Vẫn còn một bức tường ….

14
Ảnh Wikipedia

 

Nếu không kêu gọi lòng ái quốc của nhơn dân và Giáo hội Cơ đốc, không đồng minh với Anh và Mỹ, thì chắc chắn Liên Xô đã cáo chung. Thế chiến kết thúc không có mặt Liên Xô thì Đông Âu đã không bị cộng sản hóa và dân chúng đã không bị thảm nạn Xit-ta-lin khủng bố và đán áp hàng loạt.

Ngày 30 tháng 12 năm 1922, Liên Xô sanh ra để ngày 9 tháng 11 năm 1989 tư đào mồ chôn mình trên ngay quê hương. Trong nỗi vui mừng của Cộng Hòa Dân chủ Đức, của khối cộng sản Đông Âu và của cả thế giới. Tưởng chừng như hơn 70 năm cộng sản chưa hề có! Một cái chết thật đẹp! Thật nên thơ!

Ba thập niên sau, sự hứa hẹn một đời sống phồn vinh như các nước Tây phương đã biến thành thât vọng ở những nước cộng sản cũ.

Hồ hởi và vui mừng sau khi Bức Tường Bá linh sụp đổ nay chỉ còn là nhũng kỷ niệm đẹp để nhắc lại.

Một bộ phận quan trọng người dân Đông Đức bi quan cho rằng Đông Đức của họ đã bị Tây Đức thôn tính đúng hơn là được giải phóng khỏi chế độ cộng sản tuy nhiên không có ai tỏ ra tiếc rẻ cái chế độ đáng nguyền rủa của thời trước đây.

Có những thay đổi tích cực được ghi nhận. Như những cải tiến dân chủ nhanh chóng thực hiện, nhiều quyền lợi mới dành cho người dân mà trước kia không hề nghe nói, … Nhưng cũng có nhiều thứ quyền lợi nay không còn… Cái thế giới anh em bình đẳng như đã được hứa hẹn thì nay, thực tế, chỉ thấy đại bộ phận dân chúng thất nghiệp, đi làm có mức lương thấp hơn so với người cùng nghề ở phía Tây đức.

Sự thay đổi, sau cùng, đem lại sự hụt hẫng, sự cay đẳng, sự tức giận trong dân chúng. Trước đây không có ai có thể nghĩ đến hiện tượng nghiêm trọng này. Đâu có ai nghĩ Bức Tường sụp đổ còn để lại những rào cản nho nhỏ rải rác khắp nơi trên đất nước đã thống nhứt về một nhà, một dân tộc?

Sự thay đổi nào cũng có cái giá của nó

Kết quả những cuộc thăm dò dư luận cho thấy một tỷ lệ quan trọng dân Đông Đức, 67%, luôn luôn tự cho mình chỉ là thứ công dân hạng hai mặc dầu họ biết rằng từ giữa năm 1990 và 2013, Đông Đức đã chuyển qua Tây Đức 1600 tỷ euros cho những chương trình tư nhơn hóa cấp bách nên kinh tế Đông Đức.

Người ta thường nhắc về những hậu quả của giai đọan đau buồn này với những người dân Đông Đức. Trái lại, rất ít nói tới những kẻ hưởng lợi lớn nhờ những thay đổi từ sau khi Bức Tường sụp đổ. Họ cũng là dân Đức, nhưng thuộc phía Tây Đức .

Tài sản của Đông Đức được chuyển nhượng, sang, bán lại cho Tây Đức để cùng phát triển đất nước theo nền kinh tế thị trường tự do. Chương trình này do Treuhand, một Cơ quan chuyên môn trách nhiệm. Mọi hoạt động được báo cáo rât rõ ràng.

Năm 1990,Treuhand được giao tư nhơn hóa 8000 xí nghiệp, 1,72 tỷ mẫu đất nông nghiệp, 1,96 tỷ mẫu rừng và 25 tỷ m2 nhà và đất. Ngoài ra, còn giao cho phía Tây Đức 40 000 cửa hàng, rạp chiếu bóng, khách sạn và nhà thuốc tây. Cuối năm 1994, khi chương trình chuyển nhượng này chấm dứt, dân Đông Đức thấy buồn lòng mà không giữ được tiếng thở than «Tây Đức đã mua sạch Đông Đức rồi !» .

Người ta không thấy suốt 30 năm qua, những xí nghiệp này làm ăn ra sao, đất đai ruộng vườn này sanh lợi như thế nào? Nhưng nay bán đi thì ai cũng thấy bị mất mát và đau lòng.

Tài sản xứ sở đem bán sạch. Đúng quá. 80% xí nghiệp Đông Đức do Treuhand quản lý bán lại cho người dân Tây Đức, 15% bán cho ngoại quốc và chỉ có 5% bán lại cho công nhơn của xí nghiệp .

Trong những người hưởng lợi trong dịp ngàn năm một thủơ này, có Công ty Bảo hiểm Allianz là hưởng lợi nhiều hơn hết nhờ sự thông minh của ông Tổng Giám độc Chủ tịch của Công ty. Chỉ 6 ngày sau khi Bức Tường sụp đổ, ông cho triệu tập Hội đồng Quản trị để bàn bằng mọi cách phải mua cho được Công ty Bảo hiểm quốc doanh quản lý tất cả hợp đồng bảo hiểm của người dân Đông Đức. Việc Allianz mua lại không gặp khó khăn vì ông Phó Chủ tịch Công ty Bảo hiểm Đông Đức đang cần một đối tác vững mạnh để dựa vào đó mà tồn tại. Lúc này Cơ quan Treuhand chưa ra đời, nhưng việc mua bán giữa hai bên kết thúc rất đơn giản.

Thế là Allianz mua lại được 30 triệu hợp đồng với giá 271 đức mã Đông Đức (gia thấp hơn tiền Tây đức lúc đó) và trở thành công ty lãnh đạo duy nhứt về ngành bảo hiểm ở Đông Đức. Dĩ nhiên bị nhiều công ty khác phản đối nhưng rồi đâu cũng vào đó .

Sau cùng Ngân hàng Nhà nước Đông Đức bán rẻ lại cho Ngân hàng Tây Đức để trở thành ngân hàng tư.

Hai mươi năm sau, Phó Chủ tịch BangThuringe, xu hướng bảo thủ theo Helmuk Kohl, gay gắt tuyên bố «rõ ràng một xí nghiệp Đông Đức hi sanh cho sự sống còn của một xí nghiệp Tây Đức . Nhơn đó tôi mói thấy bộ mặt lạnh lùng và ghê gớm của chủ nghĩa tư bản» . Nhưng đừng quên khi sửa soạn thống nhứt hai nước Đức, ông Helmuk Kohl quả quyết với nhơn dân Đông Đức sự thống nhứt sẽ biến Đông Đức cũ trở thành rực rỡ không thua kém bấy kỳ ai .

Chênh lệch Đông-Tây vẫn còn

Nước Đức là một. Những ông chủ Tây đức tỏ ra ưu ái với vùng lãnh thổ phía Đông vì ở đây mức lương công nhơn thấp hơn bên phía Tây. Năm 2018, sự chênh lệch lương bổng còn khá cao. Cùng một việc làm, ở phía Đông, tiền lương là 2600€ so với 3339€ ở phía Tây. Cho nên hai hãng xe nổi tiếng của Đức BMW và Porsche đưa qua Đông Đức một phân xưởng để hưởng mức lương công nhơn thấp.

Các thị xã Đông Đức chỉ thâu được thuế bằng 61% của mức thuế của thị xã Tây Đức thâu được.

Nhưng trước khi Bức Tường sụp đổ, người dân Đông Bá linh không phải không bằng lòng đời sống của họ. Một thợ lao chùi nhà cửa lãnh lương 964 đức mã tháng. Là mức lương tương đối cao. Mức lương trung bình là 600 đức mã.

Anh làm việc ngày 8 giờ. Anh bắt đầu 7 giờ sáng tới sở, cùng bạn bè ăn sáng. Tới 9 giờ 30, anh với các bạn mới thât sự bắt đầu làm việc. Giờ ăn trưa tới, mọi người nghỉ ăn trưa. Xong bữa ăn trưa, ngày làm việc cũng sắp hết. Thế là chuẩn bị ra về.

Làm công việc lau chùi nhà cửa, phòng ốc, cửa kiếng, anh phải học ba năm. Đúng vậy. Chế độ xã hội chủ nghĩa kỹ lưỡng, trọng sự hiểu biết và lao động lắm. Người chùi rửa thảm bắt buộc phải biết từng loại chỉ dệt thảm, biết màu sắc và phải có trình độ hóa học tương đối. Cả dụng cụ làm việc như chổi, giẻ lau, máy hút bụi, máy chà bóng, cũng phải biết đặt tính và công dụng của mỗi thứ .

Sau 3 năm học, phải qua kỳ thi để trở thành «Kỹ sư Lau chùi Cộng hòa Dân chủ nhân dân Đức ».

Nếu có ai bảo ở đây buồn chết, anh sẽ phản đối kịch liệt. Anh quả quyết nếu có ai chạy tới xô bức tường ngã xuống, anh cũng không thèm bước chơn qua bên kia nữa. Ở đây, hạnh phúc lắm rồi. Anh là kỹ sư lau chùi, anh chắc chắn có miếng steak của anh, được bảo đảm theo tiêu chuẩn của anh. Đó là chế độ mà! Trước đây, lúc còn đi học, anh có dịp qua Hòa lan nhưng anh không hề có ý nghĩ ở lại đó tuy anh ở lại, cũng không phải là khó.

Ở đây, tức ở Đông Bá linh, người ta muốn thứ gì cũng có. Cả xi gà cuba, 15 đức mã hộp 3 điếu. TV đen trắng của Tiệp giá 1200 đức mã. Còn đi nhảy nhót, thì không ở đâu bằng ở đây vì ở đây có vô số những club, những bar mở cửa không bao giờ đóng.

Ngày nay, sau 30 năm nước Đức thống nhứt, vẫn còn một bộ phận khá quan trọng người dân của Đông Đức cũ bất mãn đời sống hiện tại, vẫn hoài vọng về Đông Đức trước khi Bức Tường sụp đổ.

Thực hiện chương trình thống nhứt, Tây Đức đã chi 2000 tỷ € để nâng kinh tế Đông Đức đưa vào hội nhập nền kinh tế thị trường tự do, giải quyết nạn thât nghiệp, cải thiện và nâng cấp đời sống xã hội. Nhưng thât nghiệp bên Đông Đức vẫn cao, mức lương vẫn thấp do khả năng làm việc kém, tay nghề non nớt, khó hội nhập. Lớp tuổi 40, lúc thống nhứt, đã không làm việc theo kịp nhịp độ của Tây Đức. Tu nghiệp không nổi. Lớp tuổi 50 còn buồn chán hơn nữa vì cảm thấy bị loại ra ngoài lề xã hội .

Họ tiếc cho Đông Đức cũ vì với Đông Đức, họ an tâm theo chế độ bao cấp. Họ xếp hàng cả buổi nhưng họ có được món hàng theo tiêu chuẩn của họ. Ghi tên mua chiếc xe Trabant, sau khi hội đủ hồ sơ, có khi họ chờ đợi 10 năm và giá bằng 2 năm lương, nhưng nếu họ có điều kiện mua, họ chắc chắn mua được. Ngày nay, khỏi xếp hàng, khỏi chờ đợi dài hơi, mọi thứ có sẵn trước mắt, nhưng không phải muốn là có được .

Sau 30 năm thống nhứt, Bức Tường Bá linh đã hoàn toàn sụp đổ nhưng trong lòng một lớp ngưới dân Đức vẫn còn một bức tường nhỏ ngăn cách giữa cùng ngưởi Đức với nhau.

Nhưng bức tường đó như thế nào? Tưởng nên trở lại năm 90, lúc Bức Tường chia đôi Bá linh, chia đôi nước Đức và chia đôi thế giới sụp đổ, giai đoạn Trung Âu vừa thoát ra khỏi cộng sản, chuyển biến qua dân chủ tự do theo Tây Âu.

Ngay lúc này, nhiều dấu hiệu phản kháng xuất hiện đây đó, không phải toàn khắp. Sự chống đối rõ hơn khi nền kinh tế xã hội chủ nghĩa trên đà mất hẳn nhường bước cho nền kinh tế thị trường tự do.

Trong giới trí thức bảo thủ, nhiều người lo ngại cho xã hội tự do vì nó sẽ biến toàn bộ xã hội cũ thành một thứ tập họp những gia đình hạt nhân, mất đi mối liên hệ thân ái tập thể sẽ dẩn đến mất đi sự đòan kết dân tộc.

Người dân Đông Đức đã một lần lo sợ mất mát lớn lúc xe tăng Liên-xô càng quét và đè bẹp họ dưới chế độ cộng sản toàn trị. Nay bánh xe cao su mềm mại của Tây Âu cũng sẽ đè bẹp họ thêm một lần nữa, biến họ thành những mảnh vụn rời rạc!

Nhìn lại Việt Nam. Nếu ngày mai này, rủi cộng sản Hà Nội bỗng nhiên sụp đổ qua một cơn gió thoảng, thì Việt Nam có bị ngăn cách giữa người Việt Nam với nhau bằng một bức tường nào đó hay không?

Chắc phải có. Hiện giờ, ở Việt Nam đã có một bức tường sừng sững Bắc/Nam ngăn cách người của 2 Miền. Về nhiều mặt. Ít nhứt là người Bắc ở Miền Bắc có học, có lý luận (theo Nguyễn Phú Trọng nói trước đại hội đảng cs XII), có trình độ văn minh xã hội chủ nghĩa cao, khôn ngoan biết cách làm kinh tế chớp nhoáng theo qui trình XHCN giàu lớn và mau,

… Người Miền Nam không học được theo CNXH, chỉ có một số ít biết chạy theo ủng hộ anh chị Cả Miền Bắc làm giải phóng Miền Nam, để mong trở thành người có học, có lý luận xhcn, nhưng sau cùng, vì không tiến theo kịp, cũng trở thành thứ cầm c…c chó đái !

Có thêm một bức tường nữa, tuy nhỏ hơn, nhưng cũng kiên cố, đang ngẳn cách giữa người Việt Nam Hải ngoại với người Việt Nam ở trong nước, về mặt văn hớa và những giá trị truyền thống dân tộc.

Khi ấy, tay bắt mặt mừng đoàn tụ nhưng sau đó, phải cần bao nhiêu năm tháng để san bằng? Để người Việt Nam thật sự một Nhà sum họp?

Nguyễn thị Cỏ May

14 BÌNH LUẬN

  1. Con “ chó xạo “ phải hiểu là quyển 114 trang để tóm tắt quyển sách của 10 docteurs và professeure lại là một người đàn bà Đức ; by the way , bây giờ ông bành tổ có 5 hay 6 quyển khác do người Đức viết văn phạm Đức hàng 100 trang mỗi quyển để chọn mà đọc !! Nó khác với con “ chó xạo “ kiếm 1 quyển cũng “ đíu “ ra !! Đấy “ học gì mày “ nó thế đó !!!

    • hồ Chó minh, dog phét lied, your family died, chó ba bia là dog ba xạo,04/06/2023 at 18:42
      Dmcs
      Dm mày dog ba bia ngu
      Sao con đọc xong sách 140000000 trang mà vẫn không biết German? Vậy do sách ngu hay con ngu?
      Đập chết cha mày dog ba bia ba xạo
      Đít chết me mày dog ba bia ba xạo

  2. Bởi vì đối với con “ chó xạo “ này , không phải “ chỉ bây giờ “ mà “ suốt cả đời nó , nó chưa bao giờ cầm quyển sách văn phạm “ cho nên nó mới không kiếm ra được quyền văn phạm “ ngàn trang “ !!

    • Ba bia 04/06/2023 at 18:37
      Cho nên tụi Đức nó thông minh nó upload cả quyển 1,400 trang ( cho dãn research ) lẫn quyển 114 trang cho người thường làm biếng đọc ! Con chó dại lại cái này này , ngay cả quyển dễ tìm 1,400 trang mà nó còn tìm không ra !! Nó tìm không ra vì thiếu kiến thức tổng quát là một chuyện, mà cóc biết đánh tiếng Đức để dùng search engine !
      Phản hồi
      hồ Chó minh, dog phét lied, your family died, chó ba bia là dog ba xạo,04/06/2023 at 18:42
      Dmcs
      Dm mày dog ba bia ngu
      Sao con đọc xong sách 140000000 trang mà vẫn không biết German? Vậy do sách ngu hay con ngu?
      Đập chết cha mày dog ba bia ba xạo
      Đít chết me mày dog ba bia ba xạo

  3. Ba bia không có học ở Taberd 123 đầu !! Ba bữa chì sinh ở Hà nội , 15 đại lộ Hàm Long, 1951 . Ba bia gặp con “ chó xạo “ trên còm này , Ba bia thấy nó “ xấu xổ “ bảo “ học gì mày “ !!! Bây giờ Vinfast , “ output thì bị bịt “ mà “ input thì bị ấn “ , sao không nhờ tiếng Đức của “ con chó xạo “ !! Tiền Ba bia thì thấy “ con chó xạo “ này “ thong manh “ kiểu “ ngu si trường kỳ , thong manh khỉ đột “ nên tìm mãi quyển sách ngàn trang mà tìm “ đít ra “ !! Chỉ được cái “ ăn tục , nói phét “ !!
    Chính Ba bia gặp trên xe bus , một tay cựu giáo sư trường dược thời VNCH , đã sang Mỹ tu nghiệp bây giờ sang lại Mỹ không tìm được việc làm , đưa cả cho Ba bia xem cái hình đen trắng , đứng ôm cổng trường dược VN !!

    •  Ba bia 02/06/2023 at 18:21
      Chưa nói chuyện có tiền ! Cháu có đủ “ tiếng Anh “ đít đâu mà lái Tesla !!
      Phản hồi
      hồ Chó minh, dog phét lied, your family died, chó ba bia là dog ba xạo02/06/2023 at 23:02
      Dm mày ngu dog ba bia ba xạo
      Dmcs
      Sao mày sủa ngu?
      Vậy Tesla chạy khắp world thi sao? Trước khi mua , tất cả phải thi English?
      Mày chùi WC 20 năm thì chạy vinfuk là ok rồi
      Đập chết cha mày dog ba bia
      Đít chết me mày dog ba bia

  4. Cái việc ” CÓ MỘT BỨC TƯỜNG ” thì thưa TG, ở đâu mà chẳng thế, dù là bên đông hay bên tây.
    Lý do ?? Bức tường đó từ lòng người mà ra .  
    Trong đạo Phật , có một chuyện cổ tích. Rằng thì là : một người ngồi thiền cùng một thiền sư, sau đó hỏi thiền sư rằng: tôi ngồi thiền, thầy thấy thế nào. Vị thiền sư đáp: giống như một vị Phật. Và hỏi lại : tôi ngồi thiền, ông thấy thế nào . Ông này đáp : giống một bãi c…, và hãnh diện vì đã chơi tay trên. Về nhà, kể cho em gái nghe.
    Em gái nói rằng: trong lòng thiền sư chỉ nghĩ đến Phật, nên thấy ai cũng như Phật, trong lòng anh toàn nghĩ đến điều xấu xa nên thấy ai cũng hôi thối.

  5. Đọc bài , có mấy điều suy nghĩ, nhưng ở tận bờ biển bên này, nói về một quốc gia ở bờ biển bên kia, lại chưa hề ghé đến, cho nên phân vân.
    Thôi thì chỉ xin thưa với TG một điều thôi: Hiện tại, Thủ tướng nước Đức là một người dân từ Đông Đức. Như vậy cái việc «Tây Đức đã mua sạch Đông Đức rồi !» ,có cái gì không hợp lý, phải không ạ ?

  6. Tôi thấy tất cả là hệ quả của cái tâm lý cao ngạo mà chế độ CS đã tiêm nhiễm cho người dân, chứ chẳng có “bức tường” nào ráo! Chế độ bao cấp đã tạo cho người dân tâm lý “làm chơi, ăn thiệt”, quen thói “làm láo, báo cáo hay”, và cứ thế mà ăn bám vào hệ thống quá lâu, giờ bắt họ làm ăn đàng hoàng thì họ khó chịu, thế thôi!
    Các bác cựu công dân VNCH, chắc các bác vẫn nhớ câu châm ngôn vẫn đươc rao giảng trong môn công dân khắp các cấp: “THẮNG KHÔNG KIÊU, BẠI KHÔNG NẢN”.
    Người CS thì làm ngược lại. Thắng thì tự vỗ ngực ta đây là “đỉnh cao trí tuệ loài người”, rồi tự cho phép mình quyền đày đoạ bên thua cuộc bằng đủ thủ đoạn gian xảo, bất chấp những nguyên lý về đạo đức và tình tự dân tộc. Thua ư? Quả thật, người CS KHÔNG NẢN khi thua. Nhưng họ áp dụng triệt để câu: “Thua keo này, bày keo khác”. Coi, qua những “keo khác” mà chúng ta đã có kinh nghiệm với CS, chắc không mấy ai quên CS dứt khoát không từ thủ đoạn nào, bất kể là chơi điếm, tráo trở, đê tiện và hèn hạ đến đâu, để tranh đoạt phần thắng cuối cùng!
    Năm xưa, nếu lỡ phe CS có bại và có dở trò chơi điếm thì chúng còn có cả một hệ thống các nước CS bao che và binh vưc, rồi cứ thế mà tiếp tục bố láo.
    Nhưng nay, phe CS bị thua tan tành, không còn ai chống lưng cho họ bố láo nữa thì họ không thể hoà nhập và từ chối cố gắng để cầu tiến, là điều mà chúng ta, những người từng sống trong chế độ CS cũng không lấy đó làm lạ!

    • Tôi hoàn toàn đồng ý với ông Lý Chính Luận.
      Từ 30 năm nay, những gì xẩy ra ở Xã Hội Đông Đức, đều đúng như thế.
      Hơn 40 nằm dưới chế độ CS (1949 — 1989), từ tổ chức Xã Hội, kinh tế…vv hoàn toàn theo kiểu Liên Sô, nó không những đã tạo ra 1 “Lập Trường” méo mó về Xã Hội Tự Do Dân Chủ, mà tai hại hơn, là các yêu tố khách quan về phát triển toàn diện, từ hạ tầng cơ sở, môi trường …vv… đều bị phá hoại đến tận cùng. Dân đông Đức, sau 40 năm sống theo CS, quen thói trông vào Chính Quyển “Toàn Năng”. Cho dù Tây Đúc có đổ bao nhiêu của cải, vật chất vào việc tái thiêt, nhưng chính trong thâm tâm của dân Đông Đức họ thiếu hẳn Ý Chí vươn lên ngay từ chính Bản Thân mình, thì làm sao mà cứ đòi sống theo tiêu chuẩn bên Tây Đức được ?
      Khi những công ty từ Tây Đức, hưởng ứng lời kêu gọi của chính phủ, qua đầu tư bên Đông Đức, thì họ phải đứng trước 1 Hoàn Cảnh, từ Con Người đến Môi Trường, bị phá nát hoàn toàn, mà việc xây dựng lại, ở ngoài tầm sức của họ : Đường xá, Đô Thị cho đến Người Thợ chuyên môn…vv.. tất cả đều Hoang Sơ và ” chạy đầy đường”, thi thử hỏi ai mà còn giám qua đầu tư ? Đặc biệt là Công Nhân, đã quen thói làm thì cũng 20 kỳ gạo + khoai mì, không làm cũng tiêu chuẩn 20 ký gạo + khoai mì, cái ” Nhân Tính” đó, thì 30 năm thật không đủ để ” Sửa Sai” toàn bộ con người đó !
      Và, vì thế rất nhiều người Đông Đức, thực tâm muốn vươn lên đã chạy qua bên Tây Đức cũ để kiếm sống ! Và họ đã thành công, bây giờ họ đều có cuộc sống ổn định và bình thường như những người Tây Đức.
      Ra đường, mình chỉ nhận ra họ là từ vùng Đông qua đây, chỉ nhờ vào phát âm, giong nói của họ, chứ về tư tưởng, giao tiếp xã hội thì họ hoàn toàn hòa nhập vào Xã Hội Tây Đức.
      Còn những người cố bám theo ” Truyền Thống XHCN ” cũ bên Đông Đức, thì dĩ nhiên họ hoài niệm “Ngày Xưa huy hoàng”, và đây là Tâm lý của đại đa số dân Đông Đức cũ!
      Theo thống kê mới nhất: Ngày nay ở nước Đức, có hơn 1,5 Triệu – 1.500.000 – Công Việc không kiếm ra người làm !! Thế mà dân bên Đông Đức, thì họ thà lãnh Tiền Thất Nghiệp hay Trợ Cấp Xã Hội chứ không chịu qua phía Tây để có công việc làm! Thế thì họ trách ai ? Không ai cấm họ làm việc bên Tây Đức cả, hoàn toàn là do họ không muốn đi làm !! Rồi thì Ganh Tị, là người bên Tây Đức sống sướng hơn họ, chiều chiều chúng nó bắc ghế ngoài cửa với chai bia trên tay, vừa gỡ ghẻ, vừa chửi bới, oán trách …. dưới ánh chiều tà !
      Chính Phủ Đức bây giờ phải chạy qua đến bên Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha mà tuyển công nhân qua làm việc !
      Những cái này, là chính mắt Tôi thấy chứ không phải do thống kê, hay dự đoán gì gì cả !! Và hơn 10 năm trước, chính Tôi đã giúp cho 1 gia đình Đông Đúc, qua làng tôi làm việc và sinh sống. Nhờ vào Cố Gắng bản thân, nay họ có 1 cuộc sống Đàng Hoàng như mọi người, họ vẫn thường về “Quê” thăm gia đình, bà con ở phía Đông, ai cũng thèm, nhưng chả con ma nào chịu làm như họ cả ! …- “Cực Quá !” Họ than như thế !!!

      • Tại sao không rút kinh nghiêm của các cô bác từ miền bắc chạy sang Canada? Họ ăn welfare thay vì đi làm vì đi làm thì phải đóng thuế. Thế mà vẫn sống nhăn. Làm người XHCN thì phải biết…khôn dại chớ. Phải bốc lột lại bọn tư bản đế quốc. Bây giờ muốn họ đi làm thì phải tạo điều kiện cho họ làm…lậu kiếm thêm thu nhập 2, 3 đầu là ok ngay. Cứ hỏi Tư Kê vấn kế cho vào mấy cái hãng gà, nhờ Ba Bia dịch từ tiếng Việt cộng sang tiếng…đông Đức là sẽ có tương lai cùng nhau…đào trùng.

Leave a Reply to Nguyễn Văn Mười Một- Thanh Tra chính phủ Hủy phản hồi

Please enter your comment!
Tên