S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Noi gương của bác

22

Gần đây, qua biên khảo (Phê Bình Văn Học Thế Hệ 1932) của Linh Mục Thanh Lãng, tôi mới được biết thêm quan niệm vô cùng phóng khoáng của cụ Phan Khôi, về chuyện nữ quyền:

“Trong phụ nữ ta có nhiều người chồng chết, ở trong cảnh ngộ rất đáng thương, buồn rầu đủ mọi trăm thứ, vậy mà nói đến truyện cải giá, sợ mang tiếng, nhất định không thì thôi. Có người bóp bụng cắn răng cũng giữ được trót đời ; nhưng có người khôn ba năm dại một giờ, thì ra mang cái xấu lại còn hơn cải giá.

Lại thường thấy bà goá nào có máu mặt thì bọn điêu thoa trong làng trong họ lập mưu mà vu hãm cho, để mong đoạt lấy gia tài. Những sự đó đều là chịu ảnh hưởng của cái luật cấm cải giá mà ra ; vậy thì nó chỉ làm hại cho phong hoá thì có chớ có bổ ích gì đâu? Bởi vậy ta nên phế trừ cái luật ấy đi ; từ rày về sau, trong óc chúng ta, cả đàn bà và đàn ông Việt Nam đừng có cái quan niệm ấy nữa.” (Phụ Nữ Tân Văn số 95,13-8-1931).
“Cái luật cải giá” khắt khe của thời phong kiến tại Việt Nam – tiếc thay – đã không bị “phế trừ” mà còn trở nên khắt khe hơn, sau khi cuộc cách mạng vô sản thành công ở xứ sở này:

Ả Định mới hai mươi hai tuổi đã có ba đứa con, nhưng trông còn son lắm. Da trắng, má lúc nào cũng ửng hồng, ngực phây phây như cái thúng. Anh mất, ả nghĩ mình là người của Đoàn thể nên rất giữ gìn. Hơn nữa, gia đình ả có công với cách mạng từ lâu.

Bác Hoe Chu, bố chồng, tham gia Thanh niên cách mạng đồng chí hội từ năm 1927. Chồng của ả vào Đảng từ khi còn bóng tối. Về làm dâu, ả được bố chồng và chồng giác ngộ, cũng trở thành đảng viên…

Không may giữa đường đứt gánh tương tư. Giữ nếp nhà, ả mặc áo sổ gấu, đội nón không vành. Nhưng sức lực càng ngày càng căng ra… Tuy thế, ả vẫn tránh tất cả các trường hợp đàn ông cợt nhả khi gặp riêng trên đường làng…

Rồi đến một hôm, trong cuộc họp, anh Cu Kình liếc mắt nhìn ả, ả quay mặt đi. Cứ quay mặt mãi cũng không tránh được cái vòng vây tình ái của anh Cu Kình. Đôi má của ả càng ngày càng đỏ au như con gái dậy thì khiến anh mê như điếu đổ.

Anh đón gặp ả trên đường làng, gặp ngoài đồng, gặp ban ngày, gặp ban đêm. Rồi hai người hò hẹn nhau. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Và ả có thai sau bảy năm giữ gìn. Đảng uỷ triệu tập ả lên trụ sở…

Khi nêu vấn đề khai trừ ả Định, có người gợi ý “chiếu cố quá trình tham gia cách mạng của gia đình”. Nhưng đồng chí bí thư diễn giải một cách kiên quyết:

“Tội quan hệ tình ái bất chính là tội rất nặng. Hơn lúc nào hết, trong hoàn cảnh hoà bình, xây dựng chủ nghĩa xã hội hiện nay, Đảng ta phải thật trong sạch. Đảng viên đi trước làng nước theo sau… (Võ Văn Trực. Cọng Rêu Dưới Đáy Ao. Hà Nội: Nhà xuất bản Hội Nhà Văn và Công ty Văn Hoá & Truyền Thông Võ Thị, 2007. Bản điện tử do talawas chủ nhật thực hiện).
Cách “diễn giải” của “đồng chí bí thư” về “quan hệ tình ái, xem ra, có vẻ hơi xa (rời) với cuộc sống của “làng nước.” Sau những lũy tre xanh, người dân Việt vẫn cứ sinh hoạt theo nhịp thở, nhịp tim, và tiếng lòng của họ (thay vì theo ý Đảng) bất kể là vào thời bình hay thời chiến:

Những năm 1965- 1975 nhà mình sơ tán ở làng Đông. Nhớ nhiều người nhưng nhớ nhất anh Đa. Bây giờ kể chuyện anh Đa thôi, vì anh này hay nhất trong kí ức của mình về cái làng này.Anh Đa lùn, đen, xấu. Anh Diệu nói cái mặt thằng Đa chành bành giống cái l. trâu.

Anh Đa sống với mẹ già, sau mẹ chết anh ở một mình. Nhà nghèo quá, 24, 25 tuổi rồi hỏi cô nào cũng bị chê.

Anh con liệt sĩ, lại con một, khỏi đi bộ đội. Con trai trong làng ai lớn đều đi bộ đội hết, còn lại dăm ba anh tuổi như anh thôi, chỉ có anh là chưa vợ. Mẹ anh khóc lên khóc xuống, anh vẫn chẳng quan tâm đến chuyện vợ con. Cho đến khi mẹ anh chết anh vẫn độc thân. Mình hỏi anh sao anh không lấy vợ. Anh nói tao để vậy để đàn bà nó thèm…

Anh chỉ làm hai việc: đi đập lúa thuê và nơm cá bán lấy tiền. Cứ mùa lúa là anh đi đập lúa cho các gia đình có chồng con đi bộ đội, một đêm đập lúa được trả vài lon gạo. Thế cũng đủ sống, lại được tiếng giúp đỡ gia đình bộ đội…

Một đêm mình đi thăm túm lươn, hôm đó được nhiều, hơn chục con, mừng lắm hí hửng xách oi về thì gặp anh Đa đi từ nhà chị Thơm ra. Mình hỏi anh đi đâu, anh nói không.

Minh thấy anh mặc cái áo bộ đội dài gần đến gối (anh lùn mà). Nghi nghi, mình kéo vạt áo anh lên, chim cò phơi ra cả, hoá ra anh không mặc quần. Mình ngạc nhiên nói sao vào nhà người ta lại không mặc quần, anh cười phì một tiếng rồi bỏ đi.

Nhà chị Thơm một mẹ một con, chồng đi bộ đội, thằng cu con chị mới hơn 4 tuổi. Mình nghi lắm. Mình lẻn theo anh Đa. Anh Đa lại vào nhà chị Hà. Chị Hà có chồng hy sinh, vừa báo tử năm ngoái.

Chị vẫn say sưa sinh hoạt đoàn, biến đau thương thành hành động cách mạng, hăng hái phát biểu lý tưởng, hoài bão, tiên tiến, thi đua, quyết tâm, căm thù, phấn đấu…v.v. Bà con làng xóm khen lắm, vẫn nói với con gái con dâu: đó, sang nhà con Hà mà coi.

Mình vào sau hồi nhà chị Hà Tối quá không thấy gì, chỉ nghe chị kêu hệt như mèo kêu. Mình chặn anh Đa ở cổng nhà chị Hà nói em biết rồi nha. Anh Đa túm cổ áo mình nói mày nói tao giết.

Về sau, lần nào đi nơm anh vừa nơm suất của anh, vừa nơm suất của mình. Mạ mình toàn khen thằng Lập dạo này nơm cá giỏi. Hi hi.

Làng Đông có chừng 4-5 trăm nóc nhà, hơn 1 trăm nóc là nhà hoặc là vợ bộ đội hoặc là vợ liệt sĩ. Không biết anh Đa chui vào bao nhiêu nhà trong số 100 nóc nhà ấy, chỉ biết suốt cuộc chiến tranh 1965-1975, tối nào cứ đến 3-4 giờ sáng anh Đa lại mặc cái áo bộ đội dài đến đầu gối, không thèm mặc quần, đi hết nhà này đến nhà kia, 5 giờ sáng thì về.

Mình hỏi sao anh không mặc quần. Anh nói mặc mần chi, cởi vô cởi ra mệt. (Nguyễn Quang Lập. “Anh Cu Đa”. Ký Ức Vụn. Hội Nhà Văn: Hà Nội, 2011)
Một anh trai làng “lùn, đen, xấu” và “mặt  chành bành giống cái l. trâu” mà còn “bận” đến cỡ đó thì anh Ba Duẩn (“ngọn đèn cháy sáng 200 nến”, soi khắp Bắc/Nam) làm sao mà rảnh rang cho được:

Tháng 7-1986 Duẩn chết, dân đứng hai bên đường đếm mấy bà tổng goá. Chúng khẩu đồng từ bảo nhau cái bà tre trẻ mặc áo dài đen dắt đứa con be bé kia đứt đuôi là vợ tư! Ấy, chưa kể những bà bị gạt xuống nữa chứ. Cho lên cả thì khéo phải một hai xe nữa…

Ngày ấy nếu blogger nhiều như ba chục năm sau thì trên mạng cử là lũ lụt lời bình về sức mạnh tính dục của Lê Duẩn.

Rõ ràng là có nỗi sự riêng tư thầm kín của thân thích ông, sau cái chết của ông, vị hoàng đế đỏ từng làm run sợ và đau khổ biết bao con người. (Trần Đĩnh. Đèn Cù II, Westminster, CA: Người Việt, 2014).
Những vị “hoàng đế đỏ” kế tiếp (Đỗ Mười, Lê Khả, Nông Đức Mạnh) cũng đều là những nhân vật mà sinh hoạt tình dục của họ khiến cư dân mạng phải tốn không ít thời giờ bàn tán. Điều may mắn là đất nước đã bước vào “thời mở cửa” (chả còn phải giấu diếm gì, và muốn dấu cũng không thể được) nên không có tình nhân nào bị biến thành nạn nhân – kiểu xe tông bể sọ – như bà Nông Thị Xuân ngày trước nữa.

Cũng từ thời đổi mới, quan niệm về sinh hoạt tình dục của toàn dân rất nới (và rất mới) – theo thông tin của tờ Việt Báo: “Việt Nam Tỷ lệ nạo phá thai cao hàng đầu thế giới.”

Tờ Vietnamnet thì đưa ra một con số khiêm tốn và nhẹ nhàng hơn, chút xíu: “Hiện Việt Nam vẫn là nước có tỷ lệ nạo phá thai ở tuổi vị thành niên cao nhất Đông Nam Á và xếp thứ 5 thế giới.”

Tại sao Việt Nam lại đứng đầu thế giới, hay toàn khu vực về tỷ lệ nạo/phá thai như thế? Chắc tại ở những quốc gia khác không có một vị lãnh tụ đạo đức như Hồ Chí Minh nên dân chúng không phải học tập và làm theo tấm gương của Bác.

22 BÌNH LUẬN

  1. Có tài lẫn sắc, Thùy Tiên Hoa hậu Hòa bình quốc tế năm 2021 … cũng từng nhận bằng khen “Gương mặt trẻ Việt Nam tiêu biểu” năm 2021 dành cho thanh niên trong lĩnh vực nghệ thuật, do Trung ương Đoàn Thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh trao tặng; là gương mặt “Thanh niên tiên tiến làm theo lời Bác” năm 2023.

    Hôm qua, không rõ ngẫu nhiên hay cố ý, đúng ngày sinh nhật Bác 19-5, Cơ quan cảnh sát điều tra Bộ Công an (C01) ra quyết định khởi tố, bắt tạm giam hoa hậu Nguyễn Thúc Thùy Tiên để điều tra tội lừa dối khách hàng

    Hahaha, trí thức nhà mềnh phàn nàn học & làm theo, giải thưởng đủ cả nhưng rùi cơ sự thế này đây . Trăm sự Đổi Mới làm ra hít . Họ sinh ra & lớn lên trong thời phản Cách Mạng, aka ĐM, nên ngoài mặt thì thế lày thế lọ, nhưng thật ra thì thế lọ thế chai . Bi giờ phàn nàn hạt giống đỏ nó cứ như thế nào í . Trên này có thứ hạt giống đỏ, bàn thờ họ nhà nó toàn nón cối sao vàng, nó lên làm 1 bải, rùi lột hình bố ra chích đùi . Cỡ đó ăn nhằm gì

    Đảng nên dùng lại bộ sách của Nhà giáo Phạm Toàn, tình hình tệ lém lém gòi

  2. Trước đây Đảng cướp cộng sản Việt Nam từng cao rao chủ nghĩa tư bản giãy chết. … Bây giờ hóa ra lại đến lúc tuyên bố Đảng cộng sản Việt Nam đang giãy chết:

    15/2/2011-Bình luận gia nổi tiếng người Mỹ Dennis Prager phê bình : “Đảng Cộng Sản Việt Nam đã hy sinh hơn 2 triệu người dân Việt Nam để thành lập chế độ cộng sản. Nhưng cuối cùng họ lại dùng chủ nghĩa tư bản để làm giàu. Vậy 2 triệu người Việt Nam đã chết để làm gì?!”.

    18/5/ 2025 – “Ông Phạm Minh Chính, thủ tướng Việt Nam, bị dư luận đàm tiếu với phát ngôn mới nhất về việc phát động phong trào “toàn dân thi đua làm giàu.”

    “Tờ Tuổi Trẻ hôm 18 Tháng Năm cho hay, ông Chính nói điều này tại cuộc họp về Nghị Quyết 68 của Bộ Chính Trị về phát triển kinh tế tư nhân.

    “Khi đưa ra phát ngôn, ông Chính không quên nịnh nọt ông Tô Lâm, tổng bí thư đảng CSVN: “…như Tổng Bí Thư Tô Lâm nói, mọi người, mọi nhà, mọi gia đình, tất cả các thành phần kinh tế tham gia vào mới làm được. Phải phát động phong trào thi đua làm giàu trên cả nước.”

    “Việc “thi đua làm giàu” được ông Chính nói thêm là để “đóng góp, xây dựng, bảo vệ tổ quốc.”

    “Tuy vậy, ông Chính chỉ hô hào chứ không gợi ý được rằng người dân nên làm giàu cách nào.

    “Trong lúc các báo Việt Nam tuyên truyền về lời kêu gọi của ông Chính, mạng xã hội dấy lên nhiều bàn tán, đa phần mang tính chế nhạo ông này.

    “Nhiều ý kiến cho rằng ở tầm nguyên thủ quốc gia nhưng phát ngôn của ông Chính cho thấy mắt ông này “không nhìn thấy gì ngoài một chữ ‘tiền.’”

    “Một số người khác lập luận, nền kinh tế thị trường, tự do kinh doanh tại các nước có từ mấy trăm năm nay rồi. Quan trọng là thể chế, pháp luật có tạo điều kiện cho người ta làm giàu chính đáng hay không, chứ đâu phải chỉ có phát động, hô hào bằng miệng là toàn dân giàu được.

    “Facebooker Harry Pham bình luận trên một diễn đàn: “Phải phát động toàn dân cố gắng thoát nghèo thì hợp nhẽ hơn. Chứ nhìn chung ai chẳng muốn giàu, chả cần phát động.”

    “Facebooker Phạm Minh Đức mỉa mai: “Từ hôm giành ‘độc lập’ phát động làm giàu trong đảng. Giờ mới toàn quốc. Anh em nên hưởng ứng.”

    • “Đảng Cộng Sản Việt Nam đã hy sinh hơn 2 triệu người dân Việt Nam để thành lập chế độ cộng sản. Nhưng cuối cùng họ lại dùng chủ nghĩa tư bản để làm giàu. Vậy 2 triệu người Việt Nam đã chết để làm gì?!”

      Một lời phê bình rất xác đáng . Để không làm linh hồn của 2 triệu người đã hy sinh cho công cuộc giải phóng dân tộc, để toàn cõi Việt Nam tiến lên chủ nghĩa xã hội, Đảng nên consider đưa Việt Nam trở về thời Dân Chủ Cộng Hòa ngày xưa, the whole kit ‘n kaboodle. Haha, tới đây sẽ có người ngồi hổng yên

      Cứ từ từ Đảng ơi . Từ từ rùi khoai cũng nhừ tử, mọi thứ hổng thỉa nóng vội được . Nhưng tiên quyết vưỡn là phải dựa vào tuyệt đối đồng minh . Mỹ aint it, spit that xít out. Hổng có tuyệt đối đồng minh hổng làm được gì hết đâu, ngay cả làm giàu

  3. Chánh phủ Việt Nam muốn dân làm giàu

    Sẵn bài học & làm theo tư tưởng Hồ Chí Minh, this is the sure-fire kinda way. Khải Silk học & làm theo Bác Hồ đó . Ông này chỉ mỗi tội cầm đèn đi trước ô tô . Thôi thì thời này, ô tô & đèn đang song hành với nhau, dân trong nước muốn làm giàu thì cứ noi theo gương Khải Silk noi gương Bác

    Easy-peasy

    • Nếu làm theo Khải Silk, ngay cả Đảng có muốn mở 1 cuộc cách mạng vô sản, cải tạo tư sản đem heo mần thịt lần nữa cũng chừa mình ra . Miễn là học & làm theo điều nữa trong tư tưởng Hồ Chí Minh, không sợ thiếu, chỉ sợ chia không đều . Chung chi đầy đủ, lại có Trung Quốc chống lưng … i mean, thấy Vin không, thats how them do it

    • Một điều nữa có thỉa làm giàu là giới thiệu đồ thuổng của thực dân đế quốc, cà phê bánh mì, qua cho Trung Quốc . Dân Trung Quốc bi giờ mê Starbucks, không sống nổi tại VN, Trung Nguyên nên wa đó mở tiệm

      Xe bánh mì, đem nó wa Trung Quốc, bảo đảm vừa bán vừa la cũng đắt hàng . Nhưng đừng có xuất khẩu bún chửi cháo mắng, cái đó đặc sản của người Việt như mắm bồ hóc của Miên. its an acquired taste, not for everyone

  4. Nick Út được cho là tác giả tấm ảnh “Napalm Girl” trong chiến tranh VN bị xét lại treo giải.

    Tổ chức Nhiếp Ảnh Báo Chí Thế Giới lừng danh từng công nhận tấm tấm ảnh này của Nick Út chụp vào năm 1973 tại Trảng Bàng Tây Ninh, nhưng nay họ chính thức đặt nghi vấn và dừng lại sự công nhận. Có nhiều bằng chứng mang tính kỹ thuật cho thấy một người khác là nhiếp ảnh gia tự do Nguyễn Thành Nghệ mới là tác giả chính thức chụp ảnh và bán cho AP lúc đó tại Sại Gòn, và không rõ vì sao Út nhà ta đã “ĐỠ NHẸ” (thuổn) nói là mình đã chụp được hình ảnh đó.

    World Press Photo ‘suspends’ attribution of historic Vietnam War image

    Mon May 19, 2025
    (CNN-)The organization, which named the image “Photo of the Year” in 1973, announced Friday that it has “suspended” its longstanding attribution to retired Associated Press (AP) photographer Nick Ut. An accompanying report said the “visual and technical” evidence “leans toward” an emerging theory that a Vietnamese freelance photographer, Nguyen Thanh Nghe, took the photo.

    Mít đặc ơi là Mít đặc ngu ơi là ngu !!! Nick Ut đúng là Núc Kít !!! Ha ha ha !!

  5. Chép lại từ Tiếu Lâm Hồ, XoaThanTuong:

    Lộn dzồi

    Sau khi qua Paris tham dự hội nghị quốc tế Cộng Sản, bố già mafia Minh râu mang về một đống tài liệu, do mấy đàn anh phân phát cho. Minh râu kêu Tố Hữu lại dặn dò:
    – Này, công tác tuyên truyền dzất là quan trọng nhá! Đồng chí phải học tập đuờng lối cuả đảng CS quốc tế cho kỹ luỡng nhá!

    Rút ra 1 cuốn sách đuợc bao bọc kỹ luỡng, Minh râu trân trọng trao cho Tố Hữu rồi tiếp tục huấn thị:
    – Đây này, cầm cuốn tài liệu này về mà nghiên cứu cho kỹ này! Phải áp dụng triệt để những gì học đuợc nhá! Chú mày theo bác thì phải quán triệt đuờng lối cuả đàn anh Cộng Sản chúng ta đấy!

    Nghe lời, Tố Hữu kính cẩn cầm cuốn sách mang về. Sau một thời gian đóng cửa nghiền ngẫm tập tài liệu ấy, Tố Hữu trở nên đổi tánh thất thuờng. Mỗi khi đối diện với đồng chí gái, cặp mắt hắn nhìn xoi mói chòng chọc như muốn nuốt sống. Trong nhà sàn, vô phúc đồng chí gái nào đứng gần thì thế nào cũng bị Tố Hữu bóp vú hoặc sờ mông. Có một số đồng chí gái đi méc với Minh râu, Minh râu đáp:
    – Đồng chí ấy đạo đức lắm mà! Đồng chí ấy còn là nhà thơ… bợ đít lớn cuả đảng ta đấy! Chả qua là đồng chí ấy muốn tạo tình thân mật với các đồng chí thôi, giống như bác ấy mà. Các cháu đừng có thắc mắc nhá! Phải tin tuởng tuyệt đối vào tư cách cuả đồng chí Tố Hữu chớ!

    Nghe Minh râu nói vậy, các đồng chí gái chẳng còn dám hó hé gì thêm, chỉ còn cách tránh xa mỗi khi thấy bóng Tố Hữu.

    Lần nọ, thấy Minh Khai vừa bên ngoài đi vào, Tố Hữu bèn đè Minh Khai xuống. Bất ngờ Minh Khai la toáng lên. Minh râu chạy lại ngay hiện truờng, thấy Tố Hữu đang còn tính giở trò đồi bại với nguời tình thì giận dữ:
    – Này! Đồng chí vuốt mặt phải nể mũi chứ! Sao lại dám đụng đến cái Minh Khai của bác thế hả?

    Tố Hữu thấy bố già mafia giận dữ thì run cầm cập:
    – Thì…thì…thì cháu đang học tập đuờng lối và tư tuởng của tập tài liệu mà bác đã giao cho đó mà!
    – Láo! Tư tuởng nào, tài liệu nào mà chỉ dạy đồng chí bậy bạ thế???
    – Ðây này! Cháu còn giữ đây này!

    Tố Hữu vội rút cuốn tạp chí trong nguời ra đưa cho Minh râu.

    Vừa cầm cuốn sách, Minh râu mặt mày tái mét:
    – Chết mẹ! Lộn dzồi! Bác nhầm dzồi! Tạp chí Playboy này bác mua về, là để cho mình bác nghiên cứu thôi!!!

      • Anh Công 04/10/2019 At 6:07 pm
        Chia rẽ trong nhận định về Hồ còn rất sâu sắc.
        Phe nào cũng thắng vang dội tại Diễn Đàn mà mình tham gia

        Van Do 28/08/2019 At 8:38 am
        Bọn CS hiện nay coi Hồ là thánh.
        Còn bọn chống cộng cực đoan coi Hồ là quỉ dữ.
        Cứ để hai bọn này cãi nhau bất tận và muôn năm.
        Cố nhiên, hai bên đều tuyên truyền rất dữ dội cái “chân lý” của mình. Và cả hai bên đều được một số người gia nhập, và tự nhận là “giác ngộ chân lý” (chứ không phải bị tuyên truyền).
        Ai tin theo và gia nhập bên nào cũng là quyền cá nhân. Cái chung của thành viên hai bên là… không thèm tham khảo tư liệu lịch sử quốc tế (không dính dáng ý thức hệ và chính trị).
        Còn Hồ – theo đánh giá của các nhà sử học quốc tế – là nhân vật có vai trò tích cực trong phong trào giải phóng thuộc địa; trước hết là Việt Nam, mà tác phẩm không có tranh chấp là Hiến Pháp 1946 và Tuyên Ngôn độc lập.
        Cái án tử hình (vắng mặt) do thực dân Pháp và Nam triều tuyên cho Nguyễn Ái Quốc đủ nói lên đây là người yêu nước

        Bồ Công Anh 24/06/2019 At 8:18 am
        1) Bác Minh Ngo có chứng cứ thì đưa ra. Nếu bác suy luận “Hồ đạo đức giả nên Le Duan khinh nhờn” thì là quyền của những người nặc danh.
        2) Xin lỗi ngàn lần cụ Trương Nhân Tuấn.
        3) Khinh miệt ngàn lần tác giả … nói về người đã chết mà không co chứng cứ

  6. Những người thật sự học & làm theo tư tưởng Hồ Chí Minh, không ai khác ngoài những trí thức mà đc Ts Tưởng Năng Tiến mến mộ

    Nhà báo -Tưởng Năng Tiến bảo thế- Lưu Trọng Văn kể chuyện về 1 cô gái do Pimp Royale trí thức Vũ Kỳ tuyển cho Bác nhưng bị bác chê . Nhà báo được đc ts TNT mến mộ quan niệm các lãnh đạo mạnh mẽ cũng mạnh về chuyện đó, và ông rất mến mộ Sáu Dân mênh mông tình thứ dân như ổng Võ Văn Kiệt nên ổng wishful-thinking Võ Văn Kiệt “thịt” cô đó, vì sau này cô ta không chồng mà chửa

    Hôm nọ nhà báo được đc ts Tưởng Năng Tiến mến mộ kể về cuộc hội họp bàn tròn giữa Lê Kiến Thành, ông ta & nguyên tổng biên tập Vietnamnet, ai cũng théc méc ai là người sát gái nhất trong 3 người . my money on Lê Kiến Thành

    Dân hải ngoại học trí thức Canada & phương Tây thui . Chủ nghĩa Mác-Lê, Đảng & Trung Quốc là sự lựa chọn của đại đa số dân tộc Việt Nam . Ủng hộ Đảng chỉ mún gởi 1 msg kính trọng sự lựa chọn của dân tộc . Nếu có người cầm cờ vàng đi hóng chiện nhà báo Cách Mạng kể về Trung Quốc 1 thời tập thể dục vang lừng Hà Nội, thì chiện dân hải ngoại ủng hộ Đảng nên được xem là bình thường . Họ tự hào vì ký chung với Gs Nguyễn Ngọc Giao mớ kiến nghị -lại kiến nghị!- còn được muh

    Ráng chịu đi, haha!

    • Riêng cá nhưn tớ, có 2 chiện đặc biệt (rất) thích về Đảng, 1- Cách Mạng ăn thịt con mình . Nhà văn Phạm Đình Trọng quan niệm 5000 người dân mới bằng 1 đảng viên, tớ thì ngược lại . The more the merrier. Đúng, hoàn toàn khác với dân trong nước . Chịu vậy, biết sao bi giờ . Biết mình là thế nên (đã) biết khôn mà lượn đi cho nước nó trong sạch .

      2- Đảng thực hiện Di chúc của Bác Hồ, đoàn kết theo các nguyên lý của chủ nghĩa Mác-Lê . Trí thức vẫn phàn nàn, và vẫn còn phàn nàn chiện này . Các bác nên đổ thừa cho Đổi Mới . Đồng chí cháu ngoan Bác Hồ trong nhiều lãnh vực đã khá chính xác khi chỉ ra, Bác Hồ mà sống lại chứng kiến Đổi Mới chắc chắn tới từng nhà mỗi người vả gãy hết cả răng thiệt & giả . Người nào về chỗ người hiền, aka chỗ Bác & Mác, chắc chắn sẽ bị đánh tét mông . Nguyễn Trọng Vĩnh chắc được hưởng khoan hồng cách mạng kiểu này hàng ngày chỗ người hiền . Trí thức nhà mềnh, nhờ hồng phúc nước nhà nên sống dai còn hơn đỉa, nhưng ai cũng tới tuổi gần Bác xa Trời hết rùi . Liệu mà tu tỉnh

  7. Bênh vực thằng boác không được nên mấy anh chàng bò đỏ cay cú lắm và tìm cách cà khịa anh tác giả bài viết. Móa nó, nó luôn bênh vực đảng nhưng nó muốn sống bên tây, sao không về sống nơi nó thường ca ngợi ?!

  8. Cái gì dính dáng đến Hồ đều kỳ quái và dị dạng .Đầu tiên nói về hình tướng .Đầu ót Hồ tròn lẳng , mặt dài , tai dơi, má cao , đầu hói răng bựa không đều , để râu( có người nói Hồ để râu để che bớt mặt xấu !) .Hồ được xưng là lãnh tụ VN , là NAQ nhưng lại thích được gọi bằng tên Tàu ( HCM) và thích được xưng bằng họ theo kiểu Tàu ( như bác Mao) bằng bác Hồ , mà lẻ ra phải gọi là bác Minh gọi theo tên kiểu Việt ! Hồ luôn thích mặc đồ Đại Cán kiểu Tàu kể cả trong ngày Tết cổ truyền của dân tộc .
    Hồ được cho là Nguyễn Ái Quốc, Nguyễn Tất Thành , nhưng chính miệng Hồ chưa bao giờ công khai nhận mình là NAQ NTT, mà cứ ỡm ờ không nhận không chối cho đến lúc chết .Lại nữa sau 1954 , Hồ và đảng trở lại Hà Nội thì Hồ nào có sợ Pháp truy bắt giết gì nữa đâu mà sợ gì không lấy lại tên , không nhận mình là NAQ nếu thật sự Hồ là NAQ ? Rất nhiều người nhận ra điều kỳ quái này nhưng không nói lên !
    Hồ có tật gặp nữ , nhất là cái bé gái là hôn chụt chụt cạ râu vào má cho đến nổi khi Hồ qua thăm Indonesia , truyền thông Indonesia, nước Hồi giáo với phong tục nghiêm nhặt , đã khuyến cáo Hồ đừng làm điều này trước khi Hồ đến !
    Hồ có tật hay đặt tên tùy hứng cho người khác tưởng thế là người ta sẽ vui, hảnh diện bởi được bác Hồ muốn làm gì thì làm , muốn nói gì thì nói đặt tên , nhưng kỳ thực chính Nguyễn Chí Thanh , theo hồi ký của Bùi Tín, đã không bằng lòng khi Hồ tự ý đặt tên cho mình !
    Trên đây không nói gì về đời xạo nổ kinh hồn, đời ác độc của Hồ mà hầu như ai cũng biết .Tuy nhiên cũng có không ít câu hỏi đặt ra là đời Hồ xạo láo ,ác độc,tai hại, kỳ quái như vậy tại sao vẫn được một bộ phận dân VN gồm cả cộng sản ca ngợi , sùng bái , ngưỡng mộ như thánh ? Câu trả lời là có thể dân VN bị mắc phải lời nguyền rủa ác độc siêu nhiên truyền đời nào đó , như từ dân Chiêm Thành cổ xưa , do tổ tiên dân VN làm điều gì không đúng, chưa dứt ra được nên Hồ và đảng mới lên cầm quyền và gây ra vô vàn tai họa đủ kiểu cho đất nước !

  9. President Ho is told to stop kissing girls

    JAKARTA. Sat.– The 68-year old North Vietnamese President Ho Chi Minh, has been told bluntly to stop kissing Indonesian girls and respect Islamic teachings. Indonesian newspapers have already criticised President Ho for his frequent kissing on his 10-day State visit that took him through Java and the resort land of Bali. (Indonesia, The Straits Times, 8 March 1959, Page 8)

    Indonesia, ngày 8 tháng 3 năm 1959

    Hồ Chủ Tịt vĩ đại của “TA” được thông báo là phải tôn trọng văn hóa Indonesia và ngưng ngay việc thường xuyên ôm hun hít xối xả các bé gái bị báo chí nước nầy nhiều lần nhắc nhở, nhân chuyến công du 10 ngày đến Indonesia.

  10. Tại sao HCM khoái ôm ấp sờ mó nhi đồng ???

    Nói chung Hồ dái bộng c.c xèo đếc có chức năng lao động tính dục với cán bộ gái. Đó là lý do Hồ khoái sờ soạn trẻ em rất bịnh hoạn. HCM, nội cái tên cũng đã đủ nói lên là một tên Tàu được cài cắm nắm đầu dân VN. Mít-đặc Vi Ci ngu quá suốt ngày chỉ biết nhắm mắt nhắm mũi bày trò phản biện chỉ để hửi địc TC !!! Ha ha ha !!!

  11. Mít đặc dzìa VN đầu tư bị Vy yC chơi xỏ ngu ơi là ngu !

    “Nhà cầm quyền Hà Nội cần Đô La, nên một mặt kêu gọi người Việt hải ngoại về nước làm ăn, đầu tư, nói về “hòa hợp dân tộc”, nhưng mặt khác lại gọi họ là “thế lực thù địch” và tạo cớ trừng phạt bất kỳ ai thể hiện quan điểm khác biệt với chế độ.”(Phạm Thanh Nghiên đọc diễn văn trước Thượng Viện Hoa Kỳ)

  12. hcm đạn thúi

    nghĩa là hồ đếc có khả năng lao động cẳng giữa có thể địc làm cho đồng chí cái nữ thụ thai. tại sao? rất đơn giản dễ hỉu. nếu hồ có vợ có con thì hồ sợ đếc thằng nào phải dấu? tầm cở của hồ chưa bằng mao, stalin, hay kim nhật thành hoặc fidel castro. tất cả những lãnh tụ cs này đều công khai có vợ có con chứ cần gì phải dấu ai. nói tóm lại hcm là thằng tàu dái lép được tc cài cắm nắm đầu vn. nghe cái tên hcm cũng thấy tàu rùi. dân mít-đặc vi ci ngu ơi là ngu, ngu quá ạ ạ ạ ạ !!! ha ha ha !!!

    • Bạn phản biện đc Ts Tưởng Năng Tiến rất hay . Có nghĩa Bác Hồ không màng chuyện vợ con, mà chỉ chú tâm làm Cách Mạng, wan điểm của Đảng, hoàn toàn có cơ sở dựa trên ní nợn của bạn . Tuyên giáo chắc chắn sẽ nhớ ơn bạn

Leave a Reply to lang thang Hủy phản hồi

Please enter your comment!
Tên