Nọc độc từ khổng tử

24

Nhìn ra xung quanh thì các nước xung quanh vốn bị Nho giáo kìm hãm đã bứt xích vươn lên từ lâu, chỉ còn Việt Nam lẹt đẹt mãi. Ngay cả Lỗ Tấn còn gọi: “Nho giáo là thuốc độc của tinh thần”, thì không hiểu sao nhiều người Việt Nam vẫn tôn thờ nó.

Tư tưởng Khổng Nho rất gần như gắn liền với tư tưởng của độc tài. Kẻ dưới phải tuân thủ bề trên, không được phép cãi lại, ko được tỏ ra giỏi giang hơn. Văn hóa Khổng nho vì thế mà trói buộc tư duy con người, là mảnh đất màu mỡ để bọn độc tài mị dân, nhờ nó mà chúng ăn trên ngồi trốc, coi dân chúng là công cụ để phục vụ tầng lớp phía trên.
Dù tư tưởng Khổng Nho không hẳn là xấu cả. Nó có những quy tắc rất đáng gìn giữ để duy trì trật tự xã hội. Tuy nhiên, nhìn tổng thể bức tranh Khổng tử vẽ nên, ta thấy mầu tối chiếm chủ đạo nhiều hơn.

TRIẾT LÝ NHO GIÁO ĐẦY RẪY NHỮNG MÂU THUẪN TỰ PHỦ ĐỊNH BẢN THÂN:

● Trong khi một mặt khuyên “nam nhi chí tại tứ phương”, mặc khác lại ràng buộc “phụ mẫu tồn bất khả viễn du” (cha mẹ còn sống thì không được đi xa). Ngày xưa còn có cả việc khi cha mẹ mất phải bỏ hết việc về nhà dựng lều bên mồ ba năm thủ tang.

● Nam nhi chí tại bốn phương thế nào, khi mục đích học là chỉ để đạt chút công danh, để về lo vun đắp cho dòng họ gia đình?

● Chí tại bốn phương thế nào khi phải lấy vợ sinh bằng được con trai, không thì cứ phải đẻ mãi cho khi có thằng cu để sau này nó để tang cho?
Đàn ông mà chỉ chăm chăm vào những chuyện đấy thì chí làm sao lớn nổi?

● Nho giáo dạy: “thượng bất chính, hạ tất loạn”, nhưng lại kèm theo câu “quân xử thần tử, thần bất tử bất trung” là thế nào? Mồm thì bảo thằng trên không ra gì, thì đừng trách thằng ở dưới, nhưng lại cho quyền thằng ở trên lạm sát thằng dưới và thằng dưới phải chịu chết để khỏi mang tiếng bất trung.

● Bảo: “quân dĩ dân vi bản” (vua lấy dân làm gốc), nhưng đồng thời dạy “tấc đất ngọn rau đều nhờ ơn vua”.

● Dạy: “phụ bất từ thì tử bất hiếu”, nhưng lại dạy “phụ xử tử vong, tử bất vong bất hiếu”. Cha mẹ giết con mình thì có thể gọi là “từ phụ” không? Con muốn sống thì lại cho là bất hiếu, thì nó là thứ đạo lý quái gở gì?

● Nho giáo dạy: “phu phụ tương kính như tân” (vợ chồng kính nhau như khách), nhưng lại bắt người phụ nữ “xuất giá tòng phu” (lấy chồng thì phải phụ thuộc vào chồng). Thử hỏi, nếu đã kính trọng lẫn nhau như khách, thì sao lại có chuyện “tòng phu”? Đã tôn trọng nhau, thì sao lại cho quyền “nam hữu tam thê tứ thiếp” còn “gái chính chuyên chỉ thờ một chồng”?

Trong cuộc sống hàng ngày, Nho giáo cổ súy cho bất công và coi thường con người:

● Tại sao cũng là con rứt ruột đẻ ra, mà: “nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô” (một đứa con trai thì coi là có, mười đứa con gái cũng coi là không), hay “nữ sinh ngoại tộc” (con gái sinh ra là con nhà người ta)?

● Vợ chồng sống với nhau suốt đời, đồng cam cộng khổ, cùng nhau nuôi dạy con cái nên người, thì dạy là: “phu thê như y phục”, còn anh em tuy cùng một mẹ một cha, nhưng khi lớn lên mỗi người một cuộc đời riêng, thì lại dạy: “huynh đệ như thủ túc”.
Đó là chưa kể chuyện mấy bố nghĩa khí rởm, sĩ diện hão, ra ngoài kết nghĩa với những thứ “anh em” giang hồ vớ vẩn, bị người ngoài lợi dụng, trong khi vợ con ốm đau gần chết cũng chẳng nhờ được mà mồm vẫn cứ leo lẻo “huynh đệ như thủ túc, phu thê như y phục”… !

■ Nho giáo dạy người đi học tôn sùng và lệ thuộc quá mức vào vai trò của người thầy (nhất tự vi sư, bán tự vi sư) và những thứ gọi là “sách thánh hiền” (thậm chí cái gì từ Nho giáo viết, cũng cứ cho là sách nói, sách của ÔNG THÁNH), nhưng không khuyến khích tự suy nghĩ phản biện, không tự tìm tòi học hỏi ngoài những gì thầy dạy.

Mục đích của việc học là giải phóng tư tưởng và mở mang kiến thức, trong khi mục đích học của Nho giáo là làm nô lệ cho tư tưởng và kiến thức ( giỏi cỡ ông Nguyễn Công Trứ mà còn “lên bờ xuống ruộng” nữa là thứ “học hành 3 chữ lem nhem…”

■ Nho giáo không cổ súy cho sự thượng tôn pháp luật, mà cổ súy cho việc sùng bái cá nhân (quan thanh liêm, vua hiền biết thương dân), nên người dân mặc nhiên nghĩ rằng việc bị những kẻ có quyền bóc lột, hoặc đè đầu cưỡi cổ là chuyện bình thường, còn lâu lâu được ban tí ơn “mưa móc” thì coi đó là phước đức phải mang ơn suốt đời. Chính vì vậy, dù có bị chèn ép bất công tới đâu, họ cũng cố cắn răng chịu và mong chờ một minh quân hoặc liêm quan xuất hiện.

■ Nho giáo đặt “trung quân” đứng trước “ái quốc”, có nghĩa là xem việc trung thành với một cá nhân, một dòng họ hoặc một thể chế trên cả lợi ích của đất nước và dân tộc?

Thế mà gọi là đạo thánh hiền sao?

Trong tam cương, mối quan hệ “quân thần” nặng hơn “phụ tử” và “phu phụ”. Logic đó là như thế nào? Kẻ cai trị mình thì coi trọng hơn cả cha mẹ vợ chồng; luân lý này là thứ luân lý gì?

Ở thế kỷ 21, mà vẫn còn có nhiều người coi Nho giáo là chuẩn mực đạo đức và truyền thống văn hóa dân tộc, thì tôi nói thẳng là tiền đồ dân tộc Việt Nam còn tăm tối dài dài.

Đau thật, khi Khổng Khâu ghi câu: “nữ nhi thường tình”, nữ nhi chính thị tiểu nhân, để đề cao nam nhi bằng câu “nhứt nam viết hữu, thập nữ viết vô”, ông Khổng cho rằng: “nam nhi đại trượng phu”, “nam nhân – quân tử”, “nữ nhân ngoại tộc”, nữ nhân – tiểu nhân”, v.v…

HÃY ĐẬP TAN CỬA HÀNG HỌ KHỔNG

“Tôi quan sát và thấy từ hàng trăm năm trước có ba nhân vật vĩ đại nhất Á châu đều coi Nho giáo là kẻ thù không đội trời chung.

Ba nhân vật ấy là ai?
Thứ nhất là nhà cách mạng Tôn Trung Sơn,
thứ hai là nhà Khai sáng Fukuzawa Yukichi
và thứ ba là Văn hào Lỗ Tấn.

■ Tôn Trung Sơn là người khởi xướng chủ nghĩa Tam dân:
● Dân tộc Độc lập,
● Dân quyền Tự do,
● Dân sinh Hạnh phúc.
Độc lập + Tự do + Hạnh phúc,
là bộ ba không thể tách rời nhau.

■ Fukuzawa là người đề xướng “Thoát Á luận”
trong đó có một ý tôi diễn nôm na là thế này:
chỉ cần là hàng xóm của Tàu
đã là điều đáng xấu hổ rồi,
đã bị thế giới Văn minh người ta khinh thường rồi.
Ai không tin diễn nôm của tôi thì vào trình duyệt Google, gõ từ khóa “Thoát Á luận” và đọc xem có đúng như vậy không!

■ Còn Lỗ Tấn thì chắc chắn là vô cùng căm ghét Nho giáo.
Chả tin, mời bạn đọc lại một lần thôi, truyện ngắn “Khổng Ất Kỉ”, hoặc “Trường minh đăng” để xem tôi nói có đúng không.

Điều thú vị là cả ba nhân vật vĩ đại này đều không chủ trương “gạn đục khơi trong” chi hết mà là vứt bỏ, vứt bỏ, vứt bỏ.

Tôn Trung Sơn và Lỗ Tấn có chung một ý: thời gian đời người có hạn, nên dành thời gian ấy mà đọc sách Tây Phương cho nó mở mang bộ óc ra. Cổ thư Trung Hoa trong đó có tứ thư ngũ kinh là thuốc phiện dính vào là mắc nghiện, là bị đầu độc là trở thành nô lệ mù quáng rũ ra không được.

Nhà Khai sáng Nhật Bản thì luôn khẳng định đọc những thứ ấy chỉ làm hư hỏng bộ óc con người.

Một nước mạnh như Hoa Kì mà phải đề ra chính sách toàn diện để tẩy chay các Học viện Khổng tử thì đủ biết sự nguy hại của Khổng giáo – Nho giáo nó ghê gớm thế nào!
Một lần nữa, cho tôi được nhắc lại:

Nhà nước toàn trị kiểu Trung Hoa được kiến tạo trên cơ sở học thuyết Khổng giáo là thứ nhà nước kinh khủng nhất bởi sức sống dai dẳng của nó.

Chính thể toàn trị nào thì cũng đề cao chủ nghĩa ngu dân. Nhưng chủ nghĩa ngu dân kiểu Nho giáo là kinh khủng nhất. Lỗ Tấn khẳng định nó là xích mềm, là độc dược làm tê liệt con người, khiến cho con người thích được làm nô lệ, vui với thân phận nô lệ, tự hào vì được làm nô lệ, khóc nấc lên nghẹn ngào khi mình là nô lệ.

Cứ đọc “A.Q chính truyện” là thấy hết.

Tôi có đọc tuy không được nhiều, mà đọc nhiều để làm gì khi thấy chỗ khốn nạn nhất của học thuyết này là lợi dụng trình độ còn thấp của những người lao động để đầy đọa họ thêm vào vòng tăm tối ngu muội.

Khổng giáo – Nho giáo là học thuyết chính trị – đạo đức.
Về phương diện đạo đức nó cực kì giả dối; về phương diện chính trị nó cực kì bảo thủ và phản động.

Cho nên chúng ta muốn người Việt mình tiến bộ thì dứt khoát phải nói không với Nho giáo dù nó biến hóa ở bất cứ hình thức nào.
——


Ps: Cứ như câu trong cái hình dưới đây thì mấy ông tự cho mình là “ bậc cao” sẽ không chơi với dân thường & xích lô. Mà không chơi với dân thường thì lấy ai cho các anh ấy lãnh đạo vậy cà? Mà cũng lấy gì để khẳng định là người khác không có cái gì tốt hơn mình?

Viên Huỳnh

24 BÌNH LUẬN

  1. Này cháu mất dạy Tan Le : cháu thì là “ ông với ai “ mà cháu gọi ông bành tổ của cháu là thằng ?! Nói ngu và mất dạy như cháu mà không chửi à ?!

  2. Nhớ ngày vào lớp 5 (lớp 1 bây giờ) ,vừa sợ vừa vui …(hằng năm cứ vào cuối thu lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc ,mẹ tôi âu yếm dẫn tôi tới trường :hôm nay tôi đi học…”
    Ngôi trường chỉ có tên trường ,Không có banderole khẩu hiệu như cái hình chụp trên (hay trong bài của kongkong) có câu châm ngôn:”tiên học lễ hậu học văn ,ngạo nghể cao xa như vậy . Đã biết đọc đâu mà đọc được câu trên .Có đánh vần được (chạm mẹ dạy ở nhà) thì cũng nhận được chữ LỄ. Ba đã dặn ,má đã nhắc trên đường đến trường :con phải LỄ phép với thầy cô giáo và nhưng người lớn tuổi,vói các anh mcasc chi lớp trên và giử thân tình vui vẻ vói bạn bè trong lớp . Có vậy người ta cho con là có gia giáo”
    Câu đó không treo trên tren tường ,trên bảng đen mà treo hai bên lớp học .Vì có lẻ không muốn học sinh mổi lần nhìn lên bảng câu trên làm chia trí ,,,Giờ học thầy cung không nói ,không giảng ,không dưa khooprng tử ra thuyết minh cho câu trên. Bai học đâu tiên là nghiêm chỉnh sắp hàng ra chào quốc ca ,nghe hiệu trưởng chỉ dụ và sau đó sắp hàng vào lớp.Thầy giáo đi vào lớp Học tro đồng loạt đứng dây chào Thầy. Thầy cung đứng yên đáp lể và sau đó cho lệnh ngồi xuống …
    Học trò nhỏ biết gì về Khổng Tử …nhưng có thừa lể phép ,kinh trọng ông thầy.coi thầy như cha ,như anh ….Bức hình tyển quả là xa lạ vói mấy năm học …Năm lên lớp nhì ,học sinh được học sách “công dân giáo dục ” ,dạy lại những điều đả bàng bạc trong các bài học thuộc lòng ,trong các sách quốc văn giáo khoa thư ,trong những bài chính tả (hay ám tả) :những câu chuyện ngắn dạy làm văn :tả ngừời tả vật tả cảnh ,tả thế thái nhân tình ,khuyên học ,khuyến làm người tốt. Mỗi bài có một câu cách ngôn tom ý của bài .Và văn ? ngắn gọn trong sáng dẻ hiểu chó không như lớp ba của VC (năm 90) cuốn văn toàn là trích từ ac nhà văn miền Bắc ,cả văn của Nguyễn Tuân ,xuân Diệu ,,, hay trích một đoạn ngắn với lời văn ,,,bí hiểm ,làm dáng (hay tài hoa như N T)và những bài học thuộc lòng với vần điệu khó nhớ khó thuộc thì làm sao học cho có hứng thú đối với lớp nhỏ ?.
    Kẻ hô hào cái gì thì rõ ràng cái đó thiếu hoặc không có .Chữ Lễ trong câu châm ngôn trên ,treo cao trước trường chỉ là đẻ làm dáng .Có gì mà không tử trong này ,còn gọi là Khẩu Hiệu thì làm sao mà không có ông gv hô hào bỏ NÓ đi vì chữ LỄ không phải là không hợp thời mà KHÔNG HỢP VỚI XÃ HỘI ngày nay ,con người xảo trá ,lừa lọc . ,vô nhân tính ,vô pháp vô thiên Chỉ có TIỀN và NÒNG SÚNG….
    Đó là điều người ta cần nói tới LỄ…và tại sao bỏ NÓ đi…vì còn LỄ đâu mà giữ LỄ?
    Và Con Người trong xả hội vn cs bây giờ đã gần như không còn NHAN TỊNH nữa (phi nhân tính) thì người thầy giáo công sản đòi bỏ chữ Lễ trong câu “Tiên học Lễ hậu học văn “cũng hợp với cuộc sống của XHCNVN bây giờ vậy

  3. Mao Trạch Đông là nhà chính trị nó muốn làm gì thì làm vì nó có quyền ở đó , thời đó , nó muốn làm gì thì làm . Còn Khống Tử nhiều người gọi là “ vạn thế sư biểu “ vì là người chẳng có uy quyền nhưng có tư tưởng ; người dân bình thường chỉ thấy điều KT dạy có thể áp dụng trong đời bình thường ; miễn đừng đi đến quá khích như kiểu : nhất nam viết hữu thập nữ viết vô . Vì KT cũng thấy : vua thương dân như mẹ thương con ( đánh con thì sợ con đau ).

  4. Đến như con quái-vật Mao Trạch Đông còn bạt-tai đá-đít anh Khổng Tử.
    Như vậy đủ thấy là cái anh này thật quá-xá-tệ.

  5. Cái chuyện “ ảnh hưởng của Khổng Tử “ là chuyện “ thấm từ từ vào trong máu “ và đi từ thế hệ này sang thế hệ khác cho nên mức độ lệ thuộc vào nó mỗi người mỗi khác . Chứ mà ăn tục nói phét không thôi thì “ chùi mũi chưa sạch “!

  6. Japan là Japan mà Taiwan là Taiwan . Cũng như Taiwan là Taiwan mà Mỹ là Mỹ . Tập trận chung chứ không phải “ là “!! Chỉ có ở VN , khi mà thủy quân lục chiến Mỹ nó đổ bộ lên Đà nẵng là nó thật tình “ muốn chọi” với Việt cộng, trong khi cái ngài mải lo đọc Lỗ Tấn để khoe vốn liếng “ chữ Hán “ bèo bọt của mình nên mới bị đu càng ! Vì hùng hổ giết cố tổng thống NDD thì dễ nhưng mà đụng vào dân “ chào anh chào quyết thắng “ thì hoảng loạn ngay !

  7. Chứ còn “ mình “ vậy mượn cái “ sick “ cùa dân da trắng + cái “ sick “ do sáng kiến tối dạ của mình mới đưa đến chuyện “ đu càng “ năm xưa !

  8. Nhật nó có judo , Aikido nên nó làm được. Nó có tinh thần samurai nên nó làm được. Nó có harakiri nên nó làm được. Nhật nó lại có Emperor đứng đằng sau . Chứ còn anh Lỗ Tấn để “ ria “ + với bọn “ chạy cờ “ thì chỉ có thể bị như Taiwan là 39 chiến đấu cơ Cộng sản nó ỉa đái trên đầu mà thôi !

  9. Nhật thì đúng vì nó làm thật . Còn anh Lỗ Tấn thì chỉ có thể thấy 39 chiến đấu cơ Trung Cộng nó ỉa đái trên đầu dân Taiwan!

  10. Theo một cánh tương đối Khổng tử thì quốc gia tạm yên bình để đa số dân trung bình có thể sống . Đối với Nhật thì đúng vì họ nghĩ và làm thật . Còn theo anh Đỗ Tấn thì chỉ có thể 39 chiến đấu cơ Trung cộng nó “ ỉa đái “ trên đầu dân Đài Loan !

    • Thằng Ba Bia này lâu lâu mới xuất hiện nhưng nó chửi bậy lung tung, nó chửi người này người kia
      Chỉ còn cách ấn đầu nó xuống thùng cứt hay đổ cứt vào mồm nó cho nó câm miệng

  11. QDĐ Trung Hoa va` Tầu Cộng chuyện xưa rồi, hồi mẹ thằng Phét chưa đẻ ra nó, mẹ nó là con đĩ Ngã Ba Chú Ía, trăm thằng đụ, cuối cùng vứt nó vào cầu tiêu, có người tội nghiệp đem vào viện mồ côi
    Thằng Tập Cận Bình mà nuốt nổi Đài Loan thì các thành phố lớn ven biển của nó sẽ nát như cám do Hỏa tiễn từ các chiến hạm Nhật đánh phá

  12. Nè thèng NGUY COCK TAN DƯ hay tâng bốc và ton thờ thèng QUOC DAN ĐÃNG của TÀU TUỎNG vì Ngụy Cock tin rằng TÀU TUỎNG là có tinh thần CUỐC ZA. Bay giò thèng QUOC DAN ĐÃNG TÀU Tưởng đả quy hàng về phe thèng cha TAP CẬn BÌNH rôi đó. Thèng NGUY COCK giải thich thé nào hè, hehehheheheheh.

  13. Thời Mao Trạch Đông – cách mạng văn hóa – Khồng Tử bị hạ bệ, đền thờ bị đập phá, hình tượng bị bôi…cứt.

    Thời Tầp Cân Binh – Không Tử được cho sống lại – các “viện Không Tử” mọc lên khắp nơi trên thế giới – ngoại trừ trên chính Trung quốc – chỉ với một mục đích là để tuyên truyền cho chính sách của CS Tàu, để làm hậu cần “lobby” và để làm (trung tâm) “tai mắt” cho Trung Nam Hải (ổ gián điệp)

    Thời Trump…các “viện Không tử” do Tàu xây ở Mỹ đã dần bị loại bỏ vì Trump đã nhìn thấy sự tác hại của nó.

  14. Bài này tôi có đọc vài tuần trước đây, một bài tào lao mà sao được phổ biến dữ vậy
    T/G của nó là một người ít học, anh chống Khổng tử cực đoan mà chẳng hiểu gì về Khổng giáo cả, t/g nói vì nó mà nước ta và Tầu lạc hậu, Khổng giáo chỉ ảnh hưởng tới VN, Tiều tiên, Nhật.. chỉ có 3 nước thôi
    Thế còn các nước châu Phi, Nam Mỹ, Trung đông nó có theo Khổng giáo không mà cũng lạc hậu?

  15. Ngay cái nhập đề của anh/chị đã cho thấy lập luận của anh/chị không ổn. VN lẹt đẹt ngày nay không phải vì Nho giáo mà là vì nọc độc của cộng sản. Cái xã hội VN ngày nay không còn gì để gọi là ảnh hưởng bởi Nho giáo cả. Ngay khi đề cập tới những nguyên tắc xưa kia như Nhân,Lễ,Nghĩa, Trí, Tín thì cũng đã không còn. Thế nên những ví dụ thế này thế nọ chỉ là do tác giả đưa vào nhằm củng cố cho lập luận đã sai lầm vào thời điểm và so với thực tế. Hãy nhìn thẳng vào vấn đề, người VN dưới sự cai trị của đảng cộng sản đã trở thành đám khôn lõi, hoàn toàn không có nguyên tắc đạo đức hoặc nếu có thì nó là thứ yếu sau cơm áo, gạo tiền. Nó băng hoại vì Nho giáo sao? Nó lẹt đẹt vì Nho giáo à?
    Giỡn chơi hoài!

  16. Đậm đà bản sắc một dân tộc!

    Đậm đà bản sắc một dân tộc
    Đó chính là văn hóa Trung Hoa
    Với hơn năm ngàn năm văn hiến
    Một đất nước vĩ đại bao la!

    Ta sao y bản chánh Trung Hoa
    Đó cũng chính là sự khác biệt
    Giữa Nhật Bản – Đại Hàn và ta
    Bốn ngàn năm văn hiến Lạc Việt!

    Ta tự hào ngạo nghễ mê sảng
    Không hề thay đổi bốn ngàn năm
    Lại còn dẫm chân theo cộng sản
    Để đói nghèo uất hận hờn căm!

    Hỡi tuổi trẻ yêu nước Việt Nam
    Họa diệt vong – T̉ổ Quốc tan hoang
    Đất nước đang bên bờ vực thẳm
    Hỡi tuổi trẻ yêu nước Việt Nam!

    Nông Dân Nam Bộ

  17. Vì đâu ta không ngẫng cao đầu?

    Hỡi tuổi trẻ yêu nước Việt Nam
    Lịch sử cho ta Hai Cụ Phan
    Khai dân trí – canh tân đất nước
    Vì sao dân ta vẫn lầm than?

    Hãy so nước ta với Nhật Bản
    So ra ta lại có phần hơn
    Dân số – đất đai – đến vị thế
    Tại sao ta mãi phải lòn trôn?

    Thực sự nước ta là nhược tiểu
    Hay ta mang tư duy chư hầu?
    Hỡi sinh viên học sinh tuổi trẻ
    Vì đâu ta không ngẫng cao đầu?

    Nông Dân Nam Bộ

  18. Hỡi tuổi trẻ yêu nước Việt Nam!

    Nhật Bản chỉ cần ba mươi năm
    Là đủ thời gian để canh tân
    Đưa Nhật Bản trở thành cường quốc
    Minh Trị Thiên Hoàng – một minh quân!

    Và cũng chỉ cần hai mươi năm
    Sau một ngàn chín trăm bốn lăm
    Là thời gian đủ để tái thiết
    Sau hoang tàn đổ nát chiến tranh!

    Tân Gia Ba với Lý Quang Diệu
    Cũng chỉ cần ngần ấy thời gian
    Từ con số klhông một đảo quốc
    Trở thành một ốc đảo giàu sang!

    Chia cắt như ta có Đại Hàn
    Từ một nước lạc hậu nghèo nàn
    Chỉ với hai nhiệm kỳ Tổng Thống
    Phác Chánh Hy đem đến giàu sang!

    Hugo Chavez với Venezuela
    Từ một nước nằm trên “mỏ vàng”
    Chưa hết hai nhiệm kỳ Tổng Thống
    Xuống tận đáy địa ngục trần gian!

    Đồng môn Venezuela có Cu Ba
    Ngu si đi bưng bô Nga Hoa
    Người dân triền miên trong nghèo đói
    Hai đồng môn đồng chí với ta!

    Hỡi tuổi trẻ yêu nước Việt Nam
    Đoạn tuyệt với dĩ vãng lầm than
    Hãy quên đi tự ti nhược tiểu
    Canh tân đất nước như Cụ Phan!

    Khai dân trí – nâng cao dân chí
    Đọan tuyệt với tư duy chư hầu
    Ngẫng cao đầu lánh xa cộng phỉ
    Bài học Lý Quang Diệu – bài Tàu!

    Nông Dân Nam Bộ

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên