của hằng tỉ con người (vừa được xổ lồng) sau hơn nửa thế kỷ bị giam cầm, trong bức màn sắt

Khác với Lào hay Thái, tuk tuk ở xứ Cao Miên nhiều quá – tá lả khắp nơi – nên tiếng mời chào (khẩn thiết) nghe mà thương cảm. Tôi phóc đại lên cái xe gần nhất, nói nhỏ:

  • River side! Ra mé sông!

Gọn ghẽ vậy thôi nhưng cũng đủ cho chú em tài xế biết rằng tuy khách hàng bộ dạng hơi lớ ngớ nhưng là dân bụi đời chuyên nghiệp, khỏi cần phải ra giá (hay mặc cả) lôi thôi. Ngoài Việt Nam và California ra, Phnom Penh – có lẽ – là nơi tôi chôn chân lâu nhất, đủ lâu để biết về phố xá (gần) như dân bản xứ.

Nam Vang đi dễ khó về

Trai đi có vợ, gái về có con

Tui đã quá cái tuổi vợ con từ lâu lắm rồi nhưng vẫn lui/tới đây hoài hoài vì người Việt của mình ở đây đông quá, và khổ lắm. Nước sạch nhiều người cũng không có mà uống nữa, chớ đừng nói chi đến chuyện xa xôi như ăn chơi hay ăn học. Đến với họ, đôi lúc, cho nó có cái tình – tình đồng bào – chớ tôi đã ớn thức ăn của Miên (cũng như của Lào và của Thái) tới tận ngón chân út luôn rồi!

Tuy hơi mất công (chút xíu) nhưng tôi buộc phải tìm cho ra thức ăn Việt Nam, bằng mọi cách và mọi giá. Trên đường Preah Sisovath, dọc bờ sông, tiệm Chiang Mai Riverside có món Vietnamese Sour Soup (bảo đảm là không dở) dù cả chủ nhân lẫn đầu bếp đều không phải là người Việt. Tuy còn hơi sớm, tôi vẫn gọi một tô canh chua cá (sao tui không ưa canh chua tôm nha) với lời căn dặn “cho nhiều rau ngổ, càng nhiều càng tốt.”  Thực đơn chiều tui cũng tính luôn rồi: cá rô kho tộ của Ngon Restaurant (trên đại lộ Sihanouk Boulevard) tiêu rắc lấm chấm như mè, cay suýt xoa, thơm đậm đà, và ngon thấm thía.

Sáng thì tôi có chuyện phải vô làng nổi Kampong Luong, nằm cuối Biển Hồ, thuộc tỉnh Pursat. Từ Phnom Penh đến đây chỉ cỡ chừng 150KM nhưng dám có tới cả trăm bức hình của Hun Sen: khi ngồi, lúc đứng. Xen giữa là những bảng hiệu của Cambodian People’s Party (Đảng Nhân Dân Cam Bốt) với ảnh phóng lớn của đảng phó, và đảng trưởng. Lại cũng chính là cái bản mặt của thằng chả luôn, chớ còn ai vô đó nữa!

Không thấy vua cha Norodom Sihanouk, hoàng hậu Norodom Monineath hay vua con Norodom Sihamoni đâu ráo trọi. Trên thế giới này – có lẽ – chưa bao giờ, và không nơi đâu, có một quốc gia theo chế độ quân chủ lập hiến nào khác mà hoàng gia lại mờ nhạt (và thủ tướng lộng hành) như thế cả.

Hồi đầu năm ngoái, ở những tỉnh lỵ heo hút – lâu lâu – tôi còn thấy lưa thưa vài tấm bảng trưng Cambodia National Rescue Party. Nay thì hết nhẵn, cái đảng này đã bị Hun Sen “giải thể” hồi tháng 11 năm ngoái. Tờ Cambodia Daily cũng vậy, cũng bị đánh (thuế) cho “sụp tiệm luôn rồi. Phnom Penh Post thì đã sang tay qua một ông chủ mới (nghe đâu) cũng là chỗ quen biết, và thân thiết, với Hun Sen.

Thiệt là quá đáng nhưng … chưa hết!

Tất cả 125 dân biểu quốc hội đều là người của Đảng Nhân Dân Cam Bốt, 58 trong số 62 thượng nghị sỹ cũng vậy, cũng đều nằm trong túi áo của Hun Sen ráo trọi. Còn chính Hun Sen thì đã chui gọn trong túi quần của Tập Cận Bình.

Coi như là tiêu tan một giấc mơ dân chủ!

Nguyễn Quốc Tấn Trung, bỉnh bút của tạp chí Luật Khoa, nhận xét:

“Nhiều người cho rằng, Cambodia đã đi trước Việt Nam một bậc về mặt dân chủ, rằng xã hội dân sự đã nở hoa, rằng quốc gia này sẽ là người tiên phong của vùng Đông Dương về tự do, dân chủ và sự phát triển kinh tế – kinh trị. Vài năm sau, chúng ta bắt đầu khóc than về một nền dân chủ kiệt sức và hấp hối.”

Tới bữa nay thì, cái “nền dân chủ” này đã chết (“ngắc”) rồi, tôi thầm nghĩ vậy khi đi tà tà ngang qua Court of Appeal Office of the Prosecutor General – nằm cạnh bờ sông Tonle Sap. Mới chừng mươi năm trước (chính xác là ngày 10 tháng 12 năm 2014, Ngày Quốc Tế Nhân Quyền) tôi chứng kiến cả chục ngàn người dân Cam Bốt – sau khi tuần hành – đã tụ tập nơi đây để đòi hỏi chính quyền phải phóng thích những tù nhân lương tâm của xứ sở họ.

Cũng chính tôi –  ngay chiều hôm đó – đã vui sướng viết bài tường thuật (“Dư Âm Của Một Ngày Lễ Lớn”) cho RFA, với những lời có cánh: “Ai mà dè cái xứ Chùa Tháp này lại đàng hoàng và văn minh dữ dội vậy, Trời?”

 Những ngày vui, cũng như niềm vui, thường ngắn. Riêng nỗi hân hoan vui mừng mà tôi dành cho nước Cambodia e hơi quá ngắn. Tôi cay đắng (nghĩ thêm) như thế, sau khi đọc xong bài báo (“Thái Lan Hành Trình Dân Chủ Gập Ghềnh”) của L.S Nguyễn Văn Thân.

Tuy gập ghềnh và với nhiều sóng gió nhưng nước Thái Lan vẫn kiên tâm đi tới. Còn Hun Sen thì dẫn đất nước Cambodia bước lùi, theo lộ trình chuyên chế, cùng với Trung Hoa Lục Địa của Tập Cận Bình.

Nguyễn Quốc Tấn Trung, tác giả bài báo “Nền Dân Chủ Cambodia Hấp Hối” còn viết thêm: “Bắt đầu những năm 2010, Trung Quốc trỗi dậy như một thế lực có tầm ảnh hưởng quốc tế, và Cambodia trở thành một trong những ‘chư hầu’ nhận viện trợ đều đặn từ Bắc Kinh. Giới lãnh đạo Cambodia dần được tháo bỏ xiềng xích phương Tây, và trở mặt.”

Đoạn văn thượng dẫn khiến tôi chợt nhớ đến bức thư của Thủ Tướng Sirik Matak, gửi đại sứ Hoa Kỳ John Gunther Dean, hồi cuối thế kỷ trước:

Nam Vang, ngày 16 tháng 4, năm 1975.

Thưa Quý Ngài và Ông Bạn,

Tôi thành thật cảm tạ ngài đã viết thư và còn đề nghị giúp tôi phương tiện đi tìm tự do. Than ôi! Tôi không thể bỏ đi một cách hèn hạ như vậy! Đối với Ngài và nhất là đối với xứ sở vĩ đại của Ngài, không bao giờ tôi lại có thể tin rằng quý vị đã nhẫn tâm bỏ rơi một dân tộc đã lựa chọn tự do. Quý vị từ chối bảo vệ chúng tôi và chúng tôi chẳng thể làm được gì hết. Ngài ra đi, tôi cầu chúc Ngài và xứ sở của Ngài được hạnh phúc dưới bầu trời này. Nhưng xin Ngài nhớ cho rằng nếu tôi phải chết ngay đây và trên đất nước tôi yêu dấu thì tuy đó là điều đáng tiếc, nhưng tất cả chúng ta đều sinh ra và cũng sẽ chết vào một ngày nào đó. Tôi chỉ ân hận một điều là đã lỡ lầm đặt niềm tin quá lớn ở nơi quý vị, những người bạn Hoa Kỳ!

Thành tín,

Sirik Matak

Bằng vào kinh nghiệm máu xương của người tiền nhiệm thì Hun Sen có thể “trở mặt” với cứ phương nào (bất kể Đông/Tây) khi cần, nếu vì quyền lợi của đất nước Cambodia. Đương sự, tiếc thay, lại “trở mặt” ngay với chính đồng bào và dân tộc của mình, chỉ để bảo vệ cho tài sản của gia đình và phe nhóm. Đó mới là chuyện đáng buồn, và đáng nói: thằng khốn nạn!

85 BÌNH LUẬN

  1. – Tui tin bác Mừ vì thấy ổng ôm ổ bánh mì Như Lan thật chặt (hình như sợ bị giựt ?) đi từ Hàm Nghi ra bến Bạch Đằng, vừa ăn, vừa hít hà, vừa hóng gió đêm sông Sài Gòn. Thủ Thiêm phía bên kia thì đang đi vào giấc ngủ, chỉ có ánh đèn vàng vọt còn chập chờn, nhấp nhô theo sóng nước. Tui cũng tin ông HuePhan vì từng bị ổng tung chưởng ná thở.

    – Còn vì sao nên ngã theo Mỹ dù tấm gương VNCH và Afghanistan vẫn sờ sờ ra đó? Vì Mỹ muốn ngăn làn sóng Đỏ từ miền Bắc, chỉ là cái ngọn, mà không có kết quả và tốn kém quá nhiều xương máu. Do đó Mỹ nghĩ đi đêm được với TC là đánh ngay vào cái gốc. Khi dân Tàu giàu lên tự nhiên họ sẽ đòi hỏi tự do trong khi đó Mỹ lại được lợi nhuận khổng lồ về kinh tế.

    Thế nhưng mọi chuyện đảo ngược! Con rồng đói được vỗ béo, nó đứng dậy và đang vẫy đuôi gây ra bão ở biển Đông. Dân Tàu giàu lên nhưng vẫn khuất phục CS Tàu. Hơn thế nữa, CS Tàu đang lăm le soán ngôi Mỹ. Bây giờ Mỹ thức tỉnh và sẽ không còn có chuyện “đi đêm” nữa. Do đó ngã theo Mỹ vừa hợp với lòng dân, vừa bảo vệ được đất nước, vì Mỹ không chủ trương xâm lăng.

    Ở sát nách với kẻ nuôi mộng xâm lăng cả ngàn năm mà không biết lợi dung cơ hội nầy để cứu nước thì VC đúng là chư hầu của TC!

  2. Quan điểm khác có dẫn đến lập trường thay đổi khác?

    Chỉ có cộng sản hoặc là người có cái nhìn thiên cộng hay độc tài mới theo Tàu Cộng. Còn không thì bạn sẽ vẫn phải theo Mỹ vì lợi ích quốc gia. Âu Châu (EU) và các nước tự do ở Á Châu có rất nhiều bất đồng với Mỹ nhưng vì lợi ích quốc gia họ vẫn là đồng minh, là đối tác bạn bè của Mỹ. Cambodia và Lào theo Tàu là vì hai nước này là cộng sản và lãnh đạo cũng là cộng sản, vì lợi ích cá nhân, gia đình, lợi ích cho đảng; Việt Cộng cũng vậy nhưng đu dây là vì để giữ lợi ích kinh tế với Mỹ và sự tồn vong của chế độ; còn Đài Loan tự do không theo Tàu Cộng mà theo Mỹ là vì lợi ích chính trị và lợi ích toàn dân.

    Tàu Cộng hay Mỹ hay bất cứ quốc gia nào cũng đều vì lợi ích, chung và riêng, và cũng vì chung và riêng này mà thay đổi theo thời gian. Tôi đồng ý với nhận xét của HuePhan là không vì ghét Mỹ mà “theo” cộng sản Tàu để trở thành độc tài hay cộng sản. Nếu chỉ khác biệt quan điểm thì không có gì quan ngại nhưng lập trường của Hồ Ngọc Phước có phần nguy hại cho quốc gia.

    Tổng thống và người dân Ukraine không phải là không biết những bài học về lợi ích của các cường quốc nhưng vẫn phải vì lợi ích quốc gia mà Ukraine không theo độc tài Nga mà cần sự giúp đỡ của EU và Mỹ, và EU cũng như Mỹ, cũng vì lợi ích chung của quốc gia họ mà phải trợ giúp Ukraine. Chừng nào có thay đổi thì còn tùy thuộc vào lợi ích có thay đổi và lợi ích nào quan trọng hơn.

    • Tổng thống Diệm không phải là không biết sẽ bị Mỹ giết khi có đảo chánh nhưng vì lợi ích quốc gia, và ông thà chịu chết.

      Tổng thống Thiệu cũng biết Mỹ sẽ bỏ rơi VNCH sau khi Kissinger và tổng thống Nixon qua làm hòa với Tàu Cộng, sau đó ký Hiệp Định Ba Lê, rút quân khỏi Miền Nam VN để chỉ còn lo chống cộng sản Liên Xô.

      Khi lợi ích giữ Miền nam VN không còn quan trọng thì họ buông tay.

      Do Thái cũng không phải là không hiểu Mỹ và nền chính trị Mỹ. Họ cũng lo sợ bị Mỹ bỏ rơi nhưng họ biết đấu tranh vì lợi ích quốc để tranh giành sự ủng hộ của Mỹ. Do Thái không vì xung khắc lợi ích với Mỹ mà bỏ Mỹ theo kẻ thù.

    • Thưa anh Bees, Tôi hận Mỹ , lại ghét thái độ tôn sùng Mỹ một cách mù quáng của một số người nên nói lẫy đó thôi, đã chiến đấu chống cộng sản lại phải chịu cảnh quốc phá gia vong mà lại còn theo cộng , tệ hơn nửa , xúi người theo tàu cộng hay sao ??? !!!

      • Miễn là người việt hải ngoại hổng theo Cộng . Còn Việt Cộng có theo Tàu Cộng cũng là lẽ thường . Khi Nhật đánh Trung Quốc, Hồ Chí Minh đã xem “Cứu Trung Quốc là cứu mình”

      • Tớ thì mong chiện đó xảy ra sớm để cho nó phẻ . 2 đảng Cộng Sản đứng bên nhau coi như hai 5 rõ 10, dân hải ngoại hết còn mơ màng “dù là Cộng Sản hay dù là Việt Cộng”. Níu họ đủ điên để “Dù là Trung Cộng” thì coi như bó tay bó chân bó chiếu đem chôn chấm cơm

        Mọi chiện ngã ngũ . Mỹ sẽ dùng số tiền đang đổ vào VN hiện nay vào những chuyện có ích hơn . VN lệ thuộc Trung Quốc thì Mỹ chỉ phải đối mặt với Trung Quốc +, đỡ mệt hơn khi nhờ tiền Mỹ, VN sẽ trở thành 1 tiểu Trung Quốc hôm nay . Khả năng Mỹ chết là có thiệt nếu để xảy ra tình trạng này . Nên nhớ, chỉ với Trần Tố Nga & Nguyễn Thị Thanh, kế hoạch lập 1 vòng đai quân sự ở châu Á của Mỹ đã bị compromised. VN Cộng Sản biết cách để có thể phá tất cả những kế hoạch của Mỹ ở châu Á, có điều hổng có đk hoặc hổng nhận thức về khả năng của mình thui

        Heck, Việt Nam mà thẳng thắn ngả ngớn với Trung Quốc, Mỹ sẽ vò đầu bứt tai WTF we gonna do now liền tù tì

      • @Hồ Ngọc Phước
        Đọc comments giải bày như lời trần tình của anh Phước, cá nhân tôi hiểu và không còn thắc mắc về lập trường của anh. Tôi cũng hiểu về anh HuePhan và anh Thanh Tra Mười. Họ là những người tôi rất mến mộ về kiến thức và lập trường chống cộng và cũng đã từng trao đổi nhiều lần trên diễn đàn này. Mong qua những lời anh Phước trần tình mọi người sẽ hiểu nhau hơn.

  3. Việt nam suýt nữa thành tỉnh lỵ của Trung Hoa, do quyết định của TT Roosevelt ! :

    Trong tập tài liệu lưu trữ những giấy tờ và các diễn văn của TT Mỹ Franklin Roosevelt “ The Pubic Papers and Addresses of FDR”, ông Samuel Rosenman có thuật lại rằng Roosevelt, sau khi rời Hội nghị Yalta, ngày 23/2/1945, khi gặp thống chế Tưởng giới Thạch trên chiến hạm U.S.S. Quincy, có hỏi rằng ” Ông có muốn vùng Đông Dương không?” thì Tưởng giới Thạch trả lời rằng ” Vùng đó chẳng có lợi gì cho chúng tôi cả. Chúng tôi không muốn nó. Những dân vùng đó không phải người Tàu. Họ không thể đồng hóa với người Tàu “.

    ” The first thing I asked Chiang was, ” Do you want Indo-China?”. He said, “It’s no help to us. We don’t want it. They are not Chinese. They would not assimilate into the Chinese people”.

    “-President Franklin D. Roosevelt to Generalissimo Chiang Kai-shek, on Board U.S. S. Quincy, returning from Yalta Conference, February 23, 1945, quoted by Judge Samuel I. Rosenman, The Public Papers and Addresses of FDR “.

    • Hình ảnh của đất nước Việt nam vào thời 1945 rất bết bát vì lúc ấy vẫn còn là thuộc địa của Pháp, và dân số chỉ vài chục triệu và rất nghèo , và để biện hộ cho chính sách thực dân, người Pháp thường lấy hình ảnh các sắc dân thiểu số miền núi giới thiệu với thế giới rằng đấy là những người Việt nam và họ cần người Pháp đến để được soi rọi ánh sáng văn minh Tây phương.

  4. Nhà báo Chu Chỉ Nam : Chiến tranh Triều Tiên kéo dài từ ngày 25/6/1950 đến ngày 27/7/1953. Theo như tinh thần Hội nghị Yalta ( tháng 2/1945), thì Triều Tiên được đặt dưới sự bảo trợ của Liên Hiệp quốc trong 5 năm, phía bắc dưới sự bảo trợ của Liên Sô, phía nam dưới sự bảo trợ của Anh, lấy vĩ tuyến thứ 38 làm ranh giới.

    Cũng theo tinh thần Hội Nghị Yalta, Việt Nam cũng vậy, cũng được đặt dưới sự bảo trợ của Liên Hiệp quốc trong vòng 5 năm, sau đó thì được độc lập, miền bắc dưới sự bảo trợ của chính quyền Tưởng giới Thạch, miền nam dưới sự bảo trợ của Anh, lấy vĩ tuyến thứ 16 làm giới tuyến.

    Đó là trên nguyên tắc và lý thuyết ở Hội nghị, nhưng trên thực tế, Staline và Đệ Tam quốc tế Cộng sản đã xúi giục đảng cộng sản ở những nước địa phương nổi lên cướp chính quyền và gây hấn chiến tranh.

  5. Thằng đại Việt gian chó đẻ Hồ chí Minh trúc Nam Sơn không ghi hết tội, nước Đông Hải không rửa sạch mùi.

    Thằng đại Việt gian chó đẻ Hồ chí Minh nó chết hàng ngàn năm sau cũng phải lôi nó ra mà hạch tội.

  6. @ còm sĩ ho+ngoc+phuoc
    Rất tiếc tôi không nhớ trước đây và ở diễn đàn nào từng có dịp trao đổi với ai mang nick ho-ngọc-phuoc,
    nhưng nick này, khi copy&paste vào trang Ghi chú, liền hiện lên dòng chữ màu vàng đặc trưng, cho thấy anh nằm trong hệ thống chính qui nào đó,
    và thái độ tiếp cận đối phương khá ôn hoà, điềm tỉnh của anh chứng tỏ tư cách nghiệp vụ giao tiếp đáng nể, không giống bọn lôm côm xưng danh phận nầy nọ…luôn phảng phất thói cao ngạo.

    Cho nên tôi xin trao đổi chân tình như sau:

    Đầu tiên tôi xin từ khước chữ “theo” của anh.
    Chữ theo đánh mất thế trụ/sự độc lập/sức mạnh của chủ thể, là cá nhân hay tổ chức, và nhất là trong tư cách một quốc gia.
    Vợ theo chồng, em bé theo người lớn thì nghe thuận lý. Nếu vợ mạnh, khôn…không cần “theo”, chỉ chung sống đầy trách nhiệm cùng chồng. Em bé thành người lớn cũng không cần theo ai cả.
    Một cá nhân trưởng thành theo lý tưởng chính trị, theo đức tin siêu nhiên, theo một lẽ sống đã chọn…là thuận lý.
    Quốc gia gồm hàng chục triệu người không được phép vong thân “theo ai”, mà phải xác lập thế đứng và con đường của riêng mình.
    Tất nhiên ta phải chọn đứng về lẽ phải, chính nghĩa, điều tốt đẹp, những giá trị phổ quát của đa số nhân loại – dân chủ, độc lập, tự do, nhân vị, hạnh phúc…để có quan hệ tốt đẹp, tranh thủ sự tương trợ, và cố mạnh lên để tự chủ mọi mặt, tránh bị lệ thuộc sâu.
    Mặt khác, quốc gia phải từ bỏ thế lực thống trị hung tàn đè nén ràng buộc áp bức nô lệ hoá…biến thần dân thành bầy gia súc bị hệ thống giám sát theo dõi ngày đêm!
    Đường lối chính trị ngoại giao của số ít những cường quốc tử tế nhất (mà ta có thể biết do hàng tỷ lương dân đã thừa nhận từ lâu), cũng tuỳ từng thời kỳ, nhiệm kỳ cầm quyền của đảng phái, cá nhân tốt/xấu khác nhau mà có tính thực dụng, vì lợi ích riêng họ, phạm nhiều sai lầm trầm trọng gây oán giận ngút trời;
    hoặc khá hơn;
    nhưng nhân loại đều biết rõ: chưa bao giờ họ giết hàng trăm, hàng chục triệu dân như “Mao đại nhảy vọt-đại cắt mạng văn hoá vô sản-đại thảm sát Thiên an môn”; Stalin đồ tể đỏ, Hitler quốc xã…

    Cũng do thời thế và tình hình thế giới khiến chính trị vương đạo đôi lúc cũng bị du vào thế làm bậy ; nhưng họ chưa hề chủ trương và hành động phi nhân một cách căn cơ và bền vững.

    Và cũng vì chính ta bất lực kém cỏi, nội trị hư đốn, không tròn vai trò bản thân trong tư cách đồng minh,
    mà đã ôm hận thất bại;
    không chỉ lỗi ở riêng người, có cả lỗi của ta trong mối hận lòng nầy.
    Afghanistan tham nhũng cùng cực khiến Mỹ bó tay rút lui bỏ rơi. Taliban lên chỉ vài tháng, nhân dân Afghan, đặc biệt phụ nữ bị tước đoạt hết nhân cách nhân quyền. Họ đang lạy cả tơi cả nón để cầu nguyện Mỹ quay lại!

    Ta không thể đơn phương trách họ được, cũng không thể cay đắng suốt đời… để rồi lại trao thân gởi phận cho băng đảng xã hội mà lương tri ta biết rõ chúng là căn tính xấu xa do hệ thống chính trị xã hội; bọn lãnh tụ có lòng tham không đáy, trường kỳ nuôi dưỡng ý đồ và kế hoạch xâm lăng bành trướng tiêu diệt lân bang đồng hoá nô lệ ngoại tộc;
    là không thể chấp nhận, không đội trời chung!
    Lời Mạnh Tử là sự khôn ngoan muôn thuở nhưng rất bình dị, không có gì là cao siêu.
    Chỉ bọn hôn quân/lãnh tụ/tổng chủ nầy nọ mới mù quáng làm bậy vì lòng tham tính xấu, vì chủ thuyết điên rồ ảo tưởng, vì căn cốt gian manh;
    chứ không phải họ không đủ sức nhận thức ra nổi cái lẽ phải giản dị đó!

    * Vậy quốc gia dân tộc ta nên ĐỨNG vào phía nào, bên nầy hay bên kia bức màn Sắt/Tre?
    Và bản thân chúng ta ở đây có nên lập luận khuyến dụ định hướng thiên hạ theo vào địa ngục, như một cán bộ tuyên giáo cs ?!

    @ cs Mười,
    Tôi vào đây đã trên 5 năm, còm cũng không ít, cũng khá dài dòng không khép kín…
    Chừng đó vẫn chưa đủ cho tt10 thấy tôi thế nào ư, để rồi nay vẫn còn phải bỏ công theo dõi, “chú ý nhiều hơn”?

    Thân xưng Tt10 mà nhãn quan, lương tri cũng còn quáng gà thế kia à?

    Chỉ cần biết anh thích/xúi thiên hạ nên chơi với ai, ghét bỏ ai…là đã đủ để biết anh là ai!

    • Thưa anh HuePhan
      Cám ơn anh đã quan tâm đến các bình luận của tôi và có lời khuyên chân tình. Đáng tiếc là tôi đã để quá nhiều cảm tính vào đó lại viết lách vụng về khiến anh hiểu lầm chiều hướng tư tưởng của tôi nhưng không lẽ một người luôn ôm lòng đau , hận về chuyện nước mất nhà tan, tấm thân phiêu bạt như tôi mà còn không biết mình đang ở vị trí nào , nên đi về đâu, với ai sao ? Anh không hiểu tôi, đó là lỗi của tôi , do lối viết lẫy của tôi đó thôi (giận thì nói lẫy vậy mà). Trước đây tôi đã từng cùng với anh, anh Nguyễn Văn, anh Sa Kim, anh Lại Ngứa mắt…. trò chuyện về chính trị Mỹ và tây phương đối với Ukraine. Có lẽ anh bân bịu nhiều nên đã quên đi có điều, lúc đó anh có vẻ hiểu tôi hơn bây giờ nhiều. Về chữ “theo”, anh không đồng ý cách dùng chữ đó của tôi, nhưng chữ nghĩa của Việt Nam ta hàm ý lắm . Quan niệm tự do , dân chủ không phải đến từ tây phương sao, không phải trong suốt cuộc chiến chống lại cộng sản chúng ta đã luôn luôn theo và dẫn dắt dân chúng theo ý tưởng chính trị này để chống lại bọn bắc cộng theo ý tưởng chính trị độc tài toàn trị sao, Không phải nước Mỹ luôn dẫn đầu trong cuộc chiến chống cộng và chúng ta theo Mỹ tức là đứng cùng với Mỹ trong mặt trận này sao ? Thưa anh HuePhan , anh có lý khi chú ý đến cách dùng chữ của các còm sĩ để đoán định về “căn cước” tư tưởng của người đối thoại nhưng có thể nói không sợ anh giận là anh Nguyễn Văn Mười – Thanh Tra Chính phủ tinh ý hơn anh. Kính anh.

      • Thưa anh HuePhan, anh và anh Nguyễn Văn Mười giống hai người cùng xem một bức tranh, anh thì chú ý đến nét vẽ còn anh NVM thì chú ý đến cái tỏa ra từ bức tranh .

        • Cũng xin thưa thêm với anh HuePhan là tôi không thuộc về hệ thống chính qui nào cả cũng không có nghiệp vụ gì , tôi viết nhưng không khéo lách nên chạm vào sự bén nhậy có phần quá mức của các anh thôi, đối với các anh, tôi luôn khiêm cung, tôn trọng vì các anh là những người chống cộng , đó là đức tính quí giá nhất nơi các anh . Kính anh.

  7. Anh Mười và anh Phước vào Google và đọc bản tin nhan đề

    “Bush Regrets Treaty That Split Europe ”
    MAY 8, 2005

    Dưới đây là phần dịch thuật mà tôi đã có dịp ghi vào phần ý kiến trên trang mạng DCV cũ:

    8/5/2005: Dịp kỷ niệm 60 năm đánh bại Đức Quốc Xã thời Đệ Nhị Thế Chiến ,khi tới thủ đô Riga của xứ Latvia, trước hàng cử tọa có cả tổng thống các xứ Latvia, Lithuania and Estonia, TT Bush tuyên bố Hoa kỳ hối tiếc rằng Hoa kỳ, thời hậu chiến, vì náo nức muốn đem lại sự ổn định ở Âu châu nên đã hy sinh tự do của các nước nhỏ .

    President Bush said Saturday that the United States sacrificed the freedom of small nations during the postwar period in its eagerness to bring stability to Europe.

    Sự lựa chọn này của Mỹ đã góp phần đưa đến sự lớn mạnh của đế quốc Sô Viết . TT Bush nói đây là một trong những lỗi lầm lớn nhất trong lịch sử .

    U.S. choices at the time contributed to the rise of the Soviet empire, Bush said, which led to “one of the greatest wrongs in history.”

    TT Bush công kích Thỏa Ước Yalta 1945 ký kết giữa TT Roosevelt, lãnh đạo Sô Viết Stalin và thủ tướng Anh Churchill . Ông nói thỏa ước này phân chia ra những vùng ảnh hưởng giữa các đồng minh trong thời Thế Chiến . Và thỏa ước này đã mở cửa cho Liên xô chiếm vùng Đông Âu và Trung Âu . Ông nói khi mà cường quốc điều đình với nhau thì vấn đề tự do của những nước nhỏ có thể bị hy sinh .

    • Tài liệu nầy khá thú vị, cũng nói lên rằng phe tư bản – con người muôn thuở – còn biết ân hận xin lỗi để tránh sai lầm và cải thiện mình, tuy chưa thể hoàn thiện 100% vì họ không phải là thánh.
      Mỗi năm họ cứu sống/ giảm đau khổ cho nhân loại cùng quẫn, nạn dân Covid19… cũng không ít đấy chứ; chẳng thế mà hàng vạn dân tỵ nạn cứ cố sống cố chết vượt biên vào …Mỹ, không vào Nga, TC, Bắc Triều tiên hay Vẹm. Sao vậy?
      Mao, Đặng, Giang… có bao giờ xin lỗi cái chết của 45.000.000 thần dân Tung-của tội nghiệp trong Đại Nhảy Vọt, hay còn tiếp tục gây ra thêm cái chết hàng chục triệu khác trong Đại Cắt Mạng vô sản, rồi làm tiếp thêm vụ đại Thảm sát Thiên An Môn ?!
      Xét cho cùng, nhân vô thập toàn: AI tốt, AI xấu, một cách tương đối và một cách căn cơ?

  8. Đôi dòng gửi các còm Nguyễn Văn Mười và Hồ Ngọc Phước :

    Thỏa ước Hoa kỳ – Liên xô chia đôi vùng ảnh hưởng đẩy dân Trung và Đông Âu châu vào Thiên Đường Mù Cộng sản

    ***Trong chuyến du hành năm ngày ở Nga và Âu châu, khi dừng chân ở xứ Latvia ngày 7/5/2005, TT Bush tuyên bố Hoa kỳ nhận lỗi lầm đã ký thoả ước Yalta năm 1945 chia đôi ảnh hưởng ở Âu châu với Nga sô, và do đó đã khiến cho hàng triệu người ở các nước vùng Đông và Trung Âu rơi vào tay Cộng sản.

    Hiệp định Yalta được ký kết khi Trận Thế Chiến Thứ Hai sắp chấm dứt giữa ba lãnh tụ Franklin Roosevelt của Hoa kỳ, Winston Churchill của Anh, và Josef Stalin của Nga.

    Bush condemns Soviet oppression, expresses regret for U.S. role.
    May 7, 2005
    |
    RIGA, LATVIA _ President Bush on Saturday called Soviet oppression in Europe “one of the greatest wrongs of history” and accepted some American blame for it.

    Speaking to a Latvian audience with bitter memories of Soviet domination, Bush expressed regrets about the 1945 Yalta agreement that divided Europe into U.S. and Soviet spheres of influence. The pact, approved by Franklin Roosevelt, Winston Churchill and Josef Stalin near the end of World War II, effectively cleared the way for the creation of Soviet satellites in Eastern and Central Europe.

    Bush said the agreement “left a continent divided and unstable” and led to the “captivity of millions” of Europeans who fell under Soviet control.

    • Nhà văn Lỗ Ma Ni, Constantin Virgil Gheorghiu trong cuốn truyện ” Les Sacrifíés du Danube ” đã diễn tả nỗi đau đớn uất hận của 150 triệu người Đông Âu tan gia bại sản đã bị Hoa Kỳ bán đứng cho CS để cứu vớt nền văn minh Tây Âu.

  9. Thưa anh Nguyễn Văn Mười – Thanh Tra Chính Phủ . Tôi hoàn toàn đồng ý với anh về sự thay đổi chính sách cho phù hợp với tình thế và lợi ích của Mỹ, điều đáng nói là sự thay đổi của họ phi nhân quá, bất chấp sẽ kéo theo đàng sau những thay đổi này là vô số cái chết tức tưởi, những cuộc đời bỗng chốc rơi vào tăm tối ! Đây là một bài học đắt giá cho tất cả chúng ta để chúng ta không còn ảo tưởng về chính trị Mỹ, dù muộn còn hơn không. Kính anh.

  10. Đọc tranh luận về Hun Sen mà tôi không nghiên cứu kỹ. Nhưng tôi có đọc bài Erdogan và Hun Sen
    Tác giả : Nguyễn Ngọc Chu Nguồn: Báo Tiéng Dân / Bacaytruc Ngày đăng: 2023-07-30
    Bạn có thể đọc về đề tài này để thêm phần suy luận. Xin phép trích đoạn.

    “Nga, Mỹ, châu Âu, phe nào cũng không ưa Erdogan mà không thể bỏ. Nước ở thế yếu hơn mà trên bàn cờ chính trị không yếu hơn. Erdogan làm cho kẻ mạnh hơn không những không thể bắt nạt, mà còn phải sợ, phải nể, vì dùng thế liên kết với kẻ mạnh khác.”

    “Nếu ở phương Tây có Erdogan thì ở phương Đông có Hunsen. Hunsen cũng là một chính khách không được ưa, nhưng không thể bỏ. Cũng giống như Erdogan, Hunsen biết khai thác tối đa vị thế của mình. Trong quan hệ với Trung Quốc, Việt Nam, Mỹ và châu Âu, thì chơi với bên nào, Hunsen cũng thu được lợi.
    “Có người nói Hunsen phụ thuộc vào Trung Quốc. Trung Quốc thu được nhiều lợi từ Campuchia. Nhưng đường lối chính trị của Hunsen không phụ thuộc vào Trung Quốc. Lãnh đạo Camphuchia và Trung Quốc chưa bao giờ tuyên bố chung ý thức hệ, chưa bao giờ tuyên bố cùng phe, cùng mục tiêu. Hunsen có đường lối chính trị độc lập với Trung Quốc. Các nghị quyết của Liên hợp quốc về cuộc chiến tranh của Nga tại Ukraine, Campuchia bỏ phiếu khác với Trung Quốc. Trong vấn đề Biển Đông, Camphuchia bị sức ép quyền lợi từ Trung Quốc, Hunsen hành động vì quyền lợi Campuchia. Trung Quốc sợ Campuchia xa rời. Hunsen có thể nhảy vào vòng tay người khác chỉ trong nháy mắt. Hunsen biết tận dụng nỗi sợ hãi của Trung Quốc để thu lợi. Hunsen làm cho các đối tác phải ve vãn, chứ không thể bắt nạt.
    “Một trong những điều khác biệt giữa Erdogan và Hunsen là cách được nắm quyền và quyền quyết định về người kế nhiệm. Erdogan không thể quyết định người kế nhiệm. Chức vụ tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ là do toàn dân Thổ Nhĩ Kỳ bầu ra. Còn Hunsen đưa con trai mình lên ngôi thủ tướng. Hunsen là một “ông vua”.
    “Nhưng không phải là một “vua tập thể”. Hunsen muốn bảo vệ quyền lực gia đình, cùng với lợi ích dân tộc, chứ không phải sự tồn vong của chính thể. Trước cái sai của cấp dưới trong hệ thống, Hunsen trừng trị thẳng tay mà không phụ thuộc vào ai. Kẻ làm sai sợ hãi. Sợ hãi chứ không xu nịnh. Vì thế, ít kẻ xu nịnh bao quanh.
    “Như một “ông vua” phong kiến, Hunsen chọn con trai có tài trong số con mình, cho đào tạo bài bản và nhường chức. Vua phong kiến cũng có bậc anh minh. Gặp thời minh trị, đất nước cũng có cơ hội phát triển. Nhưng chế độ cha truyền con nối, về cơ bản đã bị đào thải. Con trai Hunsen được Âu học. Việc truyền đời quyền lực của Hunsen khó có thể kéo dài như ở Bắc Triều tiên.”

    Have a great August time to All.

  11. Hun-xen theo như năm 75 được biết là người Cambot hoat động trong đảng CS vn của tên hồlytinh,là liên lạc viên và cung là thông tin tuyên truyền viên ,biết nói tiếng Việt .Khi Ponpot và đồng bọn chiếm Cambot Ponpot dựa sự che chở của Tàu Cộng ,và không biết có được chỉ dạo hay không xử dụng ngay lý thuyết CS ,diệt người QG không thương tiếc (3 triệu người cam bốt bị giết).Những v/đ con người vè luân lý xã hoi ,tập quán đều bai bỏ.ví dụ như hôn nhan không cần tình yeu ,chỉ là gióng đục cái sáp lại nên đã có chuyên người của đãng lập danh sach nam nữ rồi ghép họ lại vói nhau nên co nhièu trớ trêu ông già lấy thiếu nữ đang xuân hay bà già lây kẻ bằng chau mình……(Xem “Cánh Dông Chét” do ký giả cambot làm cho My bị kẹt lại khi CS vào Cam bốt,đã cố vượt thoát ,viết lại chuyên CS ở quê hương ông ta quây phim và đóng luôn vai chính).
    Vì lệ thuộc vào Tàu Cộng nên Sihanouk ,vi vua Cao Miên ở luôn bên Tàu (cũng như Bão Đại ở bên Pháp.)được Tàu đối xử tử tế Có lẻ dó đó mà bọn Pôn Pốt vẫn không làm gì Sihanouk….(sihanouk mặc dầu học ở SG vói TT Khiêm nhưng vẫn thù ghét người VN qua những gì An Nam xâm chiếm và đói xử vói họ (mối thù lịch sử).Do đó CS Cam bột là một phần lệ thuộc vào CSVN (VN có CB ở Cam Bột sống và làm việc như người Cam bót) và cả 2 cũng do Tàu giật dây điều khiển …
    Vì VN sau chiên thắng miền Nam nên kiêu căng kiêu ngạo ,TC rất ghét vì họ như ngựa sổ lòng không còn nghe lời của TC nữa do dó Cam bốt nghe lệnh nên đả phá VN bằng cách cáp duồng người Viêt quậy phá Biên Giới nên VN mới đem quan qua Cam bốt (toàn lính mới là những thanh niên miền Nam vì “thanh niên miền Bắc đã hi sinh dành độc lập rồi ,bây giờ đến các anh ,thanh niên miền Nam”(CB).Một thanh niên ,sau này giải ngũ ,đã nói là dể chét lắm Có lính bị chặt đầu …cung như một lần các linh gác bị loại bom hút khí (bom H?)giết chét tropng tư thế gác…
    Như trên đã viết Hun xen sau khi vN đem quân qua dẹp Pôn pốt thì đưa Hun xen lên điều hành Cam bốt (VC coi Hun xen như người của mình ,lệ thuộc vào mình),Linh vn cũng không rút về,coi như muốn cai tri Cam bốt .QT lên án nên sau cùng đành phải rút quân về nước vẫn đẻ laị một ít đã được Miên Hoá! Do đó TNT chẳng có gì mà bênh ực hay trách móc Hun xen .Vì Hăn cũng là CS vậy .Càng củng cố địa vị càng chịu sự khuynh đảo của Tàu .Cái gì mà daa chủ ,Trung lâp?
    Thoát VN đi vói TC không hơn à.?TBT NPTlên tham Cam Bốt tặng Hun xen 21000 đô lanhưng chẳng đượcgì về ngoại giao.TC vào Campuchia và mở hải cáng Sihanoukville lớn hơn lên ,từ đó có thể nhìn thấy PQ của VN,Ngoài ra còn đuổi dân Việt đi,cái số dân theo VCnay ở Biển Hồ đó đè bắt cá. Sau này số người Việt cònbị đuổi vào sâu hơn.cố nhiên Hun xen lo cho dân cambốt hơn !
    Do đó CS vẫn là CS,dù Nga Tàu Cuba,Cambốt hay vn Bắc Triều tiên cung vậy .Tụi nó dều là những THĂNG KHỐN NẠN !
    ***
    CS VN đang xin gập TT Mỹ Biden. Có lẻ thấy đi dây không được nữa,nhưng Mỹ chưa trả lời thì phải!(Hiện Mỹ ngoại giao thành công vói Thai Lan ,Phi luật Tân tân trang các c/c My củ và thêm mới ,ngoài ra Ân Độ cung ngả về My (mua vũ khí Myx thay vì Nga như trước đây)…Nếu cần thì các đại cong ty của My rút khỏi TC họ sẻ cung không đến VN mà có thể qua Ấn Đô ,dân sồ nay đã vượt dân sô TC.
    Mỹ còn muốn triển khai khối Nato Châu Á đẻ đương đầu vói TC…(và Nga)

  12. Tác giả Joseph Buttinger- chuyên gia về vấn đề VN- trong cuốn The Unforgettable Tragedy có đề cập đến nhiều nhân vật quốc gia có tiếng tăm đã bị thằng Hồ chí Minh khốn nạn giết, điển hình như dưới đây :

    – Trương Tử Anh, đảng trưởng Đại Việt Quốc Dân Đảng.
    – Ngô Đình Khôi, anh của tổng thống Ngô Đình Diệm, và con là Ngô Đình Huân.
    – Bùi Quang Chiêu, người sáng lập Đảng Lập Hiến.
    – Hồ Văn Ngà, đảng trưởng Đảng Độc Lập.
    – Nguyễn Văn Sâm, Khâm Sai triều đình Huế ở Nam Kỳ
    – Phạm Quỳnh, học giả, quan đại thần và cố vấn của Bảo Đại.
    – Huỳnh Phú Sổ, nhà sáng lập và giáo chủ Phật giáo Hòa Hảo.
    – Tạ Thu Thâu .
    – Trần Văn Phát và Nguyễn Văn Thoại.
    v.v…

  13. Không thiếu tác giả thuật lại vụ thằng Hồ chí Minh khốn nạn toa rập với tên Lâm đức Thụ mật báo cho Pháp biết lộ trình của nhà đại cách mạng chống Pháp Phan Bội Châu, do đó cụ Phan bị Pháp bắt ở Thượng Hải ngày 30/6/1925- thuộc tô giới của Pháp- sau khi rời Hàng Châu.

    ( Trích ) Vụ bán cụ Phan Bội Châu cho Pháp, tên Hồ chí Minh khốn nạn được hai điều lợi. Điều lợi thứ nhất là được Pháp thưởng 100 ngàn đồng bạc Đông Dương (số tiền đó lớn vô cùng, theo tác giả Hoàng Văn Chí của cuốn Từ Thực Dân Đến Cộng Sản thì vào lúc đó một con trâu chỉ trị giá có 5 đồng). Điều thuận lợi thứ hai là tên khốn nạn này loại được một địch thủ lợi hại, không còn sự hiện diện của cụ Phan ở vùng Hoa Nam, và những thanh niên yêu nước chân ướt chân ráo vừa mới vượt biên giới Hoa- Việt sang Trung Hoa sẽ dễ lọt vào sự khuyến dụ của Hồ chí Minh.

    Do người Việt khắp nơi lên tiếng đòi Pháp tha bổng, nên rốt cuộc cụ Phan Bội Châu bị tuyên án chung thân khổ sai, sau được đổi thành án quản thúc tại gia ở Huế. Cụ Phan qua đời năm 1940.

  14. Thằng khốn nạn Hồ chí Minh giết, ám sát, thủ tiêu 50000 người Việt quốc gia:

    Theo giáo sư Rummel trong quyển “Death by Government”, trong giai đoạn 1945-1957, Cộng sản đã giết những thành phần mà họ gọi là các tầng lớp trí thức, tư sản giàu có, khác khuynh hướng chính trị , và số người bị giết trong giai đoạn này vào khoảng 50000 người .

    Thằng khốn nạn Hồ chí Minh được đào tạo từ trường Đại học Lao động Cộng sản Phương Đông (Communist University of the Toilers of the East) ở Nga.

    Lê-nin: “Một chế độ sẳn sàng thực thi khủng bố không giới hạn thì không thể nào bị sụp đổ được”.

    Hồ Chí Minh trả lời ký giả Daniel Guérin phỏng vấn ngày 25-6-1946, rằng :”Tất cả những ai không theo con đường tôi đã vạch đều sẽ bị tiêu diệt”.

    Bernard Fall- Ký giả, là tác giả của sáu cuốn sách viết về chiến tranh Đông Dương- viết về cách Hồ chí Minh diệt trừ những người yêu nước chống Pháp : “Với những người sau khi tốt nghiệp trường võ bị Hoàng Phố ( ở Quảng Châu) mà từ chối không theo cộng sản, Hồ dùng một liều thuốc rất công hiệu: Sai đảng viên cộng sản tiết lộ danh tánh họ cho tình báo Pháp. Sở an ninh trong nước sẽ tóm cổ họ ngay khi về tới “.

    Sử gia Vũ Ngự Chiêu, trong tác phẩm Các Vua Cuối Nhà Nguyễn đã gọi là “Thời của những đồ tể”. Ông viết như sau: “Khí thế Việt Minh tỏa rộng nhanh khắp ba kỳ, đánh dấu “thời của những đồ tể”. Cảnh cắt tiết, mổ bụng, khoét mắt, buộc đá ném xuống sông các nạn nhân (mò tôm) lan tràn, gây hoảng sợ và căm phẫn trong nhiều giai tầng xã hội “.

    Tác giả Phạm Văn Liễu trong quyển Trả Ta Sông Núi đã tường thuật về tình hình ở miền Bắc như sau:“… những vụ ám sát, thủ tiêu, cắt cổ, mổ bụng, buộc đá thả sông (mò tôm) xảy ra như cơm bữa, từ thành thị tới thôn quê .

    Tác giả Vũ Trọng Kỳ trong quyển Bốn Đời Chạy Giặc : “Bồng bềnh trên mặt nước, tâm thần tôi luôn luôn hồi hộp vì thấy mạng con người buổi loạn ly như treo trên sợi tóc. Hàng ngày thấy những tử thi, đàn ông, đàn bà, con trẻ, nhiều cái không toàn thân, lõa lồ, mất đầu, hay cụt cẳng, có cái chân tay bị trói, hết thẩy chương, sình, nổi lều bều, theo giòng nước cuốn, hoặc bị mắc vào đám bèo đám rong, quang cảnh thật hãi hùng”.

    Tác giả Bác sĩ Trần Ngươn Phiêu trong quyển Những Ngày Qua đã viết như sau: “Cộng sản sau đó đã khủng bố dữ dội các tín đồ Phật giáo Hoà Hảo vùng Long Xuyên, Châu Đốc, Trà Vinh, Sa Đéc… Hơn 10 ngàn người đã bị giết và chôn tập thể ở các cánh đồng xa xôi trong Đồng Tháp Mười “ .

    v.v…

  15. Thằng khốn nạn Hồ chí Minh đối với Công giáo miền Bắc

    Luật Khoa tạp chí- 26/7/20- “….CS trục xuất các nhóm truyền giáo ngoại quốc và cắt đứt quan hệ ngoại giao với Tòa thánh Vatican, hạn chế và gây khó khăn cho hoạt động bổ nhiệm và luân chuyển giám mục, cách ly tu sĩ khỏi các giám mục khu vực và cách ly giám mục khỏi chức sắc tôn giáo của họ. Nặng nề hơn là bắt giam những nhà hoạt động tôn giáo và những vị lãnh đạo tôn giáo có tầm ảnh hưởng.

    “Nghiêm trọng hơn nữa, giáo dân Công giáo cũng bị phân biệt đối xử, khi chính quyền không cho phép họ tiếp cận với nhiều dịch vụ tiện ích công cộng hay được phục vụ trong bộ máy công quyền, khiến họ trở nên tương tự như những công dân hạng hai.

    “Đến năm 1975, Giáo hội Công giáo tại miền Bắc Việt Nam gần như hoàn toàn suy tàn. Ngoại trừ 500.000 người di cư vào năm 1954, còn rất ít người dám tự nhận mình là người Công giáo, với các hoạt động tôn giáo bị thay thế bằng hoạt động nông nghiệp bắt buộc. Số lượng 370 giáo sĩ, tu sĩ ghi nhận vào năm 1955 đến thời điểm này cũng chỉ có 277 người còn sống, và hầu hết đều lớn tuổi, không còn minh mẫn. Các nhà thờ đều ở tình trạng cũ nát, không thể sử dụng….:.

    Lm. Gioan Nguyễn Ngọc Nam Phong- 5/7/16- “Song song với việc cưỡng chiếm tài sản hợp pháp của Giáo hội, chính quyền cộng sản, ngay từ những năm 1954, đã bắt đầu chiến dịch tuyên truyền đả kích Giáo hội, nhiều nhà văn, nhà thơ được huy động làm bồi bút cho chế độ và đích nhắm là đánh phá Giáo hội Công giáo. Những câu nói như: “Vì đạo mà mất nước”, “theo đạo là theo Tây”, “theo đạo là phản động”, “đạo Công giáo vứt bỏ bàn thờ ông bà”… là những câu nói cửa miệng của những cán bộ tuyên huấn và ngay cả những người được gọi là trí thức của chế độ đang giảng dạy tại các trường đại học. Nhiều tác phẩm văn học công kích Giáo hội Công giáo như Bão Biển của Chu Văn hay Vỡ đê của Nguyễn Khải… được đưa vào sách giáo khoa tại các trường phổ thông trung học. Có thể nói, chế độ cộng sản đã huy động một hệ thống tuyên truyền đồ sộ, với các loại hình khác nhau, từ rỉ tai tuyên truyền tới công khai thách thức, từ sách vở báo chí, cho tới phim ảnh truyền hình, bằng những ngón nghề xảo quyệt, vẽ lên hình ảnh Giáo hội Chúa Kitô ở Việt Nam là “phản động”, cần phải loại trừ ra khỏi đời sống xã hội.

    “Đối với những người Công giáo, trước những tuyên truyền của chế độ, phần đông các tín hữu tại giáo tỉnh Miền Bắc mang nơi mình thứ mặc cảm về niềm tin của mình mà di lụy của nó còn kéo dài cho tới tận hôm nay, khi nhiều người vẫn không dám tự tin nhận mình là tín hữu Công giáo ở những nơi công cộng hay khi gặp gỡ bạn bè.

    “Cộng sản tìm cách cô lập những người công giáo, biến những làng công giáo sau di cư thành những “làng lương” trong đó người công giáo chỉ còn là thiểu số. Những làng công giáo ít người di cư, nhà cầm quyền dùng chính sách “đi kinh tế mới” đẩy họ tới các tỉnh biên giới nơi không có bất cứ bóng dáng của những giáo đường. Người công giáo bị xếp vào thành phần “những công dân hạng hai” trong xã hội, những thành phần cần thiết phải bị lưu đầy.

    “Chính quyền cộng sản còn tìm mọi cách “luật hóa” những sinh hoạt của Giáo hội bằng những thứ nghị định, nghị quyết hay pháp lệnh, với những thứ phép tắc mà thực chất là những cấm đoán bất kể điều đó có vi phạm tới tự do tôn giáo của người dân hay không. Có thể thấy rõ, những lãnh vực mục vụ trước đây vốn thuộc về thế mạnh của Giáo hội như giáo dục, y tế, bác ái thì bị cấm đoán. Nhiều chức vụ xã hội, người Công giáo cho tới tận hôm nay, vẫn không thể bước chân vào nếu không tuyên bố bỏ đạo, như ngành công an, ngoại giao…”.

    v.v…

  16. Đôi hàng gửi cho còm Hồ Ngọc Phước :

    ***Trong cuốn hồi ký “The memoirs of Richard Nixon”, Nixon có kể lại rằng khi đến Pakistan, ông đã gặp lại người bạn cũ là tổng thống Ayub Khan. Tổng thống Khan đã nói một cách đau buồn về việc hạ sát tổng thống Ngô Đình Diệm như sau:

    “Tôi không thể nói – lẽ ra các ông đừng bao giờ ủng hộ ông Diệm ngay từ đầu. Nhưng các ông đã ủng hộ ông ta trong một thời gian dài và mọi người ở Á Châu đều biết điều đó. Dù họ có tán thành hay không tán thành điều đó, họ biết điều đó. Rồi đột nhiên các ông ngừng ủng hộ ông ta – và ông Diệm đã bị giết.” Ông ta kết luận: “Việc hạ sát ông Diệm có ba ý nghĩa đối với các nhà lãnh đạo Á Châu: Làm một người bạn với Hoa Kỳ là nguy hiểm; trung lập phải trả cái giá của nó; và đôi khi làm kẻ thù (của Hoa Kỳ) lại tốt hơn! Lòng tin cậy như một sợi chỉ mong manh và một khi nó đã đứt, rất khó mà nối lại.”

    ***Hàn quốc oai hùng chen chân Thế giới
    Việt nam “oai hùng” lòn trôn Đại Hán

    Theo BBC News, tháng 8 năm 1945, sau khi quân đội và 700000 dân Nhật bị trục xuất, để lại một di sản khác biệt về kinh tế: Miền Bắc giàu có hơn vì nhận 60% cơ sở công nghiệp mà chỉ có 7 triệu dân. Miền Nam Đại Hàn không chỉ nghèo , lại đông dân 16 triệu và bị chiến tranh tàn phá nặng.

    Khi cuộc chiến tranh Triều Tiên bùng nổ vào năm 1950, phần lớn vũ khí người lính Nam Hàn được trang bị là súng trường carbin M1 và ít khẩu đại bác M3 do Mỹ viện trợ. Ngoài ra là 27 xe thiết giáp hạng nhẹ M8- so sánh với 242 xe thiết giáp hạng nặng T-34 mà Liên xô viện trợ.

    Và rồi Đại Hàn ngày nay :

    Lợi tức tính theo đầu người năm 2022:
    VN : US$ 4,087. Thái Lan US$7651. Đại Hàn US$32,250 (Nguồn :IMF- International Monetary Fund).

    Ngày nay, Đại Hàn đã tự chế ra được nhiều loại vũ khí, và xuất cảng sang các nước Á châu, Âu châu, Châu Mỹ La tinh…Các vũ khí điển hình như chiến đấu cơ FA-50 , đại bác tự hành K-9 155 ly, súng phòng không K-30 Biho, hỏa tiễn phòng không Cheongung, hỏa tiễn phòng không Cheolmae-2, hộ tống hạm, tiềm thủy đĩnh của Đại Hàn, v.v…
    Công ty đóng tàu Daewoo Shipbuilding & Marine Engineering nay đóng các tàu chiến cho Na Uy. Đại Hàn là nước xuất cảng tiềm thủy đĩnh lớn hàng thứ năm trên thế giới.
    Nay mai sẽ cho xuất xưởng cả hàng không mẫu hạm.

    Nam Hàn xuất cảng hơn 15 tỷ đô la vũ khí trong năm 2022- tăng vọt gấp 5 lần kể từ năm 2020 :
    Chi tiết ở dưới đây:
    Russia’s War Puts Focus on Huge Korean Artillery Stockpiles
    April 24, 2023

  17. Thằng khốn nạn Hồ chí Minh răm rắp tuân theo chỉ thị của các quan thày Mao trạch Đông, Stalin phát động cuộc Cải Cách Ruộng Đất thảm sát nửa triệu người Việt- lúc ấy dân số miền Bắc ít hơn 17 triệu người .

    Sử gia Trần Gia Phụng : Cuộc CCRD làm đảo lộn luân lý xã hội, tiêu diệt tình người, khủng bố tinh thần dân chúng, cộng sản đã khuyến khích, ép buộc, đe dọa mọi người tố cáo, đấu tố lẫn nhau, dù đó là cha mẹ,vợ chồng, con cái. Chẳng những đã xảy ra những cảnh đấu tố giữa người với người ngoài xã hội, mà trong gia đình cũng xảy ra cảnh đấu tố với nhau giữa cha mẹ, con cái, vợ chồng, và anh chị em.

    *Nguyễn Minh Cần – Cựu Uỷ viên thường vụ Thành uỷ Hà Nội, kiêm phó chủ tịch Uỷ ban hành chính thành phố Hà Nội, cựu chủ nhiệm báo Thủ đô Hà nội- trả lời nhà báo Nguyễn An về cuộc Cải Cách Ruộng Đất CCRD:

    “….Hậu quả thứ ba là phá hoại đạo lý luân thường của dân tộc. Từ xưa đến nay cha đối với con, mẹ đối với con, vợ chồng đối với nhau, họ hàng cha chú đối với nhau đều có một luân thường đạo lý. Nhưng CCRĐ về xúi giục con tố cha, vợ tố chồng, nàng dâu tố mẹ chồng, bố chồng v.v… đấu đá lẫn nhau như vậy.

    *Thi sĩ Nguyễn Hữu Loan- tác giả bài thơ nổi tiếng Màu Tím Hoa Sim- nhận định về CCRD:
    ” Hồ chí Minh là thằng mất dạy, không còn giống người nữa… Nó phát động đấu tố cha mẹ, gọi bố mẹ là tao mầy. Thế thì tôi chống cái đấy, và tôi đi trở lại với cái đạo làm người…”.

    v.v…

  18. Thằng khốn nạn Hồ chí Minh đối với Phật giáo miền Bắc

    Trong quyển Việt Nam Phật Giáo Sử Luận, tác giả Nguyễn Lang : “Phật Giáo tại miền Bắc, từ năm 1954 trở đi đã chìm vào bề sâu. Không tạp chí Phật Giáo nào được xuất bản, không Phật Học Viện nào được mở cửa thâu nhận học tăng, không có kinh sách nào được xuất bản. Phật tử chỉ được tổ chức lễ mỗi năm hai kỳ: Ngày Phật Đản và ngày Vu Lan. Tăng sĩ từ 30 tuổi trở xuống đều phải cới áo hoặc để đi vào quân ngũ hoặc đi vào mặt trận sản xuất. Các Phật Học Viện không còn học tăng. Mỗi tu viện chỉ còn lại một hoặc hai tăng sĩ lớn tuổi. Những vị này phải dùng phần lớn thì giờ của mình để làm công việc canh tác sản xuất. Ruộng đất của chùa được hiến cho nhà nước để làm cách mạng xã hội. Giáo Hội không còn tài sản nào để làm cơ sở hành đạo”.

    Nhà văn Hoàng Quốc Hải : Phải nói chính quyền CS đã có khá nhiều biện pháp cứng rắn trong lãnh vực tôn giáo như cấm các hội lễ, phá chùa, đập tượng, dỡ bỏ hoặc ngăn cấm các đền thờ Mẫu, Đảng viên, đoàn viên phải từ bỏ các tôn giáo mình theo. Trong các gia đình phần lớn không còn bàn thờ tổ tiên. Các chùa chiền ở nông thôn nếu còn sót lại thì hoang phế, quạnh hiu, các điện thờ Mẫu ở các gia đình không được phép tồn tại. Các chùa chiền, đền miếu còn sót lại ở đô thị cũng vắng tanh vắng ngắt. Một số người già lui tới các nơi thờ phụng này, gần như là một sự lén lút. Tưởng như chúng ta đã triệt bỏ được tận gốc của vấn đề”.

    v.v…

  19. Ông Tưởng Năng Tiến ơi, bài viết của ông ý tứ mâu thuẫn quá, chẳng hiểu ông muốn sao nữa. Thứ nhất, ông không phải là Hun Sen, ông không thể hiểu rõ đất nước Cam Bốt bằng ông ấy, chọn lựa ngã theo bên nào, ông ấy hẳn có lý do. Thứ đến , phần trên của bài viết ông chửi Hun sen là thằng khốn nạn vì hắn chọn ngã theo tàu nhưng ở đoạn cuối ông lại tương lá thư tuyệt mệnh của ông thủ tướng Srik Matak lên với những lời lẽ cay đắng gửi cho đại sứ Mỹ : “Tôi chỉ ân hận một điều , đã lỡ lầm đặt niềm tin quá lớn vào nơi quý vi, những người bạn Mỹ ” , chi vậy ! Vậy theo ông , nên theo tàu hay theo Mỹ đây ! Xem ra ông vẫn chưa học được bài học của nam Việt Nam, Cam Bôt, Lào, Afghanistan. Các nước trong vùng, ngược lại đã học rất kỹ bài học này, họ hoặc là ỡm ờ với sự ve vãn của các tổng thống Mỹ, hoặc đi hẳn với tàu , họ không thèm kết đồng minh với Mỹ, đem đất nước, dân tộc ra làm tiền đồn này nọ cho Mỹ rồi giữa đường, khi người Mỹ đã chán chê với cuộc xung đột, họ dựng lên phong trào phản chiến, đốt thẻ trưng binh … làm cớ để tháo chạy, bỏ mặc đồng minh chõng chơ một mình chống giặc , lại còn cúp luôn viện trợ để giúp đồng minh chết cho lẹ, khỏi ngắc ngoải chi cho mệt . Hiện bây giờ đây, không chừng chúng ta sẽ còn học thêm được một bài học nữa từ người Mỹ qua cuộc chiến ở Ukraine. Trong khi Biden viện trợ cho Ukraine chống Nga, thì đã có tiếng nói từ phe đối lập đòi rút lai sự viện trợ ấy . Ông Trump lại còn tuyên bố :” Nếu đắc cử trong cuộc bầu cữ sắp tới, sẽ chấm dứt cuộc chiến trong 24 giờ”, hãi cho Ukraine quá. Một tên tướng của cộng sản Việt Nam tuyên bố : “Tàu là hùm, Mỹ là cọp”, có điều, con cọp này đã kiệt quệ về tài chánh, phá sản về uy tín ,có ngã theo tàu cũng phải thôi !

    • Ông còn nói : “Hun sen theo tàu vì lợi ích của bản thân và đồng bọn”. Thưa ông, thời kỳ con người ta cầm quyền mà quên mình đi, chỉ nghĩ đến quốc gia dân tộc đã qua từ lâu lắm rồi, kể từ cái chết của tổng thống Ngô Đình Diệm lận. Cầm quyền cũng giống như vượt biển vậy , nhiều rủi ro lắm, ít nhất phải trang bị cho mình một cái bè, muốn có bè phải có tiền, không có tiền thì xoay sở, có tiền rồi thì sẽ có bè có luôn cả những người xắn tay áo đẩy bè cho ông.

    • Những bài viết của TNT ,qua cách hành
      văn giản dị,trào phúng đượm chất cay
      đắng của chánh trị ,nhân tình thế sự .
      Với lối hành văn như thế ,tôi không
      thể hình dung được người đọc có thể
      hiểu lầm,hiểu một cách sai lạc chủ ý
      của tác giả.

      Về bài viết ở trên ,tác giả đã kết luận
      khá rõ ràng khi gọi Hun sen là “thằng
      khốn nạn” vì : “ Hun Sen có thể “trở mặt” với cứ phương nào (bất kể Đông/Tây) khi cần, nếu vì quyền lợi của đất nước Cambodia. Đương sự, tiếc thay, lại “trở mặt” ngay với chính đồng bào và dân tộc của mình, chỉ để bảo vệ cho tài sản của gia đình và phe nhóm. Đó mới là chuyện đáng buồn, và đáng nói: thằng khốn nạn!”

      Trong vấn đề bang giao quốc tế ,các
      lãnh đạo thường liên minh với những
      nước khác ,chọn lựa giao hảo với
      những thế lực ảnh hưởng lớn để hòng
      mang lại ,tối đa hoá, cho quyền lợi
      nước mình . Hun sen đã không làm
      như thế ,chọn lựa bạn để chơi, Hun sen
      đã chọn con đường lợi lộc cho chính
      bản thân và gia đình của Hun sen, bất
      kể phương hại đến đất nước và người
      dân của xứ Cam bốt .

      • Cảm ơn bạn đã lên tiếng. Tác giả có sự diễn đạt vân đề theo cá tính của mình. Điều này đã làm phật lòng một số người. Nhưng cái quan trọng là đa số còn lại hiểu được ông ta đã và đang làm gì, . Ông ta đưa ra sự nghịch lý bằng lối văn trào phúng . Phán xét nghịch lý ” đó ở mức độ nào là quyền của bạn. TNT là cố nhân của tôi nhưng không vì vậy mà tôi bênh vực anh ta. Nhiều năm nay thì TNT là một trong những thành viên mang chút hy vọng mong manh đến đồng bào Việt Nam đang sống từng ngày ở Cam Bốt. Trong lúc chúng ta đang chỉ dồn sức chống cộng thì TNT đđang làm cả hai việc. Anh ta không có thời giờ để nghe và trả lời những lời chỉ trích. TNT mang cơm và áo đến những mảnh đời lưu lạc.

        • Thưa quý anh Trần Tưởng và Nguyễn Văn Mười – Thanh Tra Chính Phủ , xin quý anh yên tâm, tôi chỉ bình luận về bài viết của anh TNT thôi chứ không chống anh ấy đâu, dân chống cộng với nhau cả mà . Về ý tứ của anh ấy thì đã khá rõ ràng rồi, tôi nghĩ mình không lầm lẫn đâu. Tựu chung bài viết của anh ấy có mấy ý sau ; Hun Sen trở mặt theo tàu (độc tài toàn trị) chớ không theo tây phương (dân chủ tự do), dẫn đến giết chết nền dân chủ non trẻ của Cambodge. Thứ đến, sự chọn lựa này hay sự trở mặt này không vì lợi ích của người dân xứ này mà chỉ vì lợi ích bản thân và phe nhóm . Trong phần bình luận của tôi, tôi đã nói rõ vì sao tôi không đồng ý với anh TNT, ở đây chỉ xin thêm một ý nhỏ ; ” Trải qua một cuộc bể dâu, những điều trông thấy mà đau đớn lòng.” (lẫy Kiều) . Kể từ khi nước mất , nhà tan , tấm thân lưu lạc, tôi đã nhìn thấy không ít những trò tráo trở trên trường quốc tế được mệnh danh thật đẹp đẽ, tôi tự bắt mình phải nhìn đời khác xưa, thực tế hơn và không lý tưởng một chiều nữa, ví dụ như chúng ta hay thần tượng hóa nước Mỹ và chính trị của nước này nhưng không phải mọi điều ngang ngửa xảy ra cho miền nam chúng ta đều do họ gây ra sao ? Kính quý anh .

          • Cảm ơn anh với những lời tâm huyết. Chúng ta đều chung tựu dưới lá cờ vàng tiếp tục công việc của tiền nhân.

          • @ Nguyên Văn Mười- Thanh Tra Chính Phủ

            Anh hơi đa cảm đấy. ho+ngoc+phuoc mà “chung tựu dưới lá cờ vàng tiếp tục công việc của tiền nhân” với chúng ta được ư?

            Chịu khó đọc lại lời tâm lý chiến mà ho+ngoc+phuoc viết ở còm trên đây:
            “Vậy theo ông , nên theo tàu hay theo Mỹ đây ! Xem ra ông vẫn chưa học được bài học của nam Việt Nam, Cam Bôt, Lào, Afghanistan. Các nước trong vùng, ngược lại đã học rất kỹ bài học này, họ hoặc là ỡm ờ với sự ve vãn của các tổng thống Mỹ, hoặc đi hẳn với tàu , họ không thèm kết đồng minh với Mỹ”

            Thâm ý để đạt hiệu quả cho câu còm trên là gì?
            Là hãy bỏ Mỹ đi, Tàu đang dang tay chờ kia. Hãy ngã ngay vào.

            Cờ vàng có theo Trung cộng không?

          • “Trong phần bình luận của tôi, tôi đã nói rõ vì sao tôi không đồng ý với anh TNT, ở đây chỉ xin thêm một ý nhỏ ; ” Trải qua một cuộc bể dâu, những điều trông thấy mà đau đớn lòng.” (lẫy Kiều) . Kể từ khi nước mất , nhà tan , tấm thân lưu lạc, tôi đã nhìn thấy không ít những trò tráo trở trên trường quốc tế được mệnh danh thật đẹp đẽ, tôi tự bắt mình phải nhìn đời khác xưa, thực tế hơn và không lý tưởng một chiều nữa, ví dụ như chúng ta hay thần tượng hóa nước Mỹ và chính trị của nước này nhưng không phải mọi điều ngang ngửa xảy ra cho miền nam chúng ta đều do họ gây ra sao ? ”
            Anh ta không hẳn là một, mà có hàng ngàn người cùng nỗi u uất như vậy. Ai bảo là không có nhiều quốc gia đã học bài học của VN? Tôi không thấy cái mục đích của anh ta như anh “định hướng”. Chính anh là người mà tôi cần chú ý nhiều hơn. Anh có cái vẻ rất khác thường so với lứa tuổi và học thức đã được giới thiệu.

          • Thưa anh HuePhan, thưa anh Nguyễn Văn Mười Một – Thanh Tra Chính Phủ. Vui được tiếp tục trò chuyện với anh HuePhan. Thưa anh, anh muốn xếp tôi vào cờ gì cũng được, điều tôi muốn nói đó là theo ai hay chống ai phải suy nghĩ kỹ và phải biết vận dụng sự theo hay chống để làm lợi cho quốc gia và trường tồn của dân tộc. Hồ Chí Minh và bộ sậu theo Nga, theo tàu , kết quả chúng nó đã chiếm được toàn cõi đất nước từ bắc đến nam. Ông Ngô Đình Diệm theo Mỹ, kết cuộc hầu như toàn gia bị giết, kế hoach chống cộng gãy đổ. Ông Nguyễn Văn Thiệu theo Mỹ, rốt cuộc đất nước lọt vào tay cộng sản. Điều đó không đáng cho chúng ta suy nghĩ sao. Chúng ta cứ mãi duy trì cái tư duy rằng thì là Mỹ giàu, Mỹ mạnh, Mỹ ưu việt hơn hết thảy, không ai sánh bằng , Mỹ thừa sức đánh bại bất cứ kẻ thù nào, vậy chúng ta giải thích thế nào đây về việc Mỹ bỏ rơi chúng ta đã đành, lại còn bóp mũi cho mau chết để giao chúng ta vào tay cộng sản. Xin nhắc một câu chuyện xưa để làm rõ hơn câu chuyện :” Một vị quân vương hỏi thầy Mạnh Tử : Trẫm theo Tề thi e Sở giận, theo Sở thì e Tề giận, vậy phải làm sao ? Thầy Mạnh trả lời : Bệ hạ cần gì phải theo Tề hay Sở, chỉ nên lo cố kết lấy lòng dân thôi” . Đó mới là tâm sự của tôi .Tôi đã được trò chuyện với anh HuePhan trước đây và với anh Nguyễn Văn Mười Một mới đây nhưng có vẻ anh Nguyễn Văn Mười Một thông cảm tôi hơn .

          • Chào anh,
            Một điều chắc chắn không thê chổi cãi là nước Mỹ luôn vì quyền lợi của mình. Quyền lợi đó sẽ thay đổi tuỳ thuộc vào sự biến chuyển của tình hình thế giới. Nó dựa vào sự đánh giá của chính phủ đương nhiệm và được sắp xếp thứ tự ưu tiên. Thế nên, tôi chẳng bao giờ nghĩ rằng người Mỹ có một kế hoạch nào là lâu dài cả. Họ là dân thực dụng, mà đã thực dụng thì phải biến hoá theo tình hình và lợi ích. Chính nền dân chủ đa đảng của Mỹ và Châu Âu đã đặt “sự thay đổi đường lối theo nhu cầu” thành định lý. Chúng ta, những dân tộc nhược tiểu, dẫu vậy vẫn có sự lựa chọn giữa việc buông tay vì sợ “khi đồng mình bỏ chạy” hoặc sẽ tận dụng khoảng thời gian của “những mùa nắng đẹp” để tự chuẩn bị và sẵn sàng cho những ngày mưa gió sau này.
            Anh chỉ là một người với nỗi niềm u uất, tôi còn biết rất nhiều người đã từ chổi sang Mỹ quyết định chôn sống đời mình ở mảnh đất mà bạn bè đồng đội đã ngã xuống . Họ không cần sự ban ơn và muôn đời không quên sự phản bôi.

      • “qua cách hành
        văn giản dị,trào phúng đượm chất cay
        đắng của chánh trị ,nhân tình thế sự ”

        Not anymo. Từ hồi Đảng gửi Nguyên Ngọc qua đây cho TNT mến mộ văn tài, văn của hắn càng ngày càng … giống văn của những thứ như Mạc Văn Trang, Nguyễn Đình Cống hay Nguyễn Ngọc Chu . Câu sau đực cáp chum tùm lây câu trước . Đã vậy còn flavored -bỏ chúng ra, văn còn lại bô (full of) xít- bằng những câu trích của đám mịa rượt dù là Cộng Sản . Nguyễn Đảng Tận Trung … i mean that PoS, really?

    • Hồ Chí Minh không nằm trong tầng cấp “khốn nạn”. Hắn nằm trong tầng cấp khác. Đó là tầng cấp với nhóm Hitler, Pol Pot, Stalin, Mao Trạch Đông. Bọn này ác kinh khủng, chúng coi mạng sống người khác không ra gì. Hãy đọc “13 Deadliest Dictators – 13 Nhà độc tài nguy hiểm nhất, FitFomFunktion”

      Nếu nói về “khốn nạn” thì Trọng có thể cho vào nhóm này cùng với Hun Sen. Gia đình Trọng của chìm của nổi đầy, nhưng vì hắn nắm quyền nên không ai dám mó vào.

  20. Thằng khốn nạn Hồ chí Minh: “Ai đó thì có thể sai, chứ đồng chí Stalin và đồng chí Mao Trạch Đông thì không thể nào sai được”.

    *BBC- 14/8/12- Theo Tân Hoa Xã, năm 1974, Mao trạch Đông, Chu ânn Lai, Diệp kiếm Anh, Đặng tiểu Bình đã nhóm họp bàn mưu đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam . Và chính Mao Trạch Đông là người ra quyết định đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa.

    *Hồ Diệu Bang- Tổng bí thư đảng Cộng sản Trung quốc- đã tổng kết về “Đại Cách mạng Văn hóa” của Mao Trạch Đông rằng có 100 triệu người bị đấu tố, 80 nghìn gia đình bị hủy hoại, 5 triệu người bị kết án, 7.030.000 người bị tàn phế, số người tự sát lên đến 2 triệu người, gần 200 nghìn người bị xử bắn vì tội danh chính trị.

  21. *Trong cuộc CCRĐ ( Cải Cách Ruộng Đất) do thằng khốn nạn Hồ chí Minh phát động, theo lời kể lại của Nguyễn Minh Cần- Cựu phó chủ tịch Uỷ ban hành chính thành phố Hà Nội , chủ nhiệm báo Thủ đô Hà nội- thì các đội CCRĐ đã
    đập phá tấm bia đá từ thế kỷ 15 ghi công đức của vua Lê Thái Tổ -tức Lê Lợi- ở Thanh Hóa
    đốt nhà thờ tộc họ Nguyễn của đại thi hào Nguyễn Du ở Nghệ An ,tiêu hủy tất cả những di cảo của nhà đại thi hào nầy.

    *Theo Nguyễn thiện Chí, viết qua lời kể của đại tá CS Phan Thiện Cơ -cháu đích tôn của cụ Phan bội Châu (đăng trong Kiến thức xuất bản ở Sài Gòn ngày 15-12-1990) thì trong Cuộc Cải Cách Ruộng Đất , bức ảnh của cụ Phan Bội Châu treo trên bàn thờ đã bị lôi xuống để ở chuồng trâu.

  22. Dương Danh Dy là nhà ngoại giao có nhiều thập niên làm việc cho sứ quán CSVN tại Trung Quốc. Có thể nói rằng Dương Danh Dy là người đứng hàng đầu trong số những người hiểu biết thấu đáo về quan hệ ngoại giao giữa CSVN và Trung Quốc trong hơn nửa thế kỷ qua . Dương danh Dy thuật lại:

    “Trong chiến tranh chống Pháp, Trung quốc giúp CSVN bằng cách chuyển tải vũ khí từ nội địa Trung Quốc xâm nhập Việt Bắc. Muốn vậy, Trung Quốc phải xây dựng những tuyến đường chạy quanh co vượt núi băng đồi trên lãnh thổ Việt Nam. Sau này khi xảy ra những tranh chấp về biên giới Việt Hoa, đại diện của Bắc Kinh nói chắc như đinh đóng cột rằng: “Đường của tôi ở đâu thì đất của tôi ở đấy.” Ông Dương Danh Dy nhận xét: “Tôi xin nói thật, tôi đã từng đi điều tra biên giới trên bộ nhiều lần và tôi thấy đúng là sự ngây ngô khờ dại.” Ông Dương Danh Dy kết luận: “Thế là mình mất toi mấy chục hecta trở lên. Làm thế nào được! Đấy, lúc đó là trong hoàn cảnh thời chiến. Người ta giúp mình, mình chẳng bao giờ nghĩ tới chuyện đó, có thể là không nghĩ ra, có thể là dốt, vân vân. Bây giờ muốn trách cứ thế nào thì cũng phải chịu thôi!”

  23. Việt nam có thằng khốn nạn thứ hai ở thế kỷ 21 : Nguyễn phú Trọng- Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam, Chủ tịch nước , Bí thư Quân ủy Trung ương.

    Thế kỷ 20, Việt nam có thằng khốn nạn Hồ chí Minh răm rắp cúi đầu tuân theo mọi chỉ thị, đòi hỏi của Thiên triều Bắc Kinh , nó phát động cuộc Cải Cách Ruộng Đất,phát động Cuộc Chiến Tranh Việt Nam, tán đồng chủ quyền của bọn đế quốc đối với Hoàng-Trường Sa…Và một lần bị Thiên triều kiểm thảo hồi năm 1950 là thằng khốn nạn Hồ chí Minh tởn đến chết rồi, cãi lệnh Thiên triều thêm lần nữa thì chỉ có chết, kiểu như Dương bạch Mai ( Tác giả Trần Đĩnh kể lại trong “Đèn Cù”: “Nguyễn Văn Trấn rất kính trọng Dương Bạch Mai. Trấn cũng nói với tôi như Hoàng Minh Chính đã nói: Họ cho anh Mai uống bia có thuốc độc, chết chưa kịp buông cốc, ngay tại Quốc hội ).

    Bao nhiêu năm nay, biển đảo, đất đai biên giới của Việt nam bị đế quốc Trung cộng ngang nhiên lấn chiếm, hàng ngàn ngư dân bị bọn chúng thảm sát, thế mà thằng khốn nạn Nguyễn phú Trọng không hề dám cho lệnh nổ súng, hoặc chí ít ra thì nó phải theo gương Phi luật Tân mà kiện Trung cộng ra tòa án quốc tế. Thế nhưng thằng khốn nạn Nguyễn phú Trọng vẫn im lặng như thóc ! Tại sao thế nhỉ?!

    Theo tin của BBC ngày 11/10/19, thiếu tướng Lê Văn Cương, cựu Viện trưởng Viện chiến lược của Bộ Công an, thuật lại rằng sau phán quyết PCA (Tòa trọng tài thường trực quốc tế) về Philippines công nhận là Philippines thắng, thì Trung cộng đã cử người sang phía Việt Nam để đưa ra 5 không, trong đó có yêu cầu, Việt Nam không được đưa ra phán quyết về PCA và điều thứ năm là ‘các đồng chí’ không được kiện Trung Quốc.

    * Trước đó, ngày 27-6-2016, Dương Khiết Trì (Yang Jiechi) , ủy viên Quốc Vụ Viện Trung cộng qua Việt Nam, không biết bàn luận những gì, nhưng tờ Hoàn Cầu Thời Báo (Global Times) của Trung cộng đăng tin rằng “Ông Dương sang thúc giục đứa con hoang đàng trở về nhà”. (Chinese media: In Vietnam, Yang calls “prodigal son” to return home)

    *Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh- Đại sứ tại Trung Quốc trong 14 năm,với 80 tuổi Đảng , 59 năm thâm niên cấp tướng , Ủy viên Trung ương Đảng- nhận định :

    “Ông Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng hoàn toàn thân Trung Quốc rồi, không có gì thay đổi đâu, trừ phi sau này có những người khác lên làm Tổng bí thư. Hiện nay , ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng hoàn toàn ngả về phía Trung Quốc, không có cái gì đứng giữa hai nước Mỹ-Trung đâu.
    “Các nhà lãnh đạo Việt Nam hiện nay thân Trung Quốc quá, và sợ Trung Quốc quá nên nó làm cái gì cũng không dám phản đối.
    “Sau khi từ Thành Đô trở về tháng 9/1990, lãnh đạo đảng Cộng sản Việt nam kể từ đó đã lệ thuộc gần như toàn diện vào Trung quốc ! Ngoài việc để đường lối đối nội, đối ngoại và nền kinh tế VN lệ thuộc gần như hoàn toàn vào Trung quốc, lãnh đạo Đảng và Nhà nước VN đã không hề lên tiếng phản đối và thực hiện biện pháp đáp trả khi chủ quyền biển đảo của Tổ quốc bị kẻ thù xâm phạm “.

    Nhà báo Hà nội Phạm Thành – đảng viên cộng sản kỳ cựu 41 năm – nhận định rằng :

    “Tôi đã theo sát ông Trọng từ năm 2006 cho đến nay, từ khi tôi còn làm Ban thư ký Biên tập cho Đài Tiếng nói Việt Nam.Từ đó đến nay, ông Trọng nói những gì, làm những gì trong quan hệ Việt Nam – Trung Quốc, tôi đều bám sát những chuyện đó và đưa ra những bình luận. Cuối cùng, tôi nhận ra rằng ông Trọng là người mà làm tất cả những điều gì mà Trung Quốc muốn. Ông Nguyễn Phú Trọng là người nhu mì, nhát gan, thích yên phận, thuộc dạng người kém hiểu biết, bảo thủ, nhưng được Tàu Cộng yểm trợ cho lên nắm quyền lực, có nhiệm vụ xóa sổ dân tộc Việt Nam, nhập nước Việt Nam vào nước Trung Quốc. Ông Trọng thực chất đã là một Việt gian cho Tàu Cộng.” .

    Trần Việt Phương- Cựu trợ lý của Phạm Văn Đồng- “Trong lịch sử nghìn năm giữ nước, chưa có thời nào ngây thơ và mất cảnh giác với Trung Quốc như thời đại Hồ chí Minh”.

    Nhà báo Song Chi:”Nhiều nhân sĩ, trí thức Việt Nam từng phải thốt lên rằng chưa bao giờ trong lịch sử Việt Nam, ngay cả trong giai đoạn bị Trung Quốc đô hộ đi nữa, tương lai của đất nước này, dân tộc này lại u ám đến thế. Bởi lần này âm mưu thôn tính Việt Nam của Trung Cộng có sự tiếp tay của Đảng và Nhà nước Cộng sản Việt Nam, trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, thậm chí Bắc Kinh có thể khống chế, chiếm đoạt dần dần Việt Nam mà không cần phải nổ ra chiến tranh, theo đúng ý đồ “bất chiến tự nhiên thành”.

    Nhà thơ Trần mạnh Hảo :“ Một Nhà nước mang tiếng là nhà nước của nhân dân, bảo vệ dân, bảo vệ đất nước mà lại đi bắt người đi biểu tình chống ngoại xâm? Thì nó biểu hiện một điều khủng khiếp nhất trong lịch sử dân tộc. Không có ai đi đàn áp nhân dân mình chỉ vì nhân dân mình yêu nước cả” .

    v.v…

  24. Chẳng rõ hư thực ra sao?

    * Theo tài liệu “Hồ Chí Minh Toàn Tập “ của đảng CS thì cuối năm 1938, Hồ lại sang Trung Quốc lần nữa, và Hồ kể lại là “…Là một người binh nhì trong ‘Bát lộ quân’ tôi làm chủ nhiệm câu lạc bộ của một đơn vị ở Quế Lâm.” Tức là Hồ đã từng làm một tên lính quèn, binh nhì trong đoàn quân của Mao trạch Đông.

    * Theo Hồ sơ lưu trữ GHTR11257/H54 của Quân ủy Trung ương Trung Quốc (CPC) cho biết thì Hồ đã từng phục vụ cho tình báo Hoa Nam, với cấp bậc thiếu tá và mang tên Hồ Quang , nhận công tác với tư cách coi chi bộ B214. Và ngày 24/3/1927, Hồ đang công tác ở Quảng Châu thì nhận chỉ thị đi thụ huấn khoá chính trị. Cuối khóa , Hồ Chí Minh được chỉ định tổ chức vũ trang khởi nghĩa chống Pháp tại Việt Nam.

  25. Chinafication
    Tàu hóa (tt)

    TC và VC về căn bản là 2 nước chung màu cờ sắc áo. Chung chủ nghĩa CS. Chung chủ trương duy vật vô thần. Và chung đường biên giới phía Bắc. Chung rất nhiều thứ, chính trị, kinh tế, văn hóa, giáo dục, an ninh, quốc phòng.

    Nhưng dân Mít đặc theo VC hỏi lại: Ờ nè, chung thì chung đã sao ? Mỹ cũng chung ngôn ngữ với Anh đó, hổng lẽ Mỹ là đệ tử của Anh?

    Tất nhiên, là người VN, ngoại trừ dân Mít đặc, thì ai cũng có thể thấy ra sự lệ thuộc của VC vào ông thầy shifu China quá nhiều. Ngoài ngôn ngữ, như đã nói, dĩ nghiên VC còn lệ thuộc vào vô số thứ khác nữa. Ngôn ngữ chỉ là một thí dụ dễ thấy và thông dụng nhất về mặt văn hóa.

    Các mặt khác cũng rất dễ thấy, thí dụ như chính trị. Tuy nhiên, dễ thấy chung chung là một chuyện, còn thấy được có dễ không lại là chuyện khác.

    • Tội nghiệp chó bác ợ . Cái loại nghe lời thằng Nguyễn Đảng Tận Trung … tớ xếp nó sêm xít với loại “dù là Cộng Sản”. Chỉ có thể gọi chúng là loại bắc cụ Cộng Sản, bắc cụ chú Phét nhà mềnh, bắc cụ Trần Nhật Quang . Tiếng Việt của tớ chỉ có thể nghĩ được thế . Chó hổng tệ hại at all, còn tụi này … Xít man, tụi nó đòi gộp tớ vô “trí thức”, bị xem chung với tụi này, kinh bỏ mịa lên được . Count me the Phúc out

  26. Việt nam cũng có thằng khốn nạn đây này : Hồ chí Minh là thằng khốn nạn hồn Tàu xác Việt :

    Thân phận của tên Hồ chí Minh- chủ tịch nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa- đối với Trung quốc :

    Theo tác giả Trần Đĩnh của cuốn Đèn Cù thì vào năm 1950, tên Hồ chí Minh phải sang chầu Hán triều để nghe sỉ vả, xài xể, mắng mỏ- kiểm thảo :

    Về quan hệ mật thiết với Tàu, Trần Đĩnh kể lại rằng Lý Ban có mặt sát cánh và trong nội tình cộng sản Việt nam là người Tàu 100%, có vợ cũng người Tàu, làm Hoa kiều vận của đảng cộng sản Hà nội, vừa là tỉnh ủy viên tỉnh Quảng đông của cộng sản tàu. Hắn ta hướng dẩn Hồ Chí Minh qua Tàu lần đầu tiên với tư cách Chủ tịch nước để yết kiến Mao trạch đông . Hồ Chí Minh qua Tàu là để kiểm thảo với Mao trạch-đông, Lưu Thiếu kỳ và Châu Ân lai .

    Thế là đã rõ là cái thân phận của tên Hồ chí Minh đối với Hán triều Bắc Kinh là chẳng ra cái đếch thớ gì cả !

    Và với cái thân phận tay sai chắng ra cái đếch thớ này hèn chi khi Hán đế Mao trạch Đông lệnh cho tên Hồ chí Minh phải phát động Cuộc Cải Cách Ruộng Đất long trời lở đất- thảm sát nửa triệu người dân miền Bắc- nó liền chấp hành tuân theo. Hoàng Tùng, nguyên Tổng Biên tập báo Nhân Dân(1954-1982) kể lại rằng Cuộc Cải Cách Ruộng Đất là do Mao trạch Đông và Stalin bó buộc Hồ chí Minh phải thực hiện :“ Mao Trạch Đông và Stalin gọi bác sang, nhất định bắt phải thực hiện CCRĐ. Sau thấy không thể từ chối được nữa, bác mới quyết định phải thực hiện CCRĐ…”.

    Và với cái thân phận tay sai chẳng ra cái đếch thớ này, hèn chi khi Hán triều ra lệnh cho tên Hồ chí Minh phải phát động cuộc chiến tranh đánh Mỹ- cho dù người Mỹ mãi tuốt đến năm 1965 mới đổ quân vào Việt nam-, nó vâng lệnh chấp hành chỉ thị:

    Sử gia Trần Gia Phụng:”Trước khi hiệp định Genève được ký kết ngày 20-7-1954, Châu Ân Lai mời Hồ Chí Minh đến thị trấn Liễu Châu, tỉnh Quảng Tây họp từ 3 đến 5-7-1954. Tại đây, Châu Ân Lai thông báo cho Hồ Chí Minh biết là các cường quốc tham dự hội nghị Genève theo mô thức Triều Tiên, đưa ra giải pháp chia hai Việt Nam ở vĩ tuyến 17, Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ở phía bắc, Quốc Gia Việt Nam ở phía nam. Châu Ân Lai khuyên Hồ Chí Minh rằng trước khi tập kết ra bắc, Việt Minh nên cài người, chôn giấu võ khí ở lại Nam Việt Nam, trường kỳ mai phục, chuẩn bị lực lượng để tấn công Nam Việt Nam. (Tiền Giang,” Chu Ân Lai dữ Nhật Nội Ngõa hội nghị, Bắc Kinh “, Trung Cộng đảng sử xuất bản, Dương Danh Dy dịch: Vai trò của Chu Ân Lai tại Genève năm 1954) “. Ngưng trích.

    Theo tài liệu “Tổng Kết Cuộc Kháng Chống Thực Dân Pháp, Thắng Lợi và Bài Học”, Hà Nội, 1996, thì Hồ chí Minh đã để lại Miền Nam 60,000 đảng viên . Và rằng: “Cán bộ và đảng viên được đặt dưới quyền lãnh đạo của đồng chí Lê Duẩn, Bí thư Xứ Ủy Nam Bộ. Vào ngày cuối cùng của thời hạn tập kết ở Cà Mau, sau khi chúng ta đánh lừa địch bằng cách giả bộ lên tàu tập kết, đồng chí Lê Duẩn đã tìm cách rời khỏi tàu vào lúc nửa đêm để ở lại”.

    Theo Võ văn Kiệt trong bài viết “Nhớ Đồng Chí Lê Duẩn”, đám đảng viên CS gài lại trong miền Nam được đặt dưới quyền lãnh đạo của Lê Duẩn – Bí thư Xứ Ủy Nam Bộ. Vào ngày cuối cùng của thời hạn tập kết ở Cà Mau, sau khi giả bộ lên tàu tập kết, Lê Duẩn đã tìm cách rời khỏi tàu vào lúc nửa đêm để ở lại . Võ Văn Kiệt viết “…Chiếc tàu áp chót neo đậu ở thị trấn Sông Đốc, Cà Mau, Anh Ba lên tàu như người đi tập kết để che mắt kẻ thù, đến nửa đêm, Anh bí mật rời tàu, quay trở lại “.

    Đại tá Lê Hãn, con trai trưởng của Lê Duẩn, cũng viết: Cũng như nhiều cán bộ khác, tối 22-1-1955, Ba tôi lên tàu tập kết ra Bắc, trước sự chứng kiến của Ủy ban giám sát quốc tế. Nhưng gần nửa đêm, trên chuyến tàu cuối cùng ấy, Ba tôi bí mật xuống canô quay trở lại một căn cứ ở miền Tây Nam bộ.

    Theo tác giả Huy Đức của cuốn sách Bên Thắng Cuộc thì Lê Duẩn cùng Võ Văn Kiệt, Mai Chí Thọ, Cao Đăng Chiếm… được CS bí mật cài lại ở Nam Việt Nam để chỉ huy Trung ương cục miền Nam

    Và với thân phận tay sai chắng ra cái đếch thớ này, hèn chi khi Hán đế Mao trạch Đông ra tuyên bố 4/9/58 về hải phận 12 hải lý của Trung quốc, thì tên Hồ chí Minh mau mắn ra ngay công hàm 14/9/58 công nhận quyết định này ngay.

    • (Tiếp theo) Sử gia Trần Gia Phụng : Sau hội nghị Liễu Châu, về lại mật khu ở Bắc Việt, Hồ Chí Minh lên án Hoa Kỳ ngày 15-7-1954 (trước hiệp định Genève), một cách mạnh mẽ như sau: “Mỹ chẳng những là kẻ thù của nhân dân thế giới mà Mỹ đang biến thành kẻ thù trực tiếp của nhân dân Việt Nam, Lào. Mũi nhọn của ta cũng như mũi nhọn của nhân dân thế giới đều chĩa vào Mỹ…” (Hồ Chí Minh toàn tập, tập 7, 1953-1955, Hà Nội: Nxb. Chính Trị Quốc Gia)

      • Nói một cách nôm na là tại cuộc kiểm thảo năm 1950, Hán triều cảnh cáo Hồ chí Minh rằng từ nay về sau,Bắc Kinh muốn gì thì Hồ chí Minh phải cúi đầu mà thi hành, nếu không, sẽ lại bị kiểm thảo, chừng đó e rằng đã muộn rồi đấy nhá, khăn gói mà cút khỏi dinh Chủ tịch.

      • Mao Trạch Đông có cần “cảnh cáo” Hồ Chí Minh không, hay là mấy bác bịa chuyện ra ? Nên nhớ nếu Hồ Chí Minh là thiếu tá dưới trướng của Chu Ân Lai phụ trách tình báo, then, Mao Trạch Đông có cần “cảnh cáo” không ?

    • Dân XHCN biện hộ cho Phạm Văn Đồng rằng thì là muh lúc đó Hoàng Sa-Trường Sa thuộc VNCH, nên họ hổng cần có trách nhiệm . Dân VNCH nên dùng chính cái ní giấu biện hộ này mà ngó lơ những chuyện liên quan . Tụi nó có kêu gọi dân hải ngoại phải làm thế này thế nọ, chúng ta có thể nói Aint my job you stoopide commie Phúc .

  27. Nhìn Hunsen miệng cười khi đứng bên Tâp Can Binh,nhớ laihình ảnh Trong Lú vừa cười-vừa ôm Ông Tâp ,khi hắn thăm Bắc Kinh. Xin đọc lai 2 câu thơ của Chế-lan Liên để mô tả cái cười của 2 thằng khốn nan (chứ không phải 1 thằng như Me xừ TNT đâu nghe!”): “Tôi chưa có câu thơ nào hôm nay.Giữa buồn tủi chua cay,vẩn có thể cười!”.” Thât vây,Dân khổ-dân đau vẩn cười.!Đó là tư duy của HCM ! Về làng quê Vủ Thư -Thái bình mà thấy. Một cái bánh dầy chỉ có 5000 tiền hồ !Thâm chí có nơi chỉ 2500 mà thôi ! Không quá 25 xu tiền Mỹ,thế mà chúng nó(Học tâp noi gương Bác) khai trươc tòa án hết triêu đô nầy đến triệu đô khác, ăn của Dân,mà vẩn cười – nhớ Bác-nhớ Đảng… Đó không phải là thú vât hay sao,không biết đau của đồng loai !

  28. “Đó mới là chuyện đáng buồn, và đáng nói: thằng khốn nạn!”

    Coi vậy chớ so sánh với Minh râu thì nó còn khá hơn nhiều.

  29. Chinafication
    Tàu hóa

    Nếu CPC bị Tàu hóa 1 thì dân Mít đặc VN bị Hán hóa gấp 10 lần hơn. Người Dziệc mới mở mắt chào đời thì đã bị VC ghi vào sổ là Kinh Tộc TQ – Jingzu China rồi. Dân Mít đặc VC hiện nay Tàu từ tiếng nói Tàu đi. Văn hóa giáo dục tư tưởng tất tất đều theo Tàu. Trong Truyện Kiều của VN hơn 200 năm trước viết bằng chữ Nôm, trong đó có khoảng 30% từ Hán Việt. Hiện nay, đọc bất cứ bài báo nào của VC thì cũng có thể đếm ra từ 65-75 % từ gốc China.

    Trăm năm trong cõi người ta
    Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau
    Trải qua một cuộc bể dâu
    Những điều trông thấy mà đau đớn lòng
    Lạ gì bỉ sắc tư phong
    Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen
    Cảo thơm lần giở trước đèn
    Phong tình cổ lục còn truyền sử xanh
    (Kiều)

    Tổng số chữ 56. Tổng số từ gốc Hán, như: chữ, tài, mệnh, sử, xanh, hồng, phong, tình, cổ, lục … là 17 từ.

    17×100/56= 30%

    Và dưới đây, báo Nhân Dân của VC mới nhất 7/2023:

    “Ngày 28/7, tại tỉnh Sơn La, Bộ Công an tổ chức hội nghị trao đổi kinh nghiệm và biểu dương các mô hình, điển hình tiên tiến trong phong trào toàn dân bảo vệ an ninh Tổ quốc và vùng đồng bào dân tộc thiểu số khu vực Tây Bắc và phụ cận, giai đoạn 2018-2023.Trong những năm qua Đảng, Nhà nước đã thực hiện nhiều chủ trương, chính sách đầu tư phát triển kinh tế-xã hội, bảo đảm quốc phòng, an ninh khu vực Tây Bắc và phụ cận, đã đạt được nhiều thành tựu.”

    Không kể ngày tháng, tổng số chữ là 96. Tổng số từ Hán Việt, như: tổ chức, hội nghị, kinh nghiệm, biểu dương, mô hình, điển hình , tiên tiến, chủ trương, đầu tư, phát triển, chính sách, an ninh, khu vực, quốc phòng v.v. là 72 từ.

    72×100/96 = 75%

    Quý vị có thể lấy bất cứ bài báo nào mới nhất của VC xem, và đếm tỷ lệ chữ Hán Việt sẽ thấy tỷ lệ này từ 65-75%. Nghĩa là so với cơ cấu chử gốc Hán vốn đã có trong tiếng Việt từ thời kỳ từ xa xưa cho đến khi VC cai trị thì thời VC số lượng tăng hơn gấp đôi !!! Đó là chưa kể phần lớn là những từ gốc China CS thay vì là từ Hán Việt do người Việt sáng tạo ra như trước khi có VC. Thí dụ: Quận trưởng, Nghĩa quân, Địa Phương Quân là từ Hán Việt của người Việt. Trong khi VC nhập thẳng từ China CS các từ khác: Chủ Tịch Huyện, Du kích xã, Giải phóng quân v…

    • # Từ tiếng Nhật 漢字 (kanji) có nguồn gốc từ ngữ của nó từ tiếng Hán 漢字 (Hán tự) mà ra. Ngày nay 漢字 (Hán tự) trở thành tên gọi phổ biến của chữ Hán đang được sử dụng ở Nhật Bản.
      Tiếng Nhật hiện đại có 3 loại chữ : Hiragana, Katakana và Kanji .
      Kanji tức là chữ Hán.
      Thời kỳ chữ hiragana và katakana chưa xuất hiện, thì tiếng Nhật được viết hoàn toàn bằng chữ Hán.

      * Vậy có dám vu khống rằng người Nhật/chính trị Nhật đã và đang bị đưa vào tình trạng Chinafication không?!

      # Tiếng Hàn (Triều tiên), dù là ngôn ngữ biệt lập, và ngữ pháp hoàn toàn khác với tiếng Trung,
      nhưng cũng giống như phần lớn các tiểu quốc chung quanh Trung hoa cổ xưa – có cả “dân Mít đặc VN”(ngôn ngữ thiến heo), đều chịu những biến cố lịch sử lâu dài với Tung-của, khiến dân tộc Hàn bị ảnh hưởng bởi văn hóa Hán;
      hậu quả là có tới 60% từ vựng tiếng Hàn có nguồn gốc từ tiếng Trung.
      (Khoảng 35% là từ vựng thuần Hàn, và 5% vay mượn từ nhiều ngôn ngữ khác như Anh, Nhật).
      * Vậy Hàn quốc có đã và đang rơi vào tình trạng Chinafication không?

      ***
      Chống VC không có nghĩa là cố tình bôi nhọ, vu khống dân tộc của mình, cố chết dìm đầu dân tộc vào vòng nô lệ tưởng tượng, phá hoại nguyên khí quốc gia và lòng tự tôn dân tộc!

      Thiến heo cho rằng chế độ cs chó đẻ nầy sẽ mãi mãi trường tồn, và bản thân th sẽ gửi nắm xương tàn trên đất khách?!
      Tôi thì không!!!

    • Theo một cuộc thăm dò qui mô, lấy ý kiến người dân VN từ nhiều tỉnh thành (cũng từ dân của nhiều quốc gia khác khắp thế giới), PEW RESEARCH cho ra kết quả Ghét / Thích Mỹ trên một bản thống kê không sao chép được để dán ở đây, mà có lẽ nhiều người cũng đã từng đọc biết rồi.

      Riêng với ý dân VN, kết quả là 11% không ưa Mỹ, và 84% thích Mỹ.

      84% của 100 triệu dân, con số nầy đã bị Hán hoá, theo thiến heo, là có hồ đồ không?!

      • 11% là đám đảng trị, gia tộc và nhóm lợi ích ăn theo.
        84% là vì hoàn cảnh “phải biết sống để sống” để tồn tại, nhưng là cơn sóng ngầm sẽ biến thành sóng thần quét trôi 11% đầu trộm đuôi cướp kia khi thời thế đến.
        Và sau cơn sóng thần đó, căn nhà VN sẽ được tái xây dựng tốt đẹp hơn, vững chắc hơn.

    • @Thiến Heo:”Chinafication
      Tàu hóa”

      Thật ra nếu nhìn về lịch sử loài người từ thời cổ đại tới nay, thì không có bất cứ một Giống dân hay Ngôn ngữ nào là Thuần cả. Bởi trong quá trình di cư, chung sống it nhiều đều có sự lai căng, pha trộn.
      Cho nên mặc dù dân Việt bị Tàu đô hộ 1000 năm, nhưng chữ Việt may mắn hơn chữ Nhật, chữ Hàn vì được La tinh hóa A B C D….
      Vì thế tổ tiên mình đã cải cách Viêt-Hán hoá lại cho phong phú hơn để dễ xử dụng, dễ diễn đạt trong giao tiếp như: Kính thưa, kính chào, tổng thống, thủ tướng, thượng viện, hạ viện, giám đốc, thư ký, nhân viên….
      Và theo học giả Đổ Thông Minh 75% tiếng Việt là Hán Việt, càng diễn đạt hàn lâm càng Việt Hán cao hơn.
      Dĩ nhiên người hiểu biết không ai khùng đi nghe cái đám Ba Đình cái gì cũng “hoành tráng- bức xúc- liên hệ- ùn tắt giao thông, tham gia giao thông, khẩn trương…

  30. Nguyễn Đảng Tận Trung, i mean Đỗ Mười đồng chí này . Hắn là người viết trên Quora là dân hải ngoại hổng nên kiện Đảng của nó theo tinh thần hiệp định Paris. Can we prove this mofo wrong?

    Nghe lời thằng khốn này, chắc chỉ có Tưởng Năng Tiến

  31. TT Sirik Matak sau nầy bị bọn Kmer Đỏ giết. Miền Nam VN,TT Trần v Hương đả ở lai-không đi cải tạo – không nhạn trả quyền công dân do VC ban ,với câu nói”Tôi không nhận Công dân lúc này đươc,khi chiến sĩ -đồng bào của tôi đang còn trong lao tù.Tôi là người cuối cùng nhân quyền Công dân khi tất cả họ đươc thả ra’. Khác với Thiêu-Kỳ là ở chổ đó!!

  32. Ngưu tầm ngưu, Tiến sĩ Nguyễn Ngọc Chu, chuyên viên nghiên cứu mệnh giời, rất đáng quý trọng có thể xem là quốc sư, nhận xét

    Nhắc đến Erdogan và Hunsen là để nói đến các cá nhân nâng cao được vị thế quốc gia trên bàn cờ chính trị thế giới, dù quốc gia bị sức ép tranh chấp ảnh hưởng từ các nước lớn. Không ưa nhưng không thể bỏ. Cứng mà không gãy. Đa phương mà không phụ thuộc vào một. Sẵn sàng rời bỏ mà không sợ hãi. Bắt người phải tôn trọng mình vì khả năng liên minh với người khác. Đó là các chiến lược trò chơi quan hệ quốc tế của những chính khách như Erdogan và Hunsen.

    Liệu còn quốc gia nào cần có những chính khách như Erdogan?

    • Đọc các lời bình luận của ông ,chứng
      tỏ ông là một người rất lưu loát và rành
      rẽ tiếng Việt như đoạn viết ở trên .

      Nhưng trong những “phản hồi” khác,
      nhiều khi tôi thấy ông viết tiếng Việt
      như một người mới học Việt ngữ. Ông
      là một người hay nhiều người đã xài
      chung một cái tên ? Hay là cố gắng viết
      theo lối hành văn của một người không
      rành tiếng Việt ?

      • Của một người phát kinh vì tiếng Việt đã bị “trí thức” Cộng Sản hành cho ra bã . Có cố bao nhiêu cũng chẳng xi-nhê gì với tụi nó . Why not give up, its so Phúc Kđinh eazee

      • Anh ta sang Mỹ vào thập niên 90. Anh Lúc sang Mỹ, thì anh ta còn trẻ, đi học và hội nhập nhanh chóng. Gia đình của anh ta đã “bám trụ” ở Việt Nam để mần ăn mãi cho đến khi ông bố học được bài học lần thứ hai từ cộng sản và quyết định…không đội trời chung với cậu Ba Thành. Anh ta chua tới 55 tuổi.

        • Ông già “tưởng” là có thể bám trụ được . Hồi mới ĐM, 1 số người miền Nam thử bung ra làm ăn, bắt đầu khấm khá lên 1 tẹo, ông già “tưởng” có thể bám trụ được . Cán bộ thấy vậy mới học theo, mới đầu cho mượn quyền lực để mọi thứ xuông sẻ, sau khi đã biết cách làm ăn, cán bộ liền xử dụng quyền lực để giở quẻ . Không mất trắng, vẫn còn đem được 1 tẹo . Nhưng kết luận CS đ chơi được . Tương lai hổng phải ở đây, aint this Phúc Kđinh xíthole . Cùng lúc giấy tờ gọi, chuồn thẳng cẳng . Early, very early, lúc Sáu Dân lênh láng máu dân bắt đầu lên hương . Hồi đó ông già tớ làm gì cũng phải qua 1 đệ tử của hắn . Tớ thì bắt đầu đi dạy kèm ngoại ngữ cho cán bộ

          So i know a few things

  33. “Bằng vào kinh nghiệm máu xương của người tiền nhiệm thì Hun Sen có thể “trở mặt” với cứ phương nào (bất kể Đông/Tây) khi cần, nếu vì quyền lợi của đất nước Cambodia. Đương sự, tiếc thay, lại “trở mặt” ngay với chính đồng bào và dân tộc của mình, chỉ để bảo vệ cho tài sản của gia đình và phe nhóm. Đó mới là chuyện đáng buồn, và đáng nói: thằng khốn nạn!” /trích.

    Hun sen là tay chân,là “con đẻ” của đám
    Vẹm khốn nạn của ta nặn ra để đối phó
    với đám Khờ me đỏ ngày xưa .

    “Con hơn cha ,nhà có phúc” ,thật đúng
    như vậy . Mọi tính tốt đều thiếu , nhưng
    khốn nạn thì có thừa ,không khốn nạn
    thì không phải là “học trò” của Việt Cộng.

  34. Cambodia hay còn gọi là Miên nay là chế độ gì? Có khác với chế độ cộng sản VN? Hai nước có giống như Bắc Hàn ngày nay?

    Hun Sen cầm quyền cha truyền con nối chỉ trong gia đình như Bắc Hàn; việt cộng Hà Nội cầm quyền theo tập thế. Nước Miên, trên hình thức có bầu cử tự do nhưng chỉ là có để che đậy bộ mặt độc tài vì bầu cử không có đối thủ. Cả ba nước này có khác biệt về hình thức nhưng nhìn chung vẫn là độc tài và cộng sản. Nhưng về mức độ tộc tài thì có khác với Bắc Hàn. Bắc Hàn là không có giao tiếp và cũng cấm người dân giao tiếp với thế giới tự do bên ngoài, khác với Miên và VN, nên đất nước Bắc Hàn càng bị cô lập khi vẫn phát triễn vũ khí nguyên tử và dân đói càng đói hơn. Nhưng ngược lại Bắc Hàn có một sức mạnh quân sự tự mình làm lên mà việt cộng và Miên không có.

    Bắc Hàn theo chính sách độc tài chuyên chế, còn Miên và VN theo độc tài kinh tế thị trường. Chính vì khác nhau cái đuôi kinh tế thị trường mà hai nước Miên và VN bị lệ thuộc tư bản còn bắc Hàn lệ thuộc kinh tế vào cộng sản Tàu. Nhưng Tàu không áp lực được cậu Ủn vì nước cậu có vũ khí nguyên tử mà không chỉ các nước láng giềng mà cả Mỹ cũng e dè. Anh Ủn thật sự là vua của Bắc Hàn, nhưng Hun Sen của Miên và Nguyễn Phú Trọng của Việt Cộng thì không. Hai tên này chỉ là một loại thái thú như thời phong kiến.

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên