Nhà văn Nguyễn Quang Lập: Sài Gòn đã giải phóng tôi

57
Thứ mì tưởng chỉ dành cho du hành vũ trụ
Mãi tới ngày 30 tháng 4 năm 1975 tôi mới biết thế nào là ngày sinh nhật. Quê tôi người ta chỉ quan tâm tới ngày chết, ngày sinh nhật là cái gì rất phù phiếm. Ngày sinh của tôi ngủ yên trong học bạ, chỉ được nhắc đến mỗi kì chuyển cấp. Từ thuở bé con đến năm 19 tuổi chẳng có ai nhắc tôi ngày sinh nhật, tôi cũng chẳng quan tâm. Đúng ngày “non sông thu về một mối” tôi đang học Bách Khoa Hà Nội, cô giáo dạy toán xác suất đã cho hay đó cũng là ngày sinh nhật của tôi. Thật không ngờ. Tôi vui mừng đến độ muốn bay vào Sài Gòn ngay lập tức, để cùng Sài Gòn tận hưởng “Ngày trọng đại”.
.
Kẹt nỗi tôi đang học, ba tôi không cho đi. Sau ngày 30 tháng 4 cả nhà tôi đều vào Sài Gòn, trừ tôi. Ông bác của tôi dinh tê vào Sài Gòn năm 1953, làm ba tôi luôn ghi vào lý lịch của ông và các con ông hai chữ “đã chết”, giờ đây là triệu phú số một Sài Gòn. Ba tôi quá mừng vì ông bác tôi còn sống, mừng hơn nữa là “triệu phú số một Sài Gòn”. Ông bác tôi cũng mừng ba tôi hãy còn sống, mừng hơn nữa là “gia đình bảy đảng viên cộng sản”. Cuộc đoàn tụ vàng ròng và nước mắt. Ông bác tôi nhận nước mắt đoàn viên bảy đảng viên cộng sản, ba tôi nhận hơn hai chục cây vàng đem ra Bắc trả hết nợ nần còn xây được ngôi nhà ngói ba gian hai chái. Sự đổi đời diệu kì.
.
Dù chưa được vào Sài Gòn nhưng tôi đã thấy Sài Gòn qua ba vật phẩm lạ lùng, đó là bút bi, mì tôm và cassette của thằng Minh cùng lớp, ba nó là nhà thơ Viễn Phương ở Sài Gòn gửi ra cho nó. Chúng tôi xúm lại quanh thằng Minh xem nó thao tác viết bút bi, hồi đó gọi là bút nguyên tử. Nó bấm đít bút cái tách, đầu bút nhô ra, và nó viết. Nét mực đều tăm tắp, không cần chấm mực không cần bơm mực, cứ thế là viết. Chúng tôi ai nấy há hốc mồm không thể tin nổi Sài Gòn lại có thể sản xuất được cái bút tài tình thế kia.
.
Tối hôm đó thằng Mình bóc gói mì tôm bỏ vào bát. Tưởng đó là lương khô chúng tôi không chú ý lắm. Khi thằng Minh đổ nước sôi vào bát, một mùi thơm rất lạ bốc lên, hết thảy chúng tôi đều nuốt nước bọt, đứa nào đứa nấy bỗng đói cồn cào. Thằng Minh túc tắc ăn, chúng tôi vừa nuốt nước bọt vừa cãi nhau. Không đứa nào tin Sài Gòn lại có thể sản xuất được đồ ăn cao cấp thế kia. Có đứa còn bảo đồ ăn đổ nước sôi vào là ăn được ngay, thơm ngon thế kia, chỉ dành cho các du hành vũ trụ, người thường không bao giờ có.
.
Thằng Minh khoe cái cassete ba nó gửi cho nó để nó học ngoại ngữ. Tới đây thì tôi bị sốc, không ngờ nhà nó giàu thế. Với tôi cassete là tài sản lớn, chỉ những người giàu mới có. Năm 1973 quê tôi lần đầu xuất hiện một cái cassete của một người du học Đông Đức trở về. Cả làng chạy đến xem máy ghi âm mà ai cũng đinh ninh đó là công cụ hoạt động tình báo, người thường không thể có.
.
Suốt mấy ngày liền, dân làng tôi say sưa nói vào máy ghi âm rồi bật máy nghe tiếng của mình. Tôi cũng được nói vào máy ghi âm và thật vọng vô cùng không ngờ tiếng của tôi lại tệ đến thế. Một ngày tôi thấy tài sản lớn ấy trong tay một sinh viên, không còn tin vào mắt mình nữa. Thằng Minh nói, rẻ không à. Thứ này chỉ ghi âm, không có radio, giá hơn chục đồng thôi, bán đầy chợ Bến Thành. Không ai tin thằng Minh cả. Tôi bĩu môi nói với nó, cứt! Rứa Sài Gòn là tây à? Thằng Mình tủm tỉm cười không nói gì, nó mở casete, lần đầu tiên chúng tôi được nghe nhạc Sài Gòn, tất cả chết lặng trước giọng ca của Khánh Ly trong Sơn ca số 7. Kết thúc Sơn ca số 7 thằng Hoan bỗng thở hắt một tiếng thật to và kêu lên, đúng là tây thật bay ơi!
.
Sài Gòn là tây, điều đó hấp dẫn tôi đến nỗi đêm nào tôi cũng mơ tới Sài Gon. Kì nghỉ hè năm sau, tháng 8 năm 1976, tôi mới được vào Sài Gòn. Ba tôi vẫn bắt tôi không được đi đâu, “ở nhà học hành cho tử tế”, nhưng tôi đủ lớn để bác bỏ sự ngăn cấm của ông. Hơn nữa cô họ tôi rất yêu tôi, đã cho người ra Hà Nội đón tôi vào. Xe chạy ba ngày ba đêm tôi được gặp Sài Gòn. Tôi sẽ không kể những gì lần đầu tôi thấy trong biệt thự của ông bác tôi, từ máy điều hòa, tủ lạnh, ti vi tới xe máy, ô tô, cầu thang máy và bà giúp việc tuổi năm mươi một mực lễ phép gọi tôi bằng cậu. Ngay mấy cục đá lạnh cần lúc nào có ngay lúc đó cũng đã làm tôi thán phục lắm rồi. Thán phục chứ không ngạc nhiên, vì đó là nhà của ông triệu phú. Xin kể những gì buổi sáng đầu tiên tôi thực sự gặp gỡ Sài Gòn.
.
Khấp khởi và hồi hộp, rụt rè và cảnh giác, tôi bước xuống lòng đường thành phố Sài Gòn và gặp ngay tiếng dạ ngọt như mía lùi của bà bán hàng tạp hóa đáng tuổi mạ tôi. Không nghĩ tiếng dạ ấy dành cho mình, tôi ngoảnh lại sau xem bà chủ dạ ai. Không có ai. Thì ra bà chủ dạ khách hàng, điều mà tôi chưa từng thấy. Quay lại thấy nụ cười bà chủ, nụ cười khá giả tạo. Cả tiếng dạ cũng giả tạo nhưng với tôi là trên cả tuyệt vời. Từ bé cho đến giờ tôi toàn thấy những bộ mặt lạnh lùng khinh khỉnh của các mậu dịch viên, luôn coi khách hàng như những kẻ làm phiền họ. Lâu ngày rồi chính khách hàng cũng tự thấy mình có lỗi và chịu ơn các mậu dịch viên. Nghe một tiếng dạ, thấy một nụ cười của các mậu dịch viên dù là giả tạo cũng là điều không tưởng, thậm chí là phi lí.
.
Tôi mua ba chục cái bút bi về làm quà cho bạn bè. Bà chủ lấy dây chun bó bút bi và cho vào túi nilon, chăm chút cẩn thận cứ như bà đang gói hàng cho bà chứ không phải cho tôi. Không một mậu dịch viên nào, cả những bà hàng xén quê tôi, phục vụ khách hàng được như thế, cái túi nilon gói hàng càng không thể có. Ai đòi hỏi khách hàng dây chun buộc hàng và túi nilon đựng hàng sẽ bắt gặp cái nhìn khinh bỉ, vì đó là đòi hỏi của một kẻ không hâm hấp cũng ngu xuẩn. Giờ đây bà chủ tạp hóa Sài Gòn làm điều đó hồn hậu như một niềm vui của chính bà, khiến tôi sửng sốt. Cách đó chưa đầy một tuần, ở Hà Nội tôi đi sắp hàng mua thịt cho anh cả. Cô mậu dịch viên hất hàm hỏi tôi, hết thịt, có đổi thịt sang sườn không? Dù thấy cả một rổ thịt tươi dưới chân cô mậu dịch viên tôi vẫn đáp, dạ có! Tranh cãi với các mậu dịch viên là điều dại dột nhất trần đời. Cô mậu dịch viên ném miếng sườn heo cho tôi. Cô ném mạnh quá, miếng sườn văng vào tôi. Tất nhiên tôi không hề tức giận, tôi cảm ơn cô đã bán sườn cho tôi và vui mừng đã chụp được miếng sườn, không để nó rơi xuống đất. Kể vậy để biết vì sao bà chủ tạp hóa Sài Gòn đã làm tôi sửng sốt.
.
Rời quầy tạp hóa tôi tìm tới một quán cà phê vườn. Uống cà phê để biết, cũng là để ra dáng ta đây dân Sài Gòn. Ở Hà Nội tôi chỉ quen chè chén, không dám uống cà phê vì nó rất đắt. Tôi ngồi vắt chân chữ ngũ nhâm nhi cốc cà phê đen đá pha sẵn, hút điếu thuốc Capstan, tự thấy mình lên hẳn mấy chân kính. Không may tôi vô ý quờ tay làm đổ vỡ ly cà phê. Biết mình sắp bị ăn chửi và phải đền tiền ly cà phê mặt cậu bé hai mươi tuổi đỏ lựng. Cô bé phục vụ chạy tới vội vã lau chùi, nhặt nhạnh mảnh vỡ thủy tinh với một thái độ như chính cô là người có lỗi. Cô thay cho tôi một ly cà phê mới nhẹ nhàng như một lẽ đương nhiên. Tôi thêm một lần sửng sốt.
.
Một giờ sau tôi quay về nhà ông bác, phát hiện sau nhà là một con hẻm đầy sách. Con hẻm ngắn, rộng rãi. Tôi không nhớ nó có tên đường hay không, chỉ nhớ rất nhiều cây cổ thụ tỏa bóng sum sê, hai vỉa hè đầy sách. Suốt buổi sáng hôm đó tôi tha thẩn ở đây. Quá nhiều sách hay, tôi không biết nên bỏ cuốn gì mua cuốn gì. Muốn mua hết phải chất đầy vài xe tải. Giữa hai vỉa hè mênh mông sách đó, có cả những cuốn sách Mác – Lê. Cuốn Tư Bản Luận của Châu Tâm Luân và Hành trình trí thức của Karl Marx của Nguyễn Văn Trung cùng nhiều sách khác. Thoạt đầu tôi tưởng sách từ Hà Nôi chuyển vào, sau mới biết sách của Sài Gòn xuất bản từ những năm sáu mươi. Tôi hỏi ông chủ bán sách, ở đây người ta cũng cho in sách Mác – Lê à? Ông chủ quán vui vẻ nói, dạ chú. Sinh viên trong này học cả Mác – Lê. Tôi ngẩn ngơ cười không biết nói gì hơn.
.
Chuyện quá nhỏ, với nhiều người là không đáng kể, với tôi lúc đó thật khác thường, nếu không muốn nói thật lớn lao. Tôi không cắt nghĩa được đó là gì trong buổi sáng hôm ấy. Tôi còn ở lại Sài Gòn thêm 30 buổi sáng nữa, vẫn không cắt nghĩa được đó là gì. Nhưng khi quay ra Hà Nội tôi bỗng sống khác đi, nghĩ khác đi, đọc khác đi, nói khác đi. Bạn bè tôi ngày đó gọi tôi là thằng hâm, thằng lập dị.
.
Tôi thì rất vui vì biết mình đã “được giải phóng”
.
Nguồn: Nguyễn Quang Lập

57 BÌNH LUẬN

  1. Tưa bài viest và nộ dung đơn giản của câu chuyên trên của NQLap làm tôi nhớ đến câu hát của một nhạc phẩm lam phương viest sau 75 “Anh giải phóng tôi hay tôi giải phóng anh”.
    Hàng triệu người miền Nam chọ uwj do bằng mạng sóng của mình (bị chét chifnmm trên biển ,bị chét vượt biên ,bị hãm hiếp tập thể ,bị cuowsp bóc thì hàng triệu người miền Bác vào miên Nam chiếm chỗ .khi VOAphorng vấn dân ba miền thì dân 3 miền đều nói tiếng Bắc….không còn đặc trưng của từng miền nữa.
    NQL và gdd ở Bắc may măn có Ông Bắc là triệu phú khi di cư 54 vào Nam…
    Bài viestddown giản nhưng thực tế >HAY !

  2. Lời kêu gọi hòa giải hòa hợp của 1 trí thức khác trong nước, Trần Văn Chánh

    “Nguyễn Văn Đông là nhạc sĩ miền Nam, từ lâu nổi tiếng với những ca khúc Chiều mưa biên giới, Phiên gác đêm xuân, Mấy dặm sơn khê, Sắc hoa màu nhớ… Vì nguyên là đại tá Cục trưởng Cục An ninh Quân đội VNCH, thuộc “bên thua cuộc”, ông được đưa đi học tập cải tạo đến năm thứ 11 khi gần chết mới được cho về, may sao được gia đình chăm sóc phục hồi sức khỏe, thoát chết, nhưng từ đó ông hoàn toàn im lặng, không hề phát biểu phê phán tiếng nào đối với chế độ mới, từ chối mọi cuộc phỏng vấn của một số nhà báo, kể cả những chương trình trực tiếp ghi hình ở hải ngoại. Cũng không đi xuất ngoại theo diện HO, mà ở lại với quê hương, sống lặng lẽ trong sự thanh bần với cửa hàng tạp hóa khiêm tốn của gia đình ở đường Nguyễn Trọng Tuyển, TP. HCM, và mất ngày 26.2.2018, thọ 86 tuổi

    Trong bối cảnh hậu chiến, nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông có lẽ đúng là một trong những người Việt yêu nước, trong sạch tiêu biểu, xứng đáng được nêu ra để làm gương cho tinh thần hòa giải hòa hợp dân tộc! Vì ông đã tự giác hơn ai hết xóa bỏ quá khứ, hận thù, chấp nhận sống vui với những gì đang có

    See, khi đã trở thành thân tàn ma dại, trí thức trong nước mới xem Nguyễn Văn Đông là người Việt yêu nước, trong sạch tiêu biểu, xứng đáng được nêu ra để làm gương cho tinh thần hòa giải hòa hợp dân tộc! Vì ông đã tự giác hơn ai hết xóa bỏ quá khứ, hận thù, chấp nhận sống vui với những gì đang có

    Mọi người hãy hòa giải hòa hợp, sống vui với Đảng đang lãnh đạo đi, như nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông zị đó

  3. OK, tớ đứng về phe nước mắt cá sấu, đồng ý với Nhà Văn Tạ Duy Anh, là Cộng Sản đã đem (rất) nhiều thứ (rất) tốt tới cho miền Nam, và khá xứng đáng với 2 chữ “Giải Phóng”

    – Bộ sách giáo khoa cho miền Nam của Nhà giáo Nhân Dân Phạm Toàn đáng kính

    – Văn của Nguyên Ngọc mà thằng tớ phải đọc, nhưng đ nhớ được 1 chữ . Bi giờ Tưởng Năng Tiến mún dân hải ngoại đọc . Phúc du Sir

    – Những trí thức đáng kính trọng vì nhiệm vụ nào Đảng giao họ cũng hoàn thành xuất sắc

    – Những ông tướng Cộng Sản cũng phải kính trọng, vì có công đánh Mỹ diệt Ngụy

    – Văn học XHCN mà Tạ Duy Anh là 1 phần

    – Tình cảm sâu đậm dành cho anh em Xã hội Chủ nghĩa, đặc biệt là Liên Sô & Trung Quốc

    – Chủ nghĩa Mác-Lê, mà Nguyễn Tường Tâm & những “trí thức” tương tự đã chứng thực chính là luận thuyết làm nên chiến thắng của Cộng Sản

    Và (rất) nhiều những thứ khác nữa . So, Tạ Duy Anh đúng . Nói Cộng Sản chỉ có phá hoàn toàn hổng có khách wan 1 tẹo nào cả . Họ đưa được (rất) nhiều điều mới, và phần nào đó, đã khai hóa cái giống dân miền Nam mà ông ví như người dân bản xứ ở Tây Nguyên, cần khai trí

  4. Nhà Văn Tạ Duy Anh cho ra 1 analogy khá thú vị trong bài kiu gọi hòa giải hòa hợp

    “Đừng nói với tôi là nếu người Kinh không di cư đến, Tây Nguyên sẽ văn minh, giầu có hơn? Những người di cư, bản thân họ không có tội. Hơn tất cả, họ có quyền và họ không chỉ mang đến sự tan hoang như những lời kết tội một chiều”

    Lets see. Tây Nguyên ở đây có thỉa xem như miền Nam, và những người di cư có thể xem như những người Cộng Sản đã “giải phóng” miền Nam . Và những cáo buộc cho rằng Cộng Sản đã phá nát mọi thứ, đv những người như Tạ Duy Anh, là thiếu khách wan. Đọc típ nha

    “Cảm giác “tan hoang” là có thật. Nhưng cảm giác và hiện thực, là hai thứ không thể thay thế cho nhau khi đưa ra một kết luận tầm cỡ nhận thức”

    Gớm chưa, tiếng Việt Xã hội chủ nghĩa! Câu trên có nghĩa hiện thực thì không đến nỗi “tan hoang”, và sự có mặt của người di cư-giải phóng hổng có tệ như những cáo buộc thiếu khách wan. The next mumble-jumble, tiếng Việt XHCN at its Phúc-est

    “không thể vì cái bé tí mang tính thể chế để hy sinh thứ lớn gấp bội là quyền công dân (đòi mãi mới được) và tình đoàn kết, thân ái dân tộc”

    i give up tryin to understand what this xít really mean, probably somethin like … Uh, Lâm Bình Duy Nhiên nói zìa Nguyễn Xuân Oánh, thầy của mình, đã “vượt wa ý thức hệ” để ra giúp chánh quyền . it mean about the sêm xít, i would like to think so.

    The rest is just …. i dont know wtf he said no mo. Nhà Văn XHCN, wtf you expect

  5. This is known as Black April. Here in the US, the Vietnamese communities memorialize this day by dressing in all black, praying for their dead families, and holding somber ceremonies.

    As the last helicopter took off from the United States Embassy in Saigon in 1975, the history and future of an entire nation and people changed.

    For the refugees that fled Vietnam, this moment is known as Black April. The Vietnam War had already upended the lives of millions in the country, but as the Northern Communist forces overran Saigon, conditions drastically worsened. The aftermath of the fall of Saigon saw countless people thrown into concentration camps, losing their livelihoods and, for many, their lives.

    The Communist regime prohibited anyone from leaving, forcing those who wanted to escape persecution to take secret, unimaginable risks. A mass exodus from Vietnam began, with the greatest numbers fleeing by boat. From 1975 into the 1990s, these daring souls became known as the Boat People. Hundreds of thousands are thought to have lost their lives attempting to make this journey.

  6. phạm minh chính: địc … địc… mẹ mẹ … mẹ nó sợ gì …
    hun sen: diớớớớớớớớ mè ơi nó đực cáp chum tùm lây bây ơi diớớớớớớớớ !

  7. Còn háo danh là còn bị VC chơi xỏ

    VC một mặt chửi bọn phản động ôm chân đế quốc. Một mặt vén môi cười đểu thân thương khúc ruột ngàn dặm. Nhưng chiêu xỏ lá như vậy vẫn ăn tiền dài dài. Tại sao? => Háo danh ! Ha ha ha !

  8. Sau ngày miền Nam “phỏng giái” (nói lái theo kiểu dân dã), được sống giữa lòng Đảng lòng Bác, người dân miền Nam thấu hiểu thế nào là “đời ta có Đảng”. Chỉ một ngày Đảng vào với dân, bà con đã xao xác nháo nhào còn hơn cả loạn làng, loạn phố, loạn thành đô. Nào bắt chồng đi học tập cải tạo, bắt vợ vào công ty hợp doanh, nào xúc dân đi kinh tế mới, nào biến tiền thành giấy vụn v.v… Đang sung sướng trong lòng Mỹ Nguỵ, dưới chế độ tư bản, bỗng rơi xuống chín tầng địa ngục, người dân nhận rõ bộ mặt thật của Đảng chỉ còn biết mượn thơ kêu trời – như lỗ xì để giảm thiểu căng thẳng.

    Từ khi ta có Bác Hồ

    Nhân dân chẳng được ăn no ngày nào

    Đánh cho Mỹ cút nguỵ nhào

    Toàn dân đói khổ… đau nào đau hơn?

    Đang từ chỗ no đủ dư dả, ăn ngon mặc đẹp đến chỗ cơm chẳng đủ ăn, áo chẳng đủ ấm, đụng đâu thiếu đấy, thiếu từ cây kim sợi chỉ đến các vật dụng sinh hoạt hàng ngày như bật lửa cái đinh. Bà con hùa nhau hô khẩu hiệu:

    Đả đảo Thiệu Kỳ, mua gì cũng có

    Hoan hô Hồ Chí Minh, mua cái đinh phải xếp hàng!

    Chưa đủ bà con ta còn phiên dịch bốn chữ Chủ nghĩa Xã hội theo cách hiểu của mình, vừa nôm na mách qué vừa thông minh, đại tài:

    XHCN đó là:

    Xếp Hàng Cả Năm

    Xếp Hàng Cả Ngày

    Xếp Hàng Cho Ngay

    Xoá Hết Chữ Nghĩa

    Xiết Họng Công Nhân

    Xấu Hơn Cả Ngụy

    Xạo Hết Chỗ Nói

    Để rồi kết cục cuối cùng không thể nào tránh khỏi là: Xuống Hố Cả Nút

  9. Khà khà khà, Ngụy là Ngụy chứ VNCH là cái quái gì huh?. Ngụy là giả tạo, là không thật , là không chính danh.

    Anh Phét luon gọi NGỤY cho nó đúng vói bản chất của nó từ lúc sanh ra và chết đi.

    Thèng cha KÊNNEDEY đả bảo rùi.”

    “If we are not the parents of little South Vietnam, then surely we are the godparents. We presided at its birth, we gave assistance to its life, we have helped to shape its future. As French influence in the political, economic, and military spheres has declined in Vietnam, American influence has steadily grown. This is our offspring – we cannot abandon it, we cannot ignore its
    needs.”

    Để anh Phét tạm dịch ra cho đám Tàn Dư Ngụy Cock bị hạn chê’ về hiẻu tieng Anh

    “Nếu chúng ta không phải là cha mẹ của miền Nam Việt Nam bé nhỏ thì chắc chắn chúng ta là cha mẹ đỡ đầu. Chúng ta đã chủ trì sự ra đời của nó, chúng ta đã giúp đỡ cuộc sống của nó, chúng ta đã giúp định hình tương lai của nó. Vì ảnh hưởng của Pháp trong các lĩnh vực chính trị, kinh tế và Lĩnh vực quân sự đã suy giảm ở Việt Nam, ảnh hưởng của Mỹ ngày càng tăng lên. Đây là con cháu của chúng ta – chúng ta không thể bỏ rơi nó, chúng ta không thể bỏ qua những nhu cầu của nó.”

    Thé thì có phải là bu MẼO đẻ ra NGỤY SAI GON hay không hở. Đô’ tên Tàn Dư nào phản bác nhận định lich sữ này của thèng cha KENNEDEY.

    Thảo nào mà tên Đại Viet Gian NGÔ ĐINH DIỆM đả phán rằng “BIEN GIÓI của nuóc MẼO chạy dài từ SAN FRANCISCO cho tói Vỉ tuyến 17”.

    Có câu nào phản ánh bản chất VONG NÔ VIET GIAN BÁN NUÓC hon câu này không hở Tàn Dư Nguy Cock?

    • VIETNAMERICA 30/04/2024 at 19:26
      Tụi DLV trước khi comments thì đọc cho kỹ, và phản biện lại bài viết trước khi tranh luận với phe VNCH
      Cũng đừng lôi chuyện khác ra để oánh trống lảng, nhục lắm
      Ku phét lại oánh trống lảng
      Còn thích đọ English thì chơi với tao
      English thì kém còn bày đặt dịch
      Muốn đọ English không? Viết đúng chính tả, văn phạm, đừng có viết bồi

  10. Tụi DLV trước khi comments thì đọc cho kỹ, và phản biện lại bài viết trước khi tranh luận với phe VNCH
    Cũng đừng lôi chuyện khác ra để oánh trống lảng, nhục lắm

  11. Khà khà khà, cái oái ăm lạ lùng mà NGUY SAI GÒN ngày đó và Tàn Dư Ngụy Cock ngày nay không lý giải nổi đó là :

    Vì răng mà nguòi miền NAM , mồm thì nhai kẹo Chew Gum(kẹo cao su), lái xe honda 67 , ngay cả lái xe JEEP của MẼO, nghe vô tuyến(radio) và coi TIVI của MẼO mà lại dùng M16 và AR15 , hai loại súng liên thanh tự động nổi tiếng của MẺO để giét MẼO và giét NGỤY ngay tại các thành phố miên NAM , nổi bật nhất là thánh phô SAI GÒN nay là thanh phố mang tên thánh HO CHI MINH.

