Kế thứ 3 của tôn tử

20
Hồ Chí Minh. Ảnh từ Internet

 

Binh thư Tôn Tử gồn có 36 kế, trong đó kế thứ ba là “mượn dao giết người” (tá đao sát nhân).  Trong chính trị cận đại Việt Nam, người ứng dụng nhuần nhuyễn kế nầy có lẽ là Hồ Chí Minh, người được đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN) vinh danh có 169 bí danh, bút danh, biệt danh trong sách Những tên gọi, bí danh, bút danh của chủ tịch Hồ Chí Minh, do Bảo tàng Hồ Chí Minh biên soạn, Nxb. Chính Trị Quốc Gia ấn hành năm 2001 ở Hà Nội.

Một người có 169 tên khác nhau và còn có thể có nhiều hơn nữa, ngay cả khi cầm quyền cũng dùng bí danh, bút danh để hành động, chứng tỏ người đó rất điêu luyện trong việc ứng dụng kế thứ ba của Tôn Tử trong chính trị.  Dưới đây là vài kinh nghiệm sử sách ghi lại được.

1.-  VỤ ÁN PHAN BỘI CHÂU

Ngày 1-7-1925, Phan Bội Châu từ Hàng Châu đi Thượng Hải, thì bị Pháp bắt ở nhà ga Thượng Hải. Về sau, người ta mới được biết chính Lý Thụy đã bán tin cho Pháp bắt Phan Bội Châu. (Hoàng Văn Chí, Từ thực dân đến cộng sản, Paris, 1962, tr. 38). Lý Thụy là Nguyễn Ái Quốc hay Hồ Chí Minh (sau nầy), mượn tay mật thám Pháp để loại Phan Bội Châu theo kế hoạch tiêu diệt tiềm lực, còn gọi là triệt người .

Ở đây, xin ghi thêm: Con gái của Phan Bội Châu là Phan Thị Như Cương.  Bà Cương, có chồng là Vương Thúc Oánh.  Ông Oánh hoạt động trong nhóm Lý Thụy.  Biết tin Lý Thụy bán tin cho Pháp bắt Phan Bội Châu, bà Cương xin cha ly dị chồng, nhưng Phan Bội Châu không đồng ý.  Vâng lời cha, bà Cương không ly dị ông Oánh, nhưng từ đó âm thầm sống biệt lập, tức ly thân với ông Oánh suốt đời.  (Viết theo lời kể của cháu nội Phan Bội Châu, gọi bà Cương bằng cô ruột, gặp tại Toronto, không muốn đưa tên.)

2.-  VỤ ÁN PHẠM QUỲNH VÀ NGÔ ĐÌNH KHÔI

Tại Huế, hai ông Phạm Quỳnh, Ngô Đình Khôi lui về hưu trí từ khi Trần Trọng Kim lập chính phủ ngày 17-4-1945.  Ngày 23-8-1945, Ủy ban cộng sản (CS) địa phương Huế sai Phan Hàm và Võ Quang Hồ bắt Phạm Quỳnh và Ngô Đình Khôi, nhưng không giết.

Vua Bảo Đại làm lễ thoái vị tại cửa Ngọ Môn (Huế) ngày 30-8-1945, có mặt đại diện CS trung ương là Trần Huy Liệu, Nguyễn Lương Bằng, và Cù Huy Cận.  Phái đoàn trung ương cùng cựu hoàng Bảo Đại rời Huế ngày 4-9-1945 ra Hà Nội.  Sau đó, CS Huế giết hai ông Quỳnh và Khôi ngày 6-9-1945.

Cho đến nay, các nhà nghiên cứu về Phạm Quỳnh vẫn chưa tìm ra được ai đã ra lệnh giết Phạm Quỳnh và Ngô Đình Khôi.  Chính hai người do Ủy ban CS cử đi bắt Phạm Quỳnh là Phan Hàm và Võ Quang Hồ, sau 1975 lên đến cấp tướng trong quân đội CS, cũng không biết hoặc biết mà không dám nói, vì sao và ai đã ra lệnh nầy?  Câu hỏi đặt ra là tại sao CS Huế không giết liền hai ông Quỳnh và Khôi, mà chỉ giết sau khi phái đoàn trung ương đến Huế?  Như thế là phải có chỉ thị từ trung ương, thì CS Huế mới giết hai ông.  Ai ở trung ương có quyền ra lệnh nầy nếu không phải là người quyền lực cao nhứt nước?

Điều đáng nói thêm là sau khi Phạm Quỳnh bị giết, hai người con gái đầu của ông là Phạm Thị Giá và Phạm Thị Thức ra Hà Nội gặp Hồ Chí Minh.  Sau đây là lời kể của bà Thức:”… Tháng 8 năm 1945, Thầy tôi ra đi!… Sau đó, chị tôi [tên Giá] và tôi nhờ một anh bạn là Vũ Đình Huỳnh ngày ấy là garde-corps [cận vệ] cho cụ Hồ, giới thiệu đến thăm cụ và hỏi truyện [tức chuyện Phạm Quỳnh]. Cụ bảo: “Hồi ấy tôi chưa về… Và trong thời kỳ khởi nghĩa quá vội vã có thể có nhiều sai sót đáng tiếc…” (Hồi ký tại Paris ngày 28-10-1992 của bà Thức, nhân kỷ niệm 100 năm sinh niên Phạm Quỳnh, tài liệu gia đình gởi người viết.).    Hồ Chí Minh cướp chính quyền ở Hà Nội tháng 8-1945.  Bảo Đại thoái vị và rời Huế ngày 4-9-1945. Phạm Quỳnh bị giết ngày 6-9-1945.  Nghĩa là Hồ Chí Minh đã về Hà Nội, và đã cướp quyền trước khi Phạm Quỳnh bị giết.  Xin chú ý các điểm sau:  1) Tại sao Hồ Chí Minh nói dối về thời điểm việc trở về với hai người con gái của Phạm Quỳnh? 2)  Phạm Quỳnh là người có khả năng, có uy tín, và có chủ trương chính trị khác HCM và đảng CSVN. 3) Phạm Quỳnh biết rõ quá khứ của HCM.

Nguyên vào năm 1922, chính phủ Pháp mời Phạm Quỳnh đến Paris diễn thuyết tại Trường Thuộc Địa (École Coloniale) ngày 31-5-1922.  Sau đó, Phạm Quỳnh ở lại Paris để đi diễn thuyết vài nơi, kể cả Viện Hàn lâm Pháp.  Trong thời gian ở Paris, Phạm Quỳnh ghi nhật ký là đã gặp gỡ những “chí sĩ vào hạng bị him nghi”.  Trên lịch để bàn, Phạm Quỳnh ghi rõ: [Tờ lịch ngày Thứ Năm, 13-17]: “Ăn cơm Annam với Phan Văn Trường và Nguyễn Ái Quốc ở nhà Trường (6 Villa des Gobelins)”. [Tờ lịch ngày Chủ nhật 16-7]: “Ở nhà, Trường, Ái Quốc và Chuyền đến chơi.” [Chuyền có thể là Nguyễn Thế Truyền.] (Tài liệu do bà Phạm Thị Hoàn, con gái Phạm Quỳnh cung cấp cho người viết.)

Chắc chắn Phạm Quỳnh biết hai việc mà Hồ Chí Minh đã làm ở Paris. 1) Xin vào học Trường Thuộc Địa Paris năm 1911, nhưng bị từ chối. 2) Gia nhập Hội Tam Điểm (Franc-Maçonnerie) ở Paris năm 1922. (Jacques Dalloz, “Les Vietnamiens dans la francmaçonnerie coloniale”, tạp chí Revue Française d’Histoire d’Outre-mer, Tam cá nguyệt 3, 1998, Paris: Société Française d’Histoire d’Outre-mer, tr. 105.)  Tam Điểm là một hội đối lập và là kẻ thù của đảng CS.  Khi mới cướp chính quyền năm 1945, để lôi cuốn quần chúng, Hồ Chí Minh giấu kỹ hai việc trên.  Phải chăng vì vậy, qua phái đoàn trung ương đến Huế, Hồ Chí Minh ra lệnh cho CS địa phương Huế bịt miệng Phạm Quỳnh vĩnh viễn?

3.-  NHỮNG VỤ ÁN THỜI HỘI NGHỊ FONTAINEBLEAU

Ngày 31-5-1946, Phạm Văn Đồng cầm đầu phái đoàn nhà nước CSVN sang Pháp dự hôi nghị Fontainebleau.  Hồ Chí Minh đi theo phái đoàn, với tư cách cá nhân, không cho biết lý do.   Tương truyền rằng trước khi ra đi, Hồ Chí Minh nói với quyền chủ tịch nước là Huỳnh Thúc Kháng như sau: “Dĩ bất biến, ứng vạn biến” (Lấy không biến đổi [im lặng] để ứng phó với vạn điều biến đổi.)  Câu nầy rất văn hoa, nhưng thật ra Hồ Chí Minh dặn Huỳnh Thúc Kháng rằng “ông hãy im lặng, đừng hành động gì trước những biến chuyển của tình hình”.  Thật vậy, sau khi phái đoàn ra đi, sóng gió nổi lên khắp Việt Nam.

Trước hết là vụ Ôn Như Hầu ở Hà Nội ngày 13-7-1946.  Vào ngày nầy, quân CS bất ngờ lục soát trụ sở Việt Nam Quốc Dân Đảng (VNQDĐ), số 9 phố Ôn Như hầu, Hà Nội, bắt những đảng viên QDĐ có mặt, tịch thu giấy tờ mà theo CS là có “kế hoạch đảo chánh” chính phủ Hồ Chí Minh.  Cộng sản còn cho rằng đã tìm thấy trong khu vực nhà nầy một số xác người, rồi lập biên bản kết tội QDĐ.  Hôm sau (14-7-1946), bộ trưởng Nội vụ, kiêm quyền chủ tịch nước Huỳnh Thúc Kháng, dựa vào biên bản nầy, ký quyết định trừng trị những người bị ghi là phạm tội trong biên bản.

Sau biến cố Ôn Như Hầu, Võ Nguyên Giáp ra lệnh cho Vệ quốc đoàn CS tấn công 7 chiến khu của QDĐ từ Hải Dương vào đến Bình Định từ tháng 7 đến cuối năm 1946, đánh dẹp các chiến khu QDĐ, bắt giam hàng ngàn đảng viên đảng nầy. (Hoàng Văn Đào, Việt Nam Quốc Dân Đảng, Sài Gòn: 1970, tt. 325-327.)

 

Vào cuối tháng 7-1946, một chuyến xe lửa chuyên chở võ khí ngang qua cầu Chiêm Sơn, xã Phú Tân, huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam, phải dừng lại vì có báo động.  Cộng sản cho rằng QDĐ phá hoại, bắt giam, tra tấn dã man các lãnh tụ, đảng viên QDĐ từ Quảng Nam vào Bình Định.

Ba vụ tấn công trên đây của CS không phải tình cờ xảy ra khi Hồ Chí Minh qua Pháp theo phái đoàn Phạm Văn Đồng.  Hồ Chí Minh không có nhiệm vụ gì mà vẫn đi Pháp, chẳng qua là Hồ Chí Minh sắp đặt trước công việc ở nhà, rồi tránh mặt để Võ Nguyên Giáp thi hành, mở cuộc khủng bố đối lập, và còn yêu cầu Huỳnh Thúc Kháng hãy “dĩ bất biến ứng vạn biến”.  Khi Hồ Chí Minh trở về Hà Nội ngày 21-10-1946, thì Võ Nguyên Giáp đã thanh toán xong các thành phần đối lâp.  Hồ Chí Minh cải tổ chính phủ ngày 3-11-1946, không còn liên hiệp mà chính phủ mới gồm đại đa số là người của đảng CSVN.

4.-  VỤ ÁN BÀ NGUYỄN THỊ NĂM

Ngày 20-4-1953, sắc lệnh Cải cách ruộng đất đợt thứ 3 được ban hành. Nơi thực hiện đầu tiên là Thái Nguyên.  Người bị đấu tố đầu tiên là bà Nguyễn Thị Năm, chủ hiệu buôn Cát Hanh Long nên người ta quen gọi là bà Cát Hanh Long. Bà Nguyễn Thị Năm bị đem ra đấu tố ba lần và bị giết ngày 9-7-1953.

Theo hồi ký của Hoàng Tùng, từng là bí thư Trung ương đảng CSVN, khi nghe tin cố vấn Trung Quốc yêu cầu xử tử bà Nguyễn Thị Năm, có người báo tin cho Hồ Chí Minh biết. Hồ Chí Minh nói: “Tôi đồng ý người có tội thì phải xử thôi, nhưng tôi cho là không phải đạo nếu phát súng đầu tiên lại nổ vào người đàn bà, mà người ấy lại giúp đỡ cho cách mạng. Người Pháp nói không nên đánh vào đàn bà, dù chỉ đánh bằng một cành hoa.” (Internet:  Hồi ký Hoàng Tùng, mục “Những kỷ niệm về Bác Hồ”.)

 Theo tài liệu của một tác giả hiện ở trong nước, lúc đó là một ký giả báo Nhân Dân Hà Nội, có nhiệm vụ viết bài tường thuật vụ xử án bà Nguyễn Thị Năm, khi xảy ra vụ án thì: 1) Hồ Chí Minh bịt râu, hóa trang để đến dự đấu tố. 2) Trường Chinh đeo kính đen để khỏi bị nhận diện khi tham gia cuộc đấu tố. (Trần Đĩnh, Đèn cù, Hoa Kỳ: Người Việt Books, 2014, tr. 86.)

Từ 1945 đến 1951, bà Năm đã từng dùng nhà mình làm nơi hội họp, che giấu, nuôi dưỡng nhiều cán bộ CS cao cấp. Bà còn đóng góp nhiều tiền bạc cho CS, nên việc đấu tố và xử tử bà Năm gây nhiều dư luận bất bình.  Vì vậy, trên báo Nhân Dân ngày 21-7-1953, xuất hiện bài viết nhan đề là “Địa chủ ác ghê” của tác giả C.B., lên án nặng nề địa chủ Nguyễn Thị Năm cùng hai con là những địa chủ gian ác, bóc lột.  Bài báo còn tố cáo gia đình bà Năm vừa trực tiếp, vừa gián tiếp giết chết 260 người.

Độc giả không biết tác giả C.B. là ai? Chỉ những người làm việc trong tòa báo Nhân Dân giải thích rằng hai chữ C.B. là “của bác”, chứ còn ai vô đó nữa.  Xin mời vào bộ Hồ Chí Minh toàn tập từ tập 6 (1951-1952), sẽ thấy rất nhiều bài viết Hồ Chí Minh ký tên C.B. đăng trên báo Nhân Dân, và đăng lại trong sách nầy; ví dụ các trang 186, 187, 188-190, 202-204, 209-212, 215-220… (Hồ Chí Minh toàn tập, tập 6, 1951-1952, in lần thứ hai, Hà Nội: Nxb. Chính Trị Quốc Gia, 2000.)  Như vậy là ngoài mặt thì Hồ Chí Minh tỏ ra thương tiếc nạn nhân, nhưng chính Hồ Chí Minh là người quyết định cái chết của bà Năm.

5.-  CÔNG HÀM 14-9-1958

Ngày 4-9-1958, Trung Cộng đưa ra “Tuyên cáo” về lãnh hải của Trung Cộng và tự xác định chủ quyền của Trung Cộng đối với một số quần đảo, trong đó có Hoàng Sa và Trường Sa. Thực tế hai quần đảo nầy thuộc chủ quyền Việt Nam từ lâu đời.  Thế mà Phạm Văn Đồng ký công hàm ngày 14-9-1958 thừa nhận tuyên cáo của Trung Cộng, nghĩa là công nhận hai quần đảo Việt Nam là của Trung Cộng.

Xin lưu ý là dưới chế độ độc tài CS, chính phủ chỉ là cánh tay nối dài của đảng CS.  Phạm Văn Đồng dù làm thủ tướng, chỉ là thư ký hành chánh cho đảng CS, nên phải có sự đồng ý của chủ tịch đảng CS kiêm chủ tịch nước là Hồ Chí Minh thì Phạm Văn Đồng mới dám kỳ công hàm nầy, vừa phạm tội bán nước, vừa phản dân tộc, vừa lưu xú muôn đời trong lịch sử.

6.-  VỤ TÀN SÁT TẾT MẬU THÂN

Hầu như người Việt nào cũng đều biết biến cố Tết Mậu Thân (1968), gây thiệt hại nhiều thường dân vô tội ở các thành phố miền Nam Việt Nam, nhứt là Huế.  Nhiều tài liệu của CS cho rằng Hồ Chí Minh đi dưỡng bệnh ở Bắc Kinh trong dịp Tết Mậu Thân.  Tuy nhiên, đây chỉ là động tác giả.  Hồ Chí Minh mượn cớ bệnh tật, qua Bắc Kinh dưỡng bệnh, không có mặt ở Hà Nội, nhằm đánh lừa dư luận thế giới để khỏi chú ý đền việc CS sửa soạn tấn công Tết Mậu Thân, và chứng tỏ Hồ Chí Minh không tham gia vụ giết người tập thể tàn bạo nhứt trong lịch sử nước Việt.

Tuy nhiên, sự thật như sau:  Ngày 5-09-1967, Hồ Chí Minh đi Bắc Kinh, nói là để dưỡng bênh. Sau đó, Hồ Chí Minh về Hà Nội ngày 23-12-1967, chủ trì cuộc họp Bộ chính trị ngày 28-12-1967, quyết định lần cuối về lịch tổng tấn công Nam Việt Nam.  Sáng Chủ nhật 31-12-1967, nhân viên đài phát thanh Hà Nội đến phủ chủ tịch thâu âm bài thơ chúc Tết của Hồ Chí Minh.  Bài nầy được báo Nhân Dân Hà Nội đăng ngày 01-01-1968.  Trong khi đó, Hồ Chí Minh trở qua Bắc Kinh chiều ngày 01-01-1958.

Nhân dịp Tết âm lich Mậu Thân, báo Nhân Dân đăng lại bài thơ chúc Tết của Hồ Chí Minh, và Đài Hà Nội phát thanh lại lần nữa vào phút giao thừa năm Mậu Thân, làm hiệu lệnh cho CS ở Nam Việt Nam nổi lên tổng tấn công. Xin theo dõi thái độ Hồ Chí Minh khi cuộc tổng tấn công bắt đầu qua lời ông Vũ Kỳ, thư ký riêng của Hồ Chí Minh, là người đã đi theo Hồ Chí Minh qua Bắc Kinh đầu năm 1968.  Vũ Kỳ kể lại như sau: “Đúng là cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Xuân Mậu Thân 1968 Bác chỉ đạo và theo dõi rất sát. Bác rất vui với từng trận đánh thắng của quân và dân miền Nam từ Quảng Trị đến Nam Bộ. Mỗi trận thắng làm cho Bác khỏe thêm.” (http://yenbai.gov.vn/hoc-tap-lam-theo-loi-bac/noidung/tintuc/ Pages/chi-tiet-tin-tuc.aspx?ItemID=5&l=CuocdoihoatdongcuaC)  [Chữ in đậm do người viết bài nầy.]

Hành động của Hồ Chí Minh rất kín đáo, làm cho nhiều người lầm tưởng rằng Hồ Chí Minh ở xa, không trách nhiệm về biến cố Mậu Thân, kể cả Bùi Tín, một cựu đại tá CS nói rằng Hồ Chí Minh không tán thành tổng tấn công, nên bị đẩy qua Bắc Kinh. (Bùi Tín trả lời BBC 19-02-2018.)  Bị đẩy hay gài bẫy?

Cuộc tổng tấn công Tết Mậu Thân thất bại nặng nề. (Lưu Văn Lợi và Nguyễn Anh Vũ, Các cuộc thương lượng Lê Đức Thọ – Kissinger tại Paris, tr. 35 và tr. 57.)  Mỗi trận thắng làm cho Hồ Chí Minh khỏe thêm thì cuộc thảm bại càng làm cho Hồ Chí Minh buồn rầu, căn bệnh gia tăng và chết ngày 2-9-1969.

KẾT LUẬN

Trong sách Les deux Viet-Nam, tác giả Bernard Fall, một ký gả và sử gia, viết nhiều sách về chiến tranh Việt Nam từ 1945 cho đến khi ông bị trúng mìn tử nạn năm 1967 trên đoạn đường giữa Huế và Quảng Trị, đưa ra nhận xét về Hồ Chí Minh như sau: “Người ta biết rằng ông Hồ là một kịch sĩ có biệt tài đánh lừa kẻ đối thoại.”  (Paris: Nxb. Payot, 1967, tr. 102.)  Đó là một người ngoại quốc.

Còn một nhà văn đã từng ở gần Hồ Chí Minh, quay phim cho Hồ Chí Minh, là ông Vũ Thư Hiên, cũng nhận xét tương tự: “Trong hành xử ông [HCM] là một diễn viên kỳ tài.” (Vũ Thư Hiên, Đêm giữa ban ngày, hồi ký chính trị của một người không làm chính trị, California: Nxb. Văn Nghệ, 1997, tr.459.)

Hồ Chí Minh ứng dụng tài đóng kịch vào chính trị, thi hành kế “tá đao sát nhân” hết sức tài tình.  Tuy nhiên, không phải tình cờ mà  báo Polska Times, tức Thời báo Ba Lan, số ngày 5-3-2013 đưa ra một bảng sắp hạng 13 nhà độc tài khát máu nhứt thế kỷ 20, trong đó Hồ Chí Minh đứng thứ 11, chịu trách nhiệm về cái chết của 1,7 triệu người Việt. (Điện báo Đàn Chim Việt 20-3-2013 dịch nguyên văn bảng sắp hạng nầy.).  Đúng là “Bề ngoài thơn thớt nói cười,/ Mà trong….” (Truyện Kiều câu 1815-1816.).

Các học giả, các giáo sư tiến sĩ trong và ngoài nước, khi nghiên cứu về Hồ Chí Minh, xin đừng quên những thành tích “tá đao sát nhân” trên đây của Hồ Chí Minh, cũng như bảng sắp hạng của báo Polska Times, thì mới trình bày thật đầy đủ “sự nghiệp” của Hồ Chí Minh.

(Dallas, Texas)

TRẦN GIA PHỤNG

20 BÌNH LUẬN

  1. Vào trong YouTube để thấy cháu đích tôn của vua Thành thái , Thiệu Trị gì đó bây giờ phải chạy xe ôm mà sống . Cộng sản nó vào miền Nam , nó cạo láng hết . Đó mới là danh gia , vọng tộc . Khi mà Ba bia viết về mấy bà chị mình thì chỉ muốn viết về big remorques mà anh em Ba bia phải kéo vì thế hệ nó như thế ; thì các con hiểu là “ cũng chiến lắm “ !! Cho nên viết cho các con còn tệ hơn “ nói chuyện với đầu gối “. Vì cái đầu gối nó biết nó ngu cho nên nó giữ im lặng .

  2. Cho nên khi Ba bia còn đi dạy học , trước 1975 , chất rượu vang của Pháp nó còn trong dòng máu . Nó ngọt từ xương , từ tủy , nó ngọt ra . Nó không phải là AQ như các con hỗn hào , bố láo , bố lếu , cứ chơi copy & paste từ Wikipedia ( nơi mà ai cũng có thể viết được ). Đã vậy mà còn copy cả chữ Hán cho có vẻ uyên bác .

  3. Vào năm 1936, nhà văn Vũ trọng Phụng, đã cho xuất bản cuốn truyện “số đỏ”, phác họa một tên du thủ du thực “Xuân tóc đỏ” .
    Xuân tóc đỏ là một tên lưu manh hạ cấp, nhưng gặp may, được mấy con điếm đỡ đầu rồi từ đó phất lên trở thành anh hùng “kíu cuốc”.
    Không biết nhà văn Vũ trọng Phụng dựa vào những hiện tượng xã hội hay trí tưỏng tượng đã xây dựng nên nhân vật Xuân tóc đỏ mà những hình tượng khắc họa nên một hồ chí minh sau này không khác nhau là mấy, đến nỗi mà bọn cộng sản khiếp sợ hình ảnh cha già dân tộc xuân tóc đỏ của VTP, nên cấm lưu hành cuốn truyện số đỏ mãi tới năm 1989 sau khi cha già dân tộc xuân tóc đỏ qua đời mấy chục năm mới dám cho lưu hành trở lại.
    Cha già dân tộc xuân tóc xin lảm bồi tây, tây đạp, xin bám đít mỹ. mỹ quẳng vào thùng rác, chỉ có bọn điếm cộng sản quốc tế nhận làm tay sai mạt hạng, với số lương rẻ mạt.
    Cộng sản chủ nghĩa, một thứ chủ nghĩa mà hiện nay nhân loại đã thẳng tay ném vào thùng rác không thương tiếc, do những tên điếm chính trị tạo dựng để mưu cầu lợi ích riêng cho bản thân chúng, những tên cầm đầu đảng cộng sản liên xô tiểu sử cũng đều là tội ác giết người hàng loạt, tội đồ của nhân loại, chết trong nhớp nhơ như nhau: Lenin thì chết vì bệnh giang mai hoa liễu, và luôn luôn hằn thù stalin.
    Stalin, Khroutchev khi chưa được lên ngôi thì rêu rao rằng là “học trò xuất sắc và trung thành” của nhau, là “học trò và bạn chiến đấu” với nhau, nhưng sau khi lên cầm quyền thì thẳng tay lôi nhau ra tố nhau là “những kẻ thù của nhân dân”. Đại nguyên soái Stalin, người thầy, người cha của nhân dân lao động toàn thế giới bị Khroutchev lên án là người đứng đầu Đảng và Nhà Nước gây tội ác ngút trời.
    Con ngựa hèn hcm được bọn này thuê làm tay sai cho chúng với giá rẻ mạt 150 đô la mỗi tháng, con ngựa hèn này chỉ vì sợ chết và muốn được chủ tin dùng nên phải vâng lời chủ đang tay giết hại mấy trăm ngàn đồng bào mình để thế mạng cho hắn và được chúng xây dựng cho thành một anh hùng “kíu cuốc”!
    Than ôi anh hùng “kíu cuốc”xuân tóc đỏ!

  4. Hàng xóm sát vách với nhà Ba bia , đại lộ Hàm Long , Hà Nội , trước 1954 , là ông Cẩm , người Tầu , đại lý rượu vang của Pháp , nên cha Ba bia mới uống rượu vang của Pháp mệt nghỉ . Các con hiểu chưa ?! Các con toàn nốc xị “ đế “ làm sao hiểu nổi mà vớ vẩn !! Các con nghèo xặc máu mà sang họng !! Cứ nghâm nga : rượu ngon không có bạn hiền ; không mua không phải không tiền không mua !! Thật sự có uống mẹ gì đâu mà láo khoét !!

  5. @guestDCV : vẫn còn ngu lắm , vì không phải bất cứ bức thư nào gởi đến tổng thống Mẽo đều được tổng thống Mẽo đọc . Ngu thế mà hay xỏ xiên . Không phải người nào không muốn cho người khác biết tên cha , tên mẹ mình đều thế cả ! Họ chỉ sợ bọn “ chó điên và ngu xuẩn “ vấy bùn vào cha mẹ mình “ . Hiểu chưa ?!

    • Tưởng nhớ những xú uế cua VC:
      – Ngày 14 tháng 7, 1967: VC giả dạng binh lính VNCH tấn công một trại tù tỉnh Quảng Nam, giải thoát cho 1,000 trên tổng số 1,200 tù nhân, xử tử 30 người tại sân trại. 10 thường dân bị giết và 29 thường dân khác bị thương khi VC mở đường rút lui.
      – Ngày 25 tháng 7, 1967: VC vào nhà dân ở Bình Triệu tỉnh Long An bắt đi 4 đàn ông, 1 phụ nữ và đứa con trai 16 tuổi của bà. Sáng hôm sau trên tỉnh lộ 13, người ta tìm thấy thi thể 6 người này với hai tay bị trói sau lưng và mỗi người có một vết đạn bắn vào đầu.
      – Ngày 5 tháng 8, 1967: Khủng bố VC bắt một bé gái học sinh cầm một quả lựu đạn đã rút chốt sẵn dặn em đưa cho thầy cô giáo của em. Em học sinh này đi đến trường em thuộc tỉnh An Xuyên đang có chương trình đặc biệt cổ động cho chiến dịch Rủ Nhau Đi Bầu Tháng Chín. Vừa tới cửa lớp học, em học sinh buông tay thả lựu đạn khiến cho em chết và làm 9 em học sinh ngồi trong lớp bị thương.
      – Ngày 24 tháng 8, 1967: VC ném bom vào nhà một cảnh sát viên ở Cần Thơ làm một người chết và 4 người bị thương.
      – Ngày 26 tháng 8, 1967: Xe đò chở hành khách cán trúng mìn trong tỉnh Kiến Hòa làm cho 22 người chết và 6 người bị thương.
      – Ngày 27 tháng 8, 1967: VC gia tăng các vụ khủng bố bằng pháo kích một tuần trước ngày bầu cử tổng thống và thượng nghị viên. 46 chết và 227 bị thương ở Cần Thơ. 10 chết và 10 bịthương trong tỉnh Phước Long. 9 thường dân và 5 trẻ em bị thương ở Ban Mê Thuột. 2 chết và 1 bị thương ở Bình Long. 6 người bị bắt cóc ở làng Phước Hưng tỉnh Thừa Thiên.

  6. Trò đời vẫn là “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã” nghĩa là trâu thì lại tìm trâu, ngựa thì lại tìm ngựa để xưng tụng lẫn nhau, trâu chó thì suốt kiếp vẫn là trâu chó.
    Hồ chí minh, một tên du thủ du thực, lẩn trốn được lên tàu Amiral Latouche Tréville, xin làm đầu bếp để trốn sang pháp. Vừa tới đất pháp đã vội làm đơn xin làm tay sai cho tây, vậy mà chúng cứ tuyên truyền ầm ỹ là ra đi tìm đường “kíu nuớc”, cũng may cho tên này là hồ sơ xin làm tay sai cho tây chỉ được phát hiện trong thư khố Pháp sau khi hắn đã đi tìm gặp các-mác lê-nin, không thì đồng bọn lê duẫn, lê đức thọ cũng cho “thôi giữ chức” từ khuya rồi.
    Trong tận thâm tâm hcm vẫn muốn được các nước âu mỹ nhìn nhận nên đã viết thư cho TT Truman xin ưu ái cho hắn, tuy nhiên những người cao thượng có văn hóa họ làm việc thận trọng nên nhận ra chân tướng một thằng du thủ du thực dòng dõi cẩu tạp chủng thì không thể giao du được, dù có nhận nó làm một thằng đầy tớ để sai khiến, hơn nữa có thể vì lòng nhân đạo TT Truman không muốn một thằng tay sai của cộng sản quốc tế bị thủ tiêu khi đồng đảng của chúng biết nó đang muốn phản bội, nên thư xin xỏ của hcm bị vất vào thùng rác.
    Vào những năm 1936, nhà văn Vũ trọng Phụng, có thể nói là một nhà tiên tri, đã cho xuất bản cuốn truyện “số đỏ”, phác họa một tên du thủ du thực “Xuân tóc đỏ” mà hình bóng không khác nào hình tượng hồ chí minh.
    Xuân tóc đỏ chỉ là một tên lưu manh nhưng gặp may, được mấy con điếm đỡ đầu rồi từ đó phất lên trở thành anh hùng “kíu cuốc”.
    Tiểu sử của Xuân tóc đỏ, hồ chí minh hai thằng lưu manh, giống nhau như hai giọt nước đến nỗi bọn csvn run sợ cấm không cho lưu hành cuốn truyện “số đỏ” cho mãi đến năm 1989, vì sợ rằng trong thâm sâu tận đáy lòng nhân dân, cha già dân tộc chỉ là hình bóng của xuân tóc đỏ.
    Lai lịch của hcm thật sự cũng rất là lem nhem như Xuân tóc đỏ, giòng dõi cẩu tạp chủng, không xác định được rõ ràng ông bà tổ tiên.
    Bọn cộng sản quốc tế may mắn vớ được con ngựa hèn, vất ra mỗi tháng 150 đô la là con ngựa hèn hăng say tận tụy phục vụ, không phải lo lắng thay thế như gặp những con ngựa chứng. Ngựa chứng thì nó hiên ngang và khôn ngoan, sống theo ý chí của minh,
    và nhất là chả có bao giờ vâng theo ý chủ mà mang đồng bào mình ra giết để làm vừa lòng chủ như con ngựa hèn, dù có bị thiệt đến bản thân.

  7. tôi nghiệp thằng em Nguy Tàn dư rêu rao rát cổ bỏng họng mỗi ngày được nhà nước phát cho cơm ăn áo mặc đủ sống trong khi con đại gia, Ủy viên được du học sang Cali nó thong dong ngủ với em út tại biệt thự, đi xe 100 ngàn đô
    tội nghiệp thằng em, chả chó nào nó thèm đọc cái còm dơ bẩn như kít cầu tiêu

    • Rỏ ràng NGỤY TAN DƯ này có nếm Kit cau tieu roì cho nên moi’ biét là do bẩn như cau tiêu phải khồng nào . Té ra là lảo NGUY TAN DƯ 3/// này đả nếm qua cho nen biet rất rành muỉ vị tthứ đo’ .

      Nề cho hỏi NGỤY TAN DƯ 3/// vửa qua có tham gia biêu tình vụ thằng MY ĐEN bị MY TRẮNG đè cổ chết khong zị. Chác là NGỤY TAN DƯ 3/// trốn chứ gì . Khổ thế . MY zảng 3/// nên bắt chưóc MY ĐEN về sự doàn kết của họ . MY ZÀNG thì làm gi mà có đoàn kêt đuoc như MY ĐEN . May’ lần bọn cảnh sát bằn chết MY ZÀNG tai BOLSA nhưng đám NGUY TAN DƯ 3/// im như thóc vì HÈN NHÁT . Bản chất của NGUY TAN DƯ 3/// là gặp MY TRẮNG là YES SIR, YES SIR, YES SIR. Găp MY ĐEN thì run và chuồn lẹ. Gap MY ZÀNG là băt đau ăn hiếp và bip bợm .

      Bao nhieu cai chết của MY ZÀNG bi cảnh sát giet mot cách oan khien, nhưng MY ZÀNG im ru bà rù roi sau đo’ chuồn lẹ . Bời thé, khong ai HÈN NHAT cho bằng NGUY TAN DƯ và củng khong ai KHON NHA DAI CHỢ cho bằng đám 3///.

  8. Các Vua Hùng đã có công dựng nước,
    Boác cháu ta có công CẦM CỜ…U CHO NGA TÀU ĐÉ….
    Hoan hô Hồ chó minh, đã để cho Tàu Rinh biển đảo. Thà mất nước còn hơn mất đảng.
    Đả đảo lính Ngụy, đã tận tụy vì nước non. Thà chết như Trần Bình Trọng để giữ gìn quê hương.

  9. Anh đả bào voi các lão NGỤY TAN DƯ 3/// từ những ngày đầu anh vào đây co*, anh chấp hết cả làng NGỤY TAN DƯ 3/// cơ mà . Anh mà đi toi đâu là NGỤY TĂN DƯ cực kỳ cay cú toi’ đó . Anh thề rồi mà anh cứ moi thong tin của Meõ, Páp, Anh ra mà phang vào mặt NGỤY thoi củng đû rồi, anh khong mang tai liệu sách báo CSVN vào đây đâu á cho dù sách báo CSVN chẳng khác gì máy so voi sach báo bọn quan thầy NGỤY SAI GON năm xưa và NGỤY TAN DƯ 3/// hom nay .

    Các em thay’ khong , anh noi ra cái chi là có trích dẫn nguồn rỏ ràng . Nguồn của sư phụ của NGỤY nghen . Chủ trưong của anh là dùng tai liệu của quan thày NGỤY phang vào mặt NGỤY TAN DƯ là cứng họng à. Anh không phải như đám 3/// mà cứ quăng ra nào là wordpress, facebơok , calitoday, nguoi -viet v,.v.v pà mẹ viett’baó như đám NGỤY TAN DƯ hải ngôại thi chi co’ NGUY 3/// đoc và cùng chinh’ NGUY 3/// tự suong ‘ voi nhau mà thôi chẳng khác nào quân ta thắng quân mình, hhêhehehe.

    Từ dạo anh vào diễn đàn ĐAN CHIM NGỤY này thì anh chưa bao giò đọc đuoc mot nguồn nào mà đẵng cấp coi cho đuợc cả. Toàn là báo lá cải và nguồn thì đều là ……………..”Đồ Chó Chơi” khong à . Điêù này làm cho anh càng tin rằng là NGỤY TAN DƯ 3/// không có khả năng đánh giá thê nào là mot nguồn RELIABLE , và củng khong co’ khả năng tìm tai liệu để trích dẩn và chứng minh cho luận cứ của minh đúng phuong pháp ‘TRANH LUẬN’.

    Đúng là toàn “GÀ QUÈ ĂN QUẪN CÔI XAY”, cư’ lá quân quẩn trong cai ao làng BOLSA CALI PHỌT. Bời thế cho nên bọn Mẻo mà muon tìm hiêu về lịch sữ VIET NAM là chúng nó vèo vế HA NỘI, THANH PHO HO CHI MINH, chúng no’ đau có ghe’ toi’ BOLSA PHỌT bao giò đâu .

    Cứ nhìn cuốn phim THE VIETNAM WAR đuơc cong chiếu năm 2017 thi đủ rõ là bọn nhá báo MẼO no’ coi đám NGUY TAN DƯ 3/// bolsa chỉ là đố PHẾ THÃI của chien tranh VIET NAM. Bọn muỉ lõ mắt xanh nó củng dau có tim tơi’ bác SẢ DƯ này làm gì đau . Viet lách kiều như bàc SÃ DƯ này thì uồng phí và làm xâu’ hổ thêm cho rêferences (tham khảo) cùa chúng mà thôi.

  10. Có một kế thú 3 mà NGUYEN VAN THIỆU dung bọn lính G.I của Mẽo để hiêp dâm và giết dân Viet Nam trong đó chi có đàn bà, trẻ con, và cụ già mot cách man rợ đó là MỸ LAI mà bác Sã Giư cố tình QUÊN là rang hè.

    https://www.britannica.com/event/My-Lai-Massacre

    My Lai Massacre, also called Pinkville Massacre, mass killing of as many as 500 unarmed villagers by U.S. soldiers in the hamlet of My Lai on March 16, 1968, during the Vietnam War. My Lai, a subdivision of Son My village, was located in the province of Quang Ngai, roughly 7 miles (11 km) northeast of Quang Ngai city.

    Vụ này xem ra lảo THIỆU giả NGU khong biết chi hết , nhưng lam sao qua mắt đuoc quốc tế.

    Cón mot kế thú 3 khác mà đám NGỤY TAN DU ngày nay cho rang MIEN NAM duói sự TAY SAI của THIỆU khong có………..LAO NÔ như nhà nuoc VN hom nay. Chuyện ni ai mà không biết thì là tin ngay và khen NGỤY SAI GON chăn dân giòi quá, nhưng vói nhũung nguoi mà rành về lich sũ thì NGỤY TAN DU cứng họng ngay vì :

    THIỆU và tập đoàn đâm thuê chém mướn(NGUYEN CAO KỲ nói nghen) ruóc trai quốc tế vào mien nam hơn 3 triệu luuot. đứa bao gồm 2.5 triệu luôt từ G.I Mẽo cho tới 325,000 lượt lính Mãnh Hổ Đại Hàn, 25,000 thằng Úc , 1800 thằng Phillipine và 40,000 thằng Thai Lan. Voi số lương TRAI QUOC TẾ lên toi con số cao như thế, CHỊ EM TA tận dung tối đa “KINH DOANH BẰNG VỐN TỰ CÓ” ngay tại trên que huong mình. Chua hết, hàng chục ngàn trẻ em và thanh thieu niên trõ thành những “Đứa Móc Bọc” cực kỳ chuyen nghiệp.

    https://www.bbc.com/news/magazine-27159697

    Jerry Quinn is one of two million American soldiers sent to support the South Vietnamese army in the war against the North. During that conflict, it’s thought about 100,000 children were born from relationships between local women and American soldiers. Those soldiers are now getting old, and some are guilt-ridden, or just curious to find out what happened to their children.

    Có bang chứng rỏ rang ràngNguy Tàn Dư và bác Sả Giư dám cải chối điêu này hay khong hở bác. Sữ gia chi mà viết một chiều thì sủ gia cái chi cho nên toi goi bác là SẢ DƯ mà thôi.

  11. Còn vụ án Nông Thị Xuân thì ông Mười Một- Thanh Tra Chính Phủ sau khi điều tra cho là “nhất xế cán qua”. Và thủ phạm với đồng phạm là “bí mật quốc gia” không được tiết lộ!

  12. Trong list này chưa đủ, thiếu nhiều lắm, em xin bổ sung cho bác Sả Dư này:

    1/NGHI ÁN NGO ĐINH DIỆM(57 NĂM qua đám NGỤY còn đổ thừa nhau, từ côn đồ đầu đãng Nguyen Van Thiệu cho tói đám con đồ ben dươi’)

    2/NGHI ÁN NGO ĐINH NHU(the same as NGO DINH DIỆM)

    3/NGHI ÁN NGO ĐINH CẨN(NGO DINH CAN PHAI CHẾT để NGUYEN KHÁNH len làm ton ton, mạc dù NGUYEN KHANH mang on Diem Nhu)

    3/NGHI ÁN ĐO CAO TRÍ(TAN XÁC TREN BAU TROI KAMPUCHIA 1970)

    4/NGHI ÁN LE QUANG VINH(BA CỤT)

    v..v.v.v.v. COUNTLESS DEATHS

  13. Ối giời..Nác ới, dạo này người ta đập phầm phập vào mặt em như thế lày nà thế lào?
    Đấy! người quân tử Minh râu đấy!

    • Not new em, bọn Viet Gian và Tay sai chúng nó thù CSVN chúng anh từ những ngày những tiền bối CSVN mói thành lập kìa. Lý do là vì CSVN chúng anh KHONG CHO PHÉP chúng nó có cơ hôi PHẢN DÂN HẠI NƯỚC nửa.

      Viet Gian và TAy sai thời nào chãng có, quan trọng là chúng nó có làm đuôc đếch gì hay không chứ mà cứ SŨA TRĂNG như đám NGỤY TAN DƯ 3/ này thì CSVN chúng anh chỉ cười mĩm chi cọp mà thôi em. Em thấy đó , 45 năm nay chúng chỉ SỦA và SỦA vả sẻ tiep tục SỦA cho tói khi hết SỦA nổi mà thôi. Tren thê giói này chưa có ai chết vì………………………..CHÓ SỦA bao giò, hheheheheehehe .

      • Các Vua Hùng đã có công dựng nước,
        Boác cháu ta có công CẦM CỜ…U CHO NGA TÀU ĐÉ….
        Hoan hô Hồ chó minh, đã để cho Tàu Rinh biển đảo. Thà mất nước còn hơn mất đảng.
        Đả đảo lính Ngụy, đã tận tụy vì nước non. Thà chết như Trần Bình Trọng để giữ gìn quê hương.

  14. Hồ hay đóng kịch , cái kiểu đóng kịch mà những người từng trãi cùng thời biết chuyện như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Trần Đĩnh gọi là đóng kịch kiểu cà ẹo cà ẹo như mấy cô ca ve, gái nhảy mông bự lắc mông qua phải, qua trái rồi lắc vòng vòng.Hồ đóng kịch cà ẹo, lếu láo,kệch cỡm ( kiểu cố tình làm cho người ta biết mình đang đóng kịch ! ) như lúc khóc xin lỗi nhân dân vì xảy ra vụ đấu tố trong cải cách ruộng đất khiến biết bao người chết oan và khiến lòng dân vô cùng phẩn nộ.Con người cà ẹo cà ẹo như Hồ mà làm lãnh tụ vĩ đại, lãnh tụ kiệt xuất, người dẩn đường số một nước nào thì nước đó không những bị cà ẹo cà ẹo theo mà còn bị cùng căng mạt kiếp không ngóc đầu được !

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên