Một số ngụy biện về quan hệ với Trung Quốc

11

Vừa qua Câu Lạc Bộ đọc sách báo của chúng tôi mời được ông MĐ, một cán bộ tuyên giáo bậc cao nói chuyện thời sự. Ông trình bày một số tình hình trong nước và thế giới, trong đó điều làm tôi quan tâm nhất là quan hệ của Việt Nam với Trung Quốc. Theo ông MĐ, tuy rằng có một vài sự kiện ở biển Đông, nhưng quan hệ này đang rất tốt đẹp, ông cho rằng đường lối hòa bình mềm dẻo và tôn trọng Luật pháp quốc tế của Đảng ta là sáng suốt, phù hợp với truyền thống dân tộc. Ông viện dẫn các sự kiện lịch sử các đời vua của Việt Nam vẫn thần phục và triều cống Hoàng đế Tàu, mà sự kiện đáng chú ý là Quang Trung, sau khi đánh tan 20 vạn quân Thanh đã sang Bắc kinh xin thần phục vua Khang Hy ( ! ), cho đó là tấm gương cần noi theo.

Kết thúc trong tiếng vỗ tay hoan hô, ông MĐ tỏ ra thỏa mãn, nán lại gặp gỡ và trao đổi thêm với một vài người. Tôi cũng ở lại một chốc, được ông chào và hỏi : “Bác thấy tôi trình bày thế nào”. Tôi trả lời : “Anh nói hay, cung cấp được một số thông tin có giá trị, đa số bà con tham dự xem ra là thỏa mãn, riêng tôi thấy có vài chỗ anh chỉ mới đề cập đến một phần của sự thật bên ngoài, bỏ mất phần khác quan trọng hơn, riêng các lập luận, có hình thức chặt chẽ nhưng để ý thì thấy khoảng một phần ba vì phạm vào lỗi ngụy biện, đặc biệt phần nói về quan hệ Việt Trung, về Nguyễn Huệ.

Đó là một nhận xét có tính phản biện mà diễn giả không mong đợi. Tôi chờ một câu trả lời đại khái như : “Xin cám ơn bác, xin chỉ cho biết những chỗ mà bác cho là quan trọng hơn, là ngụy biện”. Nhưng không!. Ông ta chào tôi rồi quay sang đàm đạo với những người khác đang chờ đợi những ý kiến quý báu của ông.
Về quan hệ với Trung Quốc, xin vạch ra một số ngụy biện không những của ông MĐ trong buổi nói chuyện mà Tuyên huấn của Đảng vẫn dùng để lừa nhân dân. Tiếc thay, một số người vẫn vui vẻ nghe theo.

1- Nước ta bị thế kẹt ở sát Trung Quốc, bị nó khống chế nhiều bề.
Giáp với Trung Quốc không phải chỉ có Việt Nam mà còn 13 nước khác như Mông Cổ, Bhutan, Nêpan, Takjikistan, Kazakstan, Nga, Myanmar, Ấn độ v.v… Trừ Nga và Ấn độ, các nước khác đều bé, thế mà họ có chịu khuất phục Trung Quốc như Việt Nam đâu. Đặc biệt như Bhutan, có biên giới khá dài với Trung Quốc mà không có quan hệ ngoại giao. Sự chịu khuất phục do nguyên nhân địa lý chỉ là một phần rất rất nhỏ. Nguyên nhân chính là do đường lối lãnh đạo. Nếu đổ cho nguyên nhân địa lý thì giải thích thế nào về các nước như Bhutan, Nêpan, Takjilistan…đều bé, Trung Quốc tuy có phá phách ít nhiều nhưng cơ bản không làm họ khuất phục. Ta giáp với Trung Quốc từ khi lập quốc đến giờ mà các đời vua phong kiến trước đây có chịu lép vế một bề như dưới thời Cộng sản hay không.

