Anh không chết

14
Nhà thơ Nguyễn Chí Thiện

Sau hiệp định Geneve 1954 chẳng bao lâu, bộ phim “Chúng Tôi Muốn Sống” ra đời. Muốn sống, chúng tôi phải xa lánh xã hội Miền Bắc. Nơi đó hồi bấy giờ đã biến thành một đấu trường điên đảo: con cái đấu tố cha mẹ, vợ – chồng, anh – em đấu tố lẩn nhau. Muốn sống, chúng tôi phải di cư vào Miền Nam Việt Nam, vùng đất của tự do và công bằng, của ấm no và nhân bản.

Trong chiến tranh Việt Nam trước 1975, vô số anh hùng liệt sĩ đã hiên ngang gục ngã để mở đường cho dân chủ nhân quyền vươn mình lớn mạnh. Mỗi một gục ngã vừa kể là một đau đớn vô hạn đối với quần chúng nhân dân đang sinh sống an bình tại các hậu phương rộng lớn. Những đau đớn vô hạn kia quấn quyện vào nhau, mở rộng và dâng cao dần để bật lên thành lời hát thiết tha:

“ Anh, Anh không chết đâu Em,

Anh chỉ về với mẹ mong con.

Anh vẫn sống thênh thang

Trong lòng muôn người biết thương đời lính !…”

(Nhạc và lời Trần Thiện Thanh)

Văn hóa Việt Nam là văn hóa “Chúng tôi muốn sống”. Văn hóa Việt Nam là văn hóa yêu cuộc sống đến độ phủ nhận ngay cả cái chết: “Anh, Anh không chết đâu Em. Anh chỉ về với Mẹ mong con”. Thế nhưng, thời gian gần đây, tại hải ngoại có một số người Việt Nam lại viện dẫn nhiều lý do khác nhau để buộc một người phải chết mặc dầu “nạn nhân” đã nhiều lần xác định: “ Tôi chưa hề chết. Tôi vẫn đang sống”. Câu chuyên “Anh Không Chết” có nội dung như sau:

Nhà thơ Nguyễn Chí Thiện sinh năm 1939 tại Hà Nam, Bắc phần, Việt Nam.

Từ 1961 đến 1964: lần thứ nhất Nguyễn Chí Thiện trở thành “khách hàng” trẻ tuổi của nhà tù CS Hà Nội theo kiểu “Học tập cãi tạo” tại miền Nam Việt Nam sau 30/04/1975.

Từ 1966 đến 1977: lần thứ hai Nguyễn Chí Thiện ở tù vì bị tình nghi “Làm thơ chống đảng”

Ngày 16/07/1979 Nguyễn Chí Thiện mang tập thơ “ Hoa Địa Ngục” bứơc vào tòa đại sứ Anh quốc tai Hà Nội để nhờ nơi này phổ biến tập thơ đó đi khắp thế giới. Sau khi rời tòa đại sứ Anh, Nguyễn Chí Thiện bị đưa thẳng vào nhà tù. Đây là lần thứ ba Nguyễn Chí Thiện ở tù CS. Chuyến tù này kéo dài từ 1979 đến 1991. Dĩ nhiên Nguyễn Chí Thiện phải trả giá bằng những cực hình khắc nghiệt về tội đã dám mắng Hồ Chí Minh bằng những lời lẻ gay gắt nhất. Bên cạnh những cực hình kia, một tin tức kỳ lạ, có tính định mệnh đã đến với đời sống của Nguyễn Chí Thiện. Năm 1987, nhà xuất bản Robert Laffont, Paris 1987 đã cho ra đời tác phẩm mang tên “Cruel Avril” của tác giả Oliver Todd. Trang 418 của tác phẩm này ghi rằng nhà thơ Nguyễn Chí Thiện đã chết trong tù vào mùa hè năm 1987. Dĩ nhiên Nguyễn Chí Thiên không hề hay biết gì về tin tức kia vì lúc bấy giờ ông đang ở trong trại tù CSVN.

Năm 1991, sau 27 năm tù, Nguyễn Chí Thiện ra khỏi nhà tù. Ngày 01 tháng 11 năm 1995 Nguyễn Chí Thiện tới Hoa Kỳ theo chương trình vận động đặc biệt của một đại tá không quân, người Mỹ gốc Nhật tên là Norobu Masuoka. Vị đại tá này trước đó, đã đưa vào Mỹ thiếu tá không quân Nguyễn Quý An .

Chưa kịp làm quen với đất nước Hoa Kỳ, Nguyễn Chí Thiện đã phải hứng chịu những tố cáo mạnh mẽ từ nhóm Vạn Thắng. Rằng Nguyễn Chí Thiện tới Mỹ là Nguyễn Chí Thiện giả, Nguyễn Chí Thiện thật đã chết trong tù. Rằng Nguyễn Chí Thiện giả đã mạo nhận là tác giả của Hoa Địa Ngục. Rằng Nguyễn Chí Thiện giả là tình báo cho CSVN… Phong trào tố cáo Nguyễn Chí Thiện giả diễn ra khá ầm ỉ vào các năm 1995, 1996. Sau đó tạm lắng dịu.

Năm 2001 Nguyễn Chí Thiện ra mắt tác phẩm Hỏa Lò (Tập Truyện NXB Cành Nam, Hoa kỳ 2001).

Năm 2006 Nguyễn Chí Thiện cho ra đời Hoa Địa Ngục (NXB Cành Nam, Hoa Kỳ 2006). Hoa Địa Ngục còn có tên là Vô Đề, Tiếng Vọng Từ Đáy Vực, bài viết này chỉ dùng tên Hoa Địa Ngục và gọi Hoa Địa Ngục xuất bản 2006 là Hoa Địa Ngục 2006. Hoa Địa Ngục 2006 gồm Hoa Địa Ngục1 và Hoa Địa Ngục2. Hoa Địa Ngục1 là tập thơ đã được chuyển vào tòa đại sứ Anh ngày 16/07/1979. Hoa Địa Ngục2 (Còn mang tên là Hạt Thơ Máu) là những bài thơ sáng tác sau Hoa Địa Ngục1, sau năm 1979. Có thể nói được rằng: Kể từ ngày Hoa Địa Ngục 2006 trình diện người đọc, những cố gắng “giết chết” Nguyễn Chí Thiện lại nổi lên toàn diện hơn, triệt để hơn. Trên trận địa toàn diện và triệt để kia, Nguyễn Chí Thiện bị mưu sát hai lần: mưu sát Nguyễn Chí Thiện giả và mưu sát Nguyễn Chí Thiện tác giả thi phẩm Hoa Địa Ngục. Mưu sát là hành động giết người có dự mưu, có tính toán.

Vụ mưu sát Nguyễn Chí Thiện giả

Trước tiên hãy nói tới vụ mưu sát Nguyễn Chí Thiện giả. Nếu lời tố cáo Nguyễn Chí Thiện ở Mỹ là giả đạt kết quả thì sinh mệnh chính trị của ông Thiên phải chết. Nguyên nhân Nguyễn Chí Thiện bị tố cáo là giả nằm ở sự việc: bằng vào tác phẩm “ Cruel Avril”, tác giả Oliver Todd cho rằng Nguyễn Chí Thiện đã chết trong tù vào mùa hè 1987. Qua tới năm 2005, tác phẩm vừa nêu được tái bản, nhưng tin tức về cái chết của Nguyễn Chí Thiện năm 1987 vẫn giữ nguyên. Điều này làm cho một số người dứt khoát tin rằng: quả thực có hai Nguyễn Chí Thiện. Nguyễn Chí Thiện thật đã chết trong tù. Nguyễn Chí Thiện sống ở Mỹ là Nguyễn Chí Thiện giả. Do lòng mến mộ Nguyễn-Chí-Thiện-thật, người ta đã tìm đường giết chết Nguyễn-Chí-Thiện-giả bằng cách đòi hỏi Nguyễn Chí Thiện tại Mỹ phải trả lời cho rạch ròi: hai ông Thiện, ông nào giả? Ông nào thật? Câu hỏi đơn giản, nhưng câu trả lời không đơn giản. Cuộc lùng tìm Nguyễn Chí Thiện giả ầm ỉ đến độ ngay cả Nguyễn Chí Thiện tác giả Hoa Địa Ngục 2006 cũng hết biết: Tôi là ai? Và Ai là tôi? Giữa lúc Nguyễn Chí Thiện đang bơ vơ trên ranh giới giữa “Tôi” và “Ai” thì Oliver Todd xuất hiện. Ngày 18/10/2008 từ La Garde Freinet, Pháp quốc, Oliver Todd viết cho Nguyễn Chí Thiện một bức thư, trong đó có đoạn minh xác như sau:

“Trong quyển sách “ Cruel Avril”của tôi (NXB Robert Laffont, Paris 1987), tôi có viết là ông đã chết trong tù vào mùa hè 1987. Tin tức sai lầm này do một cộng tác viên chuyển đến cho tôi. Cô ấy đã lấy tin đó trong một bài báo của tập san Quê Mẹ.

Sự hiện diện của ông tại Orange County cũng đã đủ cải chính cái tin này rồi. Tôi rất tiếc đã không sửa chữa sai lầm của tôi trong ấn bản 2005 của quyển “Cruel Avril”. Tôi xin thành thật cáo lỗi cùng ông.”(Hết lời dẫn)

Lẽ ra chỉ cần một lời đính chính của Oliver Todd là đủ. Tuy nhiên, với ý muốn xóa sạch tâm lý “một nghi, mười ngờ” của quần chúng, trong cuộc họp báo ngày 25/10/2008 tại Orange County, nhà thơ Nguyễn Chí Thiện đã xuất trình trước đồng hương và cơ quan truyền thông, báo chí các thể loại ba văn kiên sau đây:

1)Chứng chỉ giảo nghiệm tự dạng ghi ngày 13/Dec/1995: Cuộc giảo nghiệm này được thực hiện bởi trung tâm giảo nghiệm quốc gia, Dorothy Brinkerhoff, tọa lạc tại số 4316 Boyar Avenue, Long Beach, Ca. 90807.

