Hèn có hệ thống

7
Lớp khiêu vũ khai giảng sáng nay trước tượng đài Lý Thái Tổ. Ảnh FB Nguyễn Thiện

Sáng nay (17/02/2018), tại khu vực tượng đài Lý Thái Tổ (trung tâm Hà Nội), dù mới là mồng 2 Tết Mậu Tuất và trời còn lạnh, nhưng chính quyền công an đã chuẩn bị sẵn sàng biện pháp ngăn chặn những người dân đến tượng đài Lý Thái Tổ thắp hương tưởng niệm liệt sĩ chống Trung Quốc, bằng cách xua một loạt “quần chúng” cao tuổi vào khu vực, ôm eo nhau nhảy múa, khiêu vũ.

Hồi 17/02/2013 thì nhà cầm quyền bố trí quần chúng, gồm cả bà già mặc áo hai dây, ra chân tượng đài múa điệu “Con bướm xinh”.

Đợt 19/01/2014 (tưởng niệm 40 năm Hải chiến Hoàng Sa) thì công an, dân phòng cải trang làm thợ đá đến cưa đá, tạo tiếng ồn và bụi mù mịt, cũng ở khu vực này.

Đó là các biện pháp ngăn chặn có tính chất ngắn hạn. Còn về dài hạn thì chính sách của Hà Nội còn thâm hiểm hơn nữa.

Ảnh Facebool

Chẳng hạn, nhà cầm quyền cho xoá bỏ tên các đường phố đặt theo tên liệt sĩ chống Tàu cộng. Sau năm 1975, phố phường ở các đô thị lớn, nhất là Sài Gòn, dày đặc tên các thể loại anh hùng, liệt sĩ, dân quân, du kích, biệt động trong chiến tranh chống Pháp hay Mỹ. Lắm người mà đại đa số dân chúng có khi chẳng biết là ai, đúng là xứ sở “ra ngõ gặp anh hùng” có khác. Nhưng chắc chắn là trong số đó, chẳng có tên một liệt sĩ chống Trung Quốc nào.

Nhà cầm quyền cũng chủ trương không nhắc tới các liệt sĩ hy sinh trong Chiến tranh Biên giới 1979, rút tên họ khỏi sách lịch sử, thu hồi, không lưu hành các văn hoá phẩm (sách báo, bài hát…, nếu còn) viết về họ. Lê Đình Chinh, Hoàng Thị Hồng Chiêm… tới nay không chỉ là những liệt sĩ mà còn là nạn nhân của một chính sách xoá bỏ lịch sử, cố gắng làm các thế hệ sau quên lãng một cuộc chiến đẫm máu do nhà cầm quyền bạo ngược của hai nước cộng sản gây nên.

Thâm hiểm hơn nữa là việc cấm biểu diễn, lưu hành các nhạc phẩm, ca khúc chống Tàu, ví dụ như “Chiến đấu vì độc lập tự do” của nhạc sĩ Phạm Tuyên (hay còn được nhiều người gọi là bài “Tiếng súng đã vang trên bầu trời biên giới”), “Lời tạm biệt lúc lên đường” của nhạc sĩ Vũ Trọng Hối, “Lena Belicova” của nhạc sĩ Phạm Thế Mỹ…

Ca khúc hoặc tác phẩm văn học nào nổi tiếng quá và lời lẽ không chống Tàu lộ quá thì có thể vẫn được “chiếu cố”, nhưng cũng bị sửa đi nhiều so với bản gốc. Còn lại, hầu hết các ca khúc liên quan tới cuộc chiến năm 1979 đều biến mất, nghĩa là không còn được biểu diễn trên các sân khấu lớn, trên sóng truyền hình, hay ghi âm, in ra sách… Việc không lưu hành những bài này là theo một thỏa thuận giữa Việt Nam và Trung Quốc nhằm bình thường hóa hoàn toàn quan hệ giữa hai nước, từ sau năm 1991. Truyện ngắn “Mặt trời bé con của tôi” của nhà văn Thuỳ Linh bị rút khỏi sách giáo khoa một cách không thương tiếc, hẳn là vì nhân vật chính của truyện là một liệt sĩ trẻ chống Tàu.

Ôi, giá mà các chính sách vì quốc kế, dân sinh của Hà Nội đều “có hệ thống”, có “tầm nhìn xa” như vậy!

Đến đây chắc các dư luận viên hoặc những thành phần có não trạng dư luận viên sẽ lại rống lên: Quá khứ khép lại, tương lai mở ra, sao chúng mày cứ bàn mãi về chuyện đã qua thế, sao cứ khoét mãi vào giai đoạn quan hệ hai nước Việt-Trung gặp trục trặc thế, muốn gieo rắc thù hận à?

Tất nhiên, họ có quyền hỏi, kể cả quyền rống lên như vậy. Nhưng họ thật là mặt dày khi không bao giờ đặt câu hỏi: Vì sao lại không cấm luôn cả “Nguyễn Viết Xuân”, “Bế Văn Đàn sống mãi”, “Cô gái vót chông”, nhất là “Cô gái vót chông” với những ca từ như: “Mỗi mũi chông nhọn sắc căm thù, xiên thây quân cướp nào vô đây”, “Còn giặc Mỹ cọp beo, khi còn giặc Mỹ cọp beo, em chưa ngừng tay vót chông”…

Và mới đây thôi, sát giao thừa rồi, nhà nước vẫn còn hân hoan kỷ niệm “chiến thắng” Mậu Thân 1968…

Facebook Đoan Trang

7 BÌNH LUẬN

  1. ban Do Huong Giang noi chi dung mot nua ma thoi , cai gi hay nếu thay doi che do nhat dinh nhan dan se giữ lai cai gi xau xa ,ghe tom ,thoi nat den tan cung , thi se bi loai bo khong thuong tiec ,vi du bai hat tieng chay tren soc bom bo no xao vo cung tu loi hat ,chinh toi da di den soc bom bo va uống ruou voi dan o do thi ai cung chuoi XuanHong nguoi sang tác ban nhac . Con noi ve che do VNCH thi sau 30/4/1975 Bền thang cuoc dung du moi loi le Mat Day de noi ve Chien Thang nho su Phan boi cua big Minh , va moi thanh qua xa hoi , van hoa ,kinh te deu bi tước bo , Nay bon CS lai xu dung nhu chung la nguoi hieu ro phai lam nhu vay va chung cho do la cua minh , la coi troi ,la coi mo,thuc ra bang Tu Tai da co tu 19…. lau lam roi ,the can cuoc cung la ten goi cua VNCH tu xa xua8

  2. Hèn có hệ thống mà người ta dành được nước, giữ được nước và lãnh đạo đất nước ngày càng vững mạnh. Hèn như thế thiên hạ cũng nên học hỏi. Bọn nguỵ thối và bọn đầy tâm đố kỵ với tài của người khác của tụi bay thì chả có ngày nào được thanh thản cả. Ngu dốt quá, chả làm nên trò trống gì đâm ra cứ điếng hồn trước những thành công của người khác. Giỏi quá sao không bứt được cọng lông nào của cộng sản? mà cứ ông ổng sủa càn vậy, hử. Phàm những kẻ càng dốt, càng hèn kém thì lại càng ham danh. Ham mà chẳng được thì chửi vung xích chó cho nó hả cơn điên. Ta hỏi các ngươi, các người mua một căn nhà, trong căn nhà ấy còn treo vài bức ảnh chân dung ai ai đó hoặc tranh ảnh phong cảnh rẻ tiền, các ngươi giữ lại hay ném hết của nợ của chủ cũ vào thùng rác? Chế độ nào nắm
    quyền, chế độ đó hành động theo quan niệm của chế độ mình. Đặt giả thiết, nếu một ngày nào đó một đảng phái khác lãnh đạo Việt Nam thì họ cũng lại đập bỏ những gì họ không ưa của cộng sản để lại, xây nên những thứ họ thích. Chuyện ấy nó bình thường quá mà sao tụi bay ấm ức mãi. Khổ thân cái đám nửa người nửa đười ươi tụi bay. Không có cái tâm phục thiện thì đời này và đời sau tụi bay mãi mãi không ngóc đầu lên được. Ngoài cái “phát minh” cụm từ “hèn với giặc ác với dân” và nhai đi nhai lại đến nhàm chán cụm từ đó, tụi bay chả làm được cái gì hay ho cho đời cả. Ta dám chắc, loại người như các ngươi cũng chả có tý quyền lực gì trong gia đình vì ăn bám vợ con do kém cỏi đủ điều.

    • ***Việt nam còn hay đã mất
      Mà giặc Tàu, ngang tàng trên quê hương ta
      …….
      Già trẻ gái trai, giơ cao tay
      Chống quân xâm lược, chống kẻ nhu nhược
      Bán nước Việt Nam
      (Việt Khang)

      Thiếu tướng cộng sản Nguyễn Trọng Vĩnh (ở Việt nam): ” Các nhà lãnh đạo Việt Nam hiện nay thân Trung Quốc quá, và sợ Trung Quốc quá nên nó làm cái gì cũng không dám phản đối”.

      Cựu đại tá cộng sản Bùi Tín : Hà nội đã bất lực để cho đế quốc Tàu cộng tung hoành biển Đông, chiếm đảo, chiếm biển của Việt nam, bắt bớ, tàn sát ngư dân Việt .

      Nghệ sĩ ưu tú Kim Chi (ở Việt nam): “Về quan hệ quốc tế thì Việt nam ngày càng phụ thuộc vào Trung Quốc một cách thảm hại, cả kinh tế lẫn chính trị: Biển đảo, đất đai biên giới của Việt nam bị Trung Quốc ngang nhiên lấn chiếm mà các lãnh đạo Việt nam cam tâm im lặng”.

      Nhà văn Dương Thu Hương- Từng phục vụ trong đoàn văn công Cộng sản Bắc Việt-: ” Lãnh đạo Việt nam đã trở thành một bộ phận nô lệ của triều đình Cộng sản phương Bắc và cái sự bán nước của họ dù diễn ra trong bóng tối, nhưng nhân dân và tất cả những người có lương tâm đều đoán được một cách chính xác” .

      Giáo sư Mạc Văn Trang (Việt nam) : Làm sao lảng tránh được thực tế phũ phàng là Trung cộng coi khinh Việt Nam, hạ nhục Việt Nam trước thế giới, nó muốn làm gì thì làm, muốn nói gì thì nói; lãnh đạo xin gặp năm lần bảy lượt nó không thèm gặp, gọi “dây nóng” nó không thèm nghe, phản đối này nọ nó bất chấp …Nhục thế mà lúc nào cũng “Tự hào Việt Nam”, “Vinh quang Việt Nam”!?

    • Ý của “Đảng Hô Giương” là nhờ “đảng ta giành được nước” cho nên sau mỗi cơn mưa những con đường phố của VN mình bỗng nhiên trở thành…sông suối chứ gì.
      Còn “đảng ta giữ nước” thì rõ ràng rồi. Bởi tất cả “nước” ở ngoài Biển Đông cả mấy triệu cây số vuông vẫn còn y nguyên đó đâu có mất một giọt nào. Nhưng kẹt một cái khi ngư dân VN ra ngoài đó đánh cá là bị lính Trung Cộng đánh sặc máu mũi, thậm chí bắn bỏ! Rồi tàu thăm dò dầu Bình Minh thì bị xua đuổi, bị cắt cáp…Vậy mà cái miệng của đảng ta thì đang bị kẹt cái con…kẹt của Tàu nên chỉ biết ú ớ…tàu lạ…tàu lạ ! Ý của Giang là đảng ta đang ngậm miệng “giữ nước”…đái của Tàu chứ gì.
      Nói chuyện “lãnh đạo nước vững mạnh” thì phải kể từ cái thời anh Ba râu dê xồm cho tới bây giờ lúc nào “lãnh đạo ta” cũng thuộc lòng những câu “môi hở răng lạnh, tình hữu nghị khắng khít, bên đây biên giới là nhà bên kia biên giới cũng là anh em”. Cho nên cờ Đỏ sao Vàng của tỉnh Phúc Kiến cũng là cờ nước ta, bởi vậy “ta đánh Mỹ là đánh cho Trung Quốc, cho Liên Xô”.
      Riêng chuyện hốt được căn nhà VNCH thì ai cũng nhớ rỏ, bởi khi đảng ta dọn vô căn nhà mới là toàn dân miền Nam liền “hồ hỡi phấn khởi” bỏ hết cái củ, chỉ để dành lại bức hình bác Hồ đem đi…”lộng kiến” mà thôi!
      Thôi, anh mắc đi…đé quá! Để hôm nào rảnh anh sẽ “triển khai” thêm ý của cưng Hương Giang cho thêm phần đậm đà hương sắc nhé.

  3. Hồi xưa tới giờ, tui mặc dầu chỉ trình độ lớp bảy cùng cấp nhưng khác lớp với…Bác, nhưng cũng hiểu lõm bõm như hệ thống điện, cống, nước, giao thông là một chuỗi liên kết với nhau.

    Nhưng lật từ điển hoài mà tìm không ra chữ “hệ thống hèn” nên tui đoán mò, hệ thống hèn là hệ thống hết xài, là đồ bõ, là đống rác, là cục…c xả bỏ đi theo…định hướng xhcn?

    Có phải vậy không, thưa quý vị rành chữ nghia?

  4. Nhớ lại hồi 1975, sau khi miền Nam bị phỏng… thì một số tên đường bị đổi tên, xưa kia Sài Gòn có 2 con đường rất đẹp mang tên là Công Lý và Tự do, sau 75 được “phe ta” lấy tên Nam Kỳ Khởi Nghĩa thay thế cho đường Công Lý và Đồng Khởi thế cho Tự Do.
    Từ dạo đó “nhân dân nam bộ” có thêm 2 câu thơ bất hủ như sau:
    Nam Kỳ Khởi Nghĩa, tiêu Công Lý
    Đồng khởi thành công, mất Tự Do

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Tên