Tôi không thể viết nổi bất cứ điều gì… nếu như nó không có đôi chút ý nghĩa chính trị. Tôi cũng chẳng còn...
Thời Lý Trần, cha ông ta đã tổng hợp hai nền văn hoá Ấn-Hoa (Phật, Lão, Khổng), coi như văn minh của cả nhân loại trong vùng lúc đó, hoà hợp với đạo lý cổ truyền Việt Nam (đạo Nội) để không một hệ tư tưởng nào chiếm địa vị độc tôn, mà chế hoá, bổ túc cho nhau, khiến Đại Việt cường thịnh 400 năm trong chu kỳ 500 năm của lịch sử Việt tộc. Tất cả các tư tưởng lớn, các tôn giáo lớn, các chủ nghĩa đều đã hiện diện trên đất Việt. Ngày nay, chúng ta cũng cần thực hiện một đại tổng hợp đông tây, kim cổ, kết hợp với văn hoá Việt tương tự như thế - không nghiêng về tâm hay vật mà lấy con người làm gốc, chuẩn bị cho chu kỳ 500 năm hưng thịnh sắp tới.
Trong những phiên tòa xét xử vụ án MobiFone mua AVG, nổi lên một bị cáo đặc biệt khiến dư luận xôn xao, đó...
Dường như, không ai nghĩ, ngọn lửa mùa thu 1989, được đốt lên từ sinh viên, từ nhà thờ (Nikolaikirche) Leipzig đã thiêu cháy...
Tấm gương “uy vũ bất năng khuất” đáng ngưỡng mộ của cựu đại úy VNCH Nguyễn Hữu Cầu:
19/12/22- Ông Nguyễn Hữu Cầu, cựu đại úy Việt Nam Cộng Hòa, bị Cộng Sản cầm tù 37 năm, vừa qua đời tại quê quán Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang, hưởng thọ 75 tuổi.
Bị bắt làm tù binh sau khi vùng 1 chiến thuật đã thất thủ vào đầu tháng Tư, 1975. Sau ngày 30 tháng 4/1975, bị chuyển từ quy chế tù binh sang tù “học tập cải tạo”. Đến cuối năm 1980, sau hơn 5 năm ,ông được thả về nhà lần đầu.
Sau đó, vì ông làm đơn tố giác hai cán bộ CS của tỉnh Kiên Giang hãm hiếp nữ thuyền nhân, ông bị đưa ra xét xử vào năm 1983,và bị kết án tử hình với tội danh “Chống phá nhà nước CHXHCN Việt Nam”. Khi đó các “bằng chứng” CS đưa ra ở tòa là những bài thơ và ca khúc do ông sáng tác.
Sau khi xử phúc thẩm vào năm 1985, bản án này được giảm xuống thành tù chung thân đày biệt giam ở khu tù chính trị biệt giam, phân trại K2, Z30A, Xuân Lộc, Đồng Nai.
Trải qua nhiều năm bị giam cầm, ông luôn giữ vững lập trường, cương quyết không nhận tội, không xin ân xá trước một bản án mà ông cho là vô lý.
Dưới áp lực của Ủy Ban Theo Dõi Nhân Quyền, báo chí quốc tế, và do sức khỏe của ông ngày càng suy giảm: tim yếu, tai gần như điếc, một mắt bị mù lòa không còn thị lực, cuối cùng ông đã được CS trả về nhà vào 9 giờ tối ngày 21/3/2014. Ông đã ở tù tổng cộng 37 năm .
Tại sao bị ở tù đến 37 năm?
Trên trang Facebook cá nhân, Văn Toàn và Ngoc Nhi Nguyễn viết vào năm 2016, dựa theo “Chuyện do chú nhà văn Võ Văn Tạo, bạn của chú Cầu kể lại” như sau:
“… Sau năm 1975, ông bị đi đưa “học tập cải tạo”, có nghĩa là đưa đi ở tù trong 5 năm.
Ra tù, ông Cầu trở về quê hương mới được mấy tháng thì ông chứng kiến hai cô gái miền Tây đi vượt biên bị bắt, bị công an và đám Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Kiên Giang hãm hiếp.
Lúc chúng thả hai cô ra, máu còn chảy ướt đũng quần. Hai cô gái đau đớn nghẹn ngào khóc ngất bên đường thì gặp ông Cầu. Nghe câu chuyện thương tâm, ông phẫn nộ liền viết đơn tố cáo tội ác của đám quan chức địa phương CS.
Vì vậy khi ông Cầu dám đưa đơn tố cáo Phó chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Kiên Giang và kiện cả Viện trưởng Viện Kiểm Sát đã ăn hối lộ giấu nhẹm vụ hãm hiếp hai cô gái này, thì ông đã bị bắt, bị kết tội chống phá nhà cầm quyền CS và bị kết án tử hình.
Người mẹ già của ông Cầu chạy ngược chạy xuôi để kháng án, cuối cùng được giảm từ tử hình xuống chung thân. Vào tù, cứ cách vài năm thì quản giáo lại dụ ông nhận tội, nói rằng ông nhận thì sẽ thả sớm. Nhưng ông Nguyễn Hữu Cầu cương quyết không nhận, nói rằng ‘tôi tố cáo tội ác đó là đúng’.
Cứ thế mà ông bị giam đến 37 năm trời”.
Chung quy, 38 năm ở nhà cộng với 37 năm ở tù, tổng cộng 75 năm một cuộc đoạ đày kiếp người, thế gian mấy ai “được” như ông.
Dmcs
Tội của Nguyễn Hữu Cầu là tội tố cáo bọn cường quyền ác bá núp dưới tên của đảng CSVN. Nhiều người khác cũng bị tù tội giống như ông đã và đang làm.
Ông đã sống đầy đủ phẩm chất của một con người tốt. Thật đáng kính. Cầu mong ông được yên nghỉ.
Dmcs