2- Nước ta và Trung Quốc cùng ý thức hệ cộng sản, cùng chung lý tưởng Xã hội chủ nghĩa.
Đây là lập luận ngụy biện xảo trá. Việc cùng ý thức hệ có phải là tiền định, là Trời bắt phải thế đâu. Đó là do con người lựa chọn. Từng đảng viên cộng sản khi vào Đảng thì có thề trung thành với Đảng nhưng dân tộc này có bao giờ thề lệ thuộc vào Trung Quốc đâu. Ừ, mà cùng ý thức hệ tốt đẹp thì cũng tạm được, nhưng ý thức hệ đó đã lạc hậu, đã thối rữa mất rồi thì đeo bám làm gì. Trước đây chúng ta theo Liên Xô vì ý thức hệ, thế mà Liên xô sụp đổ rồi, trong lúc Trung Quốc cố dựa vào ý thức hệ để thôn tính Việt Nam thì vin vào nó mà làm gì ngoài sự lừa bịp những người nhẹ dạ cả tin. Mà hỏi xem, ngoài một số rất ít còn dựa vào ý thức hệ để trục lợi thì đại đa số dân Việt Nam có còn tin gì vào nó nữa đâu. Hơn nữa Đảng Cộng sản Trung Quốc chỉ giữ lại cái tên và tổ chức chứ ý thức hệ Cộng sản cũng đã bị vứt bỏ từ lâu, chúng nó chỉ dùng để lừa bịp những người khờ dại trong và ngoài nước. Cũng vì ý thức hệ mà lãnh đạo ĐCS VN đã ký kết mật ước Thành Đô. Nhiều dư luận yêu cầu công khai minh bạch cho toàn dân biết nội dung, thế mà đến nay lãnh đạo ĐCS vẫn giấu kín.

3- Truyền thống tổ tiên vẫn thần phục Tàu.
Đây là lối ngụy biện dùng một phần sự thật để che giấu bản chất. Tổ tiên chúng ta bên ngoài tỏ ra thần phục Tàu chứ chưa bao giờ chịu khuất phục (trừ bọn Ích Tăc, Chiêu Thống…). Như Nguyễn Trãi đã viết : “Như Đại Việt ta, vốn xưng nền văn hiến đã lâu. Núi sông bờ cõi đã riêng, phong tục Bắc Nam cũng khác. Trải mấy triều Đinh, Lê, Lý, Trần dựng nền độc lập. Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên hùng cứ một phương…”. Xét trong lịch sử từ Ngô Quyền , trừ thời Hồ Quý Ly bị nhà Minh cướp nước thì chưa thấy có triều đại nào chịu khuất phục Trung Quốc về mọi mặt một cách nhục nhã như bây giờ. Ngay như Quang Trung, ông cho người đóng thế mình sang bái phục Càn Long (không phải Khang Hy ) chỉ là cái mẹo sau khi đã đánh tan 20 vạn quân của Tôn Sĩ Nghị. Đánh thắng rồi mới cầu hòa chứ không phải cúi đầu xin chỉ thị về mọi việc lúc chưa xẩy ra.

Việc nhất nhất thần phục Tàu Cộng đã được cài sẵn vào gène, vào máu của ĐCS VN từ khi mới thành lập năm 1930. Chẳng thế mà Trần Huy Liệu, vào khoảng năm 1949 có nói một câu nhận xét không tốt về Tàu (coi chừng kẻ thù truyền kiếp của dân tộc) thì bị thất sủng ngay. Năm 1954, Phạm Văn Đồng sau khi ký Hiệp định Genève đã khóc vì bị Chu Ân Lai ép buộc chia cắt đất nước đến vĩ tuyến 17. Năm 1958, được tin Trung Quốc muốn độc chiếm các đảo Hoàng Sa và Trường Sa thì Phạm Văn Đồng ký Công hàm công nhận ngay (ngoài ông Đồng ra hình như trên thế giới không có nước nào ủng hộ Trung Quốc nữa). Năm 1974 Hà Nội giữ hoàn toàn im lặng để cho Trung cộng đánh chiếm Hoàng Sa do Việt Nam Cộng Hòa quản lý. Năm 1988 Lê Đức Anh (Bộ trưởng Quốc phòng) ra lệnh cho các chiến sĩ đảo Gạc Ma không được chống cự lính Trung cộng, để toàn bộ 64 chiến sĩ bị sát hại, xác bị quăng xuống biển. Năm 1991 Nguyễn Văn Linh, Phạm Văn Đồng, Đỗ Mười sang Thành Đô (Trung Quốc không cho đến Bắc Kinh) cầu xin sự che chở và ký mật ước, cố xin gặp Đặng Tiểu Bình nhưng hắn không cho gặp. Năm 2000 Lê Khả Phiêu ký cho Tàu một số đất ở Thác Bản Giốc và Hữu nghị quan. Những chuyện như vậy liệu có bao giờ xấy ra trong lịch sử của tổ tiên. Thế mà Đảng Cộng sản cứ đưa tổ tiên ra làm bình phong để che đậy.

4- Luận điệu gìn giữ hòa bình, tôn trọng luật pháp Quốc tế.
Cứ mỗi lần Trung Quốc có hành động ngang ngược ở biển Đông thì phát ngôn của Bộ Ngoại giao Việt Nam lại tuyên bố : “Phản đối, đòi tôn trọng chủ quyền, chủ trương giải quyết tranh chấp bằng hòa bình, thương lượng, tôn trọng luật pháp quốc tế, không liên kết với nước khác để chống nước thứ ba…”. Nghe quá hóa nhàm. Có những việc lớn, quan trọng mà sao chỉ có đại diện Bộ Ngoại giao, hoặc quá lắm là một cá nhân cấp cao nào đó phát biểu một cách dè dặt, Chính phủ, Quốc hội, Văn phòng Chủ tịch nước lặng im. Và dân quá bức xúc biểu tình phản đối thì bị đàn áp. Ừ thì tôn trọng hòa bình, ta không chủ động gây chiến, nhưng ai cấm những phát biểu mạnh mẽ phản đối của Chính phủ, sao lại cấm dân biểu tình, sao không dám kiện ra Tòa án quốc tế như Philippin. Luận điệu “mềm dẻo, hòa bình, tránh xung đột” chẳng qua để che giấu một tâm trạng hèn yếu, không dám tin vào dân, chỉ muốn thần phục để vinh thân phì gia.Điều khoản không liên kết với nước thứ ba…là bị lừa, có ngu xuẩn lắm mới ký kết như vậy. Thằng Tàu, nếu nó muốn đánh chiếm VN thì nó cần gì liên kết với nước nào. Lúc đó nếu VN nhận sự viện trợ của nước khác là vi phạm hiệp định.

5- Luận điểm: Về kinh tế ta phụ thuộc vào Tàu quá nhiều
Nếu ta có những đấu tranh mạnh mẽ để bảo vệ chủ quyền mà bị Tàu nổi giận cắt đứt mọi giao dịch thương mại thì ta lâm vào khủng hoảng lớn.

Tôi gọi đây là luận điểm chứ không phải luận điệu vì xét ra có phần đúng. Nhưng có phải vì giao lưu hàng hóa mà để cho Tàu vào chiếm cứ các vị trí xung yếu của đất nước, để người Tàu tràn ngập các vùng quan trọng, để họ phá nát môi trường. Những nước như Anh, Mỹ, Đức, Nhật, Úc… họ có làm như thế đối với các nước khác đâu. Việc để kinh tế, thương mại, xây dựng của Việt Nam quá lệ thuuộc vào Tàu , để cho Tàu thực hiện các dự án lớn làm hủy hoại môi trường là tội của những người lãnh đạo tham và ngu. Bây giờ đã lỡ ra rồi thì không phải cứ cố trượt dài trên con đường sai lầm mà phải tìm cách khắc phục. Tấm gương của Myanma và Malaysia còn rõ ràng đó. Ông Mahathir, trên 90 tuổi, ngay sau khi nhậm chức thủ tướng đã loại bỏ ngay các dự án lớn của Trung quốc.

Tuy vậy khi chúng ta có những đấu tranh mạnh mẽ để bào vệ chủ quyền mà việc giao lưu kinh tế với Tàu bị ngừng cũng chỉ mới là suy đoán. Việc giao lưu là có lợi cho cả hai bên. Việc giao lưu với Tàu nếu bị giảm sút , trước mắt kinh tế Việt sẽ gặp khó khăn, đời sống của đân bị ảnh hưởng. Nhưng Nhà nước thử hỏi dân xem họ có vui lòng chấp nhận khó khăn trong thời gian ngắn để loại bỏ mọi xấu xa do Tàu mang đến hay không. Tôi nghĩ rằng được giải thích đa số dân sẽ vui lòng. Hơn nữa dân ta có câu : “Trong cái khó ló cái khôn”. Trước đây vì nhầm lẫn mà ta ưu tiên thị trường Trung Quốc, nhưng nếu vì bảo vệ chủ quyền mà nó bị co lại thì các nhà doanh nghiệp Việt có đủ trí khôn để mở ra các nước khác, chứ làm sao chịu bó tay.

6- Nhận định:
Tôi cho rằng những ngụy biện trên đây chỉ nhằm để duy trì chế độ độc tài đảng trị theo đường lối Cộng sản, đem nước ta phụ thuộc vào Tàu cộng. Muốn thoát khỏi sự lệ thuộc này trước hết phải thoát ra khỏi ý thức hệ Cộng sản, phải cải cách thể chế theo con đường dân chủ chân chính. Một ngày mà Đảng Cộng sản Việt Nam còn kiên trì đường lối hiện hành thì dân Việt còn chịu cảnh lầm than và đất nước dần dần bị thôn tính.

Để kết thúc xin kể câu chuyện : Ngày xưa bên Tàu, nước Triệu (Thời U Mục Vương), nhờ có Lý Mục và Tư Mã Thượng là những người tài giỏi, yêu nước mà ngăn chặn được sự xâm lược của nước Tần. Thế nhưng vua Triệu tin dùng tên quan đứng đầu triều đình là Quách Khai, một kẻ tham lam. Gián điệp nước Tần đem biếu Quách khai một số lớn vàng bạc với yêu cầu vu cáo Lý Mục và Tư Mã thượng là bọn phản bội, chống lại nhà vua, để họ bị loại bỏ. Quách Khai nhận vàng bạc, thực hiện âm mưu, xui dục vua giết chết Lý Mục, đuổi được Tư Mã Thưọng. Kết quả quân Tần xâm chiếm nước Triệu một cách dễ dàng. Sau vụ này vua Tần nói : Ta chỉ bỏ ra ít vàng bạc mua được Quách Khai, dùng Khai để chiếm được Triệu, quá rẻ. Quách Khai hý hửng cho rằng đã lập công với Tần nhưng bị Tần đuổi đi, không dùng kẻ phản phúc. Quách Khai về quê, chở theo mấy xe vàng bạc. Giữa đường bị những người nghĩa khí giết hết cả nhà, lấy hết của cải.

Bình luận: Việc này đáng cho nhiều người Việt suy ngẫm. Nhưng những kẻ rắp tâm bán nước nghĩ rằng họ khôn hơn Quách Khai vì đã tuồn nhiều của cải và cho con cháu ra nước ngoài. Không đâu, chúng mày khôn, sẽ có người khôn hơn và trên hết, chúng mày đã gây ra nghiệp chướng, thế nào cũng chịu nghiệp báo. Hãy luôn nhớ rằng của cải do sức lao động và tài năng làm ra mới bền chặt, còn của phi nghĩa do gian lận, tham nhũng, tước đoạt thì chỉ làm giàu tạm thời, không đời chúng mày thì đời con, đời cháu cũng tiêu thành mây khói và chưa biết còn những thảm họa nào nữa.

Nguyễn Đình Cống

Tác giả gửi cho viet-studies ngày 21-12-18

Nguồn: Đăng lại từ trang Viet Studies

11 BÌNH LUẬN

  1. Nhìn tấm hình,thấy tên NXúc Phân tõ vẻ khúm na khúm núm,cươì cươì cầu tài,ôm vai bá cổ nghiêng mình trước một tên Ngoại trưởng Tàu,không băng̀ vai bằng vế trong đẳng cấp nghi lể quốc tế,mà thấy nó hèn hạ làm sao.
    Nếu “chẳng may” được yết kiến Thiên triều Tập CB,tên Phúc này dám quỳ lạy hôn chân họ Tập lắm.( phải làm cái gì kh́ac hơn vơí chức vụ NT chớ ?)

    • Hình gì mà chỉ thấy bàn tay trái của đồng chí Phúc đặt trên vai của ông ngoại Vương Nghị? Rõ ràng là cố tình giấu nhẹm bàn tay phải của thủ tướng ta đang…knead Mao chủ tịch phía dưới lưng quần của Vương để tỏ tình hữu…Nghị đây mà. Mặt ngoại trưởng Trung quốc cứ đần ra vì…sướng.

  2. Con khấn nguyện Trời Phật phù hộ cho GS Nguyễn Đình Cống luôn luôn mạnh khỏe, trí tuệ uyên bác, sáng suốt… vì những kẻ như con cần những người như GS khai mở trí tuệ và tỉnh thức với những phát ngôn lừa bịp, gian trá, nô lệ của các quan tuyên giáo.

  3. Đọc bài này mà thấy…ứa cả gan. Chuyện ràng ràng ra như thế. Cs chỉ là một lũ tàn độc, gian tham, chẳng đại diện cho ai sất, tự chúng nó đặt chúng nó lên vị trí ấy mà thôi.
    Cũng tại dân mình vừa ngu vừa hèn. Giờ này mà còn đi nghe chúng nó nói cho phí thì giờ.  
    Chỉ có một con đường duy nhất: LẬT ĐỔ CỘNG SẢN, LẬP LẠI THỂ CHẾ VIỆT NAM CỘNG HOÀ
    Thế thôi.

  4. ….Thằng..lú làm thái thú tàu-cộng còn đám Việt-cộng là đám Việt-gian….Giờ nói ra đội…Quần với dân,bị dân khinh khi,và có thể bị nổi loạn lật đổ chế độ….Nên Việt-cộng chọn thằng mặt mo,mặt dày không có thần-kinh ngượng,lên uốn lưỡi nói dóc_____sui cho nó,ở trong nước không ai dám cải ở hải ngoại thiên hạ chửi cho…..Tôi bỏ nhỏ một câu cho cưng họng chơi,tại sao yếu mà đám Việt-cộng Việt-gian chúng mầy không mua lá chắn chống tên lữa của Mỹ?????_____Chỉ cần chúng mầy đặt lá chắn chống tên lũa của Mỹ là con cu….thằng tàu-cộng teo còn bằng trái ớt hiểm….Tàu-cộng sẽ ăn ngủ không yên và chết yểu tại sao chúng mấy không làm vì chúng mầy đã bán nước…..rồi……đúng chưa,thôi đừng nói dóc láo nữa đám Việt-gian việt-cộng chỉ chờ ngày dân đen nổi lên diệt chúng mấy…..nay kính.

  5. Những con khuyển cưng của Hán triều :

    Trần Đĩnh – tác giả cuốn Đèn Cù : Lòng trung của Hồ chí Minh đối với Lê Nin, Stalin, Mao Trạch Đông là vô bờ.

    Nguyễn Phú Trọng tuyên hứa với Dương Khiết Trì: Việt Nam khẳng định chính sách nhất quán của Đảng, Nhà nước và nhân dân VN, luôn luôn coi trọng quan hệ hữu nghị, hợp tác với Trung Quốc, mong giữ gìn, củng cố và không ngừng làm cho quan hệ Việt-Trung phát triển mạnh mẽ, ổn định và lợi ích lâu dài của nhân dân hai nước dựa trên căn bản 16 chữ vàng và 4 tốt.

    Sắp xếp nhân sự của chư hầu Việt nam đều phải có sự gật đầu chấp thuận của quan thày Bắc Kinh ! :

    Tập san nước Pháp Hérodote do nhà La Découverte, 9 bis, rue Abel-Hovelacque, 75013, Paris, phát hành. Đây là tập san của nhóm nhà báo, nhà biên khảo có xu hướng khuynh tả do nhà biên khảo François Maspero chủ trương . Tập Hérodote ấn bản quý II – 2015 với chủ đề “Những thách thức địa chánh của Việt Nam” qui tụ 18 nhà biên khảo chuyên về Vìệt Nam và Á châu dưới trách nhiệm của học giả Benoit de Tréglodé “ . Theo học giả khuynh tả Benoit de Tréglodé, một chuyên viên tên tuổi lớn về Việt Nam , “…những chức vụ lãnh đạo tối cao như Tổng Bí thư, Chủ tịch nước, Thủ tướng, Bộ trưởng Quốc phòng luôn luôn phải có sự đồng ý trên thực tế của đảng cộng sản Bắc kinh “.

  6. Ma tăng Việt gian mất dạy Thích chân Quag- cháu ruột đại Việt gian Hồ chí Minh- thuyết giảng các tín đồ Phật tử : “Theo lịch sử không chối cãi được, Trung Quốc là anh, Việt Nam là em… em phải lễ phép với anh. mà Lý Thường Kiệt đánh là hỗn “.

    ( Chú thích : “Bình Tống, phạt Chiêm ” đại tướng quân Lý Thường Kiệt :

    Ở phương Bắc, Tống Thần Tông và tể tướng Vương An Thạch vạch kế hoạch xâm chiếm Đại Việt. Một số các căn cứ quân sự được dựng lên gần biên giới Đại Việt, đặc biệt là thành Ung Châu với địa thế hiểm yếu. Trước tình hình đó, vua Lý Nhân Tông và tướng Lý Thường Kiệt chủ động – pre-emptive strike – đem quân đánh chặn từ sớm thay vì ngồi nơm nớp đợi giặc.

    Năm 1075, Lý Thường Kiệt chỉ huy 10 vạn đại quân, chia thành 2 đạo, đánh thẳng sang đất Tống. Quân bộ gồm 60000 người do tướng Tôn Đản chỉ huy. Lý Thường Kiệt chỉ huy 40000 quân đi đường biển đánh các châu Khâm, Liêm. Đồng thời, Tôn Đản cũng vây chặt châu Ung.

    Ngày 30 tháng 12 năm 1075, quân Đại Việt phá được thành Khâm Châu . Ba ngày sau, Liêm Châu cũng thất thủ. Lý Thường Kiệt tiến lên đánh Ung Châu. Tướng giữ Ung Châu là Tô Giám phải tự tử . Sau đó, Lý Thường Kiệt đánh Tân Châu và tiêu hủy toàn bộ lương thảo, vũ khí ở đây. Đạt được mục đích của cuộc hành quân , Lý Thường Kiệt cho đại quân rút về nước. Cuộc chinh phạt trên đất Tống kết thúc. )

  7. Cự kỳ khốn nạn ! Cực kỳ bẩn thỉu ! Cực kỳ ô nhục ! :

    29/8/2014 – Nhà văn Bùi Bảo Trúc : Từ vài năm nay, nói rõ hơn là từ năm 2008 đến nay, năm nào Hà Nội cũng đưa một phái đoàn văn công đóng giả làm Hai Bà sang thị trấn Ðông Hưng, một thành phố nằm giáp Móng Cái, để dự lệ giỗ Mã Viện. Nhật báo Ðông Hưng trong số ra ngày 7 tháng 2 năm 2008 đã tường thuật chi tiết buổi lễ với rất nhiều hình ảnh của bọn Cộng sản Việt nam đến dự Miếu Hội Phục Ba Tướng Quân. Cả bọn cúi đầu tiến vào cái miếu dưới hàng chữ “Vệ Quốc Anh Hùng, Vạn Dân Kính Ngưỡng” rồi ca hát, nhảy múa, khấn vái đánh dấu “Kỷ Niệm Dân Tộc Anh Hùng, Quảng Dương Phục Ba Văn Hóa.” Chúng làm ô uế những tà áo dài của Việt Nam khi chúng ưỡn ẹo múa may quay cuồng để dâng hương cho tên giặc họ Mã.

    • Nếu các anh có để ý thì sẽ thấy bọn quan lại tham nhũng tại những tỉnh sát biên giới đều không bị đá động gì hết, dú báo chí có loan tin. Tụi này đâu phải ngẩu nhiên làm quan tại đó. Có đóng mộc của Tàu đó.

  8. Việt nam thời Viẽt gian Cộng sản Hà nội cầm quyền :

    7/11/2014- FB Bảo Giang ở Việt nam : Từ sau ngày quốc nạn 30-4-1975, đã chẳng có sách vở nào được ghi chép, đã chẳng có người dân nào được phép nhắc nhở đến bản đồ địa lý mà cha ông ta để lại, cũng như chẳng ai được nhắc đến chuyệt phạt Tống, bình Ngô, triệt Hán, diệt Thanh của cha ông ta nữa.

    Trang mạng RFA- 21/10/2013: Trong thời gian gần đây, công luận trong và ngòai nước cảnh báo về việc hiện ngày càng có nhiều dấu hiệu cho thấy nhà cầm quyền VN cùng giới truyền thông nhà nước hầu như im lặng trước những biến cố lịch sử trọng đại, như không còn công khai kỷ niệm ngày Vua Quang Trung đại thắng quân Thanh mà biến ngày đại thắng ấy thành ngày “trẩy hội Xuân” bình thường; thậm chí bia tưởng niệm công lao của Vua Quang Trung ở núi Dũng Quyết (Vinh, Nghệ An) cũng bị đục bỏ.

    4/9/12- VNnet.vn : ” Bài tập đọc Hai Bà Trưng (Tiếng Việt 3, tập 2, trang 4, 5) cháu đọc hoài mà vẫn không hiểu Hai Bà Trưng đánh giặc nào. Bài học tuyệt không một chữ nào vạch mặt chỉ tên kẻ cướp mà toàn những danh từ nhợt nhạt, mập mờ, chung chung: tướng giặc, quân thù, giặc ngoại xâm, kẻ thù, quân xâm lược “.

    27/ 9/ 2014- Giáo sư Tiến sĩ Phạm Cao Dương : Hai Bà Trưng không được nêu tên đích danh trong sách giáo khoa dành cho trẻ em.

  9. Một bài viết hay , sắc sảo , nhất là đoạn : “Giáp với Trung Quốc không phải chỉ có Việt Nam mà còn 13 nước khác như Mông Cổ, Bhutan, Nêpan, Takjikistan, Kazakstan, Nga, Myanmar, Ấn độ v.v… Trừ Nga và Ấn độ, các nước khác đều bé, thế mà họ có chịu khuất phục Trung Quốc như Việt Nam đâu. Đặc biệt như Bhutan, có biên giới khá dài với Trung Quốc mà không có quan hệ ngoại giao. Sự chịu khuất phục do nguyên nhân địa lý chỉ là một phần rất rất nhỏ. Nguyên nhân chính là do đường lối lãnh đạo.”. Cám ơn bác Nguyễn Đình Cống .

Leave a Reply to Trần Thị Thảo Hủy phản hồi

Please enter your comment!
Tên