Chiến tranh ‘chống Mỹ cứu nước’ miền Bắc khổ như thế nào?

31
Ảnh minh họa từ Internet
Bà xã Kim Chi nhà tôi sau khi tốt nghiệp lớp Diễn viên điện ảnh đầu tiên, xung phong đi vào Nam 1964, ở chiến trường 10 năm; năm 1974 thì ra Bắc rồi đi Bulgaria học đạo diễn. Bả kể cho tôi nghe những nỗi khổ, đi xuyên Trường Sơn 4 tháng và ở chiến trường 10 năm ra sao, rồi hỏi: Thời đó ở miền Bắc khổ như thế nào?
.
Tôi bảo, nghe chuyện đi bộ 4 tháng vượt Trường Sơn và những trận càn với trực thăng trên đầu, xe lội nước và lính bộ vây ráp thì khủng khiếp quá. Miền Bắc lại có những nỗi khổ khác, có khi khổ âm ỉ, dai dẳng cũng kinh lắm.
.
1. Khổ vì đói.
.
Thời bao cấp cái gì cũng thiếu, nhưng khổ nhất là đói. “Thóc không thiếu một cân, quân không thiếu một người”. Người nông dân buộc phải vào hợp tác xã 100%, mà HTX thì năng suất ngày càng kém, ít thóc đi, nhưng gặt lúa về, trước hết phải nộp thóc “vì tiền tuyến, nuôi quân” đã, còn lại bao nhiêu mới chia cho ngày công lao động. Có HTX ngày công được 2 lạng thóc. Người lao động chính còn đói, thì người già và trẻ em “diện ăn theo” khốn khổ thế nào. (Đọc “Cái đêm hôm ấy đêm gì”? thì rõ một phần).
.
2. Khổ vì “Làm việc bằng hai”
.
Đã đói lại phải “Mỗi người làm việc bằng hai, vì miền Nam ruột thịt”!, “Tay cày, tay súng”!, “Thanh niên ba sẵn sàng”, “Phụ nữ ba đảm đang”, “Làm ngày không đủ, tranh thủ làm đêm”! Đói. Nhưng những khẩu hiệu này, ngày ấy là thi đua làm thật, chứ không như bây giờ, khẩu hiệu chỉ để loè, chả ai theo. Thanh niên đi hết, những người phụ nữ còm nhom mà vừa cày, bừa vừa đeo khẩu súng trường kè kè sau lưng. (Tay cày, tay súng mà)! Khổ là cứ đeo súng, nhưng nghe tiếng máy bay, lấy súng ra thì máy bay phản lực bay qua rồi. Hơn nữa súng trường thì bắn gì? (Trừ các cụ già Thanh Hóa, mắt kèm nhèm mà “bắn rơi máy bay phản lực bằng súng trường”?).
.
Ngày đi cày, bừa, ban đêm chị em lại đi cấy lúa, tát nước… Mấy anh đàn ông “đui, què, mẻ, sứt” hoặc “có vấn đề” không nhập ngũ được thì khổ trăm bề, nên cố “chạy” đi bộ đội còn được tiếng, được miếng ăn no, mặc ấm hơn ở nhà; có chết cũng còn được liệt sĩ…
Nghĩ lại, không biết, sao dân mình ngày ấy ăn đói, mặc rét mà có sức bền bỉ, dẻo dai thế!? Cũng có hiện tượng: “Mỗi người làm việc bằng hai/để cho chủ nhiệm mua đài, mua xe” …(đạp). Nhưng cái chính là cơ chế HTX đã bần cùng hóa người dân đến cùng kiệt.
.
3. Khổ vì “sơ tán”
.
Ở nông thôn thì nhà nào cũng phải làm hầm, hố tránh bom. Các trường học thì sơ tán, phân tán, đào giao thông hào, đắp ụ đất quanh lớp học, làm hầm trú ẩn; học sinh đội mũ rơm, đeo “nùn rơm” đi học… Máy bay Mỹ chỉ đánh phá vào một số địa điểm nào đó, nhưng tất cả các làng, xã đều phải nhất loạt sơ tán, làm hầm hào “chống chiến tranh phá hoại” như nhau…
.
Khổ nhất là dân thành phố đi sơ tán. Có khi con gửi về quê, vợ theo cơ quan vợ, chồng theo cơ quan chồng. Đã thiếu đói đủ thứ, nay lại ly tán mỗi người một nơi; lo chia sẻ cho nhau tí đồ ăn, viên thuốc, lo lắng cho nhau, đi thăm hỏi nhau… vô cùng khốn khổ. Tất cả trên chiếc xe đạp cọc cạch. Viện Khoa học giáo dục sơ tán ở Sơn Tây. Mình đạp xe từ 3 giờ sáng, chở ít củ sắn về Hà Nội, nghỉ nấu ăn sáng, rồi đạp chiếc xe cọc cạch từ Hà Nội về qua thị xã Hải Dương, thăm vợ con. Tính ra đạp xe hơn 100km. Hôm sau lại đạp xe trở lại nơi mình sơ tán. Giờ nghĩ lại mình phục mình quá!
.
Vợ chồng thăm nhau ở sơ tán nhà dân mới khổ ấm ức. Dân Bắc bộ không cho vợ chồng người ngoài gia đình mình được “yêu nhau” trong nhà mình. Có anh đến thăm vợ, ông cụ chủ nhà nói luôn: Tối anh ngủ với tôi, cô ấy ngủ với bà nhà tôi. Theo phong tục ở đây vợ chồng anh chị không được ngủ với nhau… Thế là anh chị tranh thủ, lúc nhá nhem tối, đưa nhau ra bụi tre đầu xóm, đứng ôm ấp nhau, chưa làm được gì thì bị dân quân bắt, phải khai báo thành khẩn, trình đủ giấy tờ mới được tha…
.
4. Khổ vì “phục vụ chiến đấu”
.
Khi bộ đội đóng quân, lập trận địa ở đâu thì toàn dân phải phục vụ: Dân quân thì cùng bộ đội đào, đắp trận địa suốt ngày đêm. Làng tôi, bộ đội pháo binh kéo về lập trận địa ở Bãi tha ma; ban đêm hàng mấy trăm ngôi mộ bị di chuyển, san ủi làm trận địa pháo binh. Rồi tiếp đến Trận địa Vườn cam; vườn cam mấy mẫu của HTX biến thành trận địa pháo binh trong vòng một đêm một ngày.
.
Khi máy bay Mỹ đánh phá vào hai trận địa trên thì dân quân tham gia tiếp đạn, cứu thương; các mẹ, các chị thì phục vụ cơm nước cho bộ đội, chăm sóc thương binh… Dân quân còn khổ hơn bộ đội, vì không có mũ sắt, đi chân đất, quần áo rách, bụng đói… mà cũng phải xông ra tiếp đạn, cứu thương…
.
5. Khổ vì “chạy báo động”
.
Bất cứ lúc nào, ngày hay đêm, khi nghe còi hú, loa báo: “Máy bay địch cách …cây số” là ù té chạy ra hầm trú ẩn. Khi nghe còi báo yên: “Máy bay địch đã bay xa” thì ra khỏi hầm. Một đêm có khi “chạy vào”, “chạy ra” mấy lần. Nên có chuyện, một ông nghe còi, cuống cuồng chạy xuống hầm thì thấy mọi người đang chui ra…Thì ra ông ngủ say, lúc còi báo yên, ông mới nghe thấy, tưởng là báo động…
.
Đang đi trên đường mà nghe còi, phải bỏ xe, bỏ gồng gánh, chui xuống hố cá nhân bên đường. Có chị nhảy xuống hố thấy con rắn, nhảy vọt lên chạy. Tự vệ quát, chi kia nằm xuống! Vì lúc đó người ta tin rằng, con người, thậm chí con chó mà di chuyển thì “phi công Mỹ cũng nhìn thấy; mà cứ thấy động đậy là chúng nó bắn”. Nhất là ai mặc áo trắng có thể coi là làm “ám hiệu cho địch”…
.
6. Khổ ở nơi bị ném bom, bắn phá
.
Thực ra không lực Mỹ cũng hạn chế, chứ không ác liệt như tên lửa, máy bay Nga tàn phá Ukraina. Miền Trung bị đánh phá ác liệt liên miên ở những trọng điểm giao thông. Ác liệt vì, “địch tàn phá, ta cứ đi”!, “Xe chưa qua, nhà không tiếc”! Cứ thế lặp đi lặp lại…
.
Miền Bắc thì máy bay Mỹ cũng chỉ đánh ở một số trọng điểm và không thường xuyên. Ác liệt nhất là B52 Mỹ đánh phá Hà Nội 12 ngày đêm. Người chết đã đành, người sống phải căng thẳng tột cùng: chạy giặc, chạy ăn, lo cứu hộ những nơi bị đánh phá; mất điện, mất nước, rối loạn…Những nơi bị tàn phá nặng nề như phố Khâm Thiên, Bệnh viện Bạch Mai, Nhật Tân, Gia lâm, Văn Điển …khá lâu mới khôi phục được.
.
7. Khổ vì “ngăn sông, cấm chợ, tự ta làm khổ ta”
.
Những cái khổ nói trên diễn ra trong bối cảnh kinh tế bao cấp, cấm làm ăn cá thể, cấm buôn bán nên càng khốn đốn. Cá nhân nào nghĩ ra làm cái gì đó đáp ứng nhu cầu cấp thiết của xã hội là bị bắt, có khi đi tù, vì “làm ăn cá thể là mầm mống phát sinh chủ nghĩa tư bản”. Buôn bán cá thể thì cũng vậy, hơn nữa còn bị gọi là “con phe”, “con buôn”, chỉ loại người xấu xa trong xã hội. Có anh bạn đem 3 kg chè từ Thái Nguyên về Hà Nội, về đến ga Hàng Cỏ mà còn bị công an và cán bộ quản lý thị trường khám balo, tịch thu 2 kg chè, chỉ cho phép đem được 1kg về dùng là tốt rồi.
.
Tôi đã thấy ở ga Cẩm Giàng, có bà mẹ đem 2 con gà, bị cán bộ quản lý thị trường bắt giữ; bà mẹ gào thét, trình bày, đem 2 con gà lên Hà Nội bồi dưỡng cho con gái đẻ. Giằng co mãi không cho đi, bà cụ bảo, không cho đi thì bà đem gà về, chứ không cho chúng mày ăn không của bà… Tàu chạy, không biết bà mẹ bị xử thế nào!
.
Sản xuất cá thể và buôn bán thông thương bị chặn cứng thì xã hội điêu đứng biết chừng nào. Người dân không được buôn bán thì không có tiền. Người dân đi đâu phải đem theo cơm nắm, mấy củ khoai, sắn … để ăn đường…
.
8. “Vĩ thanh”
.
Còn nhớ 9 năm kháng chiến chống Pháp, nhờ tự do sản xuất buôn bán, nên dân vùng “tạm chiếm” mới “tiếp tế” ra vùng “tự do” mà có lương thực, thực phẩm nuôi cán bộ, quân đội, nuôi Đảng, chứ không thì “cách mạng” sống bằng gì? Xe thồ lũ lượt lên Điện Biên Phủ là của Dân, sức Dân cả chứ, Đảng chỉ có… lời kêu gọi!
.
Miền Nam những năm “đánh Mỹ” vẫn kinh tế tự do nên chắc mới có nguồn cung cấp cho “Mặt trận dân tộc giải phóng” và quân miền Bắc vào chứ. Nghe bài “Sóc Bom Bo” thì biết:
.
… “Cách mạng cần gạo nhiều để đánh Mỹ,
Sóc Bom Bo sẵn có cối chày đây,
Người Bom Bo sẵn có đôi bàn tay…
……..
Người chưa ngơi đã sẵn có người thay,
Cối gạo vơi đi và rồi gạo lại đầy.”…
.
Gạo của Dân, sức của Dân mới có dồi dào để dâng cho cách mạng đấy ạ. Đảng, “Cách mạng” nhờ Dân mà sống sót, thành công…
.
Bây giờ nghĩ xem “cách mạng” đối với Dân thế nào, nhất là các Dân tộc Tây Nguyên?
Ôn lại chuyện thời kỳ chiến tranh để biết những nỗi khổ của dân tộc, để thương nhau hơn; biết lòng Dân, biết sức Dân đã hy sinh để biết ơn Nhân Dân, thương Dân hơn và bớt làm khổ Dân đi. Nhất là biết những chuyện TA tự làm khổ TA để mà kinh hãi, để đừng thêm những chuyện vô minh vào trang sử của thời đại văn minh.
.
11/10/2023
.
MVT