2)Chứng chỉ giảo nghiệm tự dạng ghi ngày 15/Oct/2008: Cuộc giảo nghiệm này được thực hiện bởi Trung tâm “A and M. Matley”, địa chỉ 3092 Army Street, Ca. 94110.

Cả hai chứng chỉ số (1) và (2) đều kết luận chữ viết trong tập thơ Hoa Địa Ngục(Bản chuyển vào tòa Đại Sứ Anh ngày 16/07/1979) và chữ viết của Nguyễn Chí Thiện ngày nay tại Mỹ là chữ viết của một người.

3)Chứng chỉ giảo nghiệm nhân diện qua hình chụp ghi ngày 03/08/2006: Cuộc giảo nghiệm này được thực hiện bởi trung tâm Stuchman, Forensic Photography, địa chỉ 421 Walnut Street, Suite 120, Napa, Ca. 94559. Chứng chỉ này kết luận: hình chụp Nguyễn Chí Thiện ở trong tù và hình chụp Nguyễn Chí Thiện ở Mỹ là hình của một người.

Tóm lại, lời minh xác của tác giả Oliver Todd cộng với ba chứng chỉ giảo nghiệm về hình ảnh và về chữ viết đã minh chứng Nguyễn Chí Thiện thật và Nguyễn Chí Thiện giả chỉ là một người. Điều minh chứng này đã buộc kịch bản “Truy tìm và giết chết Nguyễn-Chí-Thiện-giả” phải kết thúc.

Vụ mưu sát người thơ trong Nguyễn Chí Thiện.

Ngay sau khi hồ sơ mưu sát Nguyễn Chí Thiện giả được đóng lại thì độc giả của Nguyễn Chí Thiện lại bị khuấy động bởi một hồ sơ mới. Đó là hồ sơ tố cáo Nguyễn Chí Thiện không phải là tác giả của thi phẩm Hoa Địa Ngục1. Lời tố cáo kia có chủ tâm giết chết con người thi sĩ ẩn náu bên trong nhân vật Nguyễn Chí Thiện. Lời tố cáo kia chưa kịp thuyết phục được công chúng thì dư luận đã phải đón nhận hai dấu hỏi lớn:

Dấu hỏi thứ nhất: Giả sử năm 1979 Nguyễn Chí Thiện ăn trộm Hoa Địa Ngục1 của tác giả vô danh, sau đó mang vào tòa đại sứ Anh. Hành động như vừa kể, Nguyễn Chí Thiện được gì và mất gì? Chẳng lẽ từ 1979 Nguyễn Chí Thiện đã thấy trước năm 1995 Nguyễn Chí Thiện sẽ định cư ở Mỹ? Sẽ được nổi tiếng, được nhận lãnh nhiều giải thưởng cao quý từ những tổ chức thi văn quốc tế?

Chắc chắn Nguyễn Chí Thiên không thể thấy trước như vậy! Hồi bấy giờ, với kinh nghiệm hai lần ở tù 14 năm, Nguyễn Chí Thiện chỉ thấy một điều: ra khỏi tòa đại sứ Anh, Nguyễn Chí Thiện không thể không bị bắt. Lần bị bắt này là lần thứ ba. Tái phạm tội phản động ba lần đi kèm với hai tội danh: Tội một: nguyền rủa Hồ Chí Minh bằng những lời lẽ thậm tệ nhất, cay nghiệt nhất. Tội hai: tìm cách làm cho thế giới nghe được những lời nguyền rủa kia. Với hai tội vừa nêu cộng thêm tội tái phạm lần thứ ba, Nguyễn Chí Thiện cầm chắc cái chết trong tay. Xin đừng quên rằng năm 1979 là năm CSVN chưa đầu hàng kinh tế thị trường, chế độ Hà Nội còn rất hung hãn: đi tù đồng nghĩa với đi chết. Vì vậy, giả thuyết cho rằng năm 1979 Nguyễn Chí Thiện ôm Hoa Địa Ngục1 vào tòa đại sứ Anh để được hưởng vinh quang về sau là giả thuyết tuyệt đối phi lý, không thể chấp nhận được. Động lực duy nhất đẩy tới biến cố Hoa Địa Ngục1 chỉ có thể giải thích bằng tâm tình phẩn hận về 14 năm tù với tội danh “Tình nghi làm thơ chống đảng”. Mười bốn năm tù kia là buổi bình minh của tuổi thanh xuân trong đời Nguyễn Chí Thiện.

Dấu hỏi thứ hai: Phải chăng sự so sánh Hoa Địa Ngục1 và Hoa Địa Ngục2 sẽ dẫn đến kết luận Nguyễn Chí Thiện không là tác giả của Hoa Địa Ngục1?

Nguyễn Chí Thiện làm thơ từ 1958 đến 1988. Cuộc hành trình bằng thơ 30 năm ấy được chia làm hai giai đoạn: Thơ Tù 1958 – 1979 gọi là Hoa Địa Ngục1, và Thơ Tù 1979 – 1988 gọi là Hoa Địa Ngục2. Một số người đã mang Hoa Địa Ngục1 so sánh với Hoa Địa Ngục2 để đưa ra nhận xét: thơ của hai giai đoạn kia khác nhau về khẩu khí, về mực độ căm hờn, về cú pháp, về thơ và vè, về câu ngắn, câu dài vân vân … Những bài thơ, đoạn thơ (đối tượng của so sánh) thường được sáng tác cách nhau một, hai thập niên. Đời ngừơi thiên biến vạn hóa. Đời người thay đổi từng giây, từng phút. Một người không thể tắm hai lần trên một dòng sông. Tại sao hai thi phẩm do một người sáng tác có khoảng cách thời gian năm, mười năm lại không được phép có bất kỳ thay đổi nào?

Mặt khác, đề cập tới mối liên hệ giữa tác giả và tác phẩm, người Việt Nam bao giờ cũng gắn bó với câu nói: “Tức cảnh sinh tình”. Cảnh là hoàn cảnh sống. Tình là những liên hệ tim óc giữa tác giả và hoàn cảnh sống. Tình kia khi bước vào thế giới của ngôn ngữ sẽ bật lên thành lời, sẽ sản sinh ra tác phẩm. Ba thành tố: cảnh, tình và ngôn ngữ tạo thành câu chuyện gọi là xuất xứ của tác phẩm. Tác giả là người nắm trọn trong tay ba thành tố vừa kể. Nói rõ hơn, công việc khảo sát xuất xứ của tác phẩm là phương pháp thích nghi và chính xác nhất làm lộ rõ danh tánh của tác giả. Những người đặt nghi vấn ai là tác giả của Hoa Địa Ngục1 không hề quan tâm tới xuất xứ của tác phẩm. Họ đã truy tìm tác giả bằng cách viết một số bài so sánh Hoa Địa Ngục1 và Hoa Địa Ngục2 một cách hoàn toàn chủ quan. Sau đó tuyên phán tác giả của Hoa Địa Ngục1 không là Nguyễn Chí Thiện mà là một nhân vật vô danh nào đó. Đây là một tuyên phán phi lý nhất trong thế gới của các loại phi lý.

Trong hoạt động của hệ thống công lý hình sự, rất nhiều khi chỉ căn cứ vào một tin tức nhỏ cộng với kỷ thuật thẩm vấn của giới chức chuyên môn, người ta có thể giải quyết nghi án một cách dễ dàng. Thơ tù của Nguyễn Chí Thiện có tới trên dưới bẩy trăm bài, bảy trăm xuất xứ. Mỗi xuất xứ là một nhóm tin tức. Với khối tin tức đồ sộ kia những người chống đối Nguyễn Chí Thiện vẫn không thể tìm ra tác giả của Hoa Địa Ngục1 là ai ư? Họ tìm ra chứ! Tìm ra rằng Nguyễn Chí Thiện và tác giả vô danh chỉ là một người.

Bài viết tới đây đã cho thấy ý muốn giết chết Nguyễn Chí Thiên giả cũng như ý muốn giết chết người thơ trong Nguyễn Chí Thiện đều bất thành. Hẳn nhiên những lý lẽ được trình bày trong bài viết này không thể thuyết phục mọi người đồng ý. Khác biệt ý kiến là tính vốn có của dân chủ đa nguyên. Thế nhưng giết nhau không phải là phương cách giải quyết bất đồng.

Xin đừng giết cộng đồng bằng cách tạo ra hai ban đại diện cho một cộng đồng.

Xin đừng giết chánh đảng bằng cách tạo ra hai, ba tổng bí thư cho một đảng.

Xin đừng giết hội ái hữu bằng cách tạo ra hai chủ tịch cho một đoàn thể.

Xin đừng giết văn học nghệ thuật bằng cách dựng lên một tác giả vô danh bên cạnh tác giả minh danh cho mỗi tác phẩm.

Một loạt chữ “giết” vừa được sử dụng nhằm diễn ý rằng giết có nghĩa là “Cướp quyền tòa án để ban phát công lý cho người khác”. Hành động này xã hội văn minh không chấp nhận. Xin hãy từ giả ý định “cướp quyền tòa án”. Xin hãy trở về với văn hóa truyền thống Việt. Văn hóa “chúng tôi muốn sống”. Văn hóa “ Anh không chết đâu em”. Trong “không chết” mọi người Việt Nam sẽ thương yêu và đoàn kết trên quyết tâm xây dựng một Việt Nam dân chủ và thịnh vượng./.

Đỗ Thái Nhiên

14 BÌNH LUẬN

  1. Luật sư Đỗ Thái Nhiên luôn luôn viết hay.

    Về chuyện vớ vẩn Nguyễn Chí Thiện “giả” hay “thật”, người làm tôi thất vọng nhất là bác sĩ Trần Ngọc Ninh. Ổng là người đầu têu. Còn lão thầy bói Lê Tư Vinh thì ăn theo nói leo thôi

    Khi tập thơ mới được phổ biến, bác sĩ Ninh viết một tiểu luận về tập thơ này, kể chuyện ông tới thăm một người bạn, từng là đồng chí của Lý Đông A. Ông Ninh đưa người kia tập thơ. Người đó đọc qua mấy bài rồi “nước mắt giàn giụa”, nói với bác sĩ Ninh: “Đây là thơ anh Lý, anh Lý chưa chết.”

    Người đó, ông Ninh không nêu tên, nhưng tôi đoán là luật sư Nghiêm Xuân Hồng. Thế là ông Ninh đưa hết 9 thành công lực, hì hục viết một bài cố gắng chứng minh tác giả Hoa Địa Ngục là Lý Đông A.

    Đến hồi Nguyễn Chí Thiện qua Mỹ thì ông Ninh… ú ớ. Đúng ra, với tư cách của một trí thức, ông nên viết bài xin lỗi ông Thiện, nhưng ông Ninh không làm. Có thể ông Ninh vẫn nghĩ là ông đúng.

    Trong một bài phỏng vấn dài với nhà báo Bùi Văn Phú vào năm 2007, Nguyễn Chí Thiện nói về chuyện này như sau:

    “… Ra đến ngoài này thì tôi thấy ầm lên chuyện Lý Đông A. Tôi có gọi điện cho ông Trần Ngọc Ninh. Tôi gọi đầu tiên cho ông ấy và tôi nói thế này : “Bác nhầm rồi, cái ảnh mà tôi chụp là với bà chị tôi, bà chị thứ hai của tôi hơn tôi 14 tuổi. Không phải vợ tôi đâu”, vì ông Ninh có đề là ông bà Nguyễn Chí Thiện, ông ấy xin lỗi và mong tôi bỏ qua cho. Tôi nói tôi không để ý, việc nghiên cứu nhầm là thường, nhưng bác là người có uy tín học vị như thế thì sao trước khi viết bác không hỏi bên Anh một tí. Ông ấy nói thôi chuyện đã qua rồi, mong anh hiểu, tôi biết là mình đã sai, mong anh đừng công bố vì tôi không ưa cái bọn Lê Tư Vinh. Tôi nói cái này là quyền của bác, tôi muốn nói chuyện với bác để rõ vấn đề thôi, còn trong nghiên cứu nhiều khi có những cái nhầm, cũng như người ta bảo Chinh phụ ngâm là của Đoàn Thị Điểm, là của Phan Huy Ích, đó là nghi án văn học, có thể sai có thể đúng. Nhưng chuyện này bên Anh nhiều người biết, từ ông giáo sư Honey còn sống, những người trong Bộ Ngoại giao Anh vẫn còn cả đấy, sao bác không hỏi. Thế rồi ông ấy thôi. Tôi cũng bỏ qua. Chính ông Ninh từ hồi đó đến giờ có nói gì nữa đâu. Sau này mấy lần ăn cơm với nhau có cả ông Nguyễn Bảo Trị, Lâm Lễ Trinh rất là vui vẻ.”

  2. Câu chuyên ngắn của nhà văn Nga,sau thời Kút-xếp (cưu Thủ tương
    Nga có tinh thần đổi mới).Chuên kể: Một bà Cụ nông dân ,ở Miền cưc Tây nước Nga,nửa đêm ra đào mồ tên Bí thư Huyên ủy! Bà bị bắt ra tóa. Tòa hỏi: Tại sao Bà đào Mồ người chết ?? Bà dỏng dạt trả lời : Tpo6i ác không phải đươc chôn lấp,mà phải bới lên, để mọi người thấy mà tránh xa,không tái phạm!” Vậy thì HCM ,xác còn năm đó! Quả thật anh-không-chết hay còn gọi “Bác Hồ sống mải “. Phải “để đó,để mọi người thấy cai Ác,mà
    xa .Trong ý nghĩ nầy,HCM sống mải,để thiên hạ -lich sử nguyền rủa tôi ác mà Y gây cho Dân tôc. Có lẻ HCM biết trước ,nên đòi hỏa thiêu.Nhưng đàn em không chịu.Phải để đó để chúng chưởi ! (lời Lê Duẩn)./

  3. Thoát ra được CSVN , người Việt chống Cộng lại vô tình nhiễu hại nhau vì đòn mượn tay giết người của Việt cộng .

    Khi lọt vào tay Việt cộng , người ít hiểu về thủ đoạn tàn ác thì ít đề phòng thì ít sợ , người hiểu nhiều về thủ đoạn VC thì đề phòng nhiều và lo ngại nhiều hơn .

    Hận cộng sản , ghét cọng sản nhưng khi bị cọng sản bắt an ninh VNCH đã dạy bằng mọi cách phải giữ mạng sống để trở về . Mạng sống con người là chính quý , hèn nhát hay anh hùng khi là tù nhân của VC không cần thiết .

    Một Cọng Sản chiêu hồi mà thực tâm tìm về chính nghĩa Quốc gia thì được tha thứ , đôi lúc còn được tôn vinh bất kể trước đấy tàn ác như thế nào .

    Thử hỏi tại sao những người Việt từng là tù nhân của Cộng sản lại không thể tha thứ những lỗi lầm của những đồng tù CS vì lo sợ sống chết của bản thân bị cộng sản ép buộc phải nghe lời chúng ?

    Do đó những ai lên án người khác từng là tù nhân trong các trại tù cọng sản hãy nên suy nghỉ lại và tha thứ và cố gắng quên đi . Có như thế chúng ta mới đoàn kết , đặt cái thiện thiện tâm trên cái ác tâm trả thù dĩ vãng . Làm được điều này chúng ta mới bẽ gãy thế “ tá đao sát thủ “ của cọng sản sau khi thả tù nhân .

    Thử nghĩ tại sao chính quyền Mỹ hiện nay vẫn tiếp nhận tị nạn cho chính các cán bộ csvn , hay dễ dàng cho con cháu cán bộ csvn nhập cảnh với nhiều dạng khác nhau . Thì những người Việt từng là tù nhân CS bị hành hạ lại còn đố kỵ không thể tha thứ và quên đi , thậm chí còn chụp chiếc mũ CS cho nhau .

    Thậm chí Những hoàn cảnh như Nguyễn chí Thiện , Điếu Cày , Cù huy hà Vũ ..vv.. , đã có FBI quản lý . Tại sao người Việt tại Mỹ lại đặt những câu hỏi thực giả , hay lên án để cho cọng sản VN lợi dụng phá rối cộng đồng .

    Hãy xem tất cả những ai thích sống tại Mỹ , đang ở Mỹ đều là người yêu chuộng tự do dân chủ , không thích chế độ csvn . Số lượng người Việt không thích chế độ csvn kể cả cán bộ CS càng ngày càng tăng là yếu tố quyết định chính cho sự sụp đổ chế độ csvn đang gần kề .

    • Chao ôi, em Tàn Du Ngụy Cock ni lại ngây ngô nưa rùi em. Winh’ nhau dể ăN hơn là winh’ kẻ thù. Tàn Du Ngụy Cock winh’ Tàn Du Ngụy Cock đâu có nguy hiểm bao nhiêu .

      Hảy nhìn NGUYEN VAN THẸO , Tran Van Đôn , Ton That Đính, Duong Van Minh v.v.v winh’ NGO ĐINH DIỆM , Ngo Đinh Nhu không đẹp không ăn tiền. Hỏi thử máy thằng như THẸO , MINH, KHIEM, ĐON , ĐINH winh’ nhau vói Viet Công chúng anh đuọc trận nào . Nói đi em, trận nào mà thằng nào củng đại tuóng vói trung tuóng hêt.

      Chien cong như thé cho nên VC chúng anh hù mot cái là chúng nó chạy té đái trong quần hêt.

      Anh Phét nói vạy có dúng hay khong hả.

      Bay giò qua hải ngoại đám Tàn Du nối tiép sự nghiệp là PHE TA WINH’ PHE MÌNH theo truyền thóng của QUAN NHỤC VIET GIAN CONG HÒA thoi mà em.

  4. Tàn Du NGụY bay giò hét chuyện phét rồi bay giò mang….CUỘI SĨ CHI THIÊN ra tung hứng nưa á.

    Nghe đâu là Tàn Du Ngụy đang bị một CUỘI SĨ CHÍ THIÊN (FAKE NGUYEN CHI THIEN) đánh luầ cho bao nhieu chục năm và đánh nhau vỏ đầu sứt trán , hehehehehhee

    Khồ thân các em Tàn Du Nguy Cock cứ ăn mày dỉ vãng. Từ Khóc, Cuòi, La Ó, Chủi Rũa, Cay Nghiệt, Thù Hận như những thằng điên.

    Anh Phét đề nghị nhieu lần rồi đó là đám Tàn DU NGUY COCK tụ tập nhau lại xem thằng nào chưa di đoàn tụ đuọc thì cùng nhau láy hết sức bình sinh còn lại về VIET NAM winh’ VC chúng anh một trận cho dân VN xem thằng nào oai hơn thằng nào.

    Làm đi , chăng lẻ HÈN lâu thé sao hả. Bôn muoi bảy(47) năm HÈN thé chưa đủ sao hả

    Ai củng chỉ chết có một lần thôi , Quỷ thòi gian của Tàn Du NGỤY còn đâu có là bao. Tàn du NGUY COCK bất quá lắm thằng nào sông lau nhất thì củng đuoc 5 hoac 10 năM nửa là cùng , QUAN NHỤC VIET GIAN CONG HÒA rât là………….anh k(hùng) cơ mà , tai sao không quyét một phen để đời đi vào lich sữ. Hèn Nhát thé mà đòi làm cách mạng thé nào hả.

    Hảy băt chuóc lòng can đảm và tính gan dạ cùa Viet Công chúng anh. VC nói là làm. Nói đánh là đánh. Thâm chí phi truòng B52 của MẼO tại Thai Lan xua kia mà củng bí VIET CONG chúng anh sang winh’ cơ mà.

    Nếu mà sợ chét lăm thi về VIET NAM rồi VietCong chúg anh dạy cho biet thé nào là CAN ĐẢM.

    Hèn nhát th’e mà cú đòi làm cach mạng the nao đuọc. Anh Phét bảo rồi, bớt ấp CHERRY KHO^ và đừng ngồi chờ đèn XANH của bu MẼO, về Viet Nam rồi anh Phét dạy cho mot khóa………….CAN ĐẢM .

    • He he he he …

      Phét viết : “Hảy băt chuóc lòng can đảm và tính gan dạ cùa Viet Công chúng anh”…

      Giời ạ! Cái kiểu “can đảm và gan dạ” của VC như…đứng dàn hàng ngang đưa lưng cho quân Tàu bắn mà không…thèm “ẳng” tiếng nào thì “các bố mày” chịu thua, học không nổi đâu Phét ơi!

      Tội nghiệp Phét hèn cay cú và…”can đảm” (dù chết cũng không “ẳng” tiếng nào!)!

  5. “Lời Tiên Tri”

    Chánh trị gia nhìn xa thấy rộng
    Người giật sập “Bức Tường Bá Linh”
    Kéo theo nhiều chế độ cộng sản
    Chôn vùi lũ mọi rợ súc sinh!

    Cố Tổng Thống Ronald Reagan
    Tuyên bố lúc Ông là Thống Đốc
    Của tiểu bang California
    Lời tuyên bố hoàn toàn trúng phóc!

    Lời tuyên bố thành “Lời Tiên Tri”
    Nước ta thành một trại súc vật
    Thị Nở Chí Phèo lũ vô nghì
    Bao thế hệ quá nhiều khuyết tật!

    Quê hương ta hiện tại còn gì?
    Kỳ thị chia rẽ và hận thù
    Việt Nam – một mảnh dư đồ rách
    Gông cùm xiềng xích – một nhà tù!

    Nông Dân Nam Bộ

    • Trong các lời tuyên bố đó, đáng chú ý nhất là lời của Thống đốc California Ronald Reagan ” …. Ending a conflict is not so simple, not just calling it off and coming home. Because the price for that kind of peace could be a thousand years of darkness for generation’s Viet Nam borned ”
      Chấm dứt chiến tranh không đơn thuần là chỉ rút quân về nhà là xong. Vì lẽ, cái giá phải trả cho loại hòa bình đó là ngàn năm tăm tối cho các thế hệ sinh tại Viêt Nam về sau.”

  6. Công Sản đã không thể giết được Nguyễn chí Thiện ở Việt Nam,bởi thế chúng đuổi ông đi ra khỏi nước và chúng mượn người khác giết ông.Tôi cũng có nhiều dịp được gặp ông,được tâm tình với ông ở nhà một người bà con,ông này, người ta gọi ông là ông Thép Đen,ông gần trăm tuổi rồi hiện sống ở Boston.Hai ông nói với tôi”đừng mắc mưu Công Sản”.

  7. Không có gì quý hơn độc lập tự do.”
    Tôi biết nó, thằng nói câu nói đó
    Tôi biết nó, đồng bào miền Bắc này biết nó
    Việc nó làm, tội nó phạm ra sao

    Nó đầu tiên đem râu nó bện vào
    Hình xác lão Mao lông lá
    Bàn tay Nga đầy băng tuyết giá
    Cũng nhoài qua lục địa Trung Hoa
    Không phải xoa đầu mà túm tóc nó từ xa
    Nó đứng không yên, tất bật, điên đầu
    Lúc rụi vào Tàu, lúc rúc vào Nga
    Nó gọi Tàu Nga là cha anh nó Và tình nguyện làm con chó nhỏ
    Xông xáo giữ nhà gác ngõ cho cha anh
    Nó tận thu từ quả trứng, quả chanh
    Học lối hung tàn của cha anh nó
    Cuộc chiến tranh chết vợi hết thanh niên
    Đương diễn ra triền miên ghê gớm đó
    Cũng là do Nga giật Tàu co
    Tiếp nhiên liệu gây mồi cho nó
    Súng, Tăng, Tên lửa, Tàu bay
    Nếu không, nó đánh bằng tay?

    Ôi đó, thứ độc lập không có gì quý hơn của nó!
    Tôi biết rõ, đồng bào miền Bắc này biết rõ
    Việc nó làm, tội nó phạm ra sao
    Nó là tên trùm đao phủ năm nào
    Hồi cải cách đã đem tù, đem bắn
    Ðộ nửa triệu nông dân, rồi bảo là nhầm lẫn!

    Ðường nó đi trùng điệp bất nhân
    Hầm hập trời đêm nguyên thủy
    Ðói khổ dựng cờ đại súy
    Con cá lá rau nát nhầu quản lý
    Tiếng thớt, tiếng dao vọng từ hồi ký
    Tiếng thở, lời than đan họa ụp vào thân
    Nó tập trung hàng chục vạn “ngụy quân”
    Nạn nhân của đường lối “khoan hồng chí nhân” của nó.
    Mọi tầng lớp nhân dân bị cầm chân trên đất nó
    Tự do, không thời hạn đi tù!
    Mắt nó nhìn ai cũng hóa kẻ thù
    Vì ai cũng đói món nhục nhằn cắn răng tạm nuốt
    Hiếm có gia đình không có người bị nó cho đi (tàu) …suốt.

    Ðất nó thầm câm cũng chẳng được tha
    Tất cả phải thành loa
    Sa sả đêm ngày ngợi ca nó và Ðảng nó
    Ðó là thứ tự do không có gì quý hơn của nó !
    Ôi, Ðộc lập, Tự do !
    Xưa cũng chỉ vì quý hai thứ đó
    Ðất Bắc mắc lừa mất vào tay nó
    Nhưng nay mà vẫn có người mơ hồ nghe nó
    Nó mới vạn lần cần nguyền rủa thực to:
    Hồ Chí Minh, chính mi loài quỷ dữ!

    Nguyễn Chí Thiện.

  8. Aurevoir! Hẹn nhau kiếp lai sinh!

    Bài thơ cuối cùng viết gì đây?
    Một thiên anh hùng ca bất tử
    Chống ngoại xâm hết Tàu tới Tây
    Bốn ngàn năm tự hào lịch sử!

    Ăn mày dĩ vãng ông cha ta
    Ngàn năm dũng cảm chống Trung Hoa
    Riêng chúng ta không lẽ ngạo nghễ
    Tự hào bưng bô lũ Nga Hoa?

    Bài thơ cuối cùng tôi muốn viết
    Nêu gương sáng dám chết theo thành
    Về những bậc anh hùng tuẩn tiết
    Muôn đời lưu danh trong sử sanh!

    Trong suốt chiều dài lịch sử Việt
    Đầu tiên – bậc nữ nhi hào kiệt
    Phải ghi nhớ là Hai Bà Trưng
    Dòng Hương Giang nêu gương bất diệt!

    Phan Thanh Giản – Hoàng Diệu – Nguyễn Tri Phương
    “Ngũ Tướng” Ngày Ba Mươi Tháng Tư
    “Thà Chết Không Đầu Giặc” Lẫm Liệt
    “Can Trường Trong Chiến Bại” Lưu Danh!

    Giờ thứ hăm lăm Nguyễn Khoa Nam
    Trước khi tuẩn tiết đã đến thăm
    Thương binh đang nằm tại bịnh viện
    Tình Huynh Đệ Chi Binh Muôn Năm!

    Bên cạnh đó tôi thấy xấu hổ
    Tưởng niệm Nguyễn Văn Thiệu cúng giỗ
    Sài Gòn mang tên Hồ Chí Minh
    Lố Bịch Trơ Trẽn – Buồn Muôn Thuở!

    Aurevoir! Hẹn Nhau Kiếp Lai Sinh!

    Nông Dân Nam Bộ

  9. Một ông vua hay một “play boy”?

    Bây giờ là lúc phài dừng lại
    Bài cuối cùng tôi viết cho ai
    Các bạn có nghĩ là Bảo Đại
    Một ông vua hay một “play boy”?

    Một cựu hoàng – một tên vô lại
    Góp phần đưa ta đến tôi đòi?
    Một tên tội đồ – một thời đại
    Tận cùng ô nhục của giống nòi!

    Nông Dân Nam Bộ

Leave a Reply to hohui Hủy phản hồi

Please enter your comment!
Tên