    Không có những lưc lương này, Viet Cộng chúng anh không làm đuọc lich sữ ngày 30 tháng 4 và đào mồ chôn NGỤY SÈ GÒNG đuọc.

    Ai lý giải cho anh Phét nghe gi khác hơn , nếu không là CHÍNH NGHỈA, giá trị tinh thần Dân Tộc VIET NAM đả khiến dân miền NAM coi nhẹ vật chất coi nhẹ PHỒN VINH TẠM BỢ mà bu MẼO quăng ra nhằm để thu hút lôi cuốn ru ngủ những kẻ tham ăn, tham sướng tham sống sợ chết.

    Túm lại nhửng tiện nghi vất chất , những miếng bánh mì mang từ bu MẼO vào miền Nam, những phồn vinh tạm bợ đó đả trở nên MỒ CHÔN Ngụy Sài Gòn.

    • Ở đây bài viết về vấn đề khác, thằng ngu
      Bây giờ mày trừ phần Vốn của tu bản giãy chết, của kinh tế tư nhân thì kinh tế csvn là phồn vinh giả tạo chỉ còn 10%
      Thế tại sao thiên đường XHCN không có bút bi, mì tôm, đài radio?

          • Black April is a good subject , COCK . I am enthusiastic about delving into that subject. Why are you so scared of talking about it huh COCK? Shame on you Cock , kakakakkaka .

            You are a fuking coward , kkakkakkakak.
            like father, like son!

          • VIETNAMERICA 30/04/2024 at 20:04
            Do not change your subject. Face the truth if you dare. Otherwise, you are a coward

          • Cha ông nó hổng chừng là cán bộ có thành tích chống Mỹ diệt Ngụy đó

            Con chửi cha là nhà Cộng Sản get Phúc

    • Francoise Demulder (lúc đó mới chỉ 25 tuổi) cũng là phóng viên duy nhất chụp được khoảnh khắc chiếc xe tăng 390 (của Trung Quốc) húc đổ cổng chính của Dinh Độc Lập. Nhờ bức ảnh này mà lịch sử đã được làm sáng tỏ sau 20 năm sách báo ở Việt Nam vì lý do chính trị luôn luôn tuyên truyền rằng xe tăng 843 (của Liên Xô) là xe tăng đầu tiên húc đổ cổng Dinh Độc Lập

      Xuyên tạc nữa thôi ?

  12. Hai anh em ruột cùng mẹ cùng cha . Thằng thì đi lính cho Bắc Việt , thằng còn lại đi lính cho miền Nam . Sau 49 năm thằng còn lại ăn mừng vì giết được anh em của mình Cái Dân Tộc này bị trời đày quỷ ám
    Anh em trong nhà, đánh nhau một trận, năm mươi năm sau còn ăn mừng chiến thắng. Đó là tiểu khí của người nhỏ nhen.

    Người Mỹ đánh nhau, hai miền đều hạ vũ khí, không ai là kẻ thua trận, không ai bị sỉ nhục. Đó là phong độ của người quân tử: nhân văn và quảng đại. Không lạ khi Mỹ thành siêu cường.

    Hòa giải chỉ có thể đến từ bên thắng cuộc. Thù hận hay ăn mừng, cả hai đều bít lối tương lai. Cờ quạt và lễ lạt chỉ chứng tỏ bụng dạ hẹp hòi, dân tộc không bao giờ lớn nổi. *** Nhà giáo Thái Hạo

    • Kha khà khà, thèng NGỤY SAI GÒN là thèng em lưu manh mang kẻ ngoại bang vào xâu xé chia cắt gia đình VIET NAM vỉnh viển.

      Thèng anh miền Bắc vói vai trò quyền huynh thế phụ bằng mọi giá phải mang giang sơn về một mối bất chấp gian khổ, thời gian và tiên bạc.

      Cuoi cùng thằng anh miên Bắc đả thưc hiên đuọc nguyẹn vọng của cha ông và đưa gia đình VIET NAM sánh vai cùng các gia đinh khác khắp địa cầu.

      Thèng em NGỤY SAI GÒN không phù hợp vói nguyên vọng của gia tộc, vói ý chí của gia đinh Viet Nam thì buộc phải biến mất khỏi địa cầu. Đó là quy luật tất yéu vận động cua xa hội , hiẻu chưa hiẻu chưa, kakakkakka.

      • Thằng ngu
        Ở đây nói về cái mả csvn nói hoà giải, hiểu không ku?
        Ku không tranh luận được thì đổi chủ đề
        Nhục
        Thế quân Mỹ đang ở Hàn, Nhật, Europe thì sao?
        Giải thích được không?

        • Khà khà khà, Ngụy Tàn Dư Cắn COCK đừng có thấy sang bắt quàng làm họ nghe chưa.

          Viet Cộng chúng anh tung ra nghị quyết hòa giải vói đồng bào hải ngoại. Viet Cộng chúng anh chưa bao giò thèm hòa giải vói đám NGỤY TÀN DƯ ngày đêm đòi PHỤC CUỐC , hiểu chưa hiẻu chưa COCK.

          Anh Phét bảo rùi, các em Tàn Dư Cắn COCK có thèm về VIET NAM thì về đàng hoàng, về vói thái độ tuan thủ luạt pháp của VIET CỘNG chúng anh thì ok. Ngươc lại về vói lửa đạn, dao găm, súng đạn thì Viet Cộng chúng anh KHÔNG BAO GIÒ khoan nhượng hiẻu chua hiẻu chưa.

          Again, Viet Cộng chúng anh chẳng bao giò hoan nghênh những thèng TÀN DƯ NGỤY ngày đem chứi rúa túi bụi như những thèng tâm thần phân liệt. Về VN mà làm như thé là Viet Cộng chúng anh nhốt vào trại tâm thần thì đừng có bảo là XUI nghe chưa hiẻu chưa huh? COCK.

          Các em khoái CHONG CONG BANG MỒM, GIET CỘNG BĂNG MỎ cứ ở bên đó tha hồ mây mưa.

          Đừng về dơ dáy dát nuóc VIET NAM của dân VN.

          Nghèo kiết xác , ăn huỏng Welfare Foodstamps, Housing thì tiền chó đau mà về. VN không hoan nghênh đám ăn mày quóc té Tàn Dư Ngụy Cock.

          • Oh thế ku phét không dám đọ English?
            Trinh độ culi?
            Csvn tuyên láo, si tin?
            Đến khi hồ Chó minh mất thì tuyên láo ngày mất
            Kaka nhục

          • KHà khà khà,

            “the strong do what they can and the weak suffer what they must”

            Chớ có mà ăn cắp câu nói của nguòi khac’ làm của mình nha COCK. kakkakakkakak.

          • Oh thế ku phét không dám đọ English?
            Trinh độ culi?
            Csvn tuyên láo, si tin?
            Đến khi hồ Chó minh mất thì tuyên láo ngày mất
            Kaka nhục
            Ku phét không dám qua trang đất việt
            Tao nói trước rồi
            Tụi DLV Trung cộng, Việt cộng đểu bị đập tỏi tả

          • Khà khà khà, túm lại cái trang Đatviet.com là đống RÁC Ngụy Tàn Dư. Trong đó toàn chủi TỤC. Không có mot tí gì là tài liệu hay dẩn chứng từ những reliable sources.

            TRASH TRASH TRASH! không nên vào đó , mất phong độ. Noi đó chỉ dành cho đám đầu đường xó chợ tại Bolsa. Đám dốt nát ngu si đầu đất, đám lính tẩy hết thòi thất trận, đam’ Tàn Dư Bại Binh cay cú…….v.v.v

          • VIETNAMERICA 30/04/2024 at 20:28
            Uh những thằng DLV như mày trước khi bỏ chạy đểu nói vậy
            Ban tuyên láo csvn cay cú vì tụi red bulls chạy hết
            Kaka nhục

      • Thế ku phét không tả xung khỉ đột ở trang đất việt? Tao coi đâu thấy ku trả lời được ai, ku sủa bậy rồi chạy
        Nhục

        • Khà khà khà, cuói cùng thì em COCK củng phải xuát đầu lộ diện kakakkakakak. Đổi nick vào chủi túi bụi rồi cuói cùng củng lòi mặt NGUY COCK ra , kakakakka.

          Tai sao phải đổi NICK lung tung hả COCK. Hảy như anh Phet’ nè. Môt mình một bàn phím đi bất cứ noi nào có TÀn DƯ NGUY COCK và phang lại bất cứ đề tài nào.

          Thé mói là xứng đáng con cháu thánh HO CHI MINH mà COCK.

          Em thì chạy lăng xăng, chạy túi bụi y như cha ông của em ngày 30 tháng 4 vậy đó.

          Chán bỏ mịa đi COCK, kakakkakak.

          • Tao việc gì đối nick
            Qua trang đất việt gặp Tao Antichinazi
            Không dám nói English?
            Nhục
            Culi

      • Nguy Van Phet
        một giờ trước
        Trang web này choi rát là HÈN đó nghen. Anh Phét post bài lên là bị BANNED. Ố là la , choi hèn như NGỤY thì ai choi vói huh?. Anh Phét đi chổ khác CHỌT vui hơn. Kkakakkakak
        0
        1
        Trả lời

        Ảnh đại diện
        AntiChinazi Nguy Van Phet
        vài giây trước
        Dmcs
        Dm mày dog phét
        Con chửi bậy thì bị khoá thế thôi
        Sao người khác không bị?
        Kaka Kaka ngu
        Con không phản biện được thì chạy
        Kaka nhục nhã quá

        • Khà khà khà, néu mà chủi tục thì chính là em COCK. Cock là đứa chủi tục nhất cử nhat động

          DMCS là cái chi hả COCK. Cái diển đàn Đất Viet là cái đám TÀN DƯ NGUY COCK lập ra để chủi VIET CỘNG và phịa phét ra tin nhảm. Anh Phet thừa biét nhưng vản thử xem. Té ra là y chang một CỤC……….NGỤY trong đó , kakkakkkaak.

          NOT a fuking Good website, kakkakka

          • Kaka
            Ku chạy là tốt
            Ku chửi bậy nên bị bên đó khoá lại
            Kaka nhục
            Thế ku tuyên láo tả xung khỉ đột để làm gì?
            Đi chết đi

        • Khà khà khà, cái trang Datviet.com nó BANNED anh Phét là nó NGU. Anh Phét đi tói đâu là diển đàn đó sôi động vì cách CHỌT của anh Phét khiến đám Tàn Dư Hụ Đuệ điên tiét lên và máu lên cao trào , và ào ào xung vào website như lính xung trận.

          Anh Phét để cho các em TAN DƯ NGUY COCK choi trong đó và cứ Quân Ta Chém Quân Mính giống như những thèng điên nằm phun nuóc bọt lên trần nhà và nuóc bọt lại roi tỏm ngay vào mặt mình , kakakkakkak.

          • Uh những thằng DLV như mày trước khi bỏ chạy đểu nói vậy
            Ban tuyên láo csvn cay cú vì tụi red bulls chạy hết
            Kaka nhục

      • Phét ơi hôm nay sao phễu của em dài hơn mọi hôm?
        Thằng bắc dẫn đất nước sánh vai với địa cầu? Đíu mẹ đi ăn cap, ăn trộm, buôn lậu từ dân cho tới đại sư quán, tiếp viên hàng không. Trong nước thì ngày nào cũng có vài thằng cộng cấp cao đi tù. Ngân hàng thì chĩa tiền cuả dân. Đàn bà con gái thì phải kiếm chồng ở nước khác để kiếm tiền nuôi gia đình. Ở mọi con đường hầu như đều có động điếm.Thằng bắc cộng chỉ có giỏi ở chỗ nó dạy cho những thằng cộng con đi nhai cứt mà không ngán. Em phải bình tĩnh thì mới tranh luận được chớ. Chơi kiểu VC thì về nước chơi với…Trung cộng sướng hơn. Em nghĩ sao hả Phét?

        • Khà khà khà, em Mừi lại muôn nhảy vô ăn có ăn hôi khi mà anh Phét đang tả xung huu đột vói thèng COCK. Em rình để bắn sẻ anh Phét vì bắn trưc diện thì hỏng dám vì sợ uy phong của anh Phet chứ gì em MỪI, kakakkakka.

          Chuyện mà VIET CỘNG chúng anh không giỏi như cụ THẸO đó là cụ THẸO rất giỏi trong việc ruóc GIAI CUỐC TẾ vào miên NAM cho chị em ta tại miên NAM kinh doanh bằng chính Vốn Giòi Cho.

          Em Mùi cải đi nào. Có phải là kụ Thẹo tài giỏi ruóc 2,5 triệu luọt lính G.I của MẼO. 325 ngàn lính ĐẠI HÀN, 25 ngàn thèng lính ÚC và 65 ngàn theng lính THAILAN, khoảng 5000 thèng NEWZEALAND. Do đó miền Nam hỏng có ai đi XUAT KHẢU LAO ĐỘNG như Viet Nam, như Phillipine, như Thai Lan bay giò đó em Mùi.

          Phải phục cái viển kiến của cụ THẸO vố cùng đó em Mùi.

          Nói là chứng minh :

          Đay là đuòng link của BỜ BỜ CỜ mà các em như em MỪI rất sùng bái đó nghen.

          bbc.com/news/magazine-27159697

          Jerry Quinn is one of two million American soldiers sent to support the South Vietnamese army in the war against the North. During that conflict, it’s thought about 100,000 children were born from relationships between local women and American soldiers. Those soldiers are now getting old, and some are guilt-ridden, or just curious to find out what happened to their children.

          Em Mùi chứng minh nguọc lại là đièu này HỎNG CÓ xem sao nào. Néu chứng minh đuọc thì anh PHÉT đi theo em MÙI , chúng ta cung GIAT SAP CONG XẢNG , kakkakkaka.

          • VIETNAMERICA 30/04/2024 at 21:00
            VIETNAMERICA 30/04/2024 at 20:04
            Do not change your subject. Face the truth if you dare. Otherwise, you are a coward

          • Khà khà khà , tới đây thì anh Phét bảo đảm là em Mừi sẻ…..cà lăm hay ngậm tăm hoạc là ‘đi tàu lặn HQ5″ hoạc …….thay áo mói vào núp lùm chờ dịp khác bắn sẻ anh Phét chứ gì, kakakkakakakka.

            Anh Phét không tha đâu nghen. Lính tráng chó gì mà hèn bỏ mịa đi. Thua Viet Cộng là phải , chẳng oan ức tức tối gí sất.

          • Black April is a good subject , COCK . I am enthusiastic about delving into that subject. Why are you so scared of talking about it huh COCK? Shame on you Cock , kakakakkaka .

            You are a fuking coward , kkakkakkakak.
            like father, like son!

          • Em lại mất bình tĩnh và không thê trả lời những vấn để mà anh đặt ra trong comment ngay trước mặt. Lối tranh luận của em là chuyện lặp lại muôn thuở của VC, những kẻ chỉ biết láo và lưu manh khi bị dồn vào chân tường. Nó cũng là lý do mà bọn cộng như em đòi tranh luận thì người ta phì cười. Và những thằng cộng đó không phải là không biết nó đuối lý và mang nhục. Nó biết thế nên nó mới cấm và kiểm duyệt mọi nguồn thông tin và phản biện trong nước. Đúng không nào? Em vẫn còn chưa kiểm được chỗ cho anh Mười trả lời mọi câu hỏi của những thằng cộng còn như em tại trong nước. Những thằng bắc như em đang chạy xe đầy đường bên VN với dao phóng lợn. Em còn may đấy. Ráng mà dạy con cho nó nên người tử tế. Cứ kiếm cách cho nó ở lại Mỹ. Đời cha đã lỡ bú c@c rồi thì con phải nhờ chứ.

          • @ Nguyên Văn Mười- Thanh Tra Chính Phủ
            Nói rất hay, rất đúng
            Tụi DLV không biết tranh luận, chỉ tuyên láo, chỉ sủa được 1 vấn đề quá khứ 1975. Nói qua chuyện khác là á khẩu
            Ku phét tả xung khỉ đột thành khí Trường sơn

          • Khà khÁ Khà, em Mừi lại dối trá loanh quanh để che đậy cái bế tắc của mình khi tranh luận là thé nù hả em?

            Trong thread truóc , em chủi Viet Cộng chúng anh là để cho dân VN đi làm gái điếm đi lao nô.

            trích của em Mừi nè:

            ‘Đàn bà con gái thì phải kiếm chồng ở nước khác để kiếm tiền nuôi gia đình. Ở mọi con đường hầu như đều có động điếm.’

            Thì anh Phét bẻ nguọc lại rằng Viet Công chúng anh không đuọc giỏi giang như cụ THẸO đó là ruóc nhiều triệu GIAI CUÔC TẾ vào miền NAM để cho chị em ta tại miên NAM kinh doanh bằng chính VỐN GIỜI CHO trong đó chắc là có cả mẹ và chị em của em Mùi củng nên. Ít Could be, kakakka.

            Anh Phet trưng ra bằng chứng cụ thẻ vói những con số và bằng chứng khong phải đến từ nguồn của VIET CỘNG chúng anh hay là nguồn tơ lơ mơ nào đó mà là nguồn từ BBC, một đài truyen thông của thèng Anh Cuốc ban tieng Anh luôn.

            Chứng cứ đó để biện minh cho lập luận của anh Phét đuọc vủng chắc hơn. Anh Phét thách thức em Mùi phản bác lại luạn cứ đó và đua ra nguồn chứnng minh nguoc lại.

            Em Mùi hỏng làm đuọc đièu đó và bằt đâu dối trá loanh quanh. Anh Phét tự hỏi là liệu em Mừi có hiểu phuong pháp tranh luân là gì và những quy luật trong khi tranh luân. Bao nhieu năm anh Phét đả thưc sự hoài nghi về khả năng tranh luân của mí cụ NGỤY TAN DƯ trên ĐCV này rùi, bay giò em Mừi lại là mot sự củng cố cho sự hoái nghi của anh Phét là đúng đắn .

            Chao ui, hoc tói………tú tài 1(lóp 11) hoạc tú tài 2 (túc là chỉ lóp 12 thôi) mà các cụ NGỤY oang oang hảnh diện thì té ra chỉ là mớ giáy lộn rỗng tuéch.

            Suốt 21 năm đóng PHIM tại miền Nam, thèng đạo diển MẼO nó bảo đứng thì đứng, ngồi thì ngồi, nắm thi nằm, chạy thì……..chạy cho tói ngày……’Đứt PHÍM chứ có sáng tạo hay tự mình quyet định đuoc bất ký điếu chi mô em Mừi.

            Suốt 49 năm nay tại hải ngoại các NGỤY TÀN DƯ thưc sự mói là lộ rỏ ra bản chất và con nguòi thực của mình đó.

            Không thầy đó mày làm nên , các cụ đả dạy thế. Thèng bu MẼO hỏng ngó ngàng chi tói từ ngày cả thầy trò cuốn cờ lột áo quang súng liêng đạn phoc chạy, 49 năm mọt mình Ngụy Tàn Du cứ vùng vây đủ trò , đủ chiêu vói tát cả tàn lực, ấy thê mà VIET CỘNG vẩn khong súy suyển chi cả. Dân tình tại Viet Nam thì ngoảnh mặt ngó lơ khi nhác tói NGỤY SÈ GÒN.

            Thưc sự khong có bu MẼO nhúng vào mói thấy thưc sự tài cán của NGỤY TÀN DƯ tói đuoc múc nào. Theo nhu anh Phét đánh giá thì là ZERO to tuóng và tròn trĩnh. Uýnh VC khong nổi Nguy Tan Dư quay lại uýnh nhau chí tử và thâm chí có đứa còn thê là KHÔNG ĐÔI TROI CHUNG vói đúa khác, kakakkakakak.

            48 năm ròng , ngót nủa thé kỷ chú ít chi em Mừi thé mà NGỤY TAN DƯ chỉ có loay hoay va loay hoay. WHY huh? Mừi.

            Viet Cộng chúng anh xua kia đâu có cần tói 49 năm để bát tai PAP , quất giò lái MẼO và nhéo tai NGỤY SAI GÒN.

            Ai giỏi hơn ai , ai tài hơn ai, ai đảm luọc hơn ai và cuoi cùng ai đuọc lòng dân để có mot VN hom nay? Anh Phét dành cau trả lòi cho lich sữ.

          • Khà khà khà, em Mừi lại đi TÀU LẶN HQ5 vói truong tuóng NGO QUANG TRUỎNG rùi huh? , kakakkakakka.

            Anh Phét tha cho em đó nghen. Em đóng phim dở quá cho nên…………….đứt phim lá phải rầu, kakkakakkakaka.

            NGỤY gian quê dể, khó huề. anh Phét hiẻu mà em Mừi. Em cứ ……..lặn đi khi nào mà ngộp quá thì ngoi lên bắn sẻ anh Phét nghen, kakakkakakka.

            Đúng lá thứ lính giử chó không xong thế mà đòi đi GIAT SẬP CỘNG XÃNG! kkkakkakak

          • Em đã hỏi ở dưới thì anh sẽ trả lời.
            Vấn đề mãi dâm ở miền nam là có và nó trở thành một đề tài mà chiến sự cùng với sự hiện diện của người Mỹ trở thành vũ khí tuyên truyền của cộng sản. Trước tiên thì phải hỏi những người phụ nữ đó lá ai? Họ là những người dân từ miền nông thôn đang trong vòng chiến sự, nhà cửa tan hoang vì hai bên giao tranh mà phải bỏ xư mưu sinh nơi thị tứ. Họ làm đủ mọi công việc để qua ngày va sự lựa chọn để trở thành gái mãi dâm quả là một điều vô cùng bất đắc dĩ vào cái thời mà người dân VN còn rất khắc khe hoàn toàn không có sự thông cảm. Khách của họ là ai? là lính Mỹ hoặc những người ngoại quốc, là một số những người thanh niên Việt trong quân ngủ sống nay chết mai. Họ hành nghề nơi đâu? Vũ trường, bars, hoặc một vài chỗ cố định mà khách làng chơi đều biết, ở những thành phố lớn, hoặc nơi có căn cứ quân sự của Mỹ. Cấn lưu ý, một số người phụ nữ khác vô tình bị gộp chung vào hạng gái này là do búa rìu dư luận dù họ lập gia đình một cách danh chánh ngôn thuận với người ngoại quốc. Dưới chế độ VNCH thì mãi dâm là tệ nạn xã hội trong bối cảnh của chiến tranh. Dưới mắt người dân miền nam thì mãi dâm là một việc vô cùng xấu xa đến nổi cả họ mang nhục. Em muốn biết con số mãi dâm ? Em có thể đưa ra bất kỳ con số mãi dâm nào, anh sẽ không cần chứng minh là em sai, anh đúng ngay lúc này mà ta sẽ bàn sau.
            Bây giớ là nến công nghiệp mãi dâm của thời đại HCM. Chúng ta sẽ dùng cùng câu hỏi cho fair em nhé! Vâng, họ là trẻ em, diễn viên, hoa hậu, người mẫu, nữ sinh, cô giáo, thư ký văn phòng, gái quê bỏ xứ để mưu sinh và giúp đở gia đình. Khách của họ là các bợm nhậu, thanh niên mới lớn, người ngoại quốc, đại gia, cán bộ, lãnh đạo, các vị cách mạng lão thành…Hình thức và địa bàn hoạt động bao gồm vũ trường, bars, quán Karaoke, quán nhậu, cá phê ôm, cà phê vườn, cà phê võng, bến xe ở mọi miền đất nước, kể cả ở những nơi hẻo lánh mà ngưới VNCH không ai có thể ngờ tới. Mức độ phát triển của nền công nghiệp…nhẹ này lan ra nước ngoài đến nổi họ phải la làng và ra biện pháp ngăn chặn. Tiếng súng đã yên gần 50 năm qua mà tiếng…rên sung sướng được làm người con gái dưới chế độ XHCNVN vẫn còn vang vọng. Ấy cũng là nhờ những người đứng đầu của ngành đào tạo giới sư phạm của ta đã từng tuyên bố sẽ đuổi học bất cứ nữ sinh nào bị bắt quả tang bán dâm quá 3 lần. Âu cũng nhờ sự tiếp tay của các đồng chí sĩ quan công an dã dấn thân làm má mì cho đàn em học tập. Ơn giời! lại còn các cháu chỉ vừa mới đô mươi mà đã năng khiếu lãnh đạo dẫn đầu đường giây “Đêm nay em gặp bác Hồ”.
            Anh Mười biết là em dốt nhưng anh tin em vẫn khá hơn bố, người đã từng chuyên tu “Xòe bàn tay, đếm ngón tay” nên anh tin rằng em sẽ sớm ccó các con số và từ đó có giải pháp tự ỉa rồi tự ăn một lần cuối rồ chừa.

    • Thái Hạo lộn chuồng gòi . Anh em 1 nhà Cộng Sản là năm 79. Đảng đã hòa giải rùi, bao giờ mới tới hòa hợp thì yo guess as good as mine.

      Nhà trí thức Nguyễn Trung thì nói khó mấy cũng phải làm . Tớ cũng mong như zị

  13. Chúc mừng bác Lập đã được giải phóng!
    Còn, trong Nam người dân lại thấy bị “phỏng dzế”.
    Rốt cuộc “giải phóng” hay “phỏng dzế” là tùy người, tùy vùng, và tùy lòng thành thật với người và với mình.

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên