S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Những khúc ruột xa & một khúc ruột gần

5

Do ảnh hưởng của Covid 19, năm rồi, không có ma nào hồi hương ráo trọi. Chớ thường niên – vào lúc năm cùng tháng tận – đám Việt Kiều vẫn lủ khủ kéo nhau về quê ăn Tết, đông hết biết luôn. Họ luôn được thân nhân tưng bừng đón rước ở phi trường, và được Đảng/ Nhà Nước hân hoan chào đón :

Trong giờ phút hân hoan này, tôi xin nhiệt liệt chào mừng các vị đại biểu, các vị khách quý cùng đại diện bà con kiều bào từ khắp nơi trên thế giới trở về quê Cha đất Tổ ăn Tết, đón Xuân…

Đối với đất nước và dân tộc Việt Nam, bà con kiều bào dù ở bất cứ nơi đâu, luôn luôn là một phần máu thịt không thể tách rời của Tổ quốc. Như Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng nói: Tổ quốc và Chính phủ luôn luôn nhớ thương các đồng bào, như bố mẹ thương nhớ các người con đi vắng. Đó là nhân tâm thiên lý, đó là tình nghĩa một nhà!” (“Phát biểu của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng tại chương trình Xuân Quê hương.” Công An Nhân Dân – 27/01/01/2019).

Nghe mà cảm động muốn ứa nước mắt luôn!

Những lời “phát biểu” chí tình thượng dẫn đều được báo chí trang trọng đăng tải trên trang nhất, và đọc đi đọc lại trên đài. Chỉ có điều đáng tiếc là giới truyền thông nhà nước quên chú thích rằng kiều bào cũng có đôi ba loại, chớ không phải một, và nhà nước chỉ welcome những khúc ruột xa thôi.

Còn đối với cái đám ruột gần (ở ngay cạnh các nước láng giềng, như Miên/Lào/Thái/Miến…) thì chưa chắc à nha. Do sự thiếu sót này nên không ít kẻ đã bị lâm vào cảnh rất bẽ bàng, theo bản của báo Tuổi Trẻ (“Phát Hiện Một Gia Đình Định Nhập Cảnh Trái Phép Trong Đêm”) đọc được vào hôm 26 tháng 4 năm 2021 :

“Lực lượng biên phòng An Giang và Đồng Tháp tiếp tục phát hiện và ngăn chặn kịp thời 1 hộ gia đình có 8 người từ Campuchia di chuyển bằng vỏ lãi trên sông Tiền, định nhập cảnh trái phép vào Việt Nam trong đêm khuya.

Ngày 26-4, thiếu tá Huỳnh Chiến Thắng – đồn trưởng Đồn biên phòng cửa khẩu quốc tế Vĩnh Xương, thị xã Tân Châu, tỉnh An Giang – cho biết đơn vị vừa phối hợp với lực lượng biên phòng Đồng Tháp ngăn chặn và đẩy đuổi kịp thời 1 hộ gia đình Việt kiều từ Campuchia định nhập cảnh trái phép vào Việt Nam.

Trước đó, khoảng 2h30 sáng 26-4, tại thủy phận sông Tiền, xã Vĩnh Xương, thị xã Tân Châu, An Giang, tổ công tác của Trạm cửa khẩu Đồn biên phòng quốc tế Vĩnh Xương phối hợp với Trạm cửa khẩu quốc tế Thường Phước, huyện Hồng Ngự, tỉnh Đồng Tháp đã phát hiện 1 hộ gồm 8 người (3 nam, 5 nữ), có 4 người lớn và 4 trẻ em.

Họ đi trên 2 phương tiện vỏ lãi từ tỉnh Kompong Chnang, vương quốc Campuchia di chuyển đến đường biên giới sông Tiền để nhập cảnh trái phép từ Campuchia vào Việt Nam.

Ngay lập tức, tổ công tác đã kịp thời ngăn chặn, đẩy đuổi nhóm người trên quay về Campuchia tiếp tục làm ăn sinh sống, không quay lại Việt Nam.”

Trong mẩu tin ngắn ngủi thượng dẫn, những cụm từ nhập cảnh trái phép, ngăn chặn, đẩy đuổi được nhắc đi nhắc lại (tỉnh queo) tới đến đôi ba lần lận. Ngay cái địa danh Kampong Chhnang chỉ vỏn vẹn có hai từ thôi và cả hai cũng đều bị ghi sai tuốt.

Cách hành xử của lực lượng biên phòng, cũng như cách đưa tin của giới truyền thông nhà nước khiến tôi trộm nghĩ rằng những viên chức Việt Nam không biết chi nhiều về Cambodia, và tình cảnh dở sống (dở chết) của đồng bào họ ở cái xứ sở cận kề này.

Sẵn giấy bút, xin ghi lại đôi dòng từ Wikipedia (tiếng Việt) để rộng đường dư luận :

Tình trạng người dân gốc Việt vào thế kỷ 21 vẫn còn nhiều khó khăn. Cho dù đã sinh sống trên đất Campuchia nhiều đời, luật pháp vẫn cấm không cấp cho họ giấy tờ tùy thân, không cho sở hữu ruộng đất, khiến họ chỉ mỗi có nghề chài để sinh nhai. Khoảng 90% dân gốc Việt sinh sống cuộc đời trôi nổi trên xuồng bè sông nước. Kết quả là trẻ con không được ghi danh nhập học, không được đi thi, người lớn thì không có quyền bỏ phiếu. Trong đợt tuyển cử năm 2013, người gốc Việt bị uy hiếp, ngăn cản không được đến phòng phiếu. Họ còn bị nhà chức trách địa phương sách nhiễu, bắt bớ làm tiền mà không có cách nào khiếu nại…

Cái “nghề chài” mà “90 % dân gốc Việt sinh sống cuộc đời trôi nổi trên xuồng bè sông nước” đang bị đe dọa trầm trọng bởi hiện tượng thay đổi khí hậu, và những công trình nhân tạo ở thượng nguồn Mê Kông.

Bắt nguồn từ Tây Tạng, con sông này chảy qua nhiều nước (Trung Hoa, Miến, Lào, Thái) trước khi “đụng” dòng Tonlé Sap của Xứ Chùa Tháp. Vào mùa nước lớn, áp lực của Mê Kông đẩy con sông nhỏ bé hơn phải chảy ngược dòng, làm tăng thể tích cũng như diện tích của Tonlé Sap Lake. Biển Hồ biến thành nơi sinh sống lý tưởng của rất nhiều loài cá và là nguồn cung cấp chất đạm chính cho cả nước Cambodia.

Đám dân Việt trôi sông lạc chợ, lênh đênh trên sông nước xứ người cũng nhờ thế mà có thể sống còn từ nhiều thập niên qua. Nay thì những đập nước liên tiếp – trải dài từ Trung Hoa, qua Thái, xuống Lào – khiến cho Mê Kông không còn đủ lực để làm cho sông Tonlé Sap chảy ngược dòng như trước nữa. Nước Biển Hồ, vì vậy, cạn dần. Cá mú, tất nhiên, cũng mỗi lúc một thưa.

Và đó mới là nguyên do chính khiến đám Việt Kiều ở Cambodia phải tìm về cố quốc, chứ chả phải vì dịch bệnh gì ráo trọi. Với thời gian số người hồi hương chắc chắn sẽ tăng dần vì họ không còn lựa chọn nào khác cả.

Đây là một vấn đề lớn, ở tầm mức quốc gia, có thể ảnh hưởng nghiêm trọng đến những thế hệ kế tiếp nữa. Nhà Nước Việt Nam cần cả một ủy ban đặc nhiệm và đa ngành, với những kế hoạch ngắn hạn (cũng như dài hạn) mới có thể tái định cư một tập thể đông đảo người dân tìm về quê mẹ – nếu giới chức hiện hành thực lòng vẫn coi họ là “một phần máu thịt không thể tách rời”, theo như nguyên văn lời của vị Tổng Bí Thư đương nhiệm.

Kiểu “ngăn chặn” và “đẩy đuổi” của lực lượng biên phòng ở Việt Nam hiện nay, đối với những người dân đã đến bước đường cùng, không phải là cách giải quyết vấn đề. Mà vấn đề nào có mới mẻ chi đâu :

  • Khmer Times: “Vietnamese Families Leave the Tonle Sap.”
  • BBC: “Biển hồ Tonle Sap … một thế giới bất ổn.”
  • VOA: “Dưới những túp lều rách nát chen chúc rất nhiều số phận không căn cước, không có lấy mảnh đất cắm dùi. Họ từng bơ vơ, lạc lõng trên Biển Hồ.”
  • RFA: “Người Việt ở Biển Hồ sẽ về đâu?”

Thiên hạ không ngừng băn khoăn về số phận của hằng trăm ngàn dân Việt đang sống cảnh tha phương. Chỉ có đám Dân Biểu Quốc Hội của đất nước này thì vẫn cứ câm như hến. Còn giới truyền thông nhà nước thì luôn mồm nhắc đến những khúc ruột xa, và chỉ chăm chăm nhìn vào cái túi tiền thôi :

Mà Nhà Nước VN có Trợ Lý Bộ Trưởng, Chánh Văn Phòng Bộ Ngoại Giao, Thứ Trưởng Bộ Ngoại Giao – Chủ Nhiệm Ủy Ban Nhà Nước Về Người Việt Nam Ở Nước Ngoài (cùng ba vị Phó Chủ Nhiệm Thường Trực nữa) đấy chứ. Quí vị ăn không ngồi rồi, và nhắm mắt làm ngơ, trong khi bao người đang lâm vào bước đường cùng mà không cảm thấy áy náy hay xấu hổ chút nào sao?

Thì tôi cũng nói cho hết lẽ như thế. Chớ bao nhiêu lương dân ở Văn Giang, Dương Nội, Thủ Thiêm, Lộc Hưng… đang sống yên lành mà Đảng & Nhà Nước còn có thể nhẫn tâm biến họ thành những đám dân oan (vật vã khắp nơi) thì cái chính phủ hiện hành có xá chi đến những khúc ruột thừa ở Cambodia.

5 BÌNH LUẬN

  1. Cái cay đắng của kiếp người VN là nhiều nước không ưa không thích ngấm ngầm lẫn công khai dân VN,bất kể thành phần gốc gác , tư tưởng chính trị( thù ghét cộng sản hay thân cộng).Hai trong số này mà lịch sử có dính dáng đến VN là Campuchia và Tàu.Người Khmer(Campuchia ) chính gốc chỉ giao tiếp với VN khi cần, còn ngoài ra họ giữ khoảng cách , nghi ngại và có dịp là rình giết Youl ( từ miệt thị của dân Khmer gọi dân Việt) mà cực cùng điển hình nhất là thái độ của Polpot ,kẻ cực kỳ ghét Việt cộng và Hồ,và Khmer đỏ đối với dân Việt: săn lùng truy cùng giết tận với phương châm một người Khmer ráng giết vài thằng Youl thì chẳng bao lâu sẽ giết được hết Youl !Dân Khmer không thích dân Việt bởi dân Việt có cái tánh mâu thuẩn rất kỳ cục.Đó là vừa khinh ghét người vừa thích người, thí dụ người VN hay khinh chê người Khmer ở dơ ăn bốc, lấy tay rửa đít nhưng lại thích kéo lủ lượt qua Campuchia sinh sống bất hợp pháp, nhất là vùng biển Hồ, đuổi mãi không đi và cũng vậy dân VN hay tự hào về truyền thống chống ngoại xâm nhưng lại rất thích nước ngoài và những gì dính dáng đến nước ngoài, từ đồ đạc , nền giáo dục cho đến quốc tịch, thí dụ dân VN miệng nói ghét đế quốc Mỹ, Pháp, Nhật ,…nhưng nhất định xài đồ các nước này sản xuất, gởi con cái đi du học, tìm mọi cách để di cư , sinh sống , nhập tịch ở các nước này và sau khi sống tại đây, dù có chửi , phê bình cách sống của các nước sở tại nhưng vẫn bám cứng nhắc không dám bỏ về Việt Lam.Riêng Tàu thì không nói gì cả , vẫn luôn muốn nuốt trọn VN từ bao giờ với đủ mọi hình thức , như bây giờ là cho dân di cư , mua đất lấy vợ VN, tung tràn ngập văn hóa,đầu tư để chiếm dụng đất( người VN không được vô) dùng tiền mua chuộc dân lẫn chính phủ, tung hàng hóa độc giết dần mòn dân Việt, dọc biên giới hàng binh đoàn nằm chờ sẵn khi cần thì đánh dứt điểm lần này, độc quyền khoang vùng biển …Cộng sản với bản chất xạo láo mị dân và độc tài biết nhưng vẫn giữ im lặng vì vừa sợ Tàu và cả vừa được tiền Tàu đấm mõm !

  2. Ôi ! Giá mà bọn VC đừng ôm AK đừng lái chiến xa T54 vào giải phóng ( phỏng giái) miền nam mà cứ ở lại miền bắc làm phên dậu cho Trung cộng để được viện trợ từ cây kim sợi chỉ và cả mì chính nữa (bột ngọt ). Còn miền nam thì cứ tự do làm giầu và hơn 1 triệu dân bắc kỳ 54 cứ đến hẹn lại gởi tiền ( nội hối ) tiếp tế cho thân nhân còn kẹt lại bên kia vĩ tuyến 17 thì hay biết bao, cao cấp tối tân thì tôi không chắc chứ xe hơi thì chắc đã bán sang Úc nầy từ lâu lắm rồi còn ti vi tủ lạnh thì chắc là không cần phải mượn tiếng công nghệ Nhật Bản. Ôi ! thỉnh thoảng cứ nghĩ đến thì lòng lại buồn man mác, tự hỏi vì đâu nên nỗi ! Những năm trước thì có vụ người rừng bên Pháp, rồi người rơm bên Anh mới đây thì người Việt bị đông lạnh, toàn là công dân VIỆT NAM XHCN cả đấy thôi. Ôi cái thời VN ra ngõ gặp anh hùng đi đâu mất rồi ?! Thời đại Hồ chí Minh rực rỡ tên vàng mà như thế này sao?! Lắm lúc cứ muốn chưởi cha những thằng cha con mẹ chỉ giỏi xua con người ta vào chỗ chết còn con mình thì đi Liên xô, Đông Đức và cả Tiệp Khắc nữa. Những tưởng sẽ đem lại những gì tốt lành cho dân Việt, nào ngờ chúng chỉ hãnh diện cắm lá cờ đầu vô sản trên toàn cõi đông dương. Giờ đây sau 46 năm chiếm lĩnh được cả nước mà bọn CSVN chúng vẫn hành xử bạo ngược như xưa vẫn cứ tư duy “tao cướp được là của tao ” cứ như một bọn thổ phỉ vậy, thế mà mồm thì cứ VN dân chủ cộng hòa. Cho tôi xin lỗi vì phải mượn câu nói nghe được từ một già bắc kỳ 75 không CS nhận xét về VC ” chúng nó là một lũ ăn cả cứt, đéo cả ma “. Thế thì trông mong gì lòng trắc ẩn của chúng đến những khúc ruột gần xa !!!

  3. Thôi mà cay cú chi nửa các đồng chí NGỤY TAN DƯ. Mình làm hổng đuọc thì thôi đẻ nguoi khác làm. Các đồng chí NGUỴ củng uóc mơ làm đuọc như Viet Cộng chúng anh là đem giang sơn VN vè một mối, nhưng đả khong làm đuọc. Lịch sữ đả đồng hành cùng Viet Cộng chúng anh , anh đè nghị NGỤY TAN DƯ nên tôn trọng két quả trong luật chơi, không nên cay cú nghen chưa, trẻ con lắm á.

    Mình làm khong đuọc thì thôi đẻ Viet Cộng làm chứ sao laị cay cú, châm chọt, cay đắng là thê’ nào. Đất nuóc Viet Nam mà giao cho đám Ngụy Tàn Dư là ba bảy 21 ngày là tanh bành ngay. Pà miạ mièn Nam chỉ có 17 triẹu dân mà đẻ gần 6 triẹu đi theo Viet Cộng sạch. Đa số dân sông’ ở vùng thôn quê bị Ngụy SAi Gòn Nguyen van Thẹo bỏ rơi. Tièn của do MẼO tuá vào chỉ tập trung trong các đô thị mièn nam ăn choi trác táng. Vùng thôn quê thì thắp đèn dầu, đèn hột vịt, rút cuộc dân thôn quê bỏ đi theo Viet Cộng sạch. Chiến thuật chién lược con mẹ gì đâu.

    Ngaỳ nay đám NGUY TAN DƯ 3 sọc thấy dân VIET NAM tăng vọt , dân số trẻ trung, điện đuòng trừong trạm vẻ kháp hang cùng ngỏ hẽm, Ngụy Tàn Dư muốn xóa bài làm lại chứ gì, hehhehehhêhêh.

    Đâu có choi trò đó đưọc. Ngụy mà cai trị dát nuoc VIET NAM là một đại hoạ cho dân tộc VN. Cư nhín Sai Gòn truoc năm 1975 vè truóc thi biét ngay. Đám Ngụy SAi GOn ngày đó suốt ngày là tìm cách đẻ đảo chánh, lật nhau, giét nhau. Sau khi mần thịt Diệm Nhu xong rôi thì chính nhửng tên phản phúc như NGUYEN VAN THẸO, TRAN THIEN KHIEM, DUONG VAN MINH và mấy chục tên tuóng khác thi nhau làm đảo chánh. Suốt từ 1963- 1965 có tói hơn 10 vụ đảo chánh. Thằng tuóng nào củng tự lập đảng cho rieng mình và như thé cuoi cùng tan hàng rả đám luôn khi đối diện vói Viet Cộng.

    Cư nhìn NGUY TÀN DƯ Bolsa thì biét ngay. Một cộng dồng bé tí tẹo bằng lổ muỉ mà có tói hàng mây’chục tồ chức Chông Cộng. Thèng nào củng cho mình là taí là giỏi cho nên khong thằng nào chịu thua thằng nào, cuói củng là mot cộng đồng nát bét như nồi cám heo đó. Thảo nào mà sau năm 1963 sau khi mần thit DIÊM NHU xong thì đám tuóng tá NGỤY cú tranh giành quyèn cao chức trong cho nên đão chánh lien tục hàng chục lần chi trong vòng chưa đầy 2 năm từ 1963-1965.

  4. Đã nói ngàn lần rồi, đối với bọn chó đẻ Việt Cộng, chúng ta không có là “anh em ruột thịt hay đồng bào” gì với chúng hết. Hiểu được vái đạo lý này, thì sẽ tránh được những phút mềm lòng và sẽ có cách ứng xử thỏa đáng. Có những đứa DLV không ngại khuyên các VỊT CỪU rằng “Chó không chê chủ nghèo”. Ai muốn làm Chó, Vịt, hay Cừu, thì cứ việc.

Leave a Reply to Hoàng Nhạc Phố Hủy phản hồi

Please enter your comment!
Tên