31 BÌNH LUẬN

  1. Trái tim người cộng sản nó vô duyên nàm sao ấy, phải không nhể?

    Con An nó vào cửa sau, nó chỉ cưỡm mất có mỗi thằng chồng thôi mà Mợ quật tung cả “Thành Ủy”, trả thù cho bằng được, ông Năm ông Sáu chuyên giết người bằng búa bên Thành ủy cũng bó tay …

    Vậy mà dân cờ Vàng tan nhà nát cửa, mất sạch, chết quách ở rừng sâu đất sỏi khu kinh tế mới nắng chói chang, có bao giờ trái tim cộng sản ấy tự bảo sao minh lại khốn nạn chó đẻ thế, vào đây cướp của giêt người đâu..?

    Trong cái vụ ăn cướp hãm hại dân Sài Gòn lớn nhất lịch sử, X3, do “anh Mười” và đoàn quân Tập Kết …hô hào lấy điểm, 1978-1979, nụ cười của mợ buổi ấy nó cứ đỏ tươi màu máu đẹp làm sao ấy!

    Should we call out for justice at least once?

    “Ôi những con đường mang nặng đau thương
    Cho anh nhận diện quê hương giữa đêm đen buồn
    Bằng những giòng sông chảy xuôi đêm trường
    Ôi những giòng sông nhẫn nhục đau thương.”

  2. Bài viết của MVT là kể cái khổ từ khi Mỹ 12 ngày đêm đánh bom MB ,chớ dân miền Bắc trước đó và sau đó ,khổ vi thees nào thì MVT không biết và đến nay 48 nam Gp cũng vẫn không biết (ocofn nguỵ biện là vì cht “GPMN”nhưng không noi là ai gây chiến MN ,ai đem quân vào xâm chiếm lãnh thổ MN. Đừng nói đánh Mỹ vì khi VC bành trướng CN CS theo lenh Nga Tàu (CSQT) ,thì việc lấy coớ My ngoại xâm như Pháp là hoàn toàn LÁO ,Nêu VC không đánh phá Miền Nam thi Mỹ đã không đổ quân vào ! Còn Kim Chi là văn công ,cũng có ưu đãi hơn người khác chứ . Mà lại vào Nam năm 64 ,lsc này chưa có trân đánh lớn nào ,vì đang thời kỳ tranh tối tranh sáng ,cht tranh có thể gọi là TLC mạnh hơn vói bọn Giặc Thầy Chùa vói tên sư là đảng viên CS (TTQ) hay phục vụ choo “kháng chiến ” như THQ ,chủ tịch khu hội “PG yêu nước” LK5 . Người Pháp không đụng đến tôn giáo ,mặc dầu TQ có tên trong danh sách theo dõi .có lý lịch rõ ràng của sở MT Pháp…Ông NDD và chính phủ cũng biết (có bàn giao sau khi Pháp bị đuổi về nước),nhưng cũng chỉ theo dõi ,vì chúng chưa “ló ” cái đuôi cs….Và để tỏ ra tôn trọng PG và kéo họ về vói mình cùng chống cộng ,NDD đã yểm trợ cho PG rất nhiều .Thời họ Ngô xây 4,000 ngôi chùa (chùa Xá Lợi của MTT cung được yểm trợ bằng Tiền của chính phủ,nhưng MTT không lên tiếng khi PGCS Miền Trung + Bắc Di Cư lấy chùa XL làm nơi tranh đấu .Chùa này kế bên TĐS Mỹ Khi Mỷ muốn đem quân vào VN thì khó vì bị cản trở của chp N Đ D nên Kennedy triệt hạ họ Ngô,Mỹ liên kết vói PG bạo loạn động đẻ triệtt hạ một chí sĩ yêu nước đúngng nghĩa,một chính phủ chống cộng hữu hiệu (TTQ vì vậy mà bọn CS cho là có công và có tội nên cho tự do nhưng có kiểm soát và gần như giam lỏng ,BỊT MIỆNG )…
    Còn MVT nói là Kim Chi vào Nam qua đường mòn HCM thì đó chẳng có gì lạ . Còn sống là may vì lúc dó Phi vụ Mỹ thả bom qua B52 cày nát “đường đi không đến” .Người ta nói NCT trên đường vào Nam ,ôm ngủ với vợ của NVT ,đặc công bị tử hình ở Khám Chí Hoà (mà lẽ ra là đem dâng cho Hồ “chơi” vì cô ta là gái Nam ,đẹp đẽ và sắc sảo(HCM có lần than là gái nào cũng NGỦ,nhưng chưa gặp gái Nam (trừ mấy cô nhỏ ra trình Bác do VC trong Nam gởi ra đẻ thăm Bác và Bc? _chuyên cuả cô gái giao liên Hyfnh thị thanh xuân _nhóm này có cả con gái NH Thọ ,một cô tự tử…).
    Vậy MVT chỉ biét khổ khi vào Nam qua đường TS mà vọ sau này kể lại . Tai sao MVT không biết sau 48 năm chiếm MN và có nhà rộng sang ở miền Nam ,huyên hoang một cỏỉ ? Ông ta có đọc sách viết về thời đó của các gồi ký ủa kẻ sống vói Ông Hồ .Tahi sao DTH sông lưu vong ở Pháp .BT ..vẫn “ai yêu Bác Hồ hơn bầy tui ?”
    Ngày nay theo thiền ý thì T?s đã tới tuổi đẻ suy nghĩ chính chắn .đẻ tìm hiểu hơn về chủ nghĩa CS …chớ cái kiểu mang danh trí thức học đại rồi viết không đâu vao đâu thì thì cung chẳng khác tiến sy quốc doanh hay tiến sy tại chưc kiểu BHIền, ĐHuong ,VNĐai…mà thôi.
    Hãy là người “tử tế”

  3. VC Bắc nắm đầu VC Nam

    Chắc như bắp là như vậy. Do điều kiện địa lý, miền Bắc sông liền sông núi liền núi với shifu China nên được trọng dụng hơi VC miền Nam. Cộng miền Nam cũng không vừa, năm 1973 Nguyễn Hữu Thọ, Nguyễn Thị Bình chơi đòn đi lòn cửa hậu sang BK gặp thẳng Mao nhờ giúp đở và chi viện trực tiếp.

    Dĩ nhiên Mao dùng ngay Nam Cộng để có điều kiện thắt chặt và kiểm soát Bắc Cộng hơn. Bắc cộng biết vậy nhưng để bụng. Sau 75, việc đầu tiên Bắc Cộng phải làm ngay là giải thể Nam Cộng để 76 thống nhất guồng máy lãnh đạo về Hà Nội. Nam Cộng ú ớ bị ngọng ngay.

    Nhưng Bắc cộng quên một điều: China cho phép Bắc Cộng nắm đầu Nam Cộng. Còn Bắc Cộng? => China XỎ MŨI Bắc cộng. Ha ha ha !

  4. Rule of thumb …Justice always come first.
    Hỏi cũng là một cách để giải thích cho công lý…

    Khi mà còn làm cán bộ đảng viên cho hãng phim “Rải Phóng”, vợ chồng mợ Tư Kim Chi ở trong căn biệt thự cướp của công dân Việt Nam Cộng Hòa nào vậy?

  5. những người thuôc cả hai phe Nam/ Bắc từng kinh qua cuộc chiến đang sắp “mờ đi trong lịch sử”/ vẫy có ai từ miền Bắc lên tiếng về sự thật ở miền Bắc thì minh nên trân quí và im lặng theo dõi, ghi nhận làm tài liệu (nếu muốn), ko nên còm những vấn đề xúc phạm nhau/ ko có lợi (cho việc chống Cộng).

    • @ Nguyễn Tường Tâm Thưa Thầy hai Tâm . Thầy muốn trân quý, trân trọng hay trân mình là chuyện của thầy Hai . Chả ai thèm thắc mắc . Chỉ xin thầy Hai làm ơn bỏ cái giọng dạy đời . Xin trân trọng cám ơn

      1- Miền Bắc đói , nghèo khổ, chết chóc , cả thế giới đều biết . Đọc chán quá . Điều người ta cần biết là dân Miền Bắc Đói , nghèo, chết hàng triệu người cho cuộc chiến phi lý đó . Người Miền Bắc được cái gì ? Hay tiếp tục đói nghèo , mất tự do tiếp tục ăn bánh vẻ và tiếp tục sống trong kiếp cừu không thấy TS bổ túc MVT viết
      2- Ngày xưa trước khi vào tù cải tạo . Tui hay ngồi uống cà phê ở gần Thư viện quốc gia thấy mấy văn công gái mặc quần chó táp ba ngày không tới , áo tay dún , chân đi dép cao su mà bắt mấy tiểu thư SG xỏ chân vào , dám có người tự tử . Không biết mợ tư văn công Kim Chi có mặt ở đó không ? Nhất văn công , nhì bóng đá .
      3- Miền Bắc có gạo hay ăn gạo của ai tui không biết . Nhưng trong Nam tịch thu gạo từ mật khu VC toàn là gạo do Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa kính tặng

    • Rất đúng . 1 nửa ổ bánh mì từ miệng những người Cộng Sản, dù full of xít ở trỏng, ta cũng nên trân quý như bánh mì mới ra lò, lại có đủ ba té, dâm bông xúc xích này nọ . Chớ đừng nói là họ nói dối 2 lần

      Và Phúc Solzhenitsyn

  6. Sau năm 1975, “giặc cộng” vào cướp bóc bắt bớ không ngừng nghĩ khiến các công dân Việt Nam Cộng Hòa có đời sống khốn khổ gấp trăm lần dân miền Bắc. Mợ Tư Kim Chi cùng với chồng cũ quá cố của mình nằm trong đoàn quân cướp bóc đó!

    Nhân dân Việt Nam Cộng Hòa ghi nhận điều đó!
    Lịch sử ghi nhận điều đó!

  7. Miền Bắc VC khổ?

    Đúng là rất khổ. Nhưng quý vị đừng quên từ 75 đến nay thời gian hơn gấp 3 lần thời gian chiến tranh VN chỉ có khoảng 15 năm (60-75). Miền Bắc còn khổ hơn miền Nam không? Chưa chắc. Dân Bắc Kỳ hiện nay tràn ngập miền Nam và nắm đầu dân miền Nam là cái chắc. Ai cũng thấy như vậy.

    HCM rất thâm khi nói với dân miền Bắc: “Thắng giặc Mỹ, ta hơn mười ngày nay”. Cho nên dân miền Bắc cam tâm tự nguyện chịu khổ vì trước mắt họ là món quà béo bở miền Nam đang chờ đợi. Nó cũng giống như mọi người đang cố sức đào đất rất cực khổ nhưng họ vẫn hồ hỡi phấn khởi vì họ được cho biết là ở dưới sâu có một lu vàng.

    • Có nghĩa dân miền Bắc đúng khi nghe lời kiu gọi của Hồ Chí Minh đi “giải phóng” miền Nam

  8. Thui thì tiện bài của Giáo Sư Mạc Văn Trang, 1 người đấu tranh cho Dân Chủ

    GIẢI PHÁP VIỆT NAM CỘNG HÒA – GIẢI PHÁP THAY ĐỔI ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM

    Giai đoạn I: Những người Bắc 1975 như Giáo Sư Mạc Văn Trang sẽ phải rút về miền Bắc, trả lại miền Nam cho Việt Nam Cộng Hòa

    Những giai đoạn kế: Miền Bắc hổng có quyền xâm phạm, nếu không sẽ bị kiu là xâm lược, như Nga đang làm với U Cà . Aint call “thống nhứt” or WTFchamacallit no mo, coz you gonna have the use the same Phúc Kđinh PoS of a language fo Nga-U Cà

    Then, maybe, just maybe, tụi bay lạy lục thì miền Nam sẽ giải phóng tụi bay . Còn không thì tụi bay có thể hòa hợp với Trung Quốc, hehe

  9. “…Trong Nam đều không biết cái đó đâu. …” (Nguyễn Chí Thiện)

    ” sẽ có một ngày

    Thay tiếng ” Tiến quân ca”
    Và Quốc tế ca
    Là tiếng sáo diều trên trời xanh bao la!”
    1971 Nguyễn Chí Thiện

    Từ Tạp chí Nghiên cứu Việt Mỹ: Chúng tôi xin giới thiệu bài phỏng vấn nhà thơ Nguyễn Chí Thiện được thực hiện bởi ký giả Triều Giang (Nancy Bùi), trong một dự án Lịch sử Truyền khẩu, được Hội Bảo Tồn Lịch sử và Văn Hóa Người Mỹ Gốc Việt thực hiện.

    LỊCH SỬ VIỆT-MỸ Lịch sử truyền khẩu: Nguyễn Chí Thiện, lịch sử và thơ (Phần 1)
    Published on 7 Tháng Mười, 2023 By Triều Giang (*Bison tôi chưa thấy có phần 2)

    Xin phép trích môt đoạn:

    NB: Hiện tại giờ có những bị nhà văn nhà thơ mà bị bách hại trong thời gian đó hiện còn sống mà ông có nhớ ra còn ai không? Hay là cũng đã mất hết rồi?

    NCT: Vì nói chung là những người đó đa phần đã chết hết rồi. Đa phần đã chết hết rồi. Nó mất nguyện khí đến cái mức thế này nè. Như tôi cho thí dụ cái này nè. Người như ông gọi là kiện tướng trong nhân văn giai phẩm. Như ông Trần Dần, ông Lê Đạt, ông Hoàng Cầm. Sau 30 năm trời, mẹ sống khổ hơn súc vật. Đến khi nó đổi mới, nó cởi trói một tí mà. Thì tưởng có phải lên tiếng nhất. Lên tiếng đòi phải bồi thường cho mình. Đòi phải phục hồi danh dự cho mình ấy. Không. Lên tiếng ca ngợi đảng. Ca ngợi bác hồ. Bóng Trần Đức Thảo cũng vậy đấy. Trần Đức Thảo là triết học đấy. Cũng vậy đấy. Sợ quá mà. Cho đến khi nó cởi trói, nó cho hưởng một tí. Nó cho một tí tiền. Phải nói thế. In sách, in vở cho một tí tiền. Thế là lập tức, sau 30 năm trời, lại ca ngợi Hồ Chí Minh. Lại ca ngợi đảng. Mà lúc bấy giờ thì người ta đang chửi. Người ta chửi bóng, chửi gió thôi. Thì ông, sau bao nhiêu năm khổ rồi, tưởng ông sẽ ra đời xuất tái, xuất giang hồ. Ông sẽ lên tiếng một tí thôi. Toàn những người, người ta đang kính trọng. Không nhưng mà đến lúc mà ra đời, thì lập tức là xoay tận tầng bốc chế độ. Nó mất nguyện khí đến như vậy. Mà nó đàn áp đến cái mức gì? Các ông ấy mà, hồi năm 1956, Nhân Văn Giai Phẩm ấy. Các ông ấy tố rác lẫn nhau. Rất là thê thảm, bẩn thỉu. Tố rác lẫn nhau. Tự mình bôi tro trát trấu vào mình. Nhận tội mà. Ô nhục vô trừng. Trong Nam đều không biết cái đó đâu. Những cái đó nó in thành sách rồi mà. In thanh báo ở miền Bắc chúng tôi biết mà. Ông Trần Dần Tố như thế nào? Ông Phương Hoàng Cầm? Ông Lê Đạt? Tự thú như thế nào? Mà tự thú rất là một cách mạnh hạ. Tôi là một cái thằng ham danh ham lợi. Tôi đã bị đầu độc bởi bọn tư sản. Tôi là thằng vô ơn. Đảng đã nuôi dưỡng tôi. Bây giờ tôi lại quay ngòi bút. Tôi xỏ riêng đảng. Tự thú cái lỗi đó. Phải viết những câu rất là bẩn thỉu. Mà cái này nó có sách. Bài không có viết mà. In thanh sách. Chứ không phải tôi nhớ mà tôi nói đâu. Nó đau khổ đến như vậy. Thành ra cái người trí thức. Mà sống ở chế độ Cộng sản. Thành thực mà nói. Nó là một cái thứ nô lệ mạt hạng.”

    • Một người mà bác kính trọng . Thought you wanna know

      1970 : Ông bị bắt và cầm tù ở Sài Gòn vì trương cờ Mặt trận Giải phóng miền Nam Việt Nam và tung truyền đơn bằng tiếng Việt đòi rút quân Mỹ và nước ngoài.

      ​1973 : Dưới sức ép của các tổ chức lớn như Secours populaire français và Amnesty international, ông được tha tù và trục xuất khỏi vùng Sài Gòn vài ngày trước khi ký Hiệp định Paris.

      ​1973-1974-1975 : Ông là đồng tác giả cuốn sách «Nous accusons» (Chúng tôi lên án), do nhà Editeurs Français Réunis xuất bản và đi thăm các nơi trên thế giới theo lời mời của các tổ chức, các công đoàn và chính đảng khác nhau để nói lên sự thật về các điều kiện giam giữ (ở nhà tù Sài Gòn)

      • Hỏi và wiki Đáp, thế thôi, tôi kg theo dõi ông này để gọi là kinh trọng:

        “Hồ Cương Quyết (tên khai sinh: Menras André Marcel)[1] là một người mang hai quốc tịch Pháp – Việt nổi tiếng qua các hành động đấu tranh trong Chiến tranh Việt Nam tại Miền Nam Việt Nam và sau này là nhiều bộ phim tài liệu trong đó có phim “Hoàng Sa – Việt Nam: nỗi đau mất mát” (bản tiếng Pháp “Hoang Sa Vietnam – La Meurtrissure” và bản Pháp-Anh là “La Meurtrissure – Painful Loss”) hay “VN: Tiếng gào thét từ bên trong”.[2]”

          • Do your own home work. Not I.

            I’d rather learn about Colonel MacGregor with Ron Paul Our Country Our Choice or try to read on Transcript for Robert F. Kennedy Jr: CIA, Power, Corruption, War, Freedom, and Meaning | Lex Fridman Podcast #388 or read the 1984 novel etc.

