Nam Định – Quê Thăng

2

Thăng sinh ra ở tỉnh Nam Định, làng Yên Bình, Ý Yên, nhưng đời Thăng chẳng bình yên.

Nơi đó, không xa là cố hương của cựu Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch, người khinh Tàu như rác, lũ bẩn thỉu, tiểu nhân, thủ đoạn. Ông đã cảnh báo Việt Nam đang bước vào Thời kỳ Bắc thuộc II.

Bên kia Sông Đào, cũng là quê hương của Trần Xuân Bách, người đã phát biểu “Dân chủ không phải là ban ơn, không phải là mở rộng… Dân chủ là quyền của dân” bị Nguyễn Văn Linh khai trừ ông Bách ra khỏi Bộ Chính trị và Ban Chấp hành Trung ương Khóa 6.

Nơi đó, cũng không xa Nam Vân, bên kia bến Đò Quan, là ngôi làng đã sinh ra ba anh em Lê Đức Thọ, Mai Chí Thọ, Đinh Đức Thiện lừng lẫy một thời.

Nam Định còn sinh ra bao nhiêu những văn sĩ lừng danh nếm mùi lao lý cộng sản Trần Dần, Nguyễn Bính, Nguyên Hồng, Văn Cao, hay Vũ Hoàng Chương: “Lũ chúng ta lạc loài dăm bảy đứa, Bị quê hương ruồng bỏ giống nòi khinh; Bể vô tận xá gì phương hướng nữa, Thuyền ơi thuyền theo gió hãy lênh đênh.”

Nơi đây là quê hương của Nhà Trần, một vương triều hưng thịnh nhất trong mọi triều đại phong kiến Việt Nam.

Nơi đây là quê hương của Tú Xương, một thi sỹ tài hoa, lúc nào cũng ngất ngưởng, say sưa, rượu chè, phóng túng: “Một trà một rượu một đàn bà…”

Những người sinh ra ở miền Sơn Nam hạ này, không nhiều thì ít, đều mang trong mình chút khôi hài, chút dí dỏm, khi đùa giỡn, khi chua cay, như những điệu hát văn, hát xẩm.

Thăng cũng là người như vậy. Hắn ham vui, ưa bông đùa, tếu táo, khôi hài, thẳng thắn.

Thăng chào đời năm Canh Tý, 1960. Người tuổi chuột tuy không trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, nhưng rất kiên nhẫn, chuyên cần, chăm chỉ, tận tụy với công việc. Do vậy, Ngọc Hoàng đã phong tặng con chuột ở vị trí thứ nhất, đứng đầu trong bảng xếp hạng của mười hai con giáp.

Nhưng con chuột lại có quá nhiều điểm yếu tự nhiên. Nó không nhanh như ngựa; không khỏe như trâu; không dữ như cọp; không độc như rắn; không khôn như khỉ. Món khoái khẩu của nó là ngũ cốc, cùng loại thức ăn với người. Nên chuột trở thành đối tượng bị loài người đánh bẫy, săn đuổi.

Chuột Thăng đã sập bẫy của một con khỉ già lú lẫn nay bỗng hóa kiếp tinh tinh do Tàu phù phép.

Đinh Dậu, con gà ưa thích “bới móc”. Nó bới tung mọi đống rác, mọi ngõ ngách, mọi xó xỉnh: chuồng trâu, chuồng lợn, chuồng xí, không có chỗ nào mà nó không bới. Nó cứ bới, bới theo dấu vết của những tay chỉ điểm, bồi bút, kiêm nghề vu khống làm Ô-sin cho Tàu.

Những bài báo mà Ô-sin tung ra, “Ai làm khánh kiệt đất nước “; ” Thanh hay Thăng”, với những thông tin tù mù, nếu không phải do gián điệp Tàu nhào nặn. Cơn căm thù tham nhũng đang lang thang không địa chỉ, nay nhờ những phát pháo kích mở đường của Ô-sin. Nó trút xuống đầu Thăng.

Xin bạn đừng nghĩ tôi chụp mũ. Thử nhìn rộng ra chút nữa. Gián điệp Tàu, không trừ một thủ đoạn nào, đang tác oai tác quái trên toàn thế giới. Từ Úc tới Âu châu, kể cả Mỹ người ta đã phải sử dụng nhiều biện pháp đặc biệt để giữ an ninh chính trị và kinh tế mà cũng chưa ngăn nổi. Huống chi, Việt Nam ta là thiên đường cho gián điệp Tàu, hacker Tàu tự do thò bàn tay lông lá vào tất cả mọi việc của đất nước mình:

Tự do mở Blog “Chân Dung Quyền Lực”; “Quan Làm Báo” để chia rẽ nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam. An ninh Việt Nam không điều tra, không đụng tay, không can thiệp.

Tự do đầu độc các nhân vật cấp tiến “Nguyễn Bá Thanh”.

Tự do tung tin giả: Phùng Quang Thanh bị ám sát ở Pháp, nhằm đe dọa Phùng Quang Thanh qua Pháp hợp đồng mua vũ khí, và bịt miệng Thanh không được phát biểu chống Tàu trên các diễn đàn quốc tế. Hơn nữa, Thanh là người đánh Tàu ở biên giới phía Bắc năm 1979.

Thao túng những người soạn sách giáo khoa, đục bỏ lịch sử, ngụy tạo lịch sử, tiến tới loại bỏ môn lịch sử ra khỏi chương trình giảng dạy ở bậc phổ thông. Vì môn lịch sử mà dân Việt căm thù Tàu muôn đời muôn kiếp không phai.

Tự do thao túng môi trường chính trị, kinh tế, ngoại giao, văn hóa, và cả an ninh của Việt Nam. Tất cả nhằm vào một mục đích mang lại quyền lợi an ninh, chính trị, kinh tế, và văn hóa to lớn cho Tàu như tất cả những gì chúng ta đang chứng kiến.

Năm Đinh Dâu, tiết lập đông, Thăng, con chuột ngây thơ đã sập bẫy thành lễ tế thần làm hài lòng bề trên.

Tội như Thăng mà phải ra hầu tòa thì chín mươi phần trăm đảng viên cũng phải chịu mức án tương tự. Mười phần trăm còn lại hoặc còn giữ được liêm sỉ, hoặc chưa có cơ hội để vơ vét.

Khi Thăng vô Sài thành nhậm chức, Thăng tuyên bố: “Vì dân mà hành động”. Thiên hạ rợn tóc gáy. Sao Thăng dám sờ dái ngựa. Nếu Thăng phát biểu “Vì Đảng mà hành động” thì Thăng đâu nên nỗi.

Vài tháng sau, Thăng lại hung hăng tranh luận: “Giáo dục là khoa học. Giáo dục không phụ thuộc vào ý chí chính trị .” Đây chính là bản án của Thăng.

Thăng quá thân thiết với cựu Ngoại trưởng Hoa Kỳ John Kerry, tay trong tay, vai kề vai, đi khắp miền Tây Nam bộ. Hình ảnh này làm Tàu rất gai mắt. Thăng công khai ủng hộ Bob Kerrey làm chủ tịch quỹ tín thác đại học Fulbright. Thăng đồng ý để Đại học Fulbright tự chủ, không giảng dạy môn Mác – Lê.

Khi Thăng còn làm Bộ trưởng Giao thông, Thăng đập bàn chửi như tát nước vào mặt Tổng thầu Trung Quốc, đòi chấm dứt hợp đồng vì để sập giàn giáo, chết người, trên công trường đường sắt Cát Linh – Hà Đông.

Tàu không chịu nhục, mà còn là bậc thầy của trò báo thù đê tiện nên Thăng lãnh đủ.

Thăng ngây thơ chính trị. Thăng phải hiểu rằng đất nước này không còn của người Việt nữa. Nó đã thuộc về Tàu. Người đàn anh đồng hương Nguyễn Cơ Thạch đã nhắc: Thời kỳ Bắc thuộc lần II đã bắt đầu.

Tàu chịu sao được khi không thấy ai căm thù Đế quốc Mỹ.

Tàu chịu sao nổi khi nguời ta bàn đến chuyện thoát Trung.

Tàu đời nào để yên cho Sài Gòn quá thân thiết với Mỹ.

Tàu không thể ngồi nhìn một thành viên Bộ Tứ tương lai quá thân Mỹ.

Tàu phải hành động khi Việt Nam chuyển qua “dân chủ, yêu nước, cấp tiến”, “diễn biến chuyển hóa hòa bình” “thân Mỹ” “thân phương Tây”.

Thăng, người con trai của Nam Định, của Non Côi Sông Vị đã chết thê thảm nhất so với những cái chết của các bậc đàn anh đồng hương Ủy viên Bộ Chính trị: Nguyễn Cơ Thạch, Trần Xuân Bách, Đinh Thế Huynh. Đã có nơi nào mà nhiều Ủy viên Bộ Chính trị chết bất đắc kỳ tử như ở Nam Định quê Thăng.

Thôi! Cũng xong một kiếp người, chỉ tội cho vợ con và người cha đã gần đất xa trời.

Chúng ta đang là những nhân chứng của lịch sử.

Nam Định, ngày 15 tháng Một năm 2018

Thằng bạn Ga Gôi

2 BÌNH LUẬN

  1. Nam Định là nơi chốn địa linh-nhân kiệt.Điều nầy không ai chối cải. Nếu như Nam Định “sinh “ra ở Miền Nam trước đây,củng going như Nam Định đả từng “sinh” ra dưới triều đại nhà Trần,chắn chắn Nam Định sẽ cống hiến cho Đất nước những tài năng đáng kể .Nhưng tiếc thay,Nam định là mảnh đất nằm dưới chế độ CS lâu dài,củng going như nhiều nơi của đất nước,đả sản-sinh những quái-thai thời đại như 3 anh em “nhà họ Hứa” (Lê đức Thọ),DLThang và một số CS cao cấp,ngoại trừ Trần Xuan Bách-Nguyễn cơ Thạch bị CS khai trừ ,vì môt phần nào còn “giữ hồn” Nam-Định. Có điều tôi vẩn “đồng ý” với tác giả bài chủ “thang bạn Ga Gôi”,một mảnh đất nhiều người nổi-tiếng,ngay cả đi “ăn cướp”,làm Việt Công củng nổi tiếng !!!

  2. Nếu các anh biết đây thực chất là một vụ án chính trị thì tự Thăng càng hiểu rõ việc này. Tại sao Thăng để cho các đồng chí ” bán nước ” của mình hành tội mình trong tòa án?
    Quân sư của các anh đã lầm khi tung lên mạng nhiều bài viết không đâu ra đâu để tạo phản ứng từ quần chúng. Tại sao không bảo Thăng đập bàn, vỗ vào mặt cái đảng bán nước đứng đầu là Nguyên Phú Trọng chứ? Thăng phải có ăn, đã ăn như những tên khác. Mồm miệng của Thăng cũng chả là cái đinh gì đối với tụi Trung cộng. Mặt của Thăng là mặt của một kẻ lỗ mãng, bốc đồng chứ không phải gương mặt của chính nhân quân tử. Hiện tại là đòn của nhóm miền bắc triệt tiệt gốc tụi miền nam và những kẻ dây dưa với tụi đó. Bất cứ một thằng cộng sản nào vào tù hoặc chết đều đúng giá cho cái hệ lụy mà chúng đã mang lại cho cái dân tộc này. Cộng sản mà cứ tự bịp mình là anh hùng dân tộc nghe phát đ..it.

Leave a Reply to Austin Pham Hủy phản hồi

Please enter your comment!
Tên