Giai cấp mới tại Việt Nam

24
Bà Nguyễn Thị Phương Thảo, nữ tỉ phú đô la đầu tiền của Việt Nam

Milovan Djilas là nhà nghiên cứu lý thuyết CS và từng là ủy viên Bộ Chính Trị đảng CS Nam Tư, Phó Chủ Tịch Nhà Nước CS Nam Tư, Chủ Tịch Quốc Hội CS Nam Tư. Sau khi phản tỉnh ông viết trong tác phẩm Giai Cấp Mới: Một Phân Tích Về Hệ Thống Cộng Sản xuất bản năm 1957 như sau:

“Trong một thời gian dài, đảng CS cố tình che giấu bản chất của mình. Quá trình hình thành của giai cấp mới không chỉ được che đậy bằng những thuật ngữ xã hội chủ nghĩa mà quan trọng hơn bằng hình thức sở hữu mới, sở hữu tập thể. …Bản chất giai cấp của hình thức sở hữu này được che đậy bằng bình phong quyền lợi của toàn dân tộc. “ (Theo Tủ sách Talawas, Phạm Minh Ngọc dịch theo bản tiếng Nga, 2005)

Cũng trong tác phẩm Giai Cấp Mới, Milovan Djilas viết: “Năm 1936, nhân dịp công bố Hiến pháp mới, Stalin tuyên bố rằng ở Liên Xô đã không còn giai cấp bóc lột, nhưng trên thực tế người ta không chỉ thực hiện xong quá trình thủ tiêu các nhà tư sản và các giai cấp khác của chế độ cũ mà còn thiết lập một giai cấp hoàn toàn mới, chưa từng có trong lịch sử.”
Nhưng câu này của Milovan Djilas mới là chí lý: “ Các lãnh đạo Cộng sản xử lý tài sản quốc gia như của riêng họ, nhưng đồng thời họ cũng lãng phí nó như thể nó là của người khác.” (Theo quote.org)

Thời gian dài trôi qua từ khi tác phẩm ra đời nhưng bản chất của chế độ CS tại năm nước CS còn lại, trong đó có Việt Nam, vẫn đúng như Milovan Djilas nhận xét.

Chiến tranh Việt Nam chấm dứt gần nửa thế kỷ nhưng sự tiêu pha và lãng phí của giai cấp thống trị đã làm cho Việt Nam, một đất nước nhiều tiềm năng, thành là một nước nghèo so với tiêu chuẩn phát triển chung của thế giới.

Trong suốt 47 năm qua, các thế hệ Việt Nam đã đổ mồ hôi, nước mắt và cả máu để nuôi dưỡng một giai cấp thống trị hoàn toàn không làm một việc gì hữu ích cho xã hội ngoài hút máu dân tộc Việt.

Như nhiều người biết hôm nay, dưới chế độ CS, khái niệm “nhân dân làm chủ” chỉ là một chiếc bình phong để giai cấp của những kẻ thống trị, có toàn quyền xử dụng tài sản của đất nước như của chính mình, cũng như có toàn quyền lãng phí tài sản đất nước như không phải của mình.

Những nhận định của Milovan Djilas có thể áp dụng vào hai trường hợp mới vừa xảy ra, Nguyễn Thị Phương Thảo tặng 155 triệu bảng Anh và Tô Lâm ăn bò bít-tết ở nhà hàng của đầu bếp Thổ Nhĩ Kỳ Nusret Gökçe.

Như các báo loan tin, bà Nguyễn Thị Phương Thảo, tỉ phú Việt Nam, đồng ý tặng 155 triệu bảng Anh cho Linacre College, một trường nhỏ thuộc hệ thống Đại Học Oxford. Theo thông báo của trường, với số tiền lớn được tặng, ngôi trường đang mang tên học giả nổi tiếng Thomas Linacre có thể sớm đổi thành Thao College. Một số học giả Anh như giáo sư Đại Học Oxford Marie Kawthar Daouda phê bình ý định đổi tên trường từ Linacre sang Thao với lý do Thomas Linacre là học giả nổi tiếng trong thời đại ông và không nên thay chỉ vì một thương gia cho nhiều tiền.

Việc tặng tiền cho một đại học là một nghĩa cử quen thuộc của những người giàu tại Mỹ, Anh cũng như các nước Tây Phương. Các tỉ phú Mỹ thường tặng tiền cho đại học, nhất là những trường mà họ xuất thân. Năm 2018, Michael Bloomberg tặng 1.8 tỉ dollar cho đại học Johns Hopkins tại Maryland.

Điểm khác nhau chính là các tỉ phú Anh, Mỹ sinh ra và làm giàu trên một đất nước vốn đã giàu hàng đầu thế giới trong mọi lãnh vực, nhất là giáo dục. Theo The Center for World University Rankings trong số 20 trường đại học tốt nhất thế giới có 17 trường là Mỹ, 2 là Anh và 1 là Nhật. Dò mỏi mắt xuống hạng 1,000 trường đại học được tổ chức này quan sát cũng không có một trường đại học Việt Nam nào.

Theo cách lý giải và hành xử của một người bình thường nếu bạn có lòng vị tha để tặng thì bạn nên tặng cho những nơi thiếu thốn nhất, cho những người cần nhất. Giá trị và tác dụng của món quà nhờ đó sẽ cao hơn và ý nghĩa hơn là tặng cho những nơi đang đầy đủ.
Mấy hôm nay, một làn sóng bất mãn, phê bình, mỉa mai, châm biếm bà Thảo đã “làm chuyện ngược đời”, “gánh củi về rừng”, “mua danh” v.v… Những người phê bình còn đưa ra những hình ảnh đau lòng của các em học sinh phải đu dây qua sông, bơi qua những khe nước chảy xiết, lội qua những con suối đầy đá nhọn để đến trường như một cách nhắc nhở cho bà Thảo thấy sự khác nhau giữa thực tế bi thảm của đất nước đã sinh ra bà và nền giáo dục hiện đại của Anh.

Họ cho rằng lẽ ra bà Thảo nên dùng số tiền đó để xây những chiếc cầu, lẽ ra bà Thảo nên dùng số tiền đó để dựng trường học, lẽ ra bà Thảo nên dùng số tiền đó để cấp học bổng cho sinh viên học sinh nghèo và nhiều “lẽ ra” khác.

Những người phê bình bà Thảo tưởng là bà không biết. Không, chắc chắn bà đã thấy và đã biết nhưng thấy là một chuyện, biết là một chuyện, cảm thông với sự chịu đựng của nhiều triệu tuổi thơ Việt Nam nghèo khó hay không là chuyện khác.

Là một tỉ phú, bà Thảo không muốn tên tuổi của mình gắn liền với một trường đại học dù lớn nhất Việt Nam nhưng vô danh trên thế giới.

Chuyện bà Thảo chưa xong. Hôm 3 tháng 11 vừa qua các mạng internet chuyền nhau video tướng Công An CSVN Tô Lâm ăn thịt bò bít-tếch dát vàng trị giá hơn một ngàn dollar. Nhìn cảnh Tô Lâm há miệng to cho đầu bếp nhà hàng Salt Bae hay còn gọi “Thánh rắc muối” đút miếng thịt bò trông vô cùng kệch cỡm, ghê tởm làm sao.

Ăn thịt là chuyện bình thường nhưng nhìn Tô Lâm ăn khó mà không tưởng tượng cảnh thú vật ăn thịt nhau trong phim động vật hoang dã. Đừng nói chi đang đại diện cho một nhà nước tại nước ngoài, một người lịch sự và tự trọng thường không làm vậy trong nhà hàng với nhiều thực khách chung quanh.

Những người Việt giận dữ lại lần nữa trưng bày những hình ảnh đau thương của hàng triệu người Việt tìm đường về quê tránh dịch với những cảnh chết chóc, đói khát, cực khổ không bút mực nào tả hết như một cách nhắc nhở Tô Lâm về thực trạng Việt Nam.

Theo họ, lẽ ra Tô Lâm nên biết ngay trong giờ phút ông đang ăn nhiều triệu người dân không có một chén cơm trắng để ăn, lẽ ra Tô Lâm nên biết trên cả nước nhiều người vẫn còn chết hay đang chờ chết vì nạn dịch, lẽ ra Tô Lâm nên biết hàng triệu trẻ thơ Việt Nam đang thiếu sữa trong tháng Mười lũ lụt này, và lẽ ra Tô Lâm không nên rắc muối lên vết thương của họ như anh chàng đầu bếp rắc lên miếng thịt bò mà Tô Lâm đang nuốt.
Chắc chắn là Tô Lâm đã thấy và đã biết nhưng giống như bà Phương Thảo, thấy là một chuyện, biết là một chuyện, cảm thông với sự chịu đựng của đồng bào hay không là chuyện khác.

Milovan Djilas viết về bản chất, nguồn gốc lịch sử hình thành nên giai cấp mới, nhưng ông có thể đã sót một đặc điểm quan trọng, “giai cấp mới” còn gồm những con người ích kỷ, vô lương tâm và vô cảm.

Lấy Trung Cộng, nước CS đàn anh của CSVN làm ví dụ cho chính xác với điều kiện kinh tế. Bản chất giai cấp là lý do Trung Cộng mặc dù có nhiều tỉ phú hạng thứ hai trên thế giới sau Mỹ nhưng là nước được tổ chức Charities Aid Foundation xếp vào hạng ích kỷ nhất thế giới trong nhiều năm.

Năm 2019, Trung Cộng đứng hàng 126 trong số 126 quốc gia được tổ chức quốc tế này quan sát. Charities Aid Foundation kết luận “Trung Quốc là quốc gia duy nhất đứng hạng tệ hại nhất trong cả ba tiêu chuẩn gồm tình nguyện, giúp đỡ người khác và đóng góp hiện kim.” Trung Cộng còn đứng sau cả Congo, Palestine, Yemen, những dân tộc triền miên trong chiến tranh và nghèo khó.

Nguyễn Thị Phương Thảo là sản phẩm của ý thức hệ CS nên đừng trách tại sao bà không rộng lượng với đồng bào mình mà dùng tiền đi mua danh một cách kệch cỡm đáng khinh.
Hôm qua, 6 tháng 11, 2021, tờ Daily Mail của Anh tố cáo bà Nguyễn Thị Phương Thảo và chồng không chỉ cấu kết với giới lãnh đạo của “chế độ CSVN thô bạo” mà còn có quan hệ với cả chủ tịch Trung Cộng Tập Cận Bình.

Những đồng bạc, dù một đồng hay một tỉ, có được do cấu kết với những kẻ gây nên tội ác chống lại con người trong trường hợp này là đảng CSVN, sẽ không được xem là đồng tiền chính đáng.

Đặc tính không chính đáng của đồng tiền thể hiện rất rõ nét và rất dễ nhận ra tại Việt Nam. Hãy nhìn vào những biệt thự nguy nga mà “giai cấp mới” này sống so với những túp lều không vách của đại đa số trong 97 triệu người dân để thấy khoảng cách trời vực giữa hai tầng lớp người trong cùng một đất nước. Một chính phủ có 110 thứ trưởng, 201 phó chủ tịch tỉnh và hàng ngàn vụ trưởng. Mục đích của bộ máy hành chánh cồng kềnh này chẳng qua là để hợp thức hóa vai trò của các cán bộ đảng, để qua đó chúng được chính thức lãnh lương, chính thức ăn hối lộ, chính thức tham ô và tham nhũng.

Tham nhũng dưới chế độ CS không phải phát xuất từ bản chất tham lam của một số người ở đâu cũng có thể có. Tham nhũng tại Việt Nam có tính đảng vì chính đảng CS tạo môi trường cho tham nhũng sinh sôi, nuôi dưỡng tham nhũng lớn và tạo điều kiện để tham nhũng hoành hành.

Đối diện với tầng lớp cai trị, bộ máy tuyên truyền và bạo lực trấn áp khủng khiếp và thường trực của chế độ CS đã biến phần lớn trong số 97 triệu người Việt còn lại thành một tầng lớp chỉ biết phục tùng.

Sự chịu đựng của nhiều triệu đồng bào trong mùa dịch vượt qua ngoài định nghĩa của khổ đau, bất hạnh và sợ hãi. Dù “mắt kẹt” ở Sài Gòn hay tìm cách về quê họ đều phải đối phó với những khó khăn chưa từng có trong đời.

Nhưng khác với Đông Âu trước đây hay Cu Ba mới đây, không có cuộc biểu tình nào ở Sài Gòn, không có chống đối nào trên đường đi dù có người phải đi bộ 500 cây số hay như anh thợ hồ Hồ Tám đi bộ 1000 cây số từ Trà Vinh để về Huế trên vai vỏn vẹn một thùng mì gói.
Họ không bao dung nhưng đã mất hết khả năng chống đối. Trời hành họ còn biết kêu trời nhưng đảng hành thì không ai dám kêu đảng. Nhà tù đang chờ họ. Trấn áp đang chờ họ. Chết đói, chết khát đang chờ họ. Bộ máy kìm kẹp của đảng CS siết chặt đến mức làm tê liệt ý thức phản kháng của con người. Họ lầm lũi đi như đoàn nô lệ da đen sau nội chiến Mỹ đi tìm một nơi để gọi quê hương.

Hàng triệu người dân hôm nay có thể đã trở về trong căn nhà trơ trọi và bên ngoài mùa mưa đang đến, nước lụt đang dâng. Họ sẽ sống ra sao trong những ngày tháng tới. Có tiếng than, tiếng khóc nửa đêm nhưng tuyệt nhiên không có tiếng trả lời hay an ủi.

Nhưng một mai, khi đại dịch qua đi, những người dân bất hạnh kia lại sẽ vào thành phố tìm đường sống vì không còn gì để sống trên nơi chôn nhau cắt rốn. Và cứ thế, cuộc đời của tầng lớp người bị trị tại Việt Nam sẽ bị vùi dập trong trầm luân thống khổ cho đến chết.
Trước nỗi bất hạnh của dân tộc Việt, ai là người biết đau và ai sẽ là người biết nhục? Nguyễn Thị Phương Thảo ư? Tô Lâm ư? Không. Nếu biết đau và biết nhục bà Thảo đã không đem tiền để mua cái tên trường ở một đất nước xa xôi bỏ mặc cho nhiều triệu trẻ em Việt sống trong những điều kiện học hành tệ hại nhất thế giới. Nếu biết đau và biết nhục, ông Lâm đã không há miệng to để được đút ăn trong lúc một phần không nhỏ của đất nước không có ngay cả gói mì để ăn.

Những người biết nhục không phải Nguyễn Thị Phương Thảo, Tô Lâm, Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Xuân Phúc mà là những con người Việt còn có một lương tâm Việt Nam dù ở ngoài guồng máy hay vì lý do riêng phải tạm thời ở trong guồng máy.

Cách mạng dân chủ tại các nước cựu CS cho thấy, chính những người biết đau và biết nhục đã làm thay đổi vận mệnh đất nước họ. Khác nhau về thời gian và thời điểm nhưng Việt Nam cũng vậy. Lịch sử Việt Nam đã chứng minh nhiều lần trong hoàn cảnh dù đen tối bao nhiêu vẫn còn có những người biết đau và biết nhục. Lần nữa trong tương lai, chính những người biết đau và biết nhục sẽ thay đổi vận mệnh Việt Nam.

Trần Trung Đạo

24 BÌNH LUẬN

  1. Mấy chục năm trước cụ Phan Khôi đã tiên đoán được cái giai cấp
    đốn mạt này sẽ sinh sôi nẩy nở trên đất Việt bằng bài báo “Cỏ
    cộng sản” . Tiếc thay biết được ,nhưng ngăn không được .

    Mấy chục năm sau ,chúng nẩy nở lan tràn theo chủ thuyết cộng
    sản ,bây giờ thành một giai cấp mới ,chúng quá đông ,lúc nhúc
    như loài giòi bọ . Không có cách ngăn ngừa ,ngăn chặn . Âu cũng
    là số phận của người Việt , dân trí thấp kém ,nghe theo lời đường
    mật của thằng giảo trá Hồ chí Minh ,giúp dỡ nó để đánh đuổi thực
    dân Pháp.

    Tránh được vỏ dưa ,nhưng đạp phải vỏ dừa . Tránh được thực dân
    ngoại quốc ,nhưng mắc phải cái bọn mất hết nhân tính ,lưu manh,
    dốt nát ,một bước nhảy lên cầm đầu ,làm thượng tầng của xã hội,
    chà đạp giai cấp khác bằng những trí trá thấp hèn,ăn cướp giết người
    trắng trợn ,coi thường thách thức văn minh ,văn hoá của nhân loại .
    Bằng những cung cách rất tởm lợm như : họp bộ trưởng ,thì vạch áo
    không cài khuy ,vạch quần đái giữa thanh thiên bạch nhật ,chứng
    minh cho nhân loại thấy giai cấp đần độn ,vô văn hoá ,chăn trâu ,tăm
    tối đã thắng ánh sáng văn minh của nhân loại .

    Một xã hội được xây dựng như thế bởi thằng khốn nạn kia ,bây giờ
    nó lan xa cả tới nước Anh ,họ cũng biết . Thật là đáng xấu hổ và đáng
    nhục . Cái khốn nạn là chúng vẫn nhơn tự đắc ,tự sướng với những
    cung cách quái đản nhất ,mà không hề biết nhục .

  2. Khác với các chế độ tự do và dân chủ, con người thuộc về đất nước. Lãnh đạo được dân bầu để làm việc cho dân, cho nước. Nhưng chế độ cộng sản ở bất cứ quốc gia nào cũng vậy, đất nước thuộc về người cộng sản chứ người cộng sản không thuộc về đất nước. Người VN, đất nước VN và tài sản quốc gia VN thuộc về của Đảng nhưng Đảng không thuộc về VN. Vậy nên đảng cộng sản nên đổi tên là Đảng Bò sau vụ con bò Tô Lâm ăn bò dát vàng để tách biệt tụi Bò và người VN.

    Tụi Bò, chúng thuộc tầng lớp đã cướp được nước và cai trị trên xương máu dân tộc VN. Không có bất cứ công dân VN nào không thuộc đảng Bò được làm lãnh đạo. Lương quy định vài ngàn đô la một tháng, và con bò Nguyễn Phú trọng mở chiến dịch đốt lò đánh tham nhũng chỉ là hình thức để lừa dân. Chúng phân chia quyền lực để cai trị. Chức càng lớn thì tài sản càng nhiều. Chẳng có con bò nào nghèo. Tài sản chúng có trong tay là từ quyền lực để tham nhũng và để vơ vét tài sản quốc gia.

    Vụ con bò Tô Lâm ăn bò dát vàng và vụ bà Nguyễn Thị Phương Thảo tặng tiền là hai vụ điển hình chơi để lấy tiếng của bọn Bò Cộng Sản. Chúng là giai cấp thống trị. Cái gì của VN mà không thuộc về của chúng?! Giai cấp này đã hình thành kể từ ngày chúng cướp nước. Vụ con bò Tô Lâm ăn bò dát vàng bị lộ chỉ là vì không giấu được nhưng phản ảnh chung lối sống xa hoa của bọn chúng, con bò nào cũng hưởng thụ bằng cách này hay cách khác. Để xem con bò đầu đàn Nguyễn Phú Trọng xử trí con bò bị lộ Tô Lâm ra sao hay lại cho chìm xuồng.
    nv

  3. nhin hinh thang To Lam chu mo giong nhu 1 con cho duoc cho an – hinh nay duoc cong bo thi co le thang chan trau cat co nay con chu mo cho nhung chuyen khon nan khac – 1 lu suc sinh vao thoi dai nay ma van ton tai = Vi

  4. Cộng Sản chỉ là một lũ chết đói chết khát, tụi VC nay cũng sang tư bản Anh, sang Mỹ.. kiếm tí cơm thừa canh cặn
    VNCH có hèn nhưng cũng không đói còn VC đói thấy mẹ, nay chỉ có một số it bọn tư sản đỏ có tiền còn đảng viên CS nhiều anh đói bỏ cha
    Cháu Phét cũng đéo phải VC, Phét chỉ là thằng chết đói chết khát sang Mỹ kiếm tí cơm thừa canh cặn
    CS danh giá quá nhỉ? một lũ chết đói cũng danh giá chán
    Phét lảng tránh chuyện VC, VC chỉ là một lũ chết đói, ngửa tay xin tiền, xin Vaccine tư bản

  5. Phương Thảo đổi tên trường OXFORD UNIVERSITY thành trường VNCH University thì còn có lý
    Nhưng Phương Thảo không đổi tên OXFORD UNIVERSITY thành trường Việt Cộng University vì Việt Cộng đói quá, đói rạc ra, chỉ ngửa tay xin tiền Mỹ, Anh, Nhật …và xin vaccine
    Việt Cộng chỉ là lũ chết đói chết khát, năm 1975 phải chiếm miền Nam vì nếu không đói quá lăn ra chết
    Việt Cộng thì chết đói như một lũ ăn mày, còn Phét thì tự nhận VC mà không biết xấu hổ, một thằng cặn bã chuyên ăn cắp, ăn trộm sống qua ngày

    • Chị Phuong Thảo đâu có NGU chi mà bỏ tien ra mua tên VIET GIAN CONG HOA University. Viet Gian Công Hòa nhục thí mẹ cả the gioi đèu biét đám Viet Gian Công Hòa là đám HÈN thì ai mà đặt tên truong cho mot thèng HÈN. Nghe anh Phét chọt vậy mà tuỏng thiẹt rồi mần hả , hehhehehhehehe. Đung là Nguc Cock đần thiet à nghen.

  6. Cũng vài ba đứa lợn viên vớ vẩn ,trình độ hiểu biết thì lè tè ,không
    qua ngọn cỏ . Cứng họng và cay cú ,cung là một luận điệu vô nghĩa
    và ngu ngốc như chính cái bọn giai cấp mới Vẹm kia . Ngu si đần độn,
    bóc lột ăn cướp ngay chính đồng bào của mình , dùng tiền một cách
    đần độn ,cốt để che đi cái thấp hèn ,cốt cách chăn trâu vô học của
    mình . Cứ tưởng chơi trội như thế để thiên hạ nó nể phục ,rửa hết nước
    phèn ở chân,hưởng mùi phú quý ngàn năm một thuở ,bõ cái công
    cán làm tôi mọi cho Tầu Nga … .Không ngờ thế giới của tụi tư bản,
    chúng khinh như chó ,gọi là Bò Tô Lâm ,Chó Thảo .

    Đùng một đống tiền chỉ để mua cái tên của trường học . Chưa chắc
    chúng chịu đổi tên . Danh dự đâu có phải mua bằng tiền ,như bằng
    cấp chạy đầy đường như cái nền giáo dục của Vẹm .

  7. Ê Ngụy Trung Đạo ơi, để anh Phét đề nghị vói chị Phuong Thảo là đồi lại tên truòng đại học OXFORD UNIVERSITY thành VIET NAM CONG HÒA Univeristy nghe, chịu không nào. VIET NAM CONG HOA University nghe chưa, không đuoc bién thành VIET GIAN CONG HÒA University đó nghen.

  8. Nước CS nào cũng đói rạc ra, có ai thấy anh CS nào khá đâu
    Các anh CS bây giờ cũng biết kiếm tí cơm thừa canh cặn của tư bản để kiếm chút cháo cho đõ đói
    Chế độ CS, kinh tế CS nay chỉ là kinh tế ăn mày chết đói, nhưng CS ngày nay đói khổ nhưng cũng có một số ít triệu, tỷ phú đô la nhờ làm ăn thông đồng với bọn chóp bu
    Cái chế độ CS có ra con củ cặc gì, những thằng chết đói như thằng Phét lên DD chửi thuê vài câu để kiếm tí cơm hộp
    CS bây giờ đói rạc, nhiều đứa chạy trốn ra nước ngoài kiếm tí cơm thừa cũng đỡ !!!

    • Thèng TÀU CONG SẢN đang làm cho thèng MẼO sốt vó kìa em Hoạn HEO. Em dốt
      quá cho nên cứ tự suóng mà không biet rằng thèng MẼO bay giò phải chạy đôn chạy đáo kháp CHAU ÂU đẻ kết bè kết cánh vì sợ chọi không lại vói thèng TÀU CÔNG.

      Hahhahah , thèng TÀU CÔNG chet đói mà thèng MẼO còn sọ sao , hehehhehe.

  9. Bây giò Nguyen thi Phuong Thao mà láy ten VIET NAM CONG HÒA COLLEGE là máy lảo NGUY COCK shut the hell up ngay và cuòi khoái trá va hoan hô Phuong Thảo ngay liền , hehehehehe.

  10. Cảm ơn tác giả : Ðổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười .
    Thật thấm thía và đau xót cho đồng bào tôi , là những con người , là giai cấp bị trị , phải nín lặng chịu đựng dưới sự áp bức của giai cấp mới cộng sản , là những con thú chỉ biết trau chuốt bộ long của mình .

  11. Hôm nay các báo nhà nước chính thống thông tin “ Thường trực Ban Bí thư Võ Văn Thưởng vừa thay mặt Bộ Chính trị ban hành Quy định số 41 về việc miễn nhiệm, từ chức đối với cán bộ. “ . Điều này có nghĩa ông Trọng sắp vào rọ như xưa ông Hồ bị nhốt ở K9 .

    Với Quy định 41 trên đúng ra phải chính ông Trọng thông báo mới đủ uy lực sức mạnh vì nó quan trọng chẳng kém “ nhóm củi đốt lò “ .

    Xem ra các Tư bản đại gia tỷ Phú đô Uỷ viên Trung ương đã bất mãn , tìm cách hạ bệ ông Trọng nên mới xảy ra các vụ các cứ chống dịch , bà Thảo chi mấy trăm triệu cho trường đại học Anh , ông Tô Lâm ăn bò dát vàng , bà Kim Tuyến bị đề nghị khiển phạt điều tra được tung lên báo chí .

    Tham nhũng hối lộ tất phải xảy ra trầm trọng không thể tránh trong nền kinh tế cộng sản thị trường định hướng XHCN . Đốt cho sạch tham nhũng hối lộ khác chỉ đốt cái chế độ cọng sản hiện hữu . Bởi thế khi cái XHCNVN trở nên nhiều Tỷ Phú đô La cũng là điều đáng mừng hơn là đáng lo cho người không thích CS .

    Những tên Tỷ Phú đô La VN hôm nay tất nhiên luôn luôn phải có một thành phần lợi ích nhóm to tát quyền năng Uỷ viên trung ương và Bộ chính trị chống lưng hùn hạp làm ăn . Nhóm củi đốt lò , trừng trị tham nhũng hối lộ chỉ là hình thức thì được . Nhưng nếu là quyết tâm thì quả là tự sát , Trọng đã tự đem dây thắt cổ chính mình trước một bầy sói lang chói mắt vì đất đai , đô La , vàng bạc , công danh cùng quyền cao chức trọng .

    Cái hiện tượng của bà Thảo mang gần 200 triệu đô cúng dường cho đại học Anh có thể là hành động dọn ổ lót đường đầu tư bằng cấp danh giá cho các hoàng tử Đảng . Hành động này khiến cho nhân tâm người Việt càng ngán ngẫm cái ĐCSVN trong trạng thái bị khuất phục , oán than .

    Phải chăng đây là ý trời muốn bà Thảo vô tình tháo gỡ cái mặt nạ đạo Đức HCM mà bất cứ một tên cán bộ lãnh đạo CSVN đều bắt buộc phải liên tục nhai lại cho đỡ thẹn .

  12. Hay. Cảm ơn tác giả TTĐ về một bài viết công phu.
    Đau và nhục là một chuyện nhưng làm gì, đó lại là một chuyện khác.

  13. “Cách mạng dân chủ tại các nước cựu CS cho thấy, chính những người biết đau và biết nhục đã làm thay đổi vận mệnh đất nước họ. Khác nhau về thời gian và thời điểm nhưng Việt Nam cũng vậy. Lịch sử Việt Nam đã chứng minh nhiều lần trong hoàn cảnh dù đen tối bao nhiêu vẫn còn có những người biết đau và biết nhục. Lần nữa trong tương lai, chính những người biết đau và biết nhục sẽ thay đổi vận mệnh Việt Nam.”

    Ở Việt Nam, tôi tin tưởng rằng có những người VN chân chính,số nhiều nữa là đằng khác,
    biết đau và biết nhục . Câu hỏi đặt ra là tại sao họ và cả chúng ta ,lại vẫn cứ cắn răng chịu
    đựng ? Có những đốm lửa tuy nhỏ nhoi ,nhưng vẫn bùng lên không sợ những lao tù ,trả thù
    hèn hạ của bọn Vẹm ,bán nước kia . Họ không nhận gì được gì cả ,một tiếng nói đồng hành
    đồng cảm cũng không ,ngoại trừ cả ngàn tiếng thoá mạ thô bỉ bẩn thỉu của bọn lợn viên
    ngu ngốc trong nước . Họ vẫn bị cô đơn ,mặc dù xung quanh họ chỉ toàn là những người cùng
    cảnh ngộ ,sống trong áp bức .

    Người Việt ta quá nhu nhược ,sợ sệt tất cả mọi thứ ? Hay là chỉ là
    bản chất cố hữu của người Việt :”ganh ghét nhỏ nhoi ,chỉ lo thu vén cho riêng mình ” ?

    • Ô hay em trantuong , chi co dám NGUY COCK mói ganh tị và thù hằn Viet Công chúng anh chứ nguoi dân có van đe gi đâu. Néu nguoi dan có ván đề thì Viet Cong chúng anh sụp lâu rôi , đằng này Viet Cong chúng anh vản đuọc nguoi dan giao phó cho trach nhiêm lèo lái dat nuóc tù hoang tàn đỏ nát trỏ thanh mot nuoc thanh bình phát triển thinh vuọng.

      Ngụy Cock thù Cong SẢN nhưng mà hèn quá cho nên cứ mong nguoi dân đúng lên GIAT SẬP CONG XÃNG để trả thù cho NGỤY là thé nào.

      Nguoi ta khong thẻ cho cái nguoi ta khong có. Dan Viet Nam đau có thù Viet Cong gióng như NGỤY đẻ rồi làm theo uoc muón cùa NGUY COCK.

      Viet lật dô CONG XÃNG VIET NAM là việc của đám NGUY COCK, nhưng khôn’ thay đám NGUY CÔCK lại là những thèng HÈN NHÁT chỉ muón ngối mát ăn bát mì mà thôi , khong muón làm chi hết , chờ SUNG rụng vào MỎ. Xưa ròi , thòi đại 5 GỜ này dân Viet Nam biét ai đúng ai sai cả rồi, NGUY COCK cứ há mỏm chờ SUNG cho tói mản đòi đi nghe chưa.

      • Lại muốn bú anh nữa hở ?
        Cái thứ não trâu của nhà em,
        thì chưa có đủ “trình độ”.

        Cả ba đời chăn trâu , mắt
        toét của nhà em, cũng chưa
        đủ sức để bú anh .

        • heheheeheh, chưa biet thèng nào bú thèng nao à nghen. VC chúng anh tom cổ hàng triệu thèng trong đó có em luon mà em cứ vong ân bội nghỉa là the nào ha? em trantuong. Anh Phét tha toi chét khong biet on mà giò còn hỗn. Nhó ngày nào các em một Dạ Thưa CAN BỘ , hai củng DẠ THƯA CAN BỘ , hehehhehe

          Anh Phét khoái chọt máy em bé nhieu tuỏi như em lắm nghen, vì rat vui khi các em nỏi điên vung xich chó và sùi bọt mép .

  14. CS làm “Kách Mệnh” là để xóa bỏ tất cả “giai cấp cũ” để thành lập “giai cấp mới”, không phải chỉ có hai hạng (class) gồm giai cấp đảng là gia cấp “lãnh đạo toàn diện, tuyệt đối” và giai cấp nhân dân anh…hùng là giai cấp “tin tưởng tuyệt đối vào sự lãnh đạo …tuyệt đối của đảng”, còn một giai cấp thứ ba ở giữa, đó là giai cấp bưng và húp bô cũng “tuyệt đối” trung thành với sự nghiệp “bung bô và húp bô” mà đảng giao cho .

    Giai cấp ở giữa này được đảng lọc ra từ giai cấp “nhân dân anh hùng” để …làm công việc “giáo dục” và nếu cần thì thằng tay trấn áp giai cấp “quần chúng nhân dân anh hùng” hầu bảo vệ …đảng;

    Giai cấp này “đông như quân Nguyên”…cứ tám người dân thì đảng chọn được một thằng, những thằng này mượn oai đảng nên rất hung hăng, bạo lực.

    Giai cấp nhân dân thấy giai cấp “ở giữa” này thì sợ vãi…đái.

  15. COVID 19 đả thay Dân n1i lên một chính quyền “Vì Đảng” chứ không phải “Vì Dân”!Một chỉng quyền như vây mà vẩn tồn tại,rỏ ràng nhờ vào Bạo
    Lưc! Xin gởi đến mọi người câu thơ của Phùng Quán( nha thơ gốc Huế).
    “Ba mươi năm ,có tên tuổi -tưởng chừng như đổ Bê-tông.Phút chốc thành vụn nát! Ba mươi năm,báo lại đăng Trần Dân-Phùng Quán!”. Thật vây,có bao giờ tương đãi Lenin-Stalin bị Dân đem bủa đập vở tan tành ! Có bao
    giờ ,người dân trong nước vẩn gọi thầm Bác Hồ thành bác Hổ-cha già Dân tộc thành cha già DÂM -Dật! Tất cả rồi sẽ đến!

  16. Bao giờ

    Bao giờ chế độ cáo chung
    Bao giờ bè lũ tàn hung không còn
    Bao giờ mới hết tủi hờn
    Bao giờ mới hết lòn trôn giặc thù?

    Bao giờ chấm dứt ngục tù
    Bao giờ mới hết đui mù thờ ơ
    Bao giờ mới hết ngây thơ
    Bao giờ mới hết dại khờ trơ trơ?

    Bao giờ tỉnh giấc cơn mơ
    Không còn nhấm mắt làm ngơ vô tình
    Chừng đó bè lũ Ba Đình
    Chế độ mọi rợ súc sinh không còn!

    Nông Dân Nam Bộ

Leave a Reply to Trần Tưởng Hủy phản hồi

Please enter your comment!
Tên