            Have a Great weekend to All

  10. Vì Giáo Sư Mạc Văn Trang kính trọng Chủ tịch Hồ Chí Minh, bài thơ của nhà thơ Xuân Diệu, bót lại đây để kính tặng Giáo Sư Mạc Văn Trang & những trí thức luôn kính trọng Chủ tịch Hồ Chí Minh

    Thơ Dâng Bác Hồ

    Mỗi lần tranh đấu gay go,
    Chúng con đã được Bác Hồ đến thăm.
    Chúng con dưới vực sai lầm,
    Đang vươn mình, được Bác cầm tay lên,
    Lời Cha rất mực dịu hiền,
    Như là thấm nhẹ, mà xuyên vào lòng,
    Con ngồi trước Bác mênh mông,
    Tội nhiều, chưa dám thẳng trông Cha già.
    Bác cười, vẫn đỏ nước da,
    Nhưng trên trán rộng tóc đà bạc hơn.
    Bác lo nghìn việc giang sơn,
    Lo từng tấm áo bát cơm đồng bào;
    Nghĩ từ khẩu súng, con dao,
    Lại thêm Bác phải nghĩ vào chúng con.
    Riêng con lầm lạc tâm hồn,
    Người tuy trong Đảng, hồn còn ở xa.
    Mỗi người, một lỗi xót xa,
    Bốn trăm người, lỗi bao la nặng nề.
    Trên đầu tóc Bác sương ghi,
    Chắc đôi sợi đã bạc vì chúng con.
    – Nghĩ thêm hối hận bồn chồn,
    Nhưng lời Bác dạy sắt son vững bền:
    “Thoát bùn, nở đoá hoa sen,
    Bùn tanh mà vẫn lọc nên hương trời”.
    Mắt Cha nghìn thuở sáng tươi
    Dìu cho con vượt qua đời tối tăm.

    Hôm nay 19 tháng 5,
    Lòng con vui sướng như trăm tiếng cười.
    Lỗi lầm đã nói được vơi,
    Hồn như nở lại dưới trời Chí Minh.
    Ngày sinh nhật Bác quang vinh,
    Là ngày sinh nhật hồn xanh muôn người.

    19-5-1953

    • Và cho những người dân hải ngoại kính trọng những trí thức kính trọng Chủ tịch Hồ Chí Minh

  11. Giáo Sư Mạc Văn Trang là 1 trí thức đáng kính trọng, vì có nhiều đóng góp cho nền Giáo Dục Việt Nam . Hổng những thế Giáo Sư Mạc Văn Trang lại là người đạo cao đức trọng, luôn kính trọng Chủ tịch Hồ Chí Minh . Đúng, hổng có ngang hàng với Nguyên Ngọc, nhưng cũng sêm sêm đâu đó . Giáo Sư Mạc Văn Trang cũng (từng) là 1 đảng viên, và vì vậy, càng đáng kính trọng .

  12. Sấm Trạng Trình của ta

    Hậu quả của đế quốc để lại
    Sau cuộc chiến thế giới thứ hai
    Dù trao trả chủ quyền độc lập
    Nhưng máu vẫn đổ tới hôm nay!

    Điển hình là Hamas Do Thái
    Ấn Độ Pakistan – Việt Nam
    Hai đế quốc sừng sỏ Anh Pháp
    Đã đưa nhân loại đến lầm than!

    Hội Quốc Liên rồi Liên Hiệp Quốc
    Lập lại trật tự xã hội mới?
    Quyền lực vẫn trong tay siêu cường
    Không đem lại hòa bình thế giới!

    Sấm Trạng Trình của ta
    Xem ra đang hiện thực:
    “Mười phần chết bảy còn ba
    Chết hai còn một mới ra thái bình”

    Nông Dân Nam Bộ

    • Đã thấy hệ quả của Đế quốc như vậy thì đừng có theo nó có được không ?

      Đường Chúng Ta, Chúng Ta cứ Đi thui

  13. Với những bài viết của đám ” cháu ngoan của bác ” ( như Nguyễn Thông, MV Trang, Chu mộng Long …. ), thực tình, tôi chẳng có hứng thú gì để viết bình luận. Nhưng có 1 người ( phía dưới ) viết : ” MVT là người đấu tranh cho Dân chủ ” . Tôi nghĩ : Có 1 số người đồng ý như thế, nên buộc lòng tôi phải lên tiếng :

    Gần đây nhất, trên trang Tiếng Dân, MVT viết 3 bài chủ, đại ý :

    1- ” Giống như Tuyển Bóng chuyền nữ, chia thành 2 đội, đấu với nhau quyết liệt, khán giả thích thú, cổ võ nhiệt liệt, đảng csVN nên chia thành 2, cạnh tranh nhau, Nhân dân VN sẽ rất vui mừng, ủng hộ. Cả 2 đảng csVN này, đều lấy Chủ nghĩa Marx- Lenin làm KIM CHỈ NAM ” …. .

    ( MVT cố tình Cầm Nhầm rất Đốn mạt : Nhân dân nào ở đây ? Đúng ra MVT nên viết : Tôi ( MVT ) rất vui mừng, ủng hộ việc chia đảng cs làm 2…. )

    Đây là cách lập luận rất LƯU MANH : Giống như 1 thau nước sình, đen ngòm, hôi thối… mà chia làm 2 ( đổ sang 1 thau khác ), thì giặt quần áo sẽ sạch, trắng tinh. MVT cố tình lờ đi, là CN Mác- Lê thối tha, khốn nạn… bị vứt sọt rác từ lâu. Điều thâm ý mà MVT muốn gởi gắm vào bài viết : Ai mang về, thì Chủ nghĩa có thể sai, chứ Bác Hồ mang về, thì chỉ có Tốt, Đẹp, nên chọn Chủ nghĩa này làm Kim Chỉ Nam, thì VN sẽ thành cường quốc.

    2- MVT viết: ” Chỉ có đám đảng viên mới bây giờ là XẤU, chứ những người Cọng sản XƯA thì RẤT TỐT ” . MVT kể ra 1 lô những người XƯA như : NT Vĩnh, Chu Hảo… và vợ ( Kim Chi ), còn nói thêm : NP Trọng là người cs XƯA, còn SÓT LẠI.

    Không nói ra, nhưng MVT ngầm khen đám cs XƯA như hcm, Duẫn, Chinh, Đồng, Giáp…. là RẤT TỐT. Đây là điều cực kỳ Vô Liêm Sĩ của MVT. Xin hỏi MVT :

    – Bọn Chó chết nào đã giết Bà Cát Hanh Long và 172.008 người Dân Vô tội trong CCRĐ, đày đọa hàng trăm Văn, Nghệ Sĩ trong NV- GP ? v…v.

    3- Về sự nát bét của nền Giáo Dục hiện nay, MVT viết : ” Chỉ có TBT NP Trọng và TT PM Chính ra tay, mới CỨU được ” .

    MVT giả vờ ngây thơ, mặc dầu Trang biết rất rõ : Đây là chủ trương của bọn chóp bu ( Trọng, Chính… ) vì Giáo dục càng nát bét, thì Dân càng NGU, bọn chúng sẽ Muôn Năm Trường Trị.

    Điều BẤT HẠNH nhất cho Dân Tộc VN là sau gần nửa Thế kỷ bị bọn tà quyền đè đầu, cỡi cổ cả nước, đám ” cháu ngoan của bác ” càng ngày, càng lớn mạnh, mới đây nhất, đám này có thêm : Phan Nhật Nam, Tưởng Năng Tiến….

    Một lần nữa, tôi nói thẳng với đám MẶT THỚT ” cháu ngoan của bác “, đang giả vờ khoác áo Phe ta, ” CHỐNG CỌNG CUỘI ” :

    hồ là NGUYÊN NHÂN của mọi Nguyên Nhân

    LCL

  14. xin tác giả cho hỏi: 1-Bà nhà đi Bungary học đạo diễn năm 1954 thì học bằng tiếng Việt có thông dịch hay học trực tiếp bằng tiếng Bun ạ? 2-Bà nhà có kinh nghiệm 10 năm đi B thì bây giờ viết hồi ký lại là qui lắm, chắc chắn sẽ nhiều người đọc. xin đề nghị với nhiều cảm tình.

    • Thưa thầy hai, Quý cái gì mà quý . Đã có Nhà Văn hồi chánh Xuân Vũ viết có ở trên mạng
      1- Đường Đi Không Đến,
      2- Xương Trắng Trường Sơn
      3-Mạng Người Lá Rụng
      4-Đồng Bằng Gai Góc
      5- Đến Mà Không Đến

      Đọc để biết chơi tại sao Xuân Vũ ra hồi chánh . Thầy hai không chịu đọc gì cả mà lại ..đề nghị với nhiều cảm tình .Đám miền Bắc zero foreign language

  15. cám ơn tác giả/ miền Bắc bưng bít nên thế giới hoàn toàn ko biết gì về xã hội miền Bắc, cho nên cả thế giới ủng hộ “lực lượng tuyến đầu chóng đế quốc Mỹ”. ước gì có nhiều bài của các tác giả đã là chứng nhân thời cuộc để hậu thế, sử sách ghi nhận.

  16. Mợ Tư Kim Chi ngày xưa nổi tiếng đối với dân Ngụy cờ Vàng với bộ phim ca ngợi khủng bố cho “giặc cộng” với cái tên gọi là “Biệt Động Sài Gòn” Trong phim này, khủng bố “giặc cộng” len lõi vào trong Sài Gòn, đặt bom cài mìn băn giết tá lả … như các chiến binh Hamas ngày hôm nay vậy!

    Biệt Động Sài Gòn dược cho là có trách nhiệm về cái chết của thường dân cờ Vàng ở Sài Gòn (tính luôn cả trẻ em) trong vụ khủng bố Tết Mậu Thân năm 1968.

    Vietnamese communist terrorists are the best of killing innocent people, better than Hamas.

  17. Ca dao của bọn Ngụy cờ Vàng thời mất nước về tay “giặc cộng” có câu :

    Mấy đời bánh đúc có xương,
    Mấy đời cộng sản mà thương dân lành!